Khác Biệt
- Ko đồng ý!!!!
Rầm!!!!!
Tất nhiên sau câu nói mà như hét của nó. Mẹ chồng tương lai kính mến đã ngất lịm. Cha xứ cũng ko đứng vững được cả gia đình bạn bè đều bàng hoàng nghiêng ngã. Riêng chỉ có một người vẫn bình tâm nhìn nó mà lắc đầu.
Nó bực bội nhìn mọi người. Cởi giày ra nó túm lấy váy đi chân ko xuống bục.
- Ai cho con đi!!
Chú nó chống nạnh hùng hổ quát to. Những người khác trong gia đình cũng dần dần tụm năm tụm bảy lại xung quanh nó.
- Cậu làm ơn tránh ra dùm con!!
Nó xuống nước năn nỉ, thật ko phải phép khi cháu mà xử cậu. Nó nhăn nhó cố nặng ra nụ cười làm duyên trước mặt cậu.
- Ko!!!
Rầm!!!
Thêm một nạn nhận nữa cần được vào bệnh viện. Ngay sau khi chữ ko kết thúc thì cũng là lúc cậu nó đo ván. Một vật mạnh của nó khiến mọi người ngỡ ngàng, ko ai ngờ nó lại đấu tranh bằng vũ lực.
Ba nó ôm ngực, khụy xuống. Con gái ông sao thế kia? Nó nhẫn tâm hành hạ gia đình mình như thế à. Nó lạnh lùng liếc nhìn xung quanh. Dừng mắt tại chỗ hắn, ko hiểu sao nó cần một sự giúp đỡ nhưng ko phải từ Miki hay ai khác mà là từ hắn.
Nó giật mình ngước nhìn lại mình hiện đang bị hai tên lực lưỡng nắm chặc hai bả vai. Nghiến răng nó dồn hết sức xem coi có vùng ra được hay ko. Tiếc thay! Chúa trời hiện đang bận việc nhưng cũng còn lòng phái xuống một thiên thần giúp đỡ nó. Thiên thần mắt nhắm mắt mở nên đã....
Ầm!!! Gì nữa đây.
Và vâng đúng là thế, đúng là có thứ ngã nhưng ko phải là người. Mọi người la hét hoảng loạng bỏ chạy. Tình cảnh trông thật lộn xộn nhốn nháo, chỉ vì một đám cháy. Tấm rèm màu đỏ từ trên cao rơi xuống mang theo một nhóm lửa đổ ập lên hàng ghế phía sau cùng. Cũng hên là ko có ai ngồi đó và đám cháy cũng nhỏ nên ko ai bị thương gì nhiều.
Nó vẫn bị bắt mặc dù đã thừa cơ lúc ko ai chú ý cố gắng vùng vẫy trốn thoát.
- Chịu thua đi!!!
Giọng nói khản đặc cất lên, nó ngẩn đầu đôi mắt sắc lại khi thấy ngài chủ tịch đứng trước mặt. Nhết mép cười, nó tầm thường thế sao. Đám cháy một lúc một to, ko biết ai đã đổ thêm dầu vào lửa, khói bốc lên đen xì, ôxi như bị ai rút bớt, mọi người bịt miệng ho sòng sọc.
Đám cháy phút chốc đã đến gần nó, hai tên to con bên cạnh tự dưng ngã ầm xuống đất, nó bất ngờ nhìn ra đằng sau, một dáng người cao lêu khêu, khá quen thuộc... De....vil phải hong ta?
Chưa kịp nhận dạng chính xác ân nhân là ai. Một bàn tay khác vội chộp lấy nó, ko chặc cũng ko lỏng, ko ấm cũng ko lạnh túm lại là ko có cảm giác kết luận đây ko phải là hắn. Khá thất vọng nhưng nó ko còn thời gian để suy nghĩ nữa.
- Chạy nhanh lên!
Lại thêm một cuộc đột kích nữa nhưng lần này có vẻ khác hơn lần trước, khác ở chỗ là lần này nó ko phải tự mình tìm ra cách trốn nữa mà có người giúp đỡ. Giọng nói khá nhanh và bình tĩnh xen lẫn'' vui tươi '' cho nó biết đây là một người mà dù trong hoàn cảnh nào cũng rất yêu đời.
- Sao anh lại giúp nó?
Miki cất tiếng khiến hắn giật mình. Nhìn cô bé thật chăm chú hắn cũng dần nhận ra đây là cô bạn thân của Angel.
- Thích.
Cộc lốc, mất cảm tình khinh dị nhưng đó mới là cách Devil trả lời người khác : Tiết kiệm lời để dành hơi đánh người khác.
Tiếng còi đủ các loại xe hú lên làm khung cảnh càng lúc càng trở nên hỗn độn mất trật tự. Cách đó ko xa, nó và người lạ mặt đứng dựa vào tường thở ko ra hơi.
- Cô ko sao chứ?
Nó vuốt ngực ngước đầu lên. Câu mở đầu ột mối quan hệ mới ko phải là cảm ơn...
- Anh là ai???
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...