Thời gian thấm thoát, trong chớp mắt. Từ ngày Ngôn Mộc mang thai, đã qua ba tháng, lúc bốn tháng phần bụng của Ngôn Mộc hơi nhô lên, không nhìn kỹ còn không thể nhận ra được.
Cùng phu lang mang thai khác không giống nhau chính là, Ngôn Mộc ngoại trừ buồn ngủ thật sự không có hiện tượng nôn mửa, nghĩ có lẽ hài tử là đứa không quá nghịch ngợm.
Ban đêm nổi gió, gió nhẹ nhẹ thổi, một vòng u nguyệt lạnh lẽo treo lơ lửng trên vùng trời. Dưới hoàng hôn tối tăm, bên cửa sổ màu trắng bạc ánh trăng chiếu vào trong phòng, tùy ý gợn ra sóng ảnh nhỏ trong suốt như lụa mỏng.
Ánh sáng trắng lờ mờ, chiếu xuống trên giường nhiễm ra tia sáng trong suốt.
Âm thanh hơi than nhẹ khẽ truyền ra, thân ảnh trong chăn từ từ ngồi dậy.
Ánh trăng mờ ảo chiếu vào trên mặt Ngôn Mộc cau mày, y đứng dậy phát ra âm thanh rất nhỏ, mà do có võ nghệ hơn người thính giác nhạy bén, khi Ngôn Mộc giãy dụa ta đã mở mắt ra.
Bên trong hơi sáng, Ngôn Mộc khó chịu mà khẽ động áo lót trên người, nguyên bản xiêm y đang chỉnh tề đã hơi mở rộng, lộ ra bộ ngực mềm đầy đặn trắng như tuyết.
Y nhẹ nhàng nắm trên ngực tuyết nơi ngứa đến khó nhịn kia, có chút luống cuống mà nhìn đĩnh đầu v* đứng lên đỏ tươi.
Ngôn Mộc cúi thấp đầu, ánh trăng rơi ra rọi vào gò má của y, y có chút khó chịu giật giật.
Dường như sợ ta sẽ phát hiện, ánh mắt nhìn về phía bên người, thấy không có bị thức tỉnh, mới xoay đầu lại.
Xúc cảm giữa hai chân trắng mịn khiến Ngôn Mộc khó chịu mà nhíu mày, y thân thủ sờ về phía hạ thể, hai mắt khép chặt lại.
Y hơi ngẩng đầu lên, ánh sao nhỏ vụn rơi vào hai má của y vì động tình dằn vặt, mặt đỏ như máu, hai gò má say sưa.
"Nếu như không phải ta phát hiện, ngươi còn muốn giấu bao lâu?"
Thanh âm đột ngột, khiến Ngôn Mộc hoảng hốt trừng lớn hai mắt. Y rất hoảng loạn mà nhìn thân thể của ta đè ép xuống, hai tay sốt sắng mà ôm thắt lưng của ta, thấy ánh mắt lấp lánh của ta nhìn mình, có chút luống cuống mà mở miệng: "Không có ý định giấu ngươi, chỉ là thân thể có chút không thoải mái."
"Không thoải mái? Ân..." Đầu ngón tay ấm áp thăm dò vào áo lót mở rộng của y, ngón tay vuốt ve bộ ngực mềm mại.
Ngôn Mộc bị nhào nặn thở dốc trầm thấp, thân thể run rẩy rên rỉ ra tiếng.
"Phu quân... Đừng nóng giận, ngươi đừng tức giận ta." Y lấy lòng cà cà lòng bàn tay của ta, âm thanh chôn ở trong lồng ngực của ta có chút mơ hồ: "Chính là mấy ngày nay, chỗ của ta rất là muốn."
"Chuyện mấy ngày, vừa bắt đầu còn có thể nhẫn nại. Không phải muốn giấu phu quân, chỉ là nói ra, ta cảm thấy rất mất mặt."
Y ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía ta, thấy ta biểu tình nhu hòa xuống, mới mở miệng nói tiếp: "Ngươi đừng giận ta, ta sợ nhất là ngươi giận ta."
Ta sờ lên mái tóc dài của y, môi lưỡi ấm áp hôn lên gò má của y, hôn lên đôi môi man mát của y, lòng bàn tay hiện ra nóng bỏng thăm dò vào phía sau lưng y tinh tế xoa xoa.
"Sẽ không giận ngươi. Đối với ngươi, làm sao cam lòng tức giận, đứa ngốc." Khi đang nói chuyện thân thể Ngôn Mộc run lên bần bật, vú dưới ma chưởng chạm vào, đầu v* đứng thẳng mà chống đỡ lên, núm đỏ tươi bao bọc đầu nhũ phấn hồng cứng rắn, dưới ánh trăng mê người tựa như dát lên một tầng lụa mỏng mỹ lệ.
Ta nhấc tay vung lên, cả phòng sáng bừng lên. Ánh nến chiếu rọi xuống, Ngôn Mộc đã muốn phản xạ lấy cánh tay che ở hai mắt, ngón chân của y hơi cuộn tròn rúc vào một chỗ, bên tai đều đỏ lên.
Ta ôm thân thể của y, làm chuyện xấu mà liếm vành tai Ngôn Mộc, ghé vào lỗ tai y đùa cợt: "Là ta sơ sẩy, nghe đại phu nói nam tử mang thai, không sai biệt lắm khoảng bốn tháng sẽ động tình. Ta biết ngươi da mặt mỏng, thế nhưng ta càng hi vọng ngươi có thể nói với ta."
"Không phải... Không phải là không muốn nói cho phu quân, chỉ là... Ta cho là có thể nhịn một chút." Lúc y nói chuyện âm thanh cũng sắp mất tiếng, nhìn ánh mắt của ta có chút ngượng ngùng, nói chuyện đứt quãng.
Ta động viên mà hôn lên môi của y, ghé vào lỗ tai y nói nhỏ: "Không thoải mái, thì nói cho ta."
"Ừm." Ngôn Mộc hơi di chuyển thân thể, ta đưa tay cầm lên tử hương cao ở tủ đầu giường, đặt tay trên cái mông của y, nơi vải vóc mỏng manh kia đã hơi thấm ướt.
Tay của ta dừng một chút, Ngôn Mộc tựa như phát hiện, y muốn khép chặt lại hai chân, lại bị ta lôi kéo mở ra, không chút do dự cởi xuống tiết khố.
"Đã ướt như thế, đứa ngốc."
Ta nói khiến Ngôn Mộc mắc cỡ không dám nhìn ta, lông mi dài nhỏ phát run, hai má trắng bên trong ửng hồng cọ lồng ngực ta.
Ta mở ra hai chân Ngôn Mộc, ở dưới ánh nến chiếu sáng, có thể rõ ràng mà nhìn thấy hậu huyệt Ngôn Mộc tràn ra từng tia từng tia xuân triều. Mị thịt đỏ tươi kia điểm chút nước, vừa dâm mĩ vừa dụ người.
"Phu quân, đừng... Đừng nhìn..." Thấy ánh mắt chăm chú của ta, Ngôn Mộc xấu hổ mà quay đầu qua, khẩn cấp nhắm mắt lại, bên tai hiện ra một tầng mỏng hồng.
"Ừm... Nghe ngươi, không nhìn ngươi, chỉ thao ngươi." Lời kia của ta vừa thốt ra, Ngôn Mộc càng xấu hổ, y rất dứt khoát ôm cổ của ta, cả người chôn ở trong lồng ngực của ta.
Ta bật cười đè y xuống giường, moi ra một chút hương cao, ngón tay từng tấc từng tấc chen vào trong vách nóng bỏng. Đi vào, ngón tay liền bị cắn chặt mút chặt, hương cao trơn rất dễ dàng nuốt vào một ngón tay.
"A..." Ba tháng chưa từng tiến vào lãnh địa bị xâm phạm, Ngôn Mộc thấp kêu thành tiếng. Cơ thể y hơi run rẩy, hai gò má bốc lên nhàn nhạt hồng, hậu huyệt bị ngón tay xâm nhập xuyên vào chảy ra d*m thủy.
Ta nằm sấp xuống hôn hôn môi Ngôn Mộc, hạ thân đã cương cách tiết khố đỉnh vào hạ thể Ngôn Mộc, bên trong ngón tay thon dài vừa hôn môi vừa gia nhập vào ba ngón.
Ngón tay ở bên trong xoay quanh, xoa, đụng vào trong vách, khiến hậu huyệt càng thêm mềm mại, nhìn Ngôn Mộc đã chuẩn bị kỹ càng, ta cởi tiết khố, đẩy côn th*t chầm chậm đi vào.
"A..." Cảm giác bị lấp kín khiến Ngôn Mộc kêu thành tiếng, hậu huyệt một trận co rụt lại mà phun ra nuốt vào dương v*t, ta mở ra hai chân của y, ra sức đánh xuyên.
Thịt nhận phồng lớn đánh vào hậu huyệt trắng mịn ẩm ướt mềm mại, mỗi một lần tiến vào đều tuôn ra lượng lớn d*m thủy.
Thân thể Ngôn Mộc bị đâm đến hơi rung nhẹ, tê dại tận xương khiến người trầm mê, Ngôn Mộc hơi híp con mắt trầm thấp rên rỉ, tiếng thở dốc vừa tan rã vừa ngọt ngào, khuôn mặt ửng hồng che kín vết tích bị tình dục dằn vặt, khóe mắt chảy xuống giọt lệ vì cảm xúc mãnh liệt.
"Phu quân... Chậm chút... Đừng quá sâu... A..." Khí cụ tím hồng tàn nhẫn mà đè lên điểm mẫn cảm, Ngôn Mộc không chịu nổi thấp gọi, hậu huyệt tàn nhẫn mà co rút lại, gắp ta khoan khoái đến suýt nữa bắn tinh.
Ta lôi ra gối đệm ở phía dưới Ngôn Mộc, khiến hai chân của y quấn lấy thắt lưng của ta. Tính khí cự đại hơi lui ra, đột nhiên cảm thấy hư không khiến Ngôn Mộc ngoài ý muốn mở mắt ra.
Y có chút mệt mỏi mê hoặc liếc mắt nhìn ta một cái, còn chưa từ bên trong tình dục tỉnh lại con ngươi hơi nước mịt mờ, nước mắt lưng tròng như một dòng suối trong vắt lộ ra mê hoặc, hai gò má hiện ra nóng bỏng phấn nộn khiến lòng người hết thảy hoàn toàn không có cách nào suy nghĩ.
Chỉ muốn, giết chết y.
Nghiệt căn vừa nhiệt tình vừa hung mãnh tầng tầng đĩnh đi vào, xì xì xì xì tiểu huyệt bị mạnh mẽ xông vào. Ta nằm sấp xuống cúi đầu ngậm đầu v* đã sớm đứng thẳng trong miệng mút vào gặm cắn, Ngôn Mộc bị động tác ta đột nhiên cắn kéo ra ép tới đầu trống rỗng. Song trọng giáp công nghênh đón khoái cảm cự đại, Ngôn Mộc bị làm thân thể co giật, ngón chân cuộn lại mà uốn lượn, chưa qua bao lâu hậu huyệt đã cao trào, một luồng bạch trọc từ bên trong ngọc hành phun trào ra ngoài.
"A..."
Thân thể Ngôn Mộc toàn bộ run rẩy, tiểu huyệt chảy ra d*m thủy, dương v*t bị ngâm trong d*m thủy càng dễ dàng mà đánh xuyên.
Thân thể Ngôn Mộc bị ta va chạm đến không ngừng chập chờn, cường độ xóc nảy khiến cảnh sắc trước ngực hơi lay động đung đưa.
Vú trước ngực y run rẩy, cảnh sắc hai vú run run dụ người. Tay của ta vuốt lên thù du trước ngực Ngôn Mộc, đầu v* phấn nộn đứng thẳng bị mút hôn hiện ra màu đỏ tươi. Ánh nước óng ánh long lanh khiến đầu nhũ càng phấn nộn như nước.
Đầu lưỡi nóng bỏng không ngừng liếm láp núm vú sưng to phồng ngạnh lên, hàm răng làm phiền đầu v* khéo léo linh lung. Ta chôn ở ngực Ngôn Mộc, hút đầu v* vào trong miệng mút vào, đôi môi cọ động mà xoa đầu nhũ cứng rắn.
Dưới thân càng thêm kịch liệt đánh đưa, cái miệng nhỏ ướt dầm dề bị côn th*t ngăn chặn, d*m thủy ở miệng huyệt không có cách nào tràn ra. Ta nâng lên mông trắng như tuyết của Ngôn Mộc, tàn nhẫn cắm vào mấy trăm cái, mới rốt cục phun tinh dịch đi vào trong cơ thể y.
Tinh dịch nóng bỏng khiến Ngôn Mộc phát run mà co giật, ngọc hành chảy ra lách tách tinh dịch, ngón tay nắm chặt vỏ chăn dưới giường. Con ngươi y rưng rưng, khóe mắt đỏ chót còn giữ cảm xúc mãnh liệt chưa cởi ra dấu vết. Sợi tóc thật dài ngổn ngang buông xuống trên vai, từng giọt từng giọt mồ hôi mỏng hơi thấm ướt tóc trên trán y.
Thân thể ta và Ngôn Mộc dính vào cùng một chỗ, đầu ngón tay đẩy ra mái tóc đen của y, nhìn y vùi đầu trong ngực ta khẽ nhếch môi thở dốc.
Ta ôn nhu hôn lên mặt mày run rẩy, môi bị ta gặm đến sưng tấy, bàn tay ma sát lưng y.
Dư vị tình dục qua đi khiến người ta say mê, chỉ là nghe Ngôn Mộc hô hấp, cảm thụ được y thở hơi nóng bên tai, đã cảm thấy tâm lý một trận thỏa mãn.
"Có khỏe không?" Tay của ta xoa phần bụng hơi nhô lên, nếu như không phải là bởi vì hài tử, ta có thể sẽ thương yêu Ngôn Mộc càng thêm kịch liệt hơn.
"Ân, không sao." Mặt mày Ngôn Mộc ửng đỏ, khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười, đưa tay ra hai tay chủ động khoát trên cổ của ta, cùng ta trần truồng thân mật rúc vào với nhau.
"Sắc trời còn chưa sáng choang, còn có thể ngủ."
"Hảo, phu quân ngủ cùng ta."
Ta và Ngôn Mộc thân thể đều trần truồng thân mật mà ôm nhau, nghiệt căn còn chôn ở trong cơ thể y, y rất tự nhiên dựa đầu vào ngực của ta.
Kèm theo động tác nhẹ nhàng vuốt ve, Ngôn Mộc mỉm cười nhếch miệng, cả người đều là vẻ lười biếng cùng thỏa mãn sau khi bị thương yêu qua.
Mãi đến khi bên tai đã truyền đến hô hấp vững vàng, ta nhìn khuôn mặt điềm tĩnh ngủ say của Ngôn Mộc, mới đồng thời cùng ngủ thiếp đi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...