"Không phải là chuyện của chú nhà em sao?" Hoa Châu Du nói: "Muốn hỏi em một chút, bất quá em không biết liền coi như xong."
"không phải chuyện gì Chú ấy cũng cũng nói với em." Cao Thanh Thu biết, Hoa Ngọc Thành đối với cô cũng không tin tưởng nhiều, hoặc có lẽ là, anh không tin bất luận kẻ nào.
Người như anh, rất khó đi tin tưởng một người, cũng rất bình thường.
"Không có việc gì. Nó cứ như vậy, em quen dần là tốt rồi. Đúng rồi..." Hoa Châu Du nhìn lấy Cao Thanh Thu, "sức khỏe của nó có khá chút nào không?"
Cao Thanh Thu không hiểu, nhìn lấy Hoa Châu Du.
Hoa Châu Du nói: "chị nghe dì Ngô nói, hai người các em thường ngày đều tách ra ngủ, đúng không?"
Vừa nhắc tới cái vấn đề này, Cao Thanh Thu liền có một loại dự cảm xấu, chị ấy lại muốn nói gì đây.
Nhưng cô vẫn là thành thực mà trả lời nói: "đúng ạ."
"Vậy... Ngọc Thành bình thường đối với em... Liền không có yêu cầu gì về việc kia sao?" Hoa Châu Du hỏi rất nghiêm túc.
Trước chị có đề cập với Cao Thanh Thu một lần, hiện tại càng không kiêng kị rồi.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du, cảm thấy có chút lúng túng, "Không có."
Cô lý giải tâm tình của Hoa Châu Du là hy vọng Hoa Ngọc Thành khỏe hơn, nhưng anh cùng với cô đều là chia phòng ngủ, làm sao có thể sẽ đối với cô có yêu cầu kỳ quái?
Hơn nữa, rõ ràng anh so với cô còn xấu hổ có được không?
Hoa Châu Du nói: "Ôi, để cho nó uống thuốc nó cũng không uống, em nghĩ một chút biện pháp đi."
"Em?" Đột nhiên nhận được một cái như vậy nhiệm vụ nặng nề, Cao Thanh Thu có chút hoảng hốt.
Hoa Châu Du theo bên cạnh nắm chiếc túi xách qua, "chị mua cho em ít sách, em lấy về nghiên cứu một chút."
"Sách?" Cao Thanh Thu nói: "Sách gì?"
"Em trở về xem một chút đi." Hiển nhiên ở chỗ không tiện đọc sách.
Cao Thanh Thu cùng Hoa Châu Du ngồi hơn một tiếng mới trở về, trên đường lại ghéchỗ Trương Tâm Dao thương lượng chuyện công việc cho ngày mai được một lúc mới về nhà.
Cầm sách trở lại thả ở trên ghế sa lon, cô cũng không để ở trong lòng, quá nóng, đi tắm.
Cô lúc đi ra ngoài, Hoa Ngọc Thành đã trở về tới rồi.
Ạn ngồi ở trên ghế sa lon, đúng dịp thấy cái túi kia, mở ra xem, "Đây là cái gì?"
Cao Thanh Thu mặc đồ ở nhà, đi ra, nhìn thấy tên của vài cuốn sách kia, mặt liền nóng lên, cái gì " làm thế nào để cho ông xã luôn hứng khỏi với bạn", "Đạo ở chung giữa vợ chồng"…
Mẹ ơi, chị ấy tại sao như vậy a! Cho cô đều là sách như vậy.
Hoa Ngọc Thành hiển nhiên cũng nhìn thấy tiêu đề, vẻ mặt đầy phức tạp.
Biết Cao Thanh Thu thích xem sách, không nghĩ tới cô lại thích xem loại sách này?
Anh nhìn về Cao Thanh Thu, "Không nghĩ tới em còn thích cả loại sách này."
Cao Thanh Thu quẫn bách mà qua tới, muốn đem sách cầm đi, "Đều là chị Châu Du cho. Không phải là của em!"
Hoa Ngọc Thành giơ tay lên một cái, Cao Thanh Thu nhào hụt, không có cầm đến sách, vội vàng không kịp chuẩn bị mà nhào vào trong lò ng anh.
Cô mới vừa tắm, trên người còn có mùi thơm nhè nhẹ của sữa tắm, cơ hồ là trong nháy mắt, thân thể của Hoa Ngọc Thành liền có phản ứng.
Anh nhìn lấy bộ dáng mặc cỡ của Cao Thanh Thu đang hận không thể tìm cái lỗ chui vào, âm thanh càng ngày càng trầm thấp, "chị ấy cho em mấy cuốn sách này để làm gì?"
Dĩ nhiên là vì để cho chú khỏe lại!
Mặc dù Hoa Châu Du không nói, nhưng Cao Thanh Thu nhớ tới hôm nay trò chuyện với chị ấy, cũng có thể đoán được mục đích của chị ấy.
Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới chị ấy lại đưa những quyển sách này cho cô, trên mặt càng đỏ hơn.
Cô gắng gượng nói: "Không có... Không có gì."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...