Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Lúc ở nhà hắn còn bị mẹ và vợ buộc phải dọn dẹp phòng, giặt quần áo thu dọn, nhưng anh có giống người sẽ đi làm công việc dọn dẹp không? Không phải hắn cổ hủ hay gì, đơn giản chỉ là không muốn và không thích làm công việc đó mà thôi.
Trần Giai Linh: "! ""Vậy được đi, chúng ta chờ Cửu Cửu hỏi Hạ đại trù xem có cần phụ bếp không" Trần Giai Linh bất đắc dĩ nói, "Chị về hỏi Hiểu Hồng xem nó có muốn đến khách sạn cửu cửu làm không.
”" Vậy chị hỏi cô ấy đi, em đi uống rượu với A Uy đây" Trần Giai Vinh nói.
" Em uống ít thôi, không phải buổi chiều còn có công việc cần làm sao? Đừng lần nào cũng uống say" Trần Giai Linh dặn dò.
"Em biết rồi, chị yên tâm"Trần Giai Linh sau khi cúp điện thoại cũng rất bất đắc dĩ, cảm khái cha mình và em trai không hổ là cha con ruột đều là thích uống rượu giống nhau.
Nói chung phần lớn người trong thôn họ đều thích uống rượu, chỉ cần có vài người bạn là có thể tụ tập uống rượu với nhau rồi, mỗi lần uống cũng phải mấy giờ sau mới tan được.
Trần Giai Linh trở về nói chuyện với em dâu Vi Hiểu Hồng về việc tuyển dụng lễ tân khách sạn, Vi Hiểu Hồng cũng rất hứng thú, có thể làm việc gần nhà cô đương nhiên cảm thấy hứng thú.
Về phần tiền lương, lúc cô đi làm ở huyện thành trên cơ bản tiền lương cũng chỉ là hơn hai ngàn ba ngàn như vậy, làm việc ở khách sạn trong thôn mức lương không biết có được như vậy hay không.
Cái này vẫn phải đi hỏi Trần Ôn Tửu xem, nhưng Vi Hiểu Hồng thật sự rất hứng thú, rất muốn ở gần nhà làm việc.
Cô đang định tìm việc làm ở một khách sạn trong thị trấn, bên cạnh khách sạn kia chính là một điểm du lịch, làm ăn cũng không tệ lắm.
Vi Hiểu Hồng nhìn qua bên khách sạn đó có vẻ gần thôn, cô còn có thể mỗi ngày về nhà, cho nên dự định đi bên kia ứng tuyển.
Không nghĩ tới, còn có nơi làm việc gần hơn.
Vì thế, Vi Hiểu Hồng liền thay quần áo hơi gọn gàng đàng hoàng đến khách sạn ứng tuyển.
Vi Hiểu Hồng dù sao cũng có hai ba năm kinh nghiệm làm việc tại quầy lễ tân khách sạn, hình tượng cũng rất tốt, Trần Ôn Tửu đối với cô rất hài lòng.
Vì thế Trần Ôn Tửu lấy hợp đồng ra nói với Vi Hiểu Hồng, "Chị dâu, đã như vậy chúng ta ký hợp đồng đi? ”Vi Hiểu Hồng cũng gật gật đầu, sau khi xem hợp đồng đã ký tên mình, mỉm cười nói với Trần Ôn Tửu, "Khi nào chị có thể đi làm? ”"Ngày mai đi.
" Trần Ôn tửu nói, "Hôm nay đều đã qua nửa ngày, chi bằng chị trở về chuẩn bị chút đồ cho mình nếu cần, ngày mai bắt đầu đến làm việc""Khách sạn có đồng phục làm việc không?" Vi Hiểu Hồng hỏi.
Trần Ôn Tửu lắc đầu, " Đồng phục thì không có nhưng mà có thẻ nhân viên.
Thẻ nhân viên thì ngày mai chị đi làm em sẽ đưa cho chị sau.
”"Được.
" Vi Hiểu Hồng nói, " Vậy chị về trước đây"Vi Hiểu Hồng và Trần Ôn Tửu thương lượng thời gian làm việc, Vi Hiểu Hồng sẽ làm ca sáng từ sáu giờ sáng đến hai giờ chiều, sau đó sẽ là ca là của Trần Ôn Tửu.
" Ừm? Nêu giờ giấc thế này, có vẻ mình vẫn chưa thể nhàn nhã được" Trần Ôn Tửu lẩm bẩm.
Bản thân cô có thể ở khách sạn từ 8 giờ sáng tới 10 giờ tối, nhưng nhân viên thì chỉ làm đủ 8 tiếng thôi, vậy nếu muốn không cần đứng quầy cô phải tìm thêm một người nữa để thay ca.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...