Khác Biệt
Nhà Ác quỷ. Trong hẻm vắng. To thù lù. Sáng như ngày.
Vẫn trong tình trạng chìm đắm cơn ngủ, nó như con tôm nằm co ro trong xe. Devil bước ra với nét mặt ngạc nhiên. Nhà Ác quỷ ko tối như thường. Cứ như là tất cả đèn trong nhà được bật hết công suất. Sáng như ngày, sáng rực một góc hẻm, sáng tới mức nó phải tỉnh dậy.
Ngồi từ trong xe nhìn ra, nó ko ngạc nhiên gì mấy sao mình lại ở đây. Ông quản gia hấp tấp vội vàng đến gần Devil và trình bày sự việc. Devil vẫn bình thản sau vài phút bất ngờ khi biết lí do. Tính tò mò dâng cao, nó mạnh dạn đẩy cửa, bước tới hỏi chuyện.
Nhưng thật ko may cho Thiên thần của chúng ta. Do cái tính lăn xăn cộng thêm với việc đang bị thương tích. Nó dễ dàng ngã nhào xuống đất khi chuyển động đột ngột nếu như ko được Devil giúp đỡ. Ko cần nói nhiều, cậu nhóc cũng hiểu nó đang tò mò và nhẹ nhàng dắt nó vào trong.
Cánh cửa sắt mở ra kéo thêm vài tiếng ken két, nghe chói tai. Chắc cậu nhóc ít về nhà lắm.
- Trễ rồi đấy.
Ai đó vừa lên tiếng. Người đó có thể quen với Devil nhưng có thể lạ với nó. Ngay từ lúc mới dẫm lên tấm thảm, giọng nói đó vang lên như một lời đe dọa. Nó lấy làm lạ nhưng cậu nhóc thì ko.
- Ông....!!!
Nó ấp úng trước cảnh tượng trước mặt. Hai nhân vật phía trước chính là hai đại diện cho hai thế lực khác nhau đồng thời cũng là quý phụ huynh của Devil và Angel.
- Con đi tắm đi rồi nói tiếp.
Ba nó kìa. Ông đang ngồi đấy. Nhẹ nhàng tiếp chuyện với nó. Nó chớp từng đợt dài, thở hắc ra thay cho sự mệt mỏi. Nhưng đây là nhà Devil, ai à tắm. Câu hỏi dễ dàng được đặt và cũng dễ dàng được đáp trả. Nó thoáng nhìn cậu nhóc khi bị một tốp người hầu đưa đi. Mặt cậu nhóc vẫn ko biểu thị gì và cũng ko thèm nhìn nó.
- Con lại đây!
Phụ huynh của Ác quỷ đã lên tiếng. Tiếng nói thật trầm ko ấm và luôn mang theo ko khí nặng nề, áp đảo người nghe phải tuân theo mình. Cậu nhóc ngồi xuống ghế, mắt hướng về ba của nó.
- Nói...
Ko chủ ngữ, vị ngữ, ko súc tích nói thẳng là ko có lịch sự nhưng đây là cách cha con Ác quỷ nói chuyện với nhau. Ác quỷ chuyển sang nhìn cha mình, hai người như hai giọt nước nhưng đáng tiếc giọt nước này lại phải tách ra.
- Tiện đây có cả Ngài Chủ Tịch, ba của Angle, người tôi từng giúp. Mọi chuyện sẽ được phơi bày...
Trong phòng tắm. Nó đang đứng. Trước mặt gương. Nhìn lại mình. Thật tệ hại.
Chán nản với cái ý nghĩ Devil sẽ giúp mình. Nó thở dài thườn thượt mong sao đừng gặp những chuyện này nữa.
Bước ra khỏi nhà tắm, nó sửa soạn tươm tất, lết cái xác đi từ từ với ý định kéo thời gian. Chính vì việc kéo dài thời gian đó đã khiến nó ko nghe được trọng tâm của câu chuyện mà Devil đang kể.
- Tất cả mọi thứ tôi giúp Angel là để lấy được lòng Chủ tịch. Ngài sẽ giúp sự nghiệp gia đình tôi ngày một tốt hơn.
- Cậu xem con gái tôi như công cụ à???
Ba nó vừa hỏi, vừa đập tay lên bàn. Giọng ông từ sự nhẹ nhàng chuyển sang mạnh mẽ ra dáng một Ngài Chủ Tịch uy quyền. Tưởng rằng sẽ có ai sợ chứ nhưng ko ngờ. Devil liều lĩnh, nhìn thẳng mặt ba nó, dứt khoát:
- Ko ạ.
Ba nó ngã người ra sau cũng là lúc nó vừa mới đáp cánh xuống chân cầu thang. Giương mặt lên, ánh mắt tràn đầy sự tức giận, Devil vừa mới nhận được một lời thách thức từ ba nó.
- Chứng minh.
Cậu nhóc gật nhẹ đầu, đứng dậy. Nó bước tới nhẹ nhàng, thắc mắc ai đang ngồi cạnh ba mình.
- Chào bác ạ!
- Chào Angle, ta là ba của Yuki, người đứng bên cạnh con.
Nó ơ lên một tiếng, hơi bất ngờ. Ba nó cũng đứng dậy, mỉm cười chào mọi người, ra lệnh:
- Kira. Con về nhà với ta.
Biết trước sẽ có sự việc này, nó tuy chán nản nhưng mong mỏi cậu nhóc sẽ giúp đỡ.
- Khoan!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...