Sướng đến mức não đau.
Quy đầu cứ chọc đến nơi bủn rủn nhất, liên tục đè lên, bởi vì cô đang chủ động nên lần nào cũng cực kỳ thỏa mãn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gương mặt nhỏ trắng nõn đỏ lên như đòi mạng.
Miệng khẽ há, chiếc lưỡi đỏ liếm môi như đang khát nước.
Đôi mắt tròn nhuộm hơi nước, nhìn rất ngốc nghếch. Hứa Xế bị ngồi lên nhưng không tức giận, anh ôm eo nhỏ, kéo vào lòng, hôn trán cô, “Bé ngoan, lắc giỏi quá, có muốn sinh nhóc con cho đại ca không.”
Anh ấn bụng cô, cười hơi xấu xa.
Diệp Khả rầm rì, bĩu môi trừng mắt. Lần đầu tiên làm cô, tên vô lại này đã hung dữ rồi, đừng nói là bao, bắn tinh ra ngoài cơ thể cũng không chịu. Lần nào cũng đè chặt, rót đầy rồi mới lôi ra ngoài, còn không cho cô đẩy tinh dịch ra.
Bá vương ngang ngược.
Còn hỏi cô có muốn sinh nhóc con không.
Cô vẫn là một nhóc con mà!
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ngồi tách chân ra, hôn cổ anh, cắn hầu kết của anh.
Bàn tay nhỏ túm lấy đầu nhũ của đại ca mà kéo, xấu xa kẹp chặt tiểu huyệt lại, không chịu động đậy nữa. Hứa Xế cúi đầu, nhìn ngực và bụng mình toàn là vết móng tay, anh tức lên bóp cổ cô.
Diệp Khả dứt khoát làm chó dữ chụp mồi, cắn hầu kết của đại ca không nhả ra.
Hai người làm nhau rồi bắt đầu bóp nhau.
Hứa Xế nắm bím tóc của cô.
Diệp Khả liền duỗi chân đá loạn.
Anh hôn cổ cô, bóp bầu ngực thiếu nữ mềm mại vẫn đang dậy thì của cô, xấu xa bóp cục cưng cứng bên trong. Diệp Khả cố ý lắc mông thật mạnh, suýt thì làm gãy côn thịt của nam sinh. Hai người đánh đấm cào cấu, cắn nhau không nhả, từ sô pha lăn xuống sàn nhà.
Diệp Khả nhặt dây chun lên buộc tóc.
Đá sô pha, “phụt” một tiếng, làm côn thịt vẫn đang chôn trong tiểu huyệt rút ra.
Bĩu môi nói, “Anh hư, bé giận rồi, không cho làm nữa.”
Đôi tay đôi chân vừa nãy vẫn còn dâm đãng phóng túng, giờ cô cùng sử dụng để chui xuống dưới bàn.
Côn thịt lớn cứng đến nỗi sắp nổ của Hứa Xế đang lắc lư, anh chui vào bắt cô, khó khăn lắm mới túm được cổ chân cô, ngước mắt liền nhìn thấy tiểu huyệt bị làm đến nỗi không khép lại được đang ướt đẫm nước.
Ngoài chất lỏng trong suốt ra thì còn có dịch nhầy đặc sệt khác thường nữa.
“Candy, sướng rồi là chạy, em ngứa da à?”
Hứa Xế tức đau phổi.
Giữ chặt cổ chân, dùng sức kéo mạnh, Diệp Khả bổ nhào xuống sàn nhà, hét a a a, quay về dưới thân anh.
“Có cho làm không?”
Anh vỗ lên gương mặt nhỏ của cô.
Bạch bạch, thịt trên mặt rung lên theo.
Diệp Khả để lộ nửa bên ngực, trên làn da trắng nõn toàn là vết hôn và dấu tay của anh.
Cô nhóc mếu máo khóc, “Không cho không cho không cho, anh xấu lắm, không chỉ muốn làm em, còn muốn làm nhục em nữa, người ta là miếng thịt trong lòng anh đấy, anh đối xử với miếng thịt trong lòng mình như vậy sao?”
“Ai nói em là miếng thịt trong lòng anh.”
Diệp Khả nói rất to mồm nhưng lại chẳng dám làm gì, nghe xong câu này, cô cảm thấy mình là một con khổng tước tự mình đa tình, xòe cánh khoe khoang còn bị người ta nói là đỏm dáng. Cô rất tức giận, còn tủi thân nữa, khóc rất to.
Nước mắt làm ướt tóc mai hai bên thái dương.
Hứa Xế run lên.
Cúi người đè lên cô gái anh thương nhất, “Em chính là trái tim của anh, hễ em khóc, trái tim anh liền chết chìm.”
Anh to con như vậy, đè lên cô, xương cũng sắp gãy rồi.
Diệp Khả không dễ dỗ dành như thế, nhưng nghe lời âu yếm sến sẩm của đại ca, cô không giả vờ nổi nữa, cô cười ahahaha như một đứa ngốc.
Vừa khóc vừa cười, như não có u.
Hứa Xế búng trán cô.
Cô nhóc tức giận nói, “Anh xấu!”
“Anh xấu… vậy em còn muốn trốn nữa không?”
Diệp Khả khịt mũi, tủi thân nhấc chân vòng lấy anh, để côn thịt chọc vào, lại bắt đầu rên rỉ. Hứa Xế khom người, mông co lại, tập trung sức để làm viên kẹo nhỏ của anh.
Hai người đóng cọc trên sàn nhà.
Tạo ra những tiếng bạch bạch đáng sợ.
Mùi hương dâm dục dưới bàn ăn âm thầm khuếch tán.
Diệp Khả lắc lư đến nỗi toàn thân tê dại, cô vịn lấy người nam sinh như thể víu lấy cọng rơm cứu mạng. Anh ra rất nhiều mồ hôi, dính lên người cô, mùi của hai người giao hòa với nhau, màu trắng tuyết và màu lúa mạch nhạt dây dưa quay cuồng.
Giống tranh sơn dầu màu đậm, tràn đầy si và mê.
Cuối cùng Diệp Khả đạp chân, ra hết lần này đến lần khác.
Khóc rưng rức, bị Hứa Xế bóp cổ rót tinh.
Bị làm chết rồi.
Đúng là ngày nào cũng bị làm chết.
Cô lau nước mắt, kéo quần áo lên như con gái nhà lành bị bắt nạt. Hứa Xế rất đáng ghét, cô kéo lên, anh liền tụt xuống, cực kỳ ấu trĩ, tiện thể còn bóp bầu ngực thiếu nữ mà anh yêu nhất.
Diệp Khả bò ra ngoài, anh lại đuổi theo sau, quần cũng không kéo lên.
Ôm bảo bối nhà mình xoa nắn vuốt ve, cứ hôn rồi lại hôn.
Côn thịt lớn vừa mới bắn xong lại cương cứng, chọc vào trong tiểu huyệt sưng đỏ, anh ôm cô vào trong phòng làm.
Diệp Khả thèm anh.
Phương diện đó của Hứa Xế quá mãnh liệt, dù tình dục của cô có biến mất thì cũng có thể bị đại ca hung mãnh làm cho xuất hiện trở lại. Trước kia chưa nếm thử thì không nói làm gì, cách mấy ngày không cho làm một lần, toàn thân đều không đúng lắm, nghi ngờ đại ca là một hồ ly tinh lông xù, có thể làm người ta nghiện.
Nhưng cô lại sợ.
Thật sự sợ.
Có lẽ con trai tuổi này tràn trề tinh lực, làm thế nào cũng không đủ, hoặc cũng có thể là anh thật sự yêu cô, không chỉ muốn làm, còn muốn cắn, thường giày vò đến nỗi toàn thân cô chẳng còn miếng thịt nào lành lặn.
Tay Diệp Khả chống lên cửa sổ.
Nghiêng đầu nhìn anh giữ eo mình, đâm vào thật mạnh, vẻ mặt như sắp sụp đổ.
“Đại ca…em không đứng được.”
“Ngoan, em đứng được.”
Anh cúi người cắn cổ cô, tay sờ ngực nắn bóp.
Chân Diệp Khả mềm nhũn, cô kẹp đồ của Hứa Xế, ngã xuống. Cuối cùng thật sự không được nữa, cô khóc rưng rức quỳ trên mặt đất ngậm dương vật cho đại ca. Cô ngẩng đầu nhìn vẻ mặt gợi cảm của anh, bàn tay nhỏ gảy trứng lớn.
Âm mao nhiều hơn rồi.
Nhưng cô thực sự rất thích mùi này.
Cô ngậm đến nỗi má đau nhức.
Đại ca cho cô hai lựa chọn, ngoan ngoãn ngậm lấy, hoặc là bắn vào tiểu huyệt, tạo ra một em bé.
Người Diệp Khả dính nhớp.
Cổ họng ép lại, làm đại ca bắn ra chất dịch đặc sệt, như vắt sữa bò.
Tanh quá ——
Mùi nặng quá.
Hứa Xế giữ chặt đầu cô, thọc vào rút ra vài cái trong miệng nhỏ, bắn mấy dòng nước vào.
Mềm xuống rồi vẫn chọc lên mặt cô.
Diệp Khả trợn mắt nhìn, suýt thì tức chết, côn thịt chọc lên mặt cô, chọc chọc thế nào mà lại cứng lên.
Tay nhỏ nhấn lên.
Nhét gậy gộc không biết liêm sỉ về lại bụi cỏ, khóc nói, “Mày ngoan đi, đừng dựng lên nữa, bé là bé chết rồi.”
Cô ừng ực nuốt hết số tinh dịch còn lại trong miệng, tê liệt ngã xuống mặt đất.
Hứa Xế bế cô lên, đi vào phòng tắm rửa sạch. Lúc Diệp Khả ra ngoài, ngay cả sức để động đậy cũng không có, cô giống một con heo con đoản mệnh không sống đến lúc ăn tết, “Đại ca… em thật sự cố gắng lắm rồi, sau này anh muốn thật sự không đủ nữa đâu.”
Cô xoay bàn tay nhỏ của mình, “Vậy nên để tay trái làm đi.”
Hứa Xế đẩy trán cô, “Là em nói muốn bị làm chết.”
Diệp Khả vùi mặt vào gối, hít sâu mùi đàn ông của đại ca, bọc chăn lại lăn đến mép giường. Vẻ mặt điếc không sợ súng “Lời này em sẽ không chấp nhận, anh cũng đừng nhắc lại nữa, nhắc cũng vô dụng”.
Hứa Xế cười, kéo cô ôm vào lòng.
“Bảo bối, để anh ôm một lát.”
Cô ngẩng đầu nhìn anh.
Hứa Xế nhắm mắt lại, nhận thấy ánh mắt của cô liền cười, “Ôm em rất vui, em nói xem có kỳ lạ không?”
“Không kỳ lạ.” Diệp Khả nhìn chân mình chồng lên xương cẳng chân rõ ràng của anh, “Được anh ôm, em cũng rất vui.”
Như thể có được toàn bộ thế giới.
Giống như ngày mai là tận thế, cũng không sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...