Lâm Triệt trở lại trong phòng, vội chạy vào phòng ngủ, tắm rửa một cái trước, để trôi hết hương vị trên người anh.
Cố Tĩnh Trạch đáng chết này, quả thực là muốn chết!
Sao anh có thể như vậy…… Tà ác như vậy, đáng giận như vậy.
Nằm ở trên giường, Lâm Triệt chỉ cảm thấy khó chịu lăn qua lộn lại, giống như tay anh còn đang chạm vào trên người cô, trong lòng, trong đầu, vẫn rùng mình một trận, bụng nhỏ cũng nóng lên……
Thật là khó chịu muốn chết……
Cô dùng chăn trùm kín đầu mình, đáng chết đáng chết, Cố Tĩnh Trạch đáng chết……
Cố Tĩnh Trạch tập thể hình đi qua, trực tiếp tắm ở trong phòng ở tập thể hình.
Dòng nước lạnh lẽo xối xuống, rốt cuộc thân thể đã dễ chịu hơn chút, nhưng mà, nâng lên tay nhìn ngón tay mình, nghĩ đến cảm giác ở trong thân thể cô……
Trong lúc nhất thời, giống như trên tay vẫn còn hương vị của cô, cảm giác của cô.
Cảm giác kia, cũng không chán ghét.
Nhắm mắt lại, lại vẫn là không có cách nào làm thân thể của mình yên lặng xuống lần nữa.
Chết tiệt.
Ở bên trong tăng lượng nước lên, anh gần như muốn ngâm vào trong nước lạnh lẽo để dập tắt sự khác thường trong thân thể……
Chờ lúc đi ra khỏi phòng tập thể hình, đã là một giờ sau.
Tần Hạo vội vàng chạy tới.
“Tiên sinh, ngài vừa mới tìm tôi?".
Cố Tĩnh Trạch liếc nhìn Tần Hạo một cái: "Lúc trước cậu nói, hôm nay Tần Khanh ở sân bay?".
Vừa nghe lại là chuyện này, Tần Hạo vội vàng cúi đầu: "Đúng vậy, tiên sinh, ngài cũng đừng quá tức giận, kỳ thật Tần tam thiếu và bà chủ cũng chỉ là……”
“Rầm” một chút, Cố Tĩnh Trạch ném folder lên trên bàn, cắt ngang Tần Hạo.
Tần Hạo ngơ ngác ngẩng đầu lên: "Tiên sinh……”
“Không có, lần này công tác của cậu làm không tồi".
Cố Tĩnh Trạch đạm cười, gợi khóe môi lên.
Nhưng mà sao Tần Hạo cảm thấy có chút lạnh lùng.
“Vì tiên sinh làm việc, cúc cung tận tụy, cảm ơn tiên sinh khẳng định, về sau tôi khẳng định sẽ càng thêm nỗ lực".
Tần Hạo cười nói.
Cố Tĩnh Trạch nói: "Vì khen thưởng cậu, tôi cảm thấy hẳn là an bài cậu đi giải sầu một chút".
“A? Tiên sinh, ngài quá khách khí, ngài……”
“Vừa lúc có một nhà xưởng bên Campuchia xảy ra vấn đề, không bằng cậu qua bên kia giải sầu, thuận tiện nhìn xem vấn đề của nhà xưởng".
“A……”
Tiên sinh, ngài xác định đây là khen thưởng?
“Đi thôi, ngày mai sai người chuẩn bị vé máy bay cho cậu, không giải quyết vấn đề của nhà xưởng đó, cậu cũng đừng trở lại".
Cuối cùng ý cười trên mặt Cố Tĩnh Trạch đọng lại.
Cuối cùng liếc mắt nhìn Tần Hạo một cái thật sâu, anh xoay người hừ một tiếng liền đi ra ngoài.
Để lại một mình Tần Hạo hỗn độn trong gió.
“Tiên sinh…… Rốt cuộc tôi làm sai cái gì……”
Buổi tối, Cố Tĩnh Trạch không qua chỗ Lâm Triệt ngủ.
Chỉ sợ nếu mình ngủ ở phòng kia, đối mặt với cô, sẽ nhất định ngủ không được.
Một mình Lâm Triệt ở phòng ngủ cũng lăn lộn một buổi tối, thật vất vả mới ngủ được.
Ngày hôm sau, sáng sớm Cố Tĩnh Trạch đã rời đi, Lâm Triệt vừa tỉnh dậy, Thẩm Thản Nhiên đã điện thoại tới
“Oa, ngày hôm qua sao mình ở trong nhà người khác?".
Thẩm Thản Nhiên nói.
Lâm Triệt: "Cậu ở tại trong nhà người khác? Có ý gì?".
“Là một người đàn ông rất hung dữ, làm mình sợ muốn chết, mình cho rằng xảy ra chuyện gì".
Lâm Triệt chớp mắt, nói: "Ồ, cậu nói chính là Trần bác sĩ đi, mình nhờ anh ta đưa cậu về nhà, sao vậy, không xảy ra chuyện gì à?".
Thẩm Thản Nhiên đáp: "Đương nhiên, sao có thể xảy ra chuyện gì, mình học Tae Kwon Do ba năm, người đàn ông nào dám chạm vào mình".
“Tae Kwon Do ba năm…… Nhưng đến nay vẫn là đai trắng".
“……”
Thẩm Thản Nhiên: "Nhưng mà người này rốt cuộc là ai, sáng sớm mắng mình một trận rồi đi rồi".
“Cậu uống say, người này là bác sĩ rất giỏi, nhất định là nhà cậu có vấn đề gì, anh ấy đành phải mang cậu trở về nhà mình, thôi, nếu cậu đã tỉnh, mình qua đó tìm cậu, có việc nói với cậu”.
“Cũng được".
Rất nhanh, Lâm Triệt tới trong nhà Thẩm Thản Nhiên.
Thẩm Thản Nhiên còn đang ở với cha mẹ, nhìn thấy Lâm Triệt tới, cha mẹ Thẩm Thản Nhiên đều vô cùng ngạc nhiên.
“Thản Nhiên à, hiện tại Lâm Triệt có tiền đồ, mẹ còn thấy con bé ở trên TV"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...