Kẻ Trở Về Đô Thị


Cuối tháng 9, thời tiết đã vào giữa thu, những chiếc là vàng óng rơi đầy sân trường tạo lên một khung cảnh thơ mộng, chiếc ao nhỏ trong khôn viên trường, mấy con cá bơi đi bơi lại, thi thoảng ngớp lên đớp đớp mồi.

Mặt hồ tĩnh lặng mỗi khi một chiếc lá rơi xuống hay chú cá ngoi lên đớp mồi, mặt nước sẽ tạo lên những nho nhỏ rung động gợn sóng, cái này thơ mộng cảnh tượng thường thu hút những những cái kia ngây ngô thiếu nam thiếu nữ từng đôi đi dạo.

Thời tiết bây giờ cũng không có như mùa hè oi nóng nữa, một thời tiết rất thích hợp cho việc đi dạo.

Người ta thường nói, tình yêu tuổi học trò là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất, không có áp lực tiền bạc, không có phân chia giàu nghèo, những cái này ngây ngô thiếu niên sẽ bằng hết tất cả trái tim mình cảm thụ thứ tình cảm đẹp đẽ này.

Thanh Bình trung học cũng không cấm học sinh yêu đương, dù sao toàn những công tử tiểu thư của các gia đình có tiếng ở Thanh Bình, cả một bọn đều không sợ trời không sợ đất, muốn quản bọn họ cũng khó.

Nhưng cũng chính vì không cấm, bởi vậy thi thoản sẽ có các cặp đôi không ngần ngại thể hiện tình cản của mình mọi nơi, những cái ôm hay nắm tay là chuyện bình thường, thi thoảng còn có những cái không ngần ngại hôn nhau bên ở trong trường.

“ Tình yêu thật tuyệt, thật hâm mộ à.

” Vương Toàn nhìn xem những cái kia không cấm kỵ thể hiện tình cảm cạnh bờ hồ, vẻ mặt hâm mộ không hề che dấu.

“ Ngươi không phải có của ngươi Tiểu Hân Hân rồi sao? Hâm mộ cái rắm.


” Lâm Trần bên cạnh bữu môi, tên này từ khi có người yêu, ngay cả game cũng không thèm chơi nữa, tan học là ngay lập tức phóng thẳng về, cho dù trên lớp thì cũng cả ngày nhắc đến Triệu Hân, để Lâm Trần vô cùng nhức đầu.

“ Hân Hân cũng không phải học sinh ở đây, muốn gặp nàng chỉ có thể vào ngày nghỉ mà thôi, còn không giống như ngươi, cả ngày được nữ thần ở cạnh.

” Vương Toàn bữu môi, nhìn đến Lý Gia Tĩnh đang dính lấy Lâm Trần mà hâm mộ đến rớt nước mắt.

Lý Gia Tĩnh sau một tuần không tìm đến Lâm Trần, ai cũng nghĩ nàng đã chơi chán rồi, thật không ngờ chỉ sau một tuần mất tích, sau khi trở lại nàng lại càng quấn lấy Lâm Trần hơn, chỉ cần có thời gian rảnh là nàng lập tức chạy đến chỗ Lâm Trần, cho dù chỉ ngồi đó nhìn Lâm Trần không nói lời nào nàng cũng có thể ngồi cả ngày, nhiều khi thời gian nàng ở A11 lớp còn nhiều hơn thời gian nàng ở lớp của mình, cái này làm A11 nam sinh, không, gần như toàn trường nam sinh hâm mộ muốn chết.

Được nữ thần như vậy nhất kiến chung tình, ai mà không hâm mộ.

Lý Gia Tĩnh một bên nghe hai người nói chuyện, tinh nghịch ngoắc ngoắc lấy tay Lâm Trần: “ Thế nào Lâm Trần, có phải cũng muốn như kia cặp đôi? Có thể làm với ta nha, ta không để ý đâu.


“ Không muốn, mà Lý Gia Tĩnh, sắp vào lớp rồi, ngươi không về lớp ngươi sao?” Lâm Trần lườm nàng một cái, cố ý đuổi khéo.

Cô nàng này, trước kia còn có chút kiêng kỵ, chỉ đến làm phiền hắn hắn một ngày một lần vào tiết ra chơi, từ tối hôm đó trở đi, Sở Minh Tiêu chết, cha nàng bị liệt cả đời, cô nàng này gần như không còn kiêng kỵ gì nữa, cứ hễ có thời gian là chạy đến tìm hắn, đuổi thế nào cũng không chịu đi, làm hắn phiền gần chết.

“ Không sao, ta đã xin nghỉ tiết sau rồi, sẽ không có vẫn đề gì đâu.

” Lý Gia Tĩnh vờ như không nghe hiểu ý của Lâm Trần, thoải mái nói.

Lâm Trần bất đắc dĩ lườm nàng một cái, trốn học dĩ nhiên nói đến danh chính ngôn thuận như vậy, cô nàng này ở đâu ra dũng khí nói như vậy, bất quá đây cũng không phải lần đầu, mỗi khi có cơ hội, nàng đều sẽ lấy lý do ốm để trốn tiết sang đây, giáo viên mặc dù biết nhưng cũng không nói gì, không có cách, thành tích học tập của người ta tốt, cho dù không cần học cũng được học sinh giỏi, ngươi còn có thể nói được gì?
Nếu giáo viên không đã không để ý, vậy Lâm Trần có thể nói được gì? Cũng chỉ đành mặc kệ nàng cho nàng muốn làm gì thì làm thôi.

Vương Toàn ở một bên thấy Lâm Trần ăn thiệt thòi, không khỏi âm thầm dơ ngón cái: “ Vẫn là hoa khôi ngưu bức’ nhớ trước kia, Phạm gia công chúa trước mặt Lâm Trần như con chin mon nói gì nghe đó, bây giờ Lý Gia Tĩnh có thể để hắn ăn thiệt thòi, cũng đủ thấy sự ngưu bức của nàng.

“ Lão Lâm, ngươi biết gì không, Thanh Bình chúng ta xuất hiện kẻ trộm mộ à.

” Vươt Toàn bất chợt nói ra.


“ Trôm mộ?Còn có chuyện này?” Lý Gia Tĩnh ở bên nghe giật mình, khó tin hỏi lại.

“ Hoa khôi, ngươi không biết chuyện này?” Vương Toàn cũng hơi bất ngờ, cái này rầm rộ báo mấy ngày nay à.

“ Ừm, mấy hôm nay ta không lên mạng.

” Lý Gia Tĩnh gật đầu, mấy hôm nay sảy ra biến cố quá nhiều, nàng cũng không có tâm tình coi mấy cái tin tức trên mạng, sau khi đi học về, có thời gian nàng sẽ đến bệnh viện chăm sóc cha mình, mặc rất ghét cha như dù sao đó cũng là cha ruột mình, bây giờ hắn đã bị liệt cả đời rồi, nàng cũng không thể để mặc hắn cô đơn một mình trong bệnh viện được.

“ Là vậy hoa khôi, Thanh Bình chúng ta xuất hiện một cái hiện tượng lạ, hàng trăm ngôi mộ bị người ta khoét một lỗ ở trên…”
“ Lại có chuyện kì lạ như vậy?”
“ Ừm, chưa hết đâu, còn có kì lạ hơn chuyện cơ.

” Vương Toàn thần thần bí bí nói.

“ Còn có chuyện gì? Nhanh nói à.

” Lý Gia Tĩnh nghe thấy có sự, lập tức hứng thú bừng bừng hỏi, nữ nhân bát quái luôn luôn bất tận.

“ Những cái kia mộ phần bị đục một lỗ, không quá một ngày sau sương cốt bên trong đều mục lát hết, thậm chí có người đi về đêm còn nhìn thấy những bóng trắng lượn lờ quanh phần mộ đó cơ.


“ A, Kinh khủng vậy?” Lý Gia Tĩnh gật mình, mặc dù nàng là người không tin vào mấy chuyện tâm linh, nhưng khi nghe đến những chuyện như vậy cũng hơi sợ sệt.


Cả người tiến sát lại bên cạnh Lâm Trần, ôm lấy cánh tay hắn: “ Lâm Trần, hảo đáng sợ à, người ta sợ sết, nhanh ôm lấy an ủi ta à.


A11 nam sinh thấy được cảnh này thì đồng loạt phun ra một ngụm nước, hai mắt bốc lửa nhìn Lâm Trần, trong mắt tràn đầy ước ao ghen tỵ, nữ thần của ta à, Lâm Trần dĩ diên được nữ thần như vậy chủ động, tại sao ta không được à? Tiêu Anh Vang càng tức đến cây bút trong tay trực tiếp bẻ gãy, công chúa ở cùng cóc ghẻ, hòng tử sỉ nhục à?
Bất cả càng kinh khủng hơn một màn còn ở phía sau, chỉ thấy Lâm Trần ghét bỏ cạy tay nàng ra: “ Đừng ôm lấy ta, bẩn chết được.


Hắn bình thường sẽ dùng linh khí hộ thân, không để bụi dính trên người, sẽ rất ít khi tăm, cô nàng này ôm lấy hắn sẽ làm bụi bám trên cơ thể hắn, như vậy hắn lại phải sớm tắm hơn.

“ Bẩn sao? Ta hôm nào cũng tắm chứ bộ?” Lý Tĩnh Hàm phụng má tức giận, cái tên này thật không thân sĩ chút nào, có ai lại chê mỹ nữ bẩn hay không?
Vậy là nàng không những không dừng lại mà còn cố tình ôm chặt hắn hơn, lau lau mặt mình vào áo của hắn trước ánh mắt hâm mộ và ghen ghét của mọi người, đợi đến khi Lâm Trần cáu thì nàng lại tinh nghịch lè lưỡi, đắc ý chạy trở về lớp của mình.

Nhìn bóng dáng của Lý Gia Tĩnh, Lâm Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, bất quá ngay sau đó hắn lại cau mày, vụ đục lỗ quan tài Vương Toàn vừa kể, nếu hắn đoán không nhầm thì có kẻ đang ở Thanh Bình thu thập thi khí, cái này làm hắn nhớ đến cái kia Giang đại sư, chắc chắn có người đang giở trò gì đó, bất quá chỉ suy nghĩ chốc lát rồi hắn lại đem chuyện này vứt ra khỏi đầu, mặc kệ bọn chúng làm cái gì, chỉ cần khoonbg chọc đến hắn là được.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui