Khác Biệt
Hắn dừng mắt lại khi thấy... một con mèo mun ướt sũng đang loay hoay kiếm chỗ trốn. Thấy cũng tội nên hắn đưa mắt nhìn theo từng cử động của con mèo. Con mèo mun tội nghiệp dừng lại trước một người, hắn thấy người đó quen quen.
Nó ngẩn đầu lên cười hiền tay cố với lấy con mèo nhưng quá mệt nên ko thể. Thật khó để có thể nhìn xuyên qua cơn mưa to, hắn tiến về phía con mèo. Bước chân nhanh hơn và niềm hạnh phúc lẫn lo sợ cũng được tăng dần khi hắn nhận ra là nó.
Angle kia rồi nhưng sao tàn tạ quá vậy. Rất bất ngờ với nó hiện giờ, hắn cuối người xuống kiểm tra sợ là mình nhầm. Làm sao nhầm được khi nó ngẩn mặt lên mở to con mắt đen láy trong veo nhìn hắn chăm chú.
Cả hai đều bất ngờ. Ko khí im lặng trong vài phút trước khi giọng nói nó cất lên:
- Xin chào. Anh khỏe ko?
Một câu hỏi chã ăn nhập vào chủ đề tí nào. Nó cố nặn ra nụ cười hỏi thăm hắn.
- Sao lại ra nông nỗi này?
Một câu trả lời trớt quớt, ko bám sát câu hỏi chút nào. Hắn cố tỏ ra bình thường, mặt lạnh hỏi chuyện nó.
Nó im lặng, ko nhìn hắn nữa cũng ko biết nên trả lời thế nào. Một ý nghĩ xẹt qua, nó mở miệng ngay:
- Anh cho tôi ở nhờ nhà anh được ko?
Hắn trơ mắt ra nhìn nó. Cố gắng bình tĩnh.
- Nhà cô bị gì à?
Nó biết ngay hắn sẽ hỏi vậy. Suy nghĩ một hồi nó cho hắn một lí do vô cùng ấn tượng:
- Nhà sập rồi.
Vở kịch '' Nhà tôi sập'' xin được phép bắt đầu. Giọng nó buồn thê thảm, mặt nó buồn rười rượi. Nó đang vô cùng buồn. Hắn sẽ xiu lòng? Oh ko. Ngay sau câu đó hắn kí nó một cái.
Nó la oai oái, tay xoa đầu muốn rụng hết tóc, miệng ko ngừng rủa hắn, mắt ko ngừng ném đạn. Hắn phì cười ngồi xuống cạnh nó.
- Nói thật đi. Cô hay nhà cô bị làm sao?
Tới giờ hành hình tra tấn, hắn nghiêm giọng hỏi nó.
Nó lè lưỡi đáp lại:
- Bí mật.
'' Bí mật ''. Hai từ này lúc mới gặp nhau và lần ở bữa tiệc nó cũng đã nói rồi. Lần này cũng bí mật, hắn chịu ko nổi nữa rồi. Nó bí ẩn thật.
- Ko nói thì làm sao tôi cho cô ở nhờ nhà.
Chợt nhận ra cái quan trọng là phải tìm chỗ ở và hắn là người duy nhất có thể '' cứu vớt'' đời nó. Ít nhất là trong lúc này. Nó thở dài. Chắc phải nói thật thôi.
- Thật ra tôi bỏ nhà mà đi.
Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, hắn càng tò mò thêm về nó. Bỏ nhà thôi mà làm gì mà nhìn nó như mới trở về từ chiến trường ấy.
- Thế sao cô nhìn tả tơi quá vậy?
'' Tả tơi''. Nó ngạc nhiên nhìn lại mình. Cực kì shock với hình dạng bây giờ. Nó cứ nghĩ là chỉ chảy máu và bầm dập vài chỗ thôi ai ngờ còn tệ hơn thế. Vừa tả tơi còn rách nát nữa chứ. Thật '' đẹp'' mắt.
- Thì trong lúc bỏ trốn tôi có đánh nhau với bọn vệ sĩ. Bọn chúng đông và mạnh quá nên cuối cùng thoát được còn người ngợm thì như thế này.
- Tại sao cô bỏ trốn? Ở đó ko phải là tốt hơn sao? Việc gì phải trốn đi cho thêm cực nhọc?
Hắn hỏi dồn dập nhưng ko làm nó thấy lúng túng hay bối rối. Đơn giản trước khi chuồn ra khỏi nhà bạn phải chuẩn bị tâm lí vững vàng cho cuộc sống sau này. Nó sẽ rất khó khăn nên ko ai ngu gì bỏ đi.
Những câu hỏi này là chuyện thường. Nó đã tự hỏi mình rất nhiều lần tại sao lại làm thế. Dễ thôi:
- Vì tôi thích tự do. Anh có thể sống mà thiếu sự tự do nhưng tôi thì ko. Nơi đó hoàn toàn là sự ràn buột bắt ép. Anh đã từng nói tôi giống với Lọ Lem nhưng tôi thì nói là ko. Đơn giản Lọ Lem ko có tự do và dù cô ấy muốn thì cô ấy cũng ko dám đứng lên bảo vệ cho điều đó. Có biết bao cô gái muốn được như Lọ Lem, làm việc thật cực nhọc chịu bao uất ức để rồi một ngày nào đó có một bà tiên hay hoàng tử tới cứu và sống một cuộc sống suốt đời hạnh phúc. Tôi thì khác. Đó là chuyện cổ tích. Một ngày nào đó những giấc mơ tuyệt đẹp sẽ vỡ tan như bong bóng để rồi cho bạn thấy cuộc sống thật sự là như thế nào. Sẽ ko có ai cứu bạn nếu như bạn ko tự cứu lấy chính mình. Tôi sẽ ko như Lọ Lem suốt ngày chỉ biết chịu đựng. Tôi sẽ ko ngồi đó mà chờ bà tiên hay hoàng tử tới cứu. Cái kết có hậu của tôi là chỉ mong muốn có được tự do. Khi có tự do bạn sẽ có được những thứ khác.
Hắn im lặng. Còn biết nói gì đây. Nó thật khác biệt.
- Cô ko phải là Lọ Lem.
Hắn đột ngột cất giọng.
- Là Nhọ Nhem, ko phải Lọ Lem.
Nó mỉm cười nói to.
- Nhọ Nhem.
Một cái tên thật buồn cười.
- Uhm. Bản sao ko hoàn chỉnh của Lọ Lem.
Hắn và nó đều bật cười. Uh bản sao ko hoàn chỉnh. Một bản sao hoàn toàn khác với bản gốc. Một bản sao biết rõ thực tế hơn và ... thú vị hơn...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...