Khác Biệt
Cuộc đối thoại giữa nó và người đàn bà kia làm hắn rất tò mò. Nhưng cũng chỉ được đôi chút thôi. Nó đóng điện thoại lại cùng lúc cánh cửa tàu cũng vừa mở ra. Bước nhanh ra khỏi toa tàu, tay nó đưa lên mặt, quẹt một cái thật mạnh. Hắn hơi ngỡ ngàng. Nó khóc rồi.
Nó bước xuống, hắn vội bước theo. Chân chạm đất, trời đã ngã chiều. Nó quay về hướng đoàn tàu. Gió thổi vù vù, thổi tung cả tóc, vạt áo. Hít một hơi thật mạnh, nhìn những chiếc lá bay cao, bay tự do trong gió. Nó cười, đưa tay lên nắm một chiếc lá. Nhưng ko kịp rồi. Gió đưa lá đi cao quá.
- Ước gì mình được như gió nhỉ! Nó lầm bầm.
- Nếu thế thì tốt quá rồi!. Tiếng hắn vang lên làm nó giật mình.
Quay nhanh người lại, nó vừa mở to mắt vừa chớp chớp liên hồi rồi nở một nụ cười thật tươi, nói to:
- Chỉ là ước mơ thôi mà.
Hắn bước lại gần nó, tay chìa ra một cái khăn màu xanh biển. Nó ngẩn người. Hắn cầm tay nó trao lại cái khăn và nói:
- Thế thì cùng thực hiện nhé!
Thoáng chút bất ngờ, nó cầm cái khăn. Tiếp tục cười.
- Ko đâu.
- Tại sao?
Nó tinh nghịch đưa ngón trỏ lên miệng, cười tươi, giọng nói nhẹ hẫn.
- Bí mật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...