Cố Tĩnh Trạch nhíu mày nhìn Lâm Triệt: "Hơn nữa, ai nói cô ấy là bạn gái anh?".
Lâm Triệt kỳ quái nhìn anh: "Vì sao không phải?".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Kỳ thật từ lúc bắt đầu, anh đã nói với cô ấy, sau khi anh kết hôn, em có thể đi tìm người đàn ông khác khác, chỉ là cô ấy không muốn, mà lúc trước, anh cũng đã nói với cô ấy, anh đã có vợ, quan hệ của anh và cô ấy không phải loại thân mật đó, cô ấy đã sớm đã không phải bạn gái anh".
Lâm Triệt giật mình há miệng.
Không nghĩ tới anh bỗng nhiên nói như vậy.
Đã nói rõ ràng với Mạc Huệ Linh sao?
Cố Tĩnh Trạch nghiêng nghiêng kề sát Lâm Triệt: "Chẳng lẽ ở trong lòng của em, anh là người tệ như vậy sao?".
“Em cho rằng anh, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn, cho nên anh và cô ấy vẫn bảo trì mối quan hệ này".
“Anh nói thật, any vừa không muốn chậm trễ Huệ Linh, cũng không muốn làm em xấu hổ như vậy, nếu anh vẫn như trước, luôn thân mật với cô ấy, người ta sẽ thấy em thế nào? Yên tâm, anh sẽ không làm như vậy".
Đáy lòng Lâm Triệt lại lần nữa cảm kích tột đỉnh.
Anh là người rất tốt.
Có lẽ, cô cũng dễ dỗ dành.
Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.
com
Lúc trước cô thật sự cho rằng, quan hệ bọn họ vẫn là bạn trai bạn gái, chính vị trí của mình, là xấu hổ muốn chết, hiện tại, loại cảm giác này cuối cùng tốt hơn rất nhiều, ít nhất, anh suy nghĩ cho cô như vậy, đã cũng đủ làm cô cảm động.
Lâm Triệt không khỏi nói: "Cố Tĩnh Trạch…… Em…… Bằng không".
Nhìn nhìn phía dưới anh, trên mặt cô đỏ hồng, nói: "Em dùng tay giúp anh…… Bằng không, anh chịu đựng như vậy, có lẽ quá khó tiếp thu”.
Cố Tĩnh Trạch cho rằng mình nghe lầm.
Nhưng mà, không có.
Anh nhìn mặt cô hồng thấu, bởi vì cô chủ động nói như vậy, làm anh nhất thời cảm thấy thân thể của mình không nghe sai sử, lại lần nữa nặng thêm.
Ngoài miệng còn muốn nói, không cần, nhưng mà, thân thể đã phản bội suy nghĩ anh.
Lâm Triệt thật sự xuất phát từ cảm động, nhất thời xúc động liền nói ra, nhưng mà, nhìn phía dưới Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên phình to, mới có chút hối hận.
Cố Tĩnh Trạch nói: "Mặc bộ quần áo kia, để anh nhìn em, như vậy có được không?".
Lâm Triệt quay đầu nhìn lại, càng cảm thấy ngượng ngùng.
Anh nói quần áo, là những “Công cụ” và bộ quần áo mà Thẩm Du Nhiên, chất vải cũng dày, chỉ là, nhìn loại quần áo “bọc lấy” thân thể này.
Cố Tĩnh Trạch thật là được một tấc lại muốn tiến một thước.
Nhưng mà, Lâm Triệt nhìn, trong lòng bởi vì những lời anh vừa nói, lập tức trở nên xúc động, không chút suy nghĩ, trực tiếp đồng ý……
Phòng ngủ.
Cố Tĩnh Trạch đưa áo ngủ cho cô, ngồi ở trên giường, đứng ngồi không yên, trong chốc lát, nghe được cửa phòng tắm mở ra, vội nhìn qua.
Nhìn thấy Lâm Triệt xa cách che vị trí quan trọng trên người mình, tuy rằng không lộ cái gì cả, nhưng mà, như vậy càng có vẻ gợi cảm.
Đôi mắt anh không khỏi động đậy, nhìn chằm chằm cô, ánh mắt thưởng thức, cũng nhiễm màu dục vọng……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...