Cái gì?
Nhục thể của ta bị đoạt xá?
Không đúng!
Tôi là lấy hồn phách xuống dưới âm phủ, tới đây cũng chỉ có hồn phách, vì cái gì còn có thể bị thứ gì chiếm dụng?
Sau khi cướp đi hư thể, nàng ngẩng đầu mà bước rời đi.
Tôi giãy dụa lấy, nhưng cái nước Vong Xuyên này giống như là gông xiềng vô hình, khóa tứ chi của ta lại, để cho tôi không thể đi lên, chỉ có thể chìm xuống dưới, nhưng nếu thật sự chìm đến đáy sông, tôi liền mãi mãi cũng không có khả năng rời nơi này đi!
Vì sao lại biến thành dạng này?
Diêm Quân muốn ta tìm rốt cuộc là thứ gì?
Đây là cái bẫy hắn hãm hại ta sao? Tại sao muốn thiết kế như thế?
Tôi bi phẫn nhìn cái bóng rời đi, còn chứng kiến tiểu ô quy kia, trong lòng càng thêm tức giận không thôi, là nó dẫn tôi tới đây, nó cũng là hại tôi một vòng!
Nhưng tôi vạn lần không nghĩ tới chính là, tôi tựa hồ nghe đượi tiểu ô quy thở dài một tiếng, mà sau tiếng thở dài qua đi, nó tại trên đỉnh đầu tôi nhảy xuống tới, hướng tôi bơi lại.
?
Có ý tứ gì?
Nó thử lặn xuống dưới nước, lặn xuống dưới người của ta, cố gắng giữ tôi lại, đem tôi nâng lên như trước.
Nhưng là không thành công.
Thử mấy vòng về sau, nó chỉ có thể lựa chọn từ bỏ, bơi ở bên cạnh tôi, đau thương mà nhìn tôi.
Thôi quên đi, tôi tha thứ cho nó.
Tôi hỏi nó: “’Nàng’ Là ai?”
Tiểu ô quy thở dài:” Mạnh mộng.”
“ Là cô sao?
Mạnh mộng là ai?” Tôi hỏi.
Tiểu ô quy nói: “Mạnh mộng chính là mạnh mộng.”
Nói cũng như không,…
Tôi lại hỏi: “Hạt châu kia là cái gì?”
Tiểu ô quy đáp:” Có Cao tăng ở nhân gian viên tịch, nhục thân sau khi hỏa táng thì ngưng kết ra tinh thể, tên là Xá Lợi. Ngươi muốn tìm, chính là Mạnh Mộng Xá Lợi.”
what!
Mạnh Mộng cầm Mạnh Mộng Xá Lợi, cái này nghe rất trừu tượng, nhưng rất có thể cướp đi hồn phách hư thể ta chính là Mạnh Mộng,là Nguyên Thần, mà nàng cầm chính là nhục thân sau khi hỏa táng của mình.
Cái chết ở âm giới còn rất trừu tượng.
Tôi hỏi: “Vậy tôi còn có thể rời đi nơi này không?”
“ Không thể”. Tiểu ô quy thở dài một hơi, nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy đau thương.
Tôi tuyệt vọng, nhưng lại có một tia không cam tâm, thậm chí cho rằng nó đang nói láo gạt tôi:
“Tại sao sẽ như vậy chứ? Ta tại sao lại bị xem như kẻ chết thay? Cái này nhất định là giả. Cái Mạnh Mộng kia cũng còn có thể đoạt xá rời đi, vậy ta cũng có thể, nhưng ta phải mất hàng trăm năm để gặp ai đó đến và thay thế ta ư??
“Mãi mãi cũng không có.” Tiểu ô quy đau thương nói.
“ Vì cái gì?”
“Bởi vì trên thế giới này chỉ có một ngươi”.
“Có ý tứ gì?” Tôi nghe không hiểu,” ngươi là đang cười ta ngu ngốc sao?”
Tiểu ô quy nói: “Ta không phải ý này…… Thôi quên đi. Ngươi ngủ đi, ngủ thiếp đi, ngươi liền sẽ không đau khổ.
Tôi nghe được câu này liền giận không chỗ phát tiết:” Ngủ mẹ nó chứ ngủ! Ta muốn đứng lên này! Thả ta ra ngoài! A a a ——!”
Tiểu ô quy sửng sốt, qua hồi lâu mới nói: “Thế nhưng nếu ngươi không ngủ, ngươi lại có thể làm gì chứ?”
“ Cái gì đều không làm được, nhưng ta tại sao phải ngủ? Ta dựa vào cái gì phải ngủ! Đây không phải ta chịu bị lấy mệnh, ta ngủ chính là ta chấp nhận cái mệnh này, ta mới không nhận! “ Tôi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đây chỉ là bò ra khỏi mặt đất, và sau ba ngày không hoạt động, ta sẽ bị chôn vùi dưới nước.
Muốn ta an nghỉ ư?
Ta không đi!
Càng nghĩ thì càng phẫn nộ, mái tóc dài trong nước đi du lịch tản mở ra, tôi trông trở nên dữ tợn mà đáng sợ: “Coi như ta bị phong ấn ở đáy nước này, cũng không thể làm gì, ta cũng sẽ không nằm ngủ, ta sẽ dùng mỗi giây này mà tỉnh táo đầu óc để mỗi một giây đều đi nguyền rủa kẻ cướp đi hồn phách hư thể của ta. Người chết không yên lành, đem cả đám đều không có kết cục tốt!” Lời vừa ra khỏi miệng, ta liền bị mình hù dọa.
Nguyền rủa?
La Hy ta đã lớn như vậy cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ dùng tới hai chữ” nguyền rủa “ này đâu., dù là bị Diêm Quân giăng bấy, tôi nhiều nhất là trong lòng mắng thêm hắn mấy trăm lần, cũng sẽ không dùng hai chữ nguyền rủa bên trên này nha.< đến mệt với bả )>
Vừa mới đột nhiên xuất hiện oán hận cùng nguyền rủa kia là thế nào?
Không phải ta.
Là Mạnh Mộng?
Nếu là dạng này, trời ạ, vậy tôi đã thả ra một nữ nhân điên rồ, đáng sợ cái cỡ nào?
Nàng ta cõi lòng đầy oán hận, mỗi một phút mỗi một giây đều tại nguyền rủa thế giới này, hiện tại còn được tự do, vậy còn không phải bắt đầu trả thù thế giới sao?
“Vừa rồi không phải tôi nói, tôi sẽ không nói ra như vậy. Là Mạnh Mộng…… Nàng ta trước kia có phải là thường xuyên nói lời như vậyhay không?” Ta lắp bắp hỏi.
Tiểu ô quy không biết làm sao, có chút ngây ngốc như gà, ngây người hồi lâu mới gật đầu nói là.
“Điều đó không liên quan gì đến ta”. Tôi quay người, cố gắng thích ứng lấy hoàn cảnh dưới nước, cái này mặc dù vẫn tương đối tiếp cận mặt nước, nhưng tôi cảm giác được bốn phương tám hướng áp lực đè xuống thân thể của tôi, khiến tôi khó mà động đậy.
Nhưng ta nhất định sẽ thích ứng.
Tiểu ô quy bơi tới bên cạnh ta, hỏi: “Ngươi đang làm cái gì?”
Tôi nói:” Ta muốn thích ứng hoàn cảnh.”
Tiểu ô quy hỏi: “Thích ứng rồi làm cái gì?”
Tôi nói: “Sau khi thích ứng, ta quay lại dưới đáy nước này tìm xem, rốt cuộc muốn thế nào mới có thể thoát được ra ngoài! Sao lại không chứ, trên đời này còn có chuyện không giải quyết được khó khan sao!”
Nói xong, ta liền tâp đạp chân, rõ ràng chưa từng có học qua bơi lội, nhưng tôi hiện tại rất cố gắng làm bộ mình biết bơi.
Tiểu ô quy ở bên cạnh tôi bơi qua bơi lại, thật làm muốn đánh nó một phát!
“Đừng phí khí lực nữa, trên đời này ngoại trừ ta, vẫn chưa có người nào có thể từ bên trong Vong Xuyên ra ngoài.” Tiểu ô quy nói.
“ Ngươi có thể làm, ta cũng có thể đi!” Tôi không phục nói.
Tiểu ô quy kém chút thổ huyết: “Ngươi cùng con rùa so cái này sao? Ngươi…… Được rồi được rồi, tùy ngươi đi, chơi đùa đi”!
Thế là tôi liền tiếp tục chơi đùa chính ta, nó phần nó đi chơi, cũng không tiếp tục đáp lời.
Nhưng tôi không nghĩ tới muốn thích ứng dưới nước này vậy mà lại khó đến thế, chứ không giống như là chạy bộ hay sao, không thể nào. Nhưng tôi không hề từ bỏ.
Tôi không thể một mực chon chân ở chỗ này, tôi muốn rời khỏi nơi này. Đám thằng ranh con không có lương tâm kia vẫn chờ tôi đi cứu, tiểu La Bạch vẫn chờ tôi đi tìm con bé. Bất kể như thế nào, tôi đều muốn thử một lần! Tôi một bên giãy dụa, liền một bên mà động viên chính mình.
Rùa đen một mực bên cạnh tôi, biểu diễn bơi tự do, môn bơi bướm, bơi ngửa, chó, bò và các thể thức hoa hòe bơi lội khác, thật sự là đáng ghét, quả thực là muốn đem nó đi hầm canh cho rồi.
Cũng không biết có phải là sự kiên trì của tôi không ngừng cảm động nó, nó cuối cùng mở miệng: “Ngươi thật so với trước kia không giống nhau lắm.”
Đúng dịp, trước đó không lâu vừa vặn có một người như thế nói cùng tôi. Tôi nhớ tới Lâm Nhuận biến thái kia.
Tiểu ô quy hỏi:” trên dương thế ngươi tên gì?”
“ La Hy”. Tôi không khinh khi kết bạn thêm vào lúc này. “Ồ, nhân tiện, kể từ khi ta biết ngươi,ta không biết tên của ngưoi là gì.”
Tiểu ô quy nói:” Ta gọi Con Rùa.”
……
??
!!
Tại một chuỗi dài dấu chấm câu sau, tôi rốt cuộc mới phản ứng: “Đại ca, tên này của ngươi là nghiêm túc?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...