– Lăng Tuyết!- Thân Đồ Dạ sa sầm mặt- Chẳng lẽ ngay lúc này em định đổi ý?!
Lăng Tuyết thấy ánh mắt như sắp ăn thịt người của anh, khiếp đảm lắc đầu phủ nhận:
– Không có không có, em làm sao dám đổi ý!
– Tốt nhất là không, hiện tại sắp đến núi Tiên Nữ rồi, em muốn đổi ý
cũng muộn rồi. Tôi báo cho em biết, tối nay em muốn đấu thì đấu, không
muốn đấu cũng phải đấu. Nếu dám đổi ý, tôi sẽ bỏ em lại vách núi!
Thân Đồ Dạ tàn nhẫn nói.
Lăng Tuyết đánh cái rùng mình, cẩn thận hỏi:
– Thật hả?
Thân Đồ Dạ như cười như không hỏi lại:
– Em nói xem?
Lăng Tuyết cũng không dám chọc anh nữa, trong đầu miên man suy nghĩ…
Cô thực sự có thể thắng anh không?
Tưởng tượng đến kỹ thuật bay xe của Thân Đồ Dạ lúc nãy, cô liền nhụt
chí, đây không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, mà là tuyển thủ chuyên
nghiệp hàng đầu!
Hơn nữa lần trước tiệc gia tộc họ Cung, anh cũng đã thắng cô!
Bất luận là tốc độ hay kỹ thuật, cô đều không phải đối thủ của anh.
Làm sao đây?
Chỉ là cứ nghĩ tới, Lăng Tuyết cảm thấy bản thân không nên sợ sệt như vậy!
Từ nhỏ đến giờ, không nói chuyện khác, chỉ nói trên phương diện đua
xe này, xưa nay cô chỉ đứng nhất không lấy nhì, mặc dù lần trước thua
Thân Đồ Dạ lái Bugatti, nhưng có lẽ chỉ là anh may mắn, thua một lần
không lẽ thua hoài được sao?
Trên đời này không có ai so được với cô!
Hơn nữa, kỹ năng của Thân Đồ Dạ cao thì thế nào, có kinh nghiệm thi
đấu phong phú như cô không, đua xe chính là chú trọng kinh nghiệm, không có bản lĩnh đầy mình, tốn nhiều thời gian cũng lùi bước.
Lần này chỉ cần thắng anh là thiên hạ thái bình, rốt cuộc cô có thể
thoát khỏi sự dây dưa của anh, không cần bị anh bám đuôi, không cần bị
anh trả thù vì chuyện nhà họ Cung, vấn đề gì cũng được giải quyết, cũng
có thể dễ dàng làm lại chính mình!
Nghĩ đến đây, Lăng Tuyết cảm giác tương lai cô thật tươi sáng, thắng nhiều lần như vậy, còn sợ lần này sao?
Nói không chừng anh còn phải cầu xin tay lái lụa như cô dẫn dắt anh đấy chứ!
Nghĩ vậy, Lăng Tuyết không khỏi bật cười.
– Tôi thực sự nghi ngờ em bị rối loạn thần kinh…- Thân Đồ Dạ buồn
cười nhìn cô- Vừa rồi còn căng thẳng ghê lắm, mới có vài giây đã bắt đầu cười ngây ngốc rồi!
– Anh mới ngốc đó, đồ ngốc!- Lăng Tuyết tức giận phản bác.
Thân Đồ Dạ vốn định đáp lại đầy mỉa mai, nhưng bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì đó, tự lẩm bẩm một mình:
– Vậy không phải ngốc à, bỏ hết mọi công việc, đường xa chạy đến chỗ
này, tự nhiên lên sân khấu, bây giờ còn đua xe với cô ấy, ngốc quá ngốc!
– Anh nói gì vậy?- Lăng Tuyết không nghe rõ lời anh nói.
– Không có gì- Thân Đồ Dạ không muốn tiết lộ tâm tư của mình trước mặt cô- Tôi nói tôi thắng chắc rồi!
– Xì!
Xe chạy rất nhanh, khoảng bốn mươi phút sau, núi Tiên Nữ đã xuất hiện ở xa xa.
Đường núi Tiên Nữ ngoằn ngoèo, mỗi mười mét là có trụ đèn, đèn điện
sáng trưng làm tôn lên đường núi gập ghềnh, từ chân núi nhìn lên, hệt
như con cự long ôm núi bay lên, thẳng đến tận trời.
– Không ngờ núi Tiên Nữ này lại đẹp như vậy!- Lăng Tuyết tán thưởng tự đáy lòng.
– Đương nhiên là đẹp rồi, núi Tiên Nữ tựa như bầu ngực của phụ nữ mà, tuyệt không thể tả!- Thân Đồ Dạ nhìn chằm chằm vào ngực Lăng Tuyết.
– Dê xồm!- Lăng Tuyết mau chóng lấy tay che ngực mình.
– Tự em ăn mặc kiểu này, ở trên sân khấu uốn éo dính chặt vào người
tên Hàn Vũ Thần kia, sao em không nói hắn dê xồm đi?- Thân Đồ Dạ tức
giận nói- Bản thân dám mặc mà không dám cho người ta nhìn?
– Lòng dạ của anh đúng là nhỏ nhen, có mỗi chuyện này mà lải nhải
miết, cũng lải nhải cả buổi tối rồi còn đâu!- Lăng Tuyết bực bội trừng
mắt với anh.
Thân Đồ Dạ lười tiếp tục đề tài với cô, nhích người ra nói:
– Chẳng phải vừa rồi em muốn học bay xe sao, giờ tôi làm mẫu một lần
cho em xem, em cần xem thật kỹ. Đợi lát nữa lên núi Tiên Nữ, nhất là từ
sau khúc cua thứ mười chín, đường núi hiểm trở lắm, nhiều nhất chỉ có
một chiếc xe chạy lọt qua, nếu em muốn thắng tôi, cần bỏ ra một ngàn
phần trăm tinh thần, đừng để cả người lẫn xe phải rơi xuống núi.
Nói tới đây, Thân Đồ Dạ lại bổ sung thêm:
– Nếu em rơi xuống, mất mạng, tôi tìm ai đòi tiền cược đây?
Con người này, ngay cả lời nói quan tâm cũng phải nói khó nghe như vậy sao?
Lăng Tuyết cảm thấy không còn lời nào để nói, cẩn thận nghĩ lại, hình như trước giờ khi nói chuyện với Thân Đồ Dạ, cô chưa từng thắng lần
nào, trong lòng lại thôi.
Thân Đồ Dạ đạp mạnh chân ga, lại làm mẫu một lần cho cô xem, lúc làm mẫu còn giảng giải những điểm quan trọng trong thao tác.
Lăng Tuyết vốn rất hứng thú với ca hát và đua xe, nhất là đua xe,
những kỹ năng trước kia gần như đều tự học, hiện tại được Thân Đồ Dạ dạy bảo tận tình, rất có cảm giác vừa nghe đã hiểu.
Cảm nhận được lực ly tâm cực mạnh ở đuôi xe, Thân Đồ Dạ ngồi ở ghế
lái vẫn cứ tỉnh bơ như không, trái ngược hoàn toàn, trái tim thiếu nữ
của Lăng Tuyết tràn ngập sùng bái!
– Thế nào, có ngốc cũng học được rồi chứ?
Thấy Thân Đồ Dạ vô cùng đắc ý, Lăng Tuyết tuy rằng vô cùng sùng bái,
nhưng cảm thấy không thể để bản thân yếu thế được. Vì vậy, cô cố tình ra vẻ khinh thường:
– Có gì đặc biệt hơn người chứ, cũng không phải em không biết, chỉ là lúc thao tác phải cố sức một chút thôi. Bây giờ anh dạy rồi, lát nữa,
em sẽ dùng kỹ thuật do anh dạy để thắng anh!
– Dùng kỹ thuật tôi dạy thắng tôi?- Thân Đồ Dạ bật cười- Ha ha ha,
nếu em thắng tôi, tôi không chỉ thực hiện lời đã hứa với em, còn thưởng
thêm cho em nữa!
– Thưởng cho em cái gì?- Lăng Tuyết hai mắt phát sáng.
– Thắng thì biết ngay chứ gì- Thân Đồ Dạ nhướng mày- Nhưng mà tôi
nghĩ có lẽ em không có cơ hội biết được đâu, bởi vì em chẳng thắng nổi
tôi!
Khi nói chuyện, xe họ đã đến nơi, lúc này, Cố Huy cũng đã chuẩn bị sẵn hai chiếc xe đợi ở đó.
Bugatti, và một chiếc Pagani.
Nhìn thấy hai chiếc xe đó, Lăng Tuyết hai mắt sáng ngời, tròng mắt xinh đẹp sắp lọt ra ngoài!
Cô xuống xe liền đi thẳng đến hai chiếc xe nọ, vòng quanh Bugatti xem xét, lại chạy đến Pagani đưa tay vuốt ve, cảm thụ xúc giác tinh khiết
thủ công của nó, cuối cùng dứt khoát áp mặt vào xe.
Loại cảm giác này người ngoài không biết, tựa như kiếm khách tuyệt
thế gặp bảo kiếm ngưỡng mộ đã lâu, lại giống như Bá Lạc gặp được tuấn
mã.
Tình cảm yêu thích, không có ngôn từ nào có thể diễn đạt được.
Thân Đồ Dạ nhìn cô vô cùng khinh bỉ, chế nhạo nói:
– Chẳng phải em luôn miệng nói thích Bugatti à, sau khi thấy Pagani
sao lại yêu thích không rời tay thế. Con người em thay lòng đổi dạ cũng
nhanh thật đấy, giống như với đàn ông vậy, nay thích người này, mai
thích người kia, trăng hoa!
Lại đay nghiến nhau, Lăng Tuyết chẳng thèm chấp nhất.
Cô hưng phấn vuốt ve xe:
– Điều này sao giống nhau được, người và xe khác biệt, so với đàn ông mà nói, em thích xe hơn!
Một câu nói, đã khiến Thân Đồ Dạ nghẹn chết.
– Quên đi, lười nói với em! Em thích chiếc nào thì lái chiếc đó, tự em chọn một chiếc đi!
– Em thích cả hai chiếc thì phải làm sao, phải làm sao!
Lăng Tuyết quả thực yêu thích không rời, tham lam nhìn cả hai chiếc:
– Tiêu rồi tiêu rồi, hai chiếc xe em đều muốn lái, đều muốn thử một lần!
– Em đúng là cô gái tham lam!- Thân Đồ Dạ không còn lời nào để nói,
buột miệng- Em chọn Bugatti đi, chiếc xe này là tôi đặt thiết kế riêng
cho em đó.
Nói xong, anh mới ý thức được mình lỡ lời, chỉ là Lăng Tuyết đã nghe thấy được, kích động hỏi:
– Cái gì, đặt riêng cho em?! Là chiếc Bugatti trước hôm hôn lễ của chúng ta, anh nói muốn đặt thiết kế riêng cho em đúng không??
– Đối tốt với em thì có ích lợi gì, chẳng phải sau đó em đã chạy trốn rất xa rồi sao?- Thân Đồ Dạ xót xa nói.
Cố Huy cười cười xen miệng vào:
– Cô Lăng, thực ra cô vẫn không hiểu nỗi khổ của chủ nhân. Chủ nhân
thấy cô thích Bugatti như vậy, liền đặt riêng bảy chiếc cho cô, hôm kết
hôn, anh ấy lái chiếc Bugatti Veyron, chiếc trước mặt này là Chiron mới
toanh còn chưa ra mắt thị trường, nghe nói tăng tốc hơn trăm km/h chỉ
cần hai giây rưỡi!
Lăng Tuyết không chút hoài nghi tại sao Chiron chưa đưa ra thị trường mà Thân Đồ Dạ đã có, với năng lực của anh, muốn làm chuyện này quả thực rất dễ dàng.
Cô yêu tiền, nhưng không hám của, chỉ là khoảnh khắc chiếc Bugatti
giá hàng chục triệu USD lại đặc biệt thiết kế riêng cho cô ở ngay trước
mắt, điều cô có thể làm cũng chỉ có thể là lặng người.
Hồi lâu không có phản ứng, chỉ nhìn chằm chằm Thân Đồ Dạ!
– Cằm em sắp rơi xuống rồi kìa!- Thân Đồ Dạ vỗ vỗ mặt cô.
– Thật hay giả đây, thực sự có chuyện như vậy?!- Lăng Tuyết không thể tin nổi.
– Nói nhảm, tôi có cần thiết phải lừa em không?- Thân Đồ Dạ mất hứng.
– Một chiếc Bugatti ít nhất cũng hai mươi lăm triệu tệ, bảy chiếc thì là… trời ạ!!!- Lăng Tuyết nhẩm tính mà tim sắp nhảy ra ngoài- Nhưng
trông anh có vẻ không phải người rất nhiều tiền mà, nhà không hoành
tráng bằng họ Hoắc, xe cũng không xịn bằng họ Hoắc! Ngay cả họ Cung cũng toàn dùng Rolls-Royce Phantom…
Lôi Quân và Cố Huy suýt nữa bị giật mình chết, không khỏi ở một bên cười trộm.
Lôi Quân lại không nhịn được, bênh vực chủ nhân mình:
– Gộp toàn bộ tài sản của năm gia tộc lớn đó cũng không bằng một phần mười của chủ nhân, cô Lăng à cô Lăng, cô là thực sự không biết hay giả
vờ không biết vậy, họ là Ngũ Thần, lại có tiền nhưng cũng chỉ là bề tôi
của chủ nhân. Chủ nhân chỉ là không màng tới vật chất, mấy thứ đồ có xa
xỉ cách mấy ở trong mắt anh ấy chẳng qua cũng chỉ là vật phẩm mà thôi,
nhà hay xe đơn giản chỉ là công cụ để dừng chân, đi lại… Đây gọi là…
– Nhiều mà như không, trở về nguyên trạng- Cố Huy bổ sung nói.
– Đúng, chính là trở về nguyên trạng!- Lôi Quân liên tục gật gù- Cũng là cậu có học vấn.
Lăng Tuyết cảm giác bản thân choáng ngợp:
– Thân Đồ Dạ, anh thực sự đặt riêng cho em bảy chiếc Bugatti à?
Thân Đồ Dạ không để ý đến cô.
Lôi Quân và Cố Huy cùng gật đầu, vô cùng khẳng định nói:
– Chính xác!
Lăng Tuyết rất xúc động, hâm mộ nhìn Thân Đồ Dạ:
– Thân Đồ Dạ à Thân Đồ Dạ, anh vừa biết đua xe, còn biết chơi ghita
bass, làm sao đây, em phát hiện hình như bản thân thực sự hơi thích
thích anh rồi!
Thân Đồ Dạ sững sờ, lúng túng nói:
– Thật à?
– Nếu như anh phong độ như Hàn Vũ thần, em sẽ càng thích anh hơn!
Thân Đồ Dạ sắc mặt đen lại, quát lạnh:
– Đồ điên! Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa, bắt đầu trận đấu đi!
Thân Đồ Dạ hằm hè không đợi nổi nữa, anh gấp gáp muốn thắng Lăng Tuyết, thỏa thuận 33 ngày đã định, còn sợ không thể cả đời sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...