Tác giả: Khương Nan Cật
Editor: Left Dimple
Có nơi làm việc, chiêu mộ nhân viên cũng thật thuận lợi, viện nghiên cứu của Hạ Tử Xuyên rất nhanh liền được đưa vào hoạt động.
Hạ Tử Xuyên còn dành thời gian mang Dạ Mục đi siêu thị mua khăn mặt, sữa rửa mặt, bàn chải đánh răng điện cùng các vật dụng sinh hoạt khác.
Sáng hôm đó, Dạ Mục ngủ nướng.
Hạ Tử Xuyên vội vàng đi viện nghiên cứu, làm cơm sáng xong liền rời nhà.
Trong thang máy viện nghiên cứu, Hạ Tử Xuyên gửi tin nhắn cho Dạ Mục: Rời giường chưa?
Rất nhanh, Dạ Mục gửi đến một tin giọng nói, "Tôi rời giường rồi, đang mặc quần áo.
" Liền nghe một âm thanh mềm mềm truyền đến.
Hạ Tử Xuyên bị giọng nói đáng yêu của cậu chọc cười, tiếp tục đánh máy: Tối hôm qua dùng bàn chải đánh răng điện, cảm giác thế nào?
Một tin giọng nói được gửi đến, Hạ Tử Xuyên mở ra, "Chính là lần đầu tiên tương đối chấn động, không thích ứng lắm, bất quá cũng rất thoải mái.
" Ngay sau đó truyền đến âm thanh chấn động hai giây, xem ra là đang muốn đánh răng.
Hạ Tử Xuyên mỉm cười ngẩng đầu, đột nhiên phát hiện không khí trong thang máy thật kỳ quái, Bên cạnh một cô gái mở to hai mắt che miệng, mặt đỏ bừng.
Mọi người làm sao vậy? Hạ Tử Xuyên có chút không hiểu gì hết (□_□).
Ăn xong cơm sáng, Dạ Mục muốn đi gặp Hạ Tử Xuyên, liền nhắn tin cho Hạ Tử Xuyên.
Hạ Tử Xuyên ra lệnh cho cậu không được bay tới, nhất định phải giống như nhân loại bình thường mà đi đến.
Anh còn dặn dò lễ tân, nếu có một người tên Dạ Mục tới đây, không cần thông báo, trực tiếp đưa cậu đến phòng nghiên cứu của anh là được rồi.
Dạ Mục chậm rì rì đi tới đại sảnh công ty.
"Xin chào, tôi tên là Dạ Mục, tới tìm Hạ Tử Xuyên." Dạ Mục nói với tiểu tỷ tỷ ở quầy lễ tân.
Cậu ấy! Tới! Rồi! Bạn trai nhỏ của ông chủ trong truyền thuyết đây rùiiiii.
Tiểu tỷ tỷ ở quầy lễ tân nội tâm cực kì kích động, mặt ngoài lại biểu hiện lễ phép lại khiêm tốn, "Xin mời ngài đi theo tôi.
”
Trong thang máy, chị gái quầy lễ tân nhìn trộm Dạ Mục.
Mắt to, da trắng, eo nhỏ, mông cong.
Thật là một tiểu thụ đáng yêu.
Vào phòng nghiên cứu, Dạ Mục mềm như bông nói, "Hạ Tử Xuyên, không có anh ở cùng tôi, bữa sáng liền không có tư vị gì hết.
"
Tiểu tỷ tỷ ở quầy lễ tân che miệng cười trộm, lặng lẽ lui ra ngoài.
Hạ Tử Xuyên chọc trán cậu, "Bữa sáng ăn không có tư vị, không phải là bởi vì sốt cà chua trong nhà hết rồi à?
Tiểu nói dối bị vạch trần, Dạ Mục cười hắc hắc gãi tóc.
Hai người đi siêu thị vào buổi tối.
Hạ Tử Xuyên ở quầy gia vị chọn lựa, dùng ánh mắt chăm chú nhìn bảng nguyên liệu, giá cả của các loại sốt cà chua, sau đó còn dùng điện thoại di động xem đánh giá hương vị và giá cả trên mạng, nghiêm túc vô cùng.
Dạ Mục chờ đến nhàm chán, liền đi dạo khắp nơi, không cẩn thận, đi dạo đến quầy bán đồ tránh thai.
Một chị bán hàng nhiệt tình 30-40 tuổi kéo cậu lại, "Chàng trai trẻ, mua bao cao su để chuẩn bị cho các trường hợp bất ngờ nữa nha."
Dạ Mục: Thỉnh thoảng cần thiết?
Đại tỷ: Chỉ cần sử dụng khi gặp một cô gái mà mình yêu thích.
Dạ Mục: Tôi không thích nữ nhân, chỉ thích nam nhân.
Đại tỷ: Thích nam? Vậy thì càng cần cái này!
Dạ Mục: Cái này rốt cuộc là cái quái gì?
Đại tỷ: Chính là buổi tối cậu cùng với người cậu thích ngủ thì sẽ dùng đến.
Nó cần dùng lúc ngủ sao? Xem ra là một thứ cần thiết.
Dạ Mục: Vậy thì tôi sẽ mua một ít.
Đại tỷ: Đúng vậy đúng vậy, các chàng trai, đặc biệt là người nằm dưới, cần phải chú ý đến việc bảo vệ chính mình.
Dạ Mục ngây thơ mờ mịt gật đầu.
Chờ Hạ Tử Xuyên chọn xong sốt cà chua, xoay người nhìn thấy Dạ Mục ôm một đống áo mưa(bcs) đủ màu sắc rực rỡ đang đi tới.
Dạ Mục: Mua đồ còn có quà tặng, đi siêu thị quả nhiên rất thú vị.
Dạ Mục đưa đồ trong tay qua, Hạ Tử Xuyên cầm qua nhìn, khóe miệng bắt đầu giật giật, đó là hai chai bôi trơn có mùi bạc hà.
Hạ Tử Xuyên: Cậu làm gì với mấy cái này?
Dạ Mục: Chị nhân viên bán hàng tặng.
Hạ Tử Xuyên: Vậy cậu mua áo mưa làm gì?
Dạ Mục: Chị bán hàng nói là ngủ sẽ dùng.
Hạ Tử Xuyên: Cái này chúng ta không cần dùng.
Nói xong, lôi kéo Dạ Mục muốn trả lại đồ.
Chị nhân viên bán hàng vô cùng tức giận, "Sao thế thằng nhóc này? Lên giường với bạn trai chỉ lo cho mình thoải mái, ngay cả đồ dùng cũng không mang theo, làm người ta bị thương, anh làm đau con người ta, thì anh làm sao mà đau cho được."
Người chung quanh nghị luận sôi nổi.
"Làm một công, mà ngay cả đồ cần dùng cũng không đeo, chậc chậc chậc...!"
"Chính là, một chút giác ngộ làm công cũng không có."
"Nhìn người như cún, không nghĩ tới cặn bã thế."
"Tiểu thụ đáng yêu như thế này, ai! Đáng tiếc.”
...
Nhìn tất cả mọi người đang chỉ trích Hạ Tử Xuyên, Dạ Mục đứng trước mặt anh bắt đầu phản bác, "Kỳ thật là một người khá tốt, mọi người đừng mắng anh ấy.”
Chị nhân viên bán hàng càng tức giận, lôi kéo Dạ Mục, nói với giọng điệu sâu sắc, "Con ơi, tránh xa loại cặn bã này một chút đi, nếu không đến lúc đó hậu môn, rách ra của con cũng không có ai đi cùng con đến bệnh viện.
"
Cuối cùng, hai người vẫn là đem áo mưa đã mua trở về nhà.
Trên đường về nhà.
Dạ Mục rất chi là tò mò: Hạ Tử Xuyên, hậu môn, rách ra là có nghĩa là gì?
Hạ Tử Xuyên: Im! Miệng!
Dạ Mục: Ặc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...