Âm cuối hơi cao, có chút thoải mái.
Lâm Tư Hàm không tránh khỏi đỏ bừng tai. Vốn dĩ hơi nóng phả vào sau tai, lại không ngừng lưu luyến. Vành tai từ trắng nõn đến hồng hồng, lại từ màu hồng hồng đến đỏ bừng, chỉ mất mấy giây.
Gật đầu, Lâm Tư Hàm sờ nhẹ vành tai của mình qua mái tóc dài hơi rối.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nóng?” Thẩm Diệc Bạch hỏi.
Khi Lâm Tư Hàm tới, bên ngoài váy lụa còn khoác thêm một áo khoác dệt mỏng, bây giờ trong phòng đang mở điều hòa, vì quan tâm cô, độ ấm của điều hòa cũng không quá thấp.
“Không phải.” Lâm Tư Hàm gấp áo khoác lại, giúp Thẩm Diệc Bạch mở hộp sủi cảo nhân tôm, “Có thể là lão Lâm và mẹ em ở nhà đang nhắc em đó.”
Trang trí của văn phòng, đường cong lạnh lẽo, đồ vật hết sức giản lược, hai màu đen trắng làm chủ đạo. Rất giống phong cách hàng ngày của Thẩm Diệc Bạch.
“Nhắc em làm gì?”
“Nhắc mãi…” Ngữ khí của Lâm Tư Hàm nhẹ nhàng, “Nhắc mãi bạn trai của em.”
Thẩm Diệc Bạch cắn một miếng sủi cảo nhân tôm, hỏi: “Tại sao tai của anh không đỏ?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nước canh sủi cảo nhân tôm màu vàng nhạt, nước thịt thơm ngon theo đôi đũa mà chảy vào trong bát, tạo thành từng vòng từng vòng gợn sóng. Trong nước canh sóng sánh còn có rau thơm cùng với đậu phộng, còn có hương dầu vừng, làm cho người ta muốn ăn.
“Có thể là do da mặt anh dày.” Lâm Tư Hàm cảm thấy chính mình giải thích hợp tình hợp lý.
Thẩm Diệc Bạch khẽ cười ra tiếng, ngón trỏ và ngón cái kẹp đôi đũa, dạo quanh một vòng, “Còn lại một nửa cho em.”
Triệu Nguyệt xưa nay làm sủi cảo đều gói to giống như bánh bao. Cắn một miếng không hết. Lúc này đang bị đôi đũa của Thẩm Diệc Bạch kẹp kia, đúng là một nửa viên sủi cảo anh cắn không hết.
Dưới ánh đèn, nước chấm màu đen trên chiếc đũa lóe sáng. Nước thịt thơm ngon vẫn còn đang chảy ở bên ngoài.
Lâm Tư Hàm cúi người, tiến gần lại, cắn một nửa miếng sủi cảo trên đũa của anh. Thịt tôm đã bóc vỏ thơm ngon bị cắn vỡ, hương thơm tràn đầy khoang miệng.
“Em no rồi.” Lâm Tư Hàm phồng miệng lên nhai, lắc lắc đầu, cự tuyệt miếng sủi cảo Thẩm Diệc Bạch đưa tới.
“Ting ting” điện thoại trên bàn chấn động.
Thẩm Diệc Bạch vừa ăn vừa xem tin nhắn.
Monee: Đen?
SYB: ?
Monee mới vừa tắm rửa xong ra lấy cơm hộp, nhìn thoáng qua số hiệu đang chạy từng dòng trên màn hình máy tính, trong đầu lại soát lại một lần.
Monee: Mã ngốc nghếch của bọn anh khẳng định bị người khác hạ độc.
Thẩm Diệc Bạch xem xong tin nhắn vô nghĩa của Monee, ném điện thoại qua một bên, nói với Lâm Tư Hàm đang ngồi ở sofa cách đó không xa: “Lát nữa em về chung cư hay là?”
“Về nhà bên đại học S. Nếu như ba mẹ em biết em tới đưa sủi cảo cho anh cuối cùng không trở về, kết quả chính là cái này.” Lâm Tư Hàm nói rồi làm động tác cắt cổ.
“Đợi lát nữa anh đưa em về.”
…..
Thứ sáu 8h, cả nhà Lâm Tư Hàm ngồi canh TV xem gameshow kia. Lâm Tư Hàm ngồi cùng ba mẹ một lát, sau đó bị Triệu Nguyệt đuổi về phòng nghỉ ngơi.
“Mau đi nghỉ ngơi, con khó có khi có được ngày nghỉ còn không nghỉ ngơi cho tốt. Chương trình này, ngày mai còn phát lại.” Lâm Tư Hàm buông gối dựa trong ngực, từ trên sofa đứng dậy.
“Trước khi ngủ nhớ uống canh ngân nhĩ hầm ở trong nồi.” Triệu Nguyệt nhắc mãi, không yên tâm tự mình đi xuống bếp.
Lâm Tư Hàm ở trước mặt Triệu Nguyệt uống hết một chén canh ngân nhĩ mới trở về phòng ngủ, chuẩn bị cầm điện thoại lướt weibo xem bình luận.
Mở weibo, load tin mới.
Đoạn video ngắn Dương Tử San trả lời sai làm cho cô bị dội nước, được người cắt thành ảnh động rồi đăng trên mạng. Bình luận phần lớn là nói Dương Tử San trong sáng đáng yêu, chỉ có ngẫu nhiên vài bình luận nói Dương Tử San diễn quá giỏi chính là cố ý muốn làm xấu mặt cô cũng bị trôi đi trong biển bình luận.
Tiết tấu không nhanh như vậy.
Sau khi chương trình kết thúc, mọi người vẫn nhiệt tình thảo luận. Fans CP hết sức vui mừng ăn đường, chuyển tin tức cho nhau. Lúc này, fans vẫn còn chưa hoàn toàn bình tĩnh, lý trí mà thảo luận cũng không nhiều.
Lâm Tư Hàm đối với cái weibo mà Dương Tử San tag mình vẫn chậm chạp không chịu đáp lại, nhóm người qua đường xem xong đều lên weibo, chỉ sợ không có dưa để ăn (tám chuyện CBiz).
Người qua đường ăn dưa 1: Chỉ có mình tôi thấy cách làm của Dương Tử San thật sự ghê tởm sao? Đặc biệt là cuối cùng. Dương – Lâm không hợp không phải tin đồn vô căn cứ.
San San tới muộn: Xin phép mang nữ thần nhà tôi về. Suy nghĩ của mấy người mới là ghê tởm, nữ thần nhà chúng tôi trong sáng như vậy, liên quan gì đến Lâm Tư Hàm. Muốn oán chỉ có thể oán cô ta vận may không tốt. Mà tôi thấy CP với Ôn Sở Luân bùng nổ ghê! Một người cho một người nhận.
Niên Luân Lục Sở Thời: Huynh đệ lầu trên, tôi cũng xin phép đem anh nhà về. Chúng ta không hẹn! Không hẹn! Bị bệnh à.
Gặp thỏ trong rừng sâu: Có nguyện ý hay không trong lòng mấy người không phải có nhận định rồi hay sao? Chưa thử qua thì đừng có ở đây mù quáng mà dồn ép, xem ngươi có thể chịu một lần bị dội mấy thùng nước @San San đến muộn.
Người qua đường ăn dưa 2: Bổ sung thêm cho lầu 1, Lâm Tư Hàm đến bây giờ vẫn chưa trả lời lại weibo của Dương Tử San, đã bao lâu rồi. Cảm thấy Dương – Lâm không hợp.
MY886: Like 100086]
Quần chúng ăn dưa ngửi thấy hương vị bắt đầu phát huy tinh thần bát quái sâu sắc, người qua đường và antifan ngày càng nhiều.
Vị cam mùa hè: Càng xem càng cảm thấy Dương Tử San là kỹ nữ.
Dạ Dữ An: Dương Tử San thật sự có kỹ thuật diễn sao? Diễn quá giả, không xé. Nói lời thật lòng, bộ nào mà cô diễn đều có tiếng thất bại.
Gió gió gió gió gió chuông gió: Cáo từ, đừng tẩy trắng được không? Nhìn mà cay mắt, nữ thần San nhà các người không phải bối rối, mà là rõ ràng là bị ngu, Ok?
San San đến muộn: A, vậy xin hỏi câu ‘Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo’ là có ý gì? Lâm Tư Hàm là nhân vật công chúng, trên tiết mục mắng người là không được cứ nhỉ?
Sprite Coca Cola: Trợn mắt chó lên mà nhìn cho rõ ràng, câu nói đó có phải là Lâm Tư Hàm nói hay không @San San đến muộn.
Trương Du bạch tuộc viên: Người toxic như @San San tới muộn, cản cũng không thể ngăn được. Câu này có phải mắng chửi người không trong lòng ngươi không có đánh giá rồi sao? Nhiều người nói như vậy, sao đến lượt nữ thần nhà mấy người thì thành mắng chửi người rồi? Chỉ có nữ thần nhà các ngươi quý giá à?
Bình luận ngày càng nhiều, trong lúc nhất thời đề tài quan hệ Dương – Lâm không hợp được đẩy lên đầu, đến hơn 11h tối, đề tài hot vẫn cao không hạ.
Vốn dĩ chuyện này cũng không có gì, chỉ cần đương sự không nói, anti fans của Dương Tử San cùng lắm chỉ tự mình mang nhịp điệu, qua mấy ngày ngày không khí lại sẽ bình lặng lại. Nhưng là lần này, Dương Tử San trên weibo tag Lâm Tư Hàm, mà Lâm Tư Hàm qua một ngày cũng không đáp lại, ngược lại lúc trưa tiết mục chưa phát sóng đã like cho weibo của Sở Ôn Luân và Trương Du, hành động này tương đương với thừa nhận chủ để Dương – Lâm không hợp tối nay trở thành sự thật. Cứ như vậy, Dương Tử San không trả lời đúng liên tiếp các câu hỏi, cuối cùng còn làm điều thừa mà nói muốn làm sôi động không khí gì đó, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa.
Mà fans của Dương Tử San lại gấp gáp tẩy trắng, ở trên tiết mục dẫm Lâm Tư Hàm xuống, ngang nhiên mắng người, còn kéo theo Trương Du xuống nước. Fans của Trương Du phần lớn tuổi còn nhỏ, lập tức không vui, tóm được Dương Tử San là muốn cắn, vì thế tin Dương Tử San âm thầm ức hiếp tân tiểu hoa bị phơi bày ra không ít.
Lâm Tư Hàm còn chưa xem tận hứng đã bị Thẩm Diệc Bạch thúc giục đi ngủ.
“Nếu em không ngủ thì sao?” Lâm Tư Hàm ngoài miệng nói, vẫn ngoan ngoãn bò lên trên giường.
Bên kia, tay Thẩm Diệc Bạch gõ bàn phím ngừng lại, nói: “Trong app kia có một mục, có thể cưỡng chế tắt máy.” Mang theo chút uy hiếp, nói tiếp: “Em có muốn thử hay không?”
“A.” Lâm Tư Hàm tắt đèn tường, nói: “Em ngủ.”
“Ngủ ngon.”
“Ngủ không ngon. Sáng mai viết một bản kiểm điểm cho em.” Lâm Tư Hàm ngắt điện thoại.
Thẩm Diệc Bạch bị ngắt điện thoại, mới định buông điện thoại, Monee lập tức điên cuồng oanh tạc.
Monee: Thẩm Diệc Bạch, em cảm thấy anh có tật xấu.
Monee: Buồn chết mất anh ơi. À, không đúng, Dương Tử San này quá độc ác.
Monee: Số liệu bôi đen* đã chuẩn bị xong cho anh rồi, tất cả đều có thật. Có hình chụp và ghi âm, một bằng chứng có thể định sống chết.
*thường là dùng bài viết để bóc phốt, bôi xấu, công kích đối thủ.
Monee: Không đúng, vì sao em phải mệt đến chết để làm việc cho anh?
Monee: Còn nữa, anh nhằm vào cô ta làm gì? Trực tiếp hủy bỏ mấy quảng cáo của cô ta, chơi đùa chết cô ta đi.
Thẩm Diệc Bạch thu văn kiện, trả lời tin nhắn.
SYB: Chính em nói, hai ngày không giải quyết được vấn đề mã độc, sẽ làm không công cho anh. Sáng mai 8h.
Monee:…..
Sự kiện Dương – Lâm không hợp qua một đêm không ngừng lên men, đến ngày hôm sau, khi Lâm Tư Hàm tỉnh lại, đã náo loạn túi bụi.
Những tiểu hoa không tên tuổi đã bị Dương Tử San dẫm đạp đại khái muốn cọ nhiệt, đều phát weibo, không chỉ ra tên họ.
Lộ Vũ Hân: Vị nữ thần nào đó quá rảnh không bằng suy nghĩ làm sao để nâng cao kỹ thuật diễn đi, đừng có động một chút là dùng thủ đoạn hạ lưu.
Bên dưới là bình luận của nhóm tiểu hoa. Trong lúc nhất thời cũng được kéo lên hot search.
Dương Tử San ở nhà ngầm đọc bình luận lập tức bị tức giận đến đập điện thoại, “Quan hệ xã hội đâu? Tôi muốn quan hệ xã hội xử lý!”
“Đang xử lý.” Người đại diện của Dương Tử San nhặt điện thoại lên, nhìn quầng thâm mắt của Dương Tử San chất vấn: “Rốt cuộc cô làm bao nhiêu chuyện mà tôi không biết?”
“Tôi không có!” Dương Tử San thề thốt phủ nhận, “Tôi thấy Lộ Vũ Hân muốn nổi tiếng đến phát điên rồi, lúc này lại đi cọ nhiệt.”
“Được rồi, cô bình tĩnh trước đi, tạm thời đừng ra ngoài.” Người đại diện của Dương Tử San lấy điện thoại liên lạc với bộ phận quan hệ xã hội của công ty, cường điệu: “Dưới lầu đã có rất nhiều phóng viên. Trước khi sự việc được xử lý triệt để, cô nhất định phải…”
“Tôi biết rồi.” Dương Tử San không kiên nhẫn ngắt lời, “Lập tức liên hệ với bộ phận quan hệ xã hội, hạ hotsearch đầu xuống.”
Lâm Tư Hàm bị Thẩm Diệc Bạch cưỡng chế nghỉ mấy ngày, vui vẻ thanh nhàn, làm một con sâu gạo. Ăn mấy quả nho mà lão Lâm đã rửa sạch, lướt văn kiện trên weibo chính thức của Dương Tử San và bộ phận quan hệ xã hội của cô ta công bố.
Lại lướt thêm một lần nữa, Lâm Tư Hàm ngắt một trái nho bỏ vào miệng, vẫy giọt nước dính ở trên tay đi, âm thầm khinh bỉ: đã giờ nào rồi, bộ phận quan hệ xã hội của Dương Tử San cũng quá chậm đi.
Đến lúc 10h sáng, bộ phận quan hệ xã hội của Dương Tử San mới phát ra tin tức mới.
Dương Tử San: Thanh giả tự thanh, cảm ơn mọi người quan tâm. Quả thật là tại Tử San quá ngốc [đáng thương] hại Tư Hàm bị cảm.
Ảnh.jpg
Mở bức ảnh ra, Lâm Tư Hàm đọc lướt qua nhanh như gió.
Bức ảnh của Dương Tử San cũng không tốn quá nhiều bút mực giải thích chuyện chèn ép tiểu hoa, hết thảy sự kiện chẳng qua chỉ là ngoài ý muốn. Còn lại đều là quãng đường gian khổ của mình từ khi ra mắt đến nay.
Hơn năm nghìn từ, hành văn chân thành, văn phong bay bổng, khắc họa hình tượng chăm chỉ khắc khổ của Dương Tử San trên giấy.
Fans của Dương Tử San rõ ràng bị cảm động một hồi, nức nở khen.
San ngôn San ngữ: Nữ thần của chúng ta quá tuyệt vời [rơi lệ][rơi lệ].
Lâm Tư Hàm xem bình luận, cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, lúc này mới đăng một weibo mới.
Lâm Tư Hàm Hàm Hàm Hàm Hàm con thỏ V: Bị cảm. [sinh bệnh][khó chịu][cố lên] mùa hè rồi, các bạn đừng giống tôi, rèn luyện thân thể nhiều một chút, bằng không vừa bị xối nước lạnh đã bị cảm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...