Khác Biệt

- Ayume!!!
Nó chớp mắt liên tục, Ayume vẫn còn sống sót và khỏe mạnh sau vụ ám sát kia sao. Cô nàng này thật kì lạ. Ayume ko nói gì chỉ nhìn nó mỉm cười, vòng ra sau chủ động đẩy nó đi. Trước khi đi còn liếc anh nhà báo một cái. Thấy cô nàng hiền lành tốt bụng thế nó ko khỏi đa nghi và dè chừng.
Bánh xe dừng trước cửa phòng xét nghiệm, Ayume nhẹ nhàng đẩy xe vào theo sau là ông bác sĩ và một nhóm y tá. Nó được đặt lên chiếc giường trắng, trong phòng đầy mùi sát trùng nhưng sao át được mùi căng thẳng lẫn khủng bố giữa hai con người đang phóng điện cho nhau.
30 phút sau. Nó bước ra vẫn với khuôn mặt lạnh lùng, làm lơ với tất cả mọi thứ. Trái lại, Ayume thì cứ liên tục cười mỉm chi, khuôn mặt lộ rõ vẻ giả vờ thương xót tốt bụng với nó. Nháy mắt ra hiệu cho những người ở trong phòng ra ngoài, Ayume đang toan tính một kế hoạch còn ác hơn lần trước.
Căn phòng chỉ còn lại hai người, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng nhưng đa phần đều muốn biết bên kia đang nghĩ gì. Ayume đứng trầm tư một hồi rồi nhoẻn miệng cười bước lại gần nó, cất giọng lên:
- Cô khỏe chứ?

Nó ngạc nhiên quay mặt lại, nhìn chằm chằm cô nàng. Cười khẩy. Ko biết chừng cô ta đang chuẩn bị '' hỏi thăm '' nó bằng hành động hết sức '' dịu dàng '' mà có lẽ nó cũng ko ngờ được.
- Gì thế???
Thấy nó hừ lên một tiếng, tỏ vẻ khinh thường, cô nàng tức lắm nhưng cố dằn lại để kế hoạch ko bị hỏng. Hít một hơi nhẹ, Ayume càng lúc tiếng gần hơn và rồi...
- Cô nên chết đi!!!
Cũng chã phải con dao hay vật gì sắc nhọn đang kề cận cổ nó. Đơn giản chỉ là cô nàng đã nhanh chóng đè nó xuống giường, hai tay bóp chặc cổ nó. Giết người như vậy có hơi lộ liễu vì sẽ để lại dấu tay nhưng giết kiểu gián tiếp thì nó ko chết, cô bắt buộc phải liều mạng làm trực tiếp.
Ko thở được là điều tất yếu nhưng quan trọng hơn là ko cử động được luôn. Cơ thể nó chưa lành lạnh hẳn nay phải chịu một trọng lượng nặng khác. Ko những bị đè lên bụng làm phần thân tê liệt mà Ayume còn ác độc lấy hai chân ấn mạnh hai tay nó xuống. Với cơ thể tàn tạ, phản xạ của nó khá chậm đã trở thành một điều rất có lợi cho Ayume.

Chân nó co lên vừa đạp vừa vùng vẫy trên nền giường trắng, tấm chăn nhăn nhúm theo từng động tác của nó. Ayume vẫn chưa dừng ở mức đó. Cô nàng ấn mạnh hai tay xuống đồng thời cũng khóa chặc vòng tay mình lại, xiết chặc vào cổ nó.
Môi nó trắng bệch, mặt nó tái xanh. Nó cắn môi cố gắng duy trì sự sống. Ayume bật cười khoái trá, mặt cô nàng y hệt như con thú dữ đang thỏa thích cấu xé con mồi bé nhỏ.
Nó mà bé nhỏ ư. Ko hề. Dồn hết sức lực của mình nó rút mạnh hai tay mình ra khỏi đầu gối của Ayume. Chụp lấy tay cô nàng, nó cố gắng gỡ ra nhưng sức người bệnh sao chống chọi nổi sức người thường. Ayume vẫn ấn mạnh hai tay mình xuống, bật lên những tiếng cười man rợ ác độc.
Mắt nó mờ dần đi. Chắc lần này là chầu thượng đế thật luôn đấy!!!
- Ngưng chưa?
Gì thế???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui