Kết Giới Âm Hồn
"Sáng sớm mà ồn ào thế?" - Một chàng trai với mái tóc màu vàng nhạt cùng với đôi mắt vẫn còn chút cơn say ngủ bước xuống vừa ngáp vừa than vì bị làm ồn.Nghe giọng nói quen thuộc phát lên Jessi ngưng việc đuổi giết tên Flynn khốn nạn mà chuyển hướng sang hai chàng trai mới vừa bước từ trên lầu xuống và theo sau là Valen."Tớ tưởng hai cậu chết trên đó rồi đấy.""Cái gì mà chết chóc ở đây? Với cậu thì chỉ có bao nhiêu thôi hả Jessi?" - Chàng trai với đôi mắt đen kết hợp mái tóc màu xanh đen chứa đầy sự huyền bí lên tiếng bất mãn."Đúng đúng." - Người có mái tóc vàng lên tiếng đồng tình."Hai cậu có điều gì bất mãn với tớ sao, Adonis, Darius?" - Jessi cũng không nhún nhường với hai thằng con trai trước mặt mình.
Bởi vì đối với cô bọn con trai chẳng được tích sự gì."Cạch"Tiếng mở cửa lại vang lên, bước vào là một chàng trai to lớn vạm vỡ, vác sau lưng là một khẩu đại bác lớn."RẦM" - Khẩu đại bác được anh để NHẸ NHÀNG xuống khiên người khác phải giật mình sợ hãi."Đúng là trở về nhà mới là thoải mái nhất nhỉ, Kaylin?" - Người đó vừa nói vừa vung vai vừa nói với một cách đầy mệt mỏi như đi từ nơi xa trở về.Tất cả mọi người ở trong bếp sau khi nghe thấy tiếng động mạnh cùng với giọng nói ấy liền ba chân bốn cẳng chạy thẳng ra ngoài cửa chính, khi nhìn thấy hai con người một nam một nữ ấy thì gương mặt của tất cả mọi người thể hiện rõ sự hớn hở, vui mừng."Kane, Kaylin!!! Cuối cùng hai người cũng làm nhiệm vụ về." - Sarah lên tiếng thể hiện sự chào mừng với hai con người vừa trở về nhà."Nhiệm vụ thế nào Kane? Thú vị chứ?""Cậu có làm cho Kaylin sợ hãi không đấy?""Nhiệm vụ của các cậu có khó khăn đầy thử thách gì không?"Tất cả mọi người đều hỏi dồn dập khiến Kane có chút mệt mỏi nhưng chẳng thế làm gì được bởi vì họ là bạn của cậu.
Kane là một chàng trai chỉ đáng sợ đối với những người bên ngoài, còn đối với bạn bè và đặc biệt là em gái của mình thì anh luôn dịu dàng, đôi khi có chút nhường nhịn với họ."Thôi nào từ từ thôi chứ! Chúng tớ cũng chỉ mới làm nhiệm vụ về cũng có chút mệt mỏi mà!" - Kane đưa tay đầu hàng với những con người trước mặt.Phía sau lưng Kane thì Kaylin từ từ bước ra bởi vì nãy giờ cô vẫn đứng ở sau lưng của anh trai mình, Flynn sau khi thấy Kaylin liền chạy bổ nhào tới thăm dò, hỏi thăm đủ kiểu trông giống như một người mẹ lâu ngày gặp lại con gái cưng của mình."Kaylin nè, em đi làm nhiệm vụ có bị thương chỗ nào không?""Kane có bảo vệ tốt cho em chứ?""Cậu ta có làm em sợ không?""Có ai ăn hiếp gì em không?"Hàng loạt câu hỏi được Flynn đặt ra khiến cho Kaylin có chút sợ hãi nhưng cũng có chút ngại ngùng xen lẫn.
Adonis thấy thế liền đi tới lôi tên Flynn phiền toái ra xa.
Kaylin tuy ở cùng với mọi người nhưng cô bé chỉ mới 18 tuổi và nhỏ hơn những người khác 2 tuổi.
Tính cách của cô khác hoàn toàn với anh trai của mình, cô khá nhút nhát, rụt rè và có chút ngại ngùng khi nói chuyện với Flynn."E...E...Em ổn...ổn ạ!" - Giọng Kaylin run run trả lời những câu hỏi của Flynn lúc nãy.Flynn sau khi nghe câu trả lời thì lòng mừng như mở hội, chưa kịp nói gì thì Jessi đã vội cắt ngang."Được rồi Kaylin, em đi làm nhiệm vụ về mệt chưa ăn gì nhỉ? Vừa hay chị mới chuẩn bị bữa sáng xong, vào ăn thôi nào!"Sống chung nhà với nhau nhưng chỉ có duy nhất Kaylin là được Jessi chăm sóc dịu dàng nhất, còn những người khác thì không bao giờ cảm nhận được sự dịu dàng đó."Nè Jessi có phần của tớ không đấy?" - Kane từ nãy tới giờ mới lên tiếng."Cậu muốn ăn thì mau dẹp cái khẩu đại bác to đùng đó đi cho tờ nhờ! Làm gì mà không cất nó đi mà phải vác về thế không biết?" - Jessi quay đầu lại nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu với khẩu đại bác của Kane.Nhắc tới khẩu đại bác mọi người liền chú ý vào nó, đó là vũ khí có một không hai của Kane, khẩu đại bác có thể phá vỡ mười tòa lâu đài to đùng.
Và cũng nhờ nó mà lúc nãy mọi người được một phen hú hồn khi Kane để nó xuống."Tại nhiệm vụ vừa kết thúc thì ma thuật của tớ cũng vừa hết nên không thể đem cất nó vào không gian ba chiều* được.
Vì thế đành phải vác về thôi." - Kane nhúng vai tỏ vẻ bất lực.(*Không gian ba chiều là nơi chứa đựng tất cả vũ khí của các chiến binh sử dụng để chiến đấu.)Nói đến nhiệm vụ thì Kane sực nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt liền trở nên trầm lại, tỏ ra một vẻ nghiêm túc nói:"À đúng rồi, nhắc mới nhớ.
Trên đường tớ và Kaylin trở về có đi qua ngoại ô thành phố, nơi đó có một ngôi làng nhỏ khá đẹp và thiên nhiên trong lành, nhưng lúc tớ và Kaylin đi ngang ngôi làng thì nó trở nên hoang vu một cách lạ thường.
Kaylin lúc tới đó thì sức mạnh của con bé bị giảm không biết lí do vì sao, con bé bảo rằng thiên nhiên đang gào thét một cách dữ dội."Khi Kane nói đến đây thì gương mặt của Kaylin bắt đầu trở nên sợ hãi."C...Chưa bao giờ...em...em thấy thiên nhiên...như thế cả.
M...Một sự giận dữ đến...điên loạn, và...và nó như muốn bảo với em rằng...hãy...hãy giải cứu một người nào đó có tên là...Ryan!""RYAN?"Nghe đến cái tên thì thì mọi người đều lên tiếng với vẻ thắc mắc bởi vì họ chưa rừng nghe đến cái tên này bao giờ, Darius liền lên tiếng hỏi:"Em có biết Ryan là ai không Kaylin?""Dạ không...em không biết." - Vẫn còn chút sợ hãi Kaylinn trả lời.Tất cả mọi người đều đang ngờ vực không biết Ryan là ai thì từ cửa bước vào một chàng trai với một cái áo sơ mi trắng và quần tây đen, mái tóc xám cùng với đôi mắt màu đỏ làm cho chàng trai ấy trông như một thư sinh đầy bí ẩn.
Vừa bước vào nhà thì người đó nói ra hàng loạt thông tin về cậu bé Ryan mà mọi người trong nhà đang thắc mắc."Ryan là một cậu bé khoảng 8 tuổi từ khi sinh ra đã có sức mạnh có thể kết nối với vị Pháp sư Tinh Linh tối cao Anness.
Và cậu bé mới vừa bị bọn Hiệp Hội bắt đi vào tối hôm qua, chúng đến ngôi làng nằm ở ngoại ô thành phố tìm bởi vì gia đình cậu bé sống trong làng đó.
Chúng đã lục tung cả ngôi làng lên để tìm cho bằng được thằng bé, sau khi bắt được thì chúng phóng hỏa thêu rụi ngôi làng vì không muốn để lại dấu vết."Khi nhìn thấy người nam nhân bí ẩn thì mọi người ngỡ ngàng hô to tên người đó với vẻ mặt đầy bất ngờ không biết vì sao người đó lại biết những thông tin ấy."ROGER!?"***Còn tiếp***.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...