Khác Biệt
Ko phải từ miệng nó cũng chả phải từ mồm anh hùng giải cứu mỹ nhân. Mọi ánh mắt đổ dồn về tên đàn em đang run cầm cập.
- Dạ! Có.... người... sắp tới đây!
Hồi nãy kêu tiếng ngưng hùng hồ biết bao nhiêu thì giờ run sợ bao nhiêu đó. Sikure nóng đỏ cả mặt. Anh chàng quát lên rồi vùng vằn kêu tụi đàn em rinh nó đi.
- Này! Ai tới thế???
Tuy có đôi phần sợ hãi nhưng vì sĩ diện nên nó ko muốn òa lên khóc đòi về mà cố giữ giọng rắn chắc tò mò hỏi. Tên lính hơi ngạc nhiên rồi trừng mắt lên quát nó, tỏ vẻ uy hiếp '' con nít ''.
- Muốn chết sao mà hỏi?
Nó rụt cổ lại nhưng đôi mắt vẫn mở to cương quyết muốn biết câu trả lời. Chắc lưỡi một cái, tên đó đành phải nói sự thật vì ánh mắt chứa chan đầy sự ngây thơ tinh khiết của nó đồng thời cũng đầy sự mưu mô xảo quyệt đang chiếm dần lấy đầu óc tên đó.
- Là...
Chưa nghe được nửa câu, một giọng nói cực kì gây khó chịu vọng lên.
- Hay nhỉ!
Sikure đang đứng trời trồng trước cánh cửa vừa mới bị đá tung. Một tay anh chàng chống hông dựa lưng vào cửa, tay còn lại cầm một bình xăng, hiên ngang bước vào mặt hất lên trời, tỏ vẻ thách thức nó. Mùi xăng hắt lên xông vào mũi từng người ở đó. Mọi sự tập trung, nó đều dành hết cho sự '' chuyển động '' của bình xăng đang đung đưa thứ nước tím nhạt bên trong.
- Em mà chết thì uổng lắm nhưng ko chết thì ko bao giờ được.
Anh chàng ghằn lên ba chữ ko bao giờ với vẻ mặt đau đớn nhưng đồng thời cũng rất gian tà, chứa đầy những tư tưởng kinh tởm giết nó. Bình xăng vừa được đặt xuống thì tim nó cũng vừa ngưng một nhịp. Cả trán mặt áo quần gì cũng dần ướt hết, cái chết càng lúc càng đến gần, ko ai cứu nó khỏi lưỡi liềm của thần chết.
- Lúc nãy mày có nói ai tới đây??
Sikure dừng tay ngước mặt lên nhìn tên lính '' nhỏ ''. Tên đó giật mình, hồn bay tứ tả, lắp bắp trả lời.
- Dạ! Hình như là... là...!!!!!
- Là ai?
- Dạ em hong nhớ.
Tên đó vội bụm miệng lại, xung quanh tiếng cười từ từ vọng lên. Sikure đỏ cả mắt, nắm chặc hai tay bước bước chân rộng xốc cái bình lên hốt luôn cái hột quẹt đi tới nó.
- Bắt đầu thôi! Haha
Tiếng cười gớm ghiếc vang lên, bàn tay nó ướt đẫm mồ hôi, vừa xót vừa rát vì phần bị thương. Nó cố gắng đẩy cái ghế thụt lùi, vùng vẫy khỏi sợi dây nhưng tất cả đều là vô dụng. Chúa trời đi đâu rồi!!!. Sao ko ngó xuống xem thiên thần bị gì kìa.
- Em ko thoát được đâu. '' Anh '' là thằng trói gà có chặc đấy.
Nói mà nói mà cũng ngược nhưng đúng như vậy thật. Nó là con gà hiện đang bị trói rất chặc và dường như mọi nỗ lực của nó đều là công cóc.
Cạch!!!! Tiếng nắp chai rớt xuống và lăn vòng quanh mấy vòng trên nền nhà xám xịt.
Róc rách!!!! Từng '' giọt xăng '' rơi đầy xung quanh nó. Càng lúc xăng đổ càng nhiều, vung *** khắp nơi trên dưới đều có. Căn phòng sặc toàn là mùi xăng, Sikure còn đổ vài '' giọt '' cuối cùng lên ghế của nó. Tiếng lác tách chảy ra từ cái bình khiến thời gian trôi qua càng nhanh, cái chết đến càng gần.
Hahaha!!!! Một lần nữa tiếng cười man rợ đó lại làm tim nó thoi thóp, thở ko nổi nữa.
Phực!!!! Ngọn lửa mạnh mẽ bừng sáng lên. Màu cam lẫn màu đỏ thêm chút xanh hình như có tím nữa, đều là màu thể hiện trạng thái sắc màu trên khuôn mặt nó bây giờ.
- Trói miệng nó lại cho tao.
Vừa định mở miệng la hét, nó giờ bị bịt chặc chỉ còn phát ra những tiếng ư ử ưm ưm nghe đầy sự sợ hãi.
- Tất cả đều là lỗi của em. Có gì thì hãy trách chính bản thân mình đấy.
Nó cuối đầu muốn khóc lắm nhưng vẫn còn đủ dũng khí để đè nén lại. Uh có gì thì trách bản thân mình đi, trách bản thân sao ngu ngốc ko chịu suy nghĩ cẩn thận trước khi làm để giờ đây hậu quả gánh chịu thật là đáng sợ.
Hahahaha!!! Tiếng cười đầy dẫy sự mãn nguyện, hạnh phúc ko chút cắn rứt hay hối hận lôi nó về thực tại.
Lửa!!! Lửa ở khắp mọi nơi. Ở đâu có xăng ở đó có lửa. Màu cam lẫn đỏ đôi chút hơi vàng, cũng có thể là xanh, mà nhiều khi còn có tím nữa, đều là màu của sự chết chóc của sự tàn phá và cả đau thương.
Mọi người dần lùi ra ngoài, những cặp mắt vừa chứa sự tiếc nối, '' người đẹp mà chết thì uổng lắm '' vừa chứa sự khinh thường '' như vậy là đáng lắm ''. Có lẽ một thiên thần của một ngày nào đó sẽ trở thành một ác quỷ trong một ngày ko xa. Ví dụ như nó đây là một thiên thần đang dần trở thành ác quỷ từ trong lời ăn tiếng nói hành động cử chỉ cũng dần ác độc hơn.
Nó hoảng loạn nhìn khung cảnh trước mặt đang dần đổ ập lên người mình. Nước mắt tuông trào rớt xuống, ướt hết cả mặt lẫn áo. Nó cố gắng đứng lên vùng vẫy lắc mạnh người lùng sục một hy vọng nào đó. Tiếng nấc lẫn tiếng khóc hòa vào nhau nghe thật thảm thiết. Cái thảm họa trước mặt loan tỏa nhanh về phía nó. Cái ghế như bị đinh đóng chặc xuống nền nhà khiến nó dần dần hoảng loạn hãi hùng hơn.
Từ trên mái nhà, một miếng gỗ sắp '' rụng '' xuống ngay nó. Càng vẫy vùng bao nhiêu thì các vết xước và cả phần bị thương ra máu càng nhiều. Ko khí trong phòng càng lúc càng tuột xuống một cách trầm trọng. Nó ho lên từng tiếng khó nhọc, mặt mài lấm lem loang lổ những mảng bụi nhỏ do khói càng loang ra chỗ khác do mồ hôi cứ túa ra như tắm.
1 phút....
2 phút.....
Tiếp tục là 2 phút 99 giây.
Một con người bình thường ko thể ko thở trong quá 3 phút.
Ầmmmm!!!! Nó té xuống sàn nhà đồng thời miếng gỗ phía trên cũng '' té '' theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...