Kẻ Nguy Hiểm




Hình như không còn ai đọc thì phải?!

Chap 6

Nhìn Jessica đang cố tỏ vẻ tự nhiên như thể chuyện vừa rồi cô chưa từng nhìn thấy, Yuri tuy lấy làm cảm kích nhưng vẫn không thể bình thường được.

"Jessica, tôi có thể nhờ cô một việc không?"

"Yuri cứ nói đi."

"Cô cứ tiêm thuốc mê cho tôi như bình thường được không?"

Jessica hốt hoảng vội bác bỏ: "Không được đâu. Tình trạng bây giờ của cô đã rất tệ rồi..."

"Sống và chết với tôi bây giờ cũng không khác biệt, những lúc tỉnh táo thế này tôi thấy còn tệ hơn việc mình hôn mê không biết gì..."

Jessica nhìn đôi mắt đỏ lựng nhưng lại không rơi giọt nước mắt nào của người trước mặt, cô dường như cảm nhận được nỗi đau ấy, tuy không thể hoàn toàn hiểu hết được.

"Xin cô đừng nghĩ như vậy, cho dù tôi vẫn chưa có cách nào để giúp cô thoát khỏi hoàn cảnh này nhưng tôi sẽ không làm chuyện gây tổn hại đến cô nữa đâu. Bấy nhiêu đây là quá đủ rồi."


Đôi mắt kiên quyết của cô hộ lý trẻ, Yuri biết bản thân đã đưa ra một lời đề nghị khó khăn: "Xin lỗi, tôi không nên đề nghị như vậy, Jessica hãy nghỉ ngơi đi."

Jessica mím môi do dự, cô nhìn lại chiếc giường lớn của Yuri, suy đi tính lại một hồi nữa mới dám nói: "Tuy hơi bất tiện nhưng tình trạng của cô lúc này không thích hợp ở một mình đâu, đêm nay tôi sẽ ở lại đây với cô."

"Chuyện này..."

Không đợi chủ nhân căn phòng đồng ý, Jessica đã leo hẳn lên giường nằm xuống phần trống bên cạnh: "Vì bên ngoài phòng có camera, nếu tôi đem chăn gối vào đây sẽ gây sự chú ý không đáng có, tôi xin phép dùng chung chăn với cô."

Yuri hoàn toàn rơi vào thế bị động không kịp phản ứng gì, chỉ mới gặp nhau chưa tới hai ngày, Jessica cư xử như vậy quá tự tiện rồi.

"Tôi không quen ngủ chung với người khác đâu." - Yuri vẫn giữ tư thế ngồi nhìn cô nàng bên dưới đã nhắm mắt kéo chăn của mình đắp lên người thoải mái ngủ.

"Tôi cũng không thoải mái với việc này, nhưng làm vậy khiến tôi yên tâm hơn."

"..."

"Cũng rất tốt mà, khi cô dời sự chú ý đến việc không thoải mái cùng tôi, cô sẽ không thể suy nghĩ về những chuyện khác nữa."

Yuri im lặng ngẫm lại lời nói của Jessica, cô ấy sâu sắc hơn vẻ ngoài ngây ngô và hoạt bát của mình rất nhiều. Đây xem như vừa là may mắn cho cô nhưng cũng xem như là sự xui rủi không nên có của Jessica.

"Cảm ơn cô!"

Đôi mắt chợt mở ra nhìn lên người vẫn chưa chịu nằm xuống giường, Jessica tìm đến cánh tay Yuri kéo cô nằm xuống cùng mình: "Hôm nay cô đã làm rất nhiều việc, cơ thể của cô đã mệt rồi, hãy nghỉ ngơi đi!"

"Được, tôi sẽ làm như vậy!"

.

.

.

"Jessica, cô ngủ chưa?" - Thao thức đến nửa đêm Yuri dù mệt mỏi nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được, cô nghiêng đầu nhìn sang bóng lưng đang nằm bên cạnh, thì thầm hỏi.

Đáp lại câu hỏi của Yuri là hơi thở đều đặn cùng không gian vắng lặng cứ tiếp diễn, nhưng khi cô định trở người quay lưng đi, vòng tay quen thuộc đã đưa ra ôm lấy cô.


"Cô hãy thả lõng đi, lúc nhỏ mỗi khi gặp ác mộng mẹ tôi thường ôm tôi dỗ dành thế này, tôi đã an tâm và ngủ rất ngon."

Yuri từ bất ngờ chuyển sang vâng lời, cô ngại ngùng lên tiếng: "Là do không quen khi có người cùng nằm bên cạnh thôi..."

"Sao cũng được mà, ngoan nào! Ngủ thôi!"

Yuri bắt đầu quen với cử chỉ dịu dàng đang vỗ vỗ lên vai mình từ Jessica, từ lúc nào cơ thể cô đã không còn thấy bất hơn, đầu óc cũng trở nên thanh thản hơn mỗi khi bên cạnh người con gái này.

Bàn tay chầm chậm trượt xuống nệm không còn đặt trên vai Yuri vỗ về khiến người nằm trong vòng tay ấy chợt thức giấc giữa cơn mê chập chờn. Phát hiện ra Jessica đã hoàn toàn ngủ say, Yuri lấy làm tò mò hơi ngẩng đầu nhìn lên quan sát.

"Cô ấy có khuôn mặt xinh xắn thật!"

Nhắc đến từ xinh, hình ảnh quen thuộc của Taeyeon chợt xuất hiện trong tâm trí Yuri, cô đã từng đem lòng yêu thương người con gái ấy cũng bởi vẻ ngoài ngây ngô xinh đẹp, thế nhưng mọi thứ đã không thể trở lại như xưa, người ấy bây giờ cũng nắm trong tay sức mạnh và quyền lực trong khi cô giờ chỉ là kẻ sống vật vờ không có tương lai, nghĩ thôi đã cảm thấy chua chát rồi.

"Dù không muốn nhưng vẫn không thể dứt được những cảm giác bi ai này."

Yuri thở nhẹ ra chầm chậm tách khỏi cái ôm của Jessica, khi cô định ngồi dậy đi đến cửa sổ cạnh giường, cánh cửa phòng bật mở khiến cô thất kinh, người bước ra từ sau cánh cửa càng làm cho cô hoảng hốt không nói được nên lời.

"Yul, từ lúc nào em có thể qua mặt được tôi dễ dàng như vậy?" - K như con thú hoang phẫn nộ lao tới, hắn bỏ qua sự có mặc của Jessica vẫn đang ngủ say không hay biết gì kéo mạnh Yuri xuống giường khiến cô chới với ngã xuống đất, đau đớn nhưng vẫn nhẫn nhịn không kêu la lời nào.

Nắm chặt cổ tay ngăm xốc lên, K điên tiết lôi cô bước ra ngoài, ánh mắt thoáng lướt sang cô gái đang nằm trên giường lần cuối trước khi rời khỏi phòng.

CẠCH!

Ném mạnh Yuri ngã xuống sàn nhà lần nữa, K mất bình tĩnh nắm chặt cổ áo cô gầm lên: "Nói, em đã gặp Taeyeon bao nhiêu lần rồi? Em giả vờ hôn mê tỏ ra vẻ đáng thương nhưng thực chất lén lút sau lưng tôi vụng trộm với cô ta sao?"


"Anh điên đủ chưa?" - Yuri nhẹ tênh thốt, cô chẳng buồn lên tiếng giải thích hay bác bỏ lời nói của một kẻ đang tức giận đến mất hết lý trí, điều cô lo sợ duy nhất vào lúc này chỉ là việc K sẽ giận cá chém thớt gây bất lợi cho Jessica.

"Phải, tôi điên là vì em, em có biết khi hay tin Taeyeon đã gặp em tôi đã bỏ tất cả mọi việc tức tốc chạy về đây. Em giỏi lắm, nếu đã hôn mê rồi thì hãy hôn mê tiếp tục đi chứ, đừng có tỉnh lại quyến rũ kẻ khác nữa. Tôi tuyệt đối không cho phép!"

Yuri mở to mắt nhìn K lấy trong túi áo ra một cây kim tiêm đã chuẩn bị sẵn, cô cơ bản không đủ sức lực để chống trả hay chạy thoát được, yếu ớt nhìn mũi kim mạnh bạo đâm vào bắp tay mình.

XOẢNG!

Tiếng bình hoa sứ đập mạnh vào đầu vỡ nát, Jessica hớt hãi lùi lại khi K đã bất tỉnh ngay sau đó, nhưng điều làm cô quan tâm lúc này nhất chính là Yuri, cô ấy dường như không ổn sau khi bị tiêm.

"Là triệu chứng của sốc thuốc, hắn đã tiêm quá liều sao?" - Jessica lẩm bẩm rối trí, cô không biết phải làm gì tiếp theo nữa khi cơ thể trước mặt đã bất động hoàn toàn.

"Phải rồi, danh thiếp của người phụ nữ đó..."

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui