Khác Biệt

Bước xuống chiếc xe màu trắng sang trọng mà nhìn là biết của con nhà giàu. Nó làm mặt lạnh.
'' Mẹ '' nó trông vẻ mặt vô cùng vui mừng chạy ra đón nó. Ko cần nhìn nó cũng biết đây là ai rồi. Bởi cái giọng nói ngọc ngà của bà ta đã in sâu vào tâm trí nó và nó sẽ ko bao giờ quên được. Cái giọng nói đã giết mẹ nó.
- Oh Angel của mẹ tới rồi à. Mẹ cứ tưởng là con ko đến chứ.
Bà ta vui vẻ tới nắm tay nó, nói to cố tình để mọi người biết là Angel của dòng tộc danh giá mà tác giả ko bik tên đã lộ diện. ( Vì nó có bao giờ đi đến mấy cái nơi nổi tiếng thế này đâu).
Nó nhăn mặt, giật mạnh tay mình ra khỏi tay bả. Bước thẳng. Miki đi ngang bà ta thì thầm vào bả, một câu nói mang độ cảnh cáo rất cao bằng một giọng nói mang độ lạnh cũng ko kém.
- Bà đừng có mà đụng vào Angel. Nếu ko.....
Miki nghiến răng ken két, gằng lên từng chữ.
Cái giật tay của nó khiến bà ta chúi người gần như là té về phía trước. Cũng may là có mấy người trong họ hàng đỡ nếu ko thì sẽ xấu hổ lắm. Còn câu nói bỏ dở của Miki cũng khiến bà ta phải rùng mình. Bà ta lắc đầu cố gạt bỏ câu nói đó.
Bên ngoài cái dinh thự ấy đã hoàng tráng như lâu đài thì bên trong cái lâu đài tất nhiên là cái đại sảnh nguy nga, tráng lệ. Mang đậm phong cách quý tộc. Cổ xưa nhưng ko lạc hậu lỗi thời. Một phong cách đặc biệt, kết hợp giữa cổ trang và hiện đại.
Nó cùng Miki đến căn phòng đã được sắp xếp sẵn.

- Vô đây để làm gì??? Miki vừa xoay vừa nhìn xung quanh căn phòng, hỏi.
- Miki à. Nó gọi cô bé.
- Huh?
- Có lẽ.... Nó bỏ dở. Chỉnh lại mái tóc giả.
- Có lẽ gì?? Miki vẫn đang xoay vòng vòng.
- Đêm nay là đêm... cuối cùng mình là...Nó ngưng hẳn. Phủi phủi cái nón bánh tiêu màu trắng.
- Là gì nào? Sao ngập ngừng hoài vậy. Thường ngày cậu đâu có vậy. Miki cười đểu, cô bé châm chọc.
- Có chuyện gì với Angel của chúng ta vậy?
Nó bật cười, đội nón lên, kéo mấy cọng tóc mai xuống, vuốt nhẹ. Nó nói:
- Là đêm cuối cùng tớ là Angel.

Miki hơi bất ngờ, cô bé cười nửa miệng, đưa anh mắt lơ đãng về phía nó.
- Một khi đã là Angel thì.
- Thưa! Đã tới giờ. Xin mời các tiểu thư xuống phòng khiêu vũ ạ!
Tiếng nói lễ phép của một tên người hầu đã làm cuộc đối thoại thú vị bị ngừng rất đúng chỗ.
Nó ko bực mình, mặc khác lại còn cảm thấy thú vị hơn vì nếu như biết được câu trả lời, trò chơi sẽ mất vui.
Miki nhìn nó cười, nói móc :
- Muốn biết câu sau ko?
Cô bé nháy mắt, nhìn mặt đểu quá.
Nó trả lời ngay tức khắc sau khi Miki kết thúc câu hỏi. Ko chút chần chừ, ko chút suy nghĩ, chỉ riêng một từ duy nhất.
Có hay ko?
Và câu trả lời ....
Theo bạn là có hay ko?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui