Trong khi đó ở một khu khác trong nhà máy cũng đang có một trận chiến kịch liệt, một bên là Lolikko Ám Vương Rory Mercury và hai người còn lại là hai cao thủ của dị năng tổ. Tuy 2 người này không phải là dị năng giả nhưng võ công cao cường cùng với khả năng phối hợp cao siêu đã khiến họ trở thành một trong những thiểu số có thể đương đầu với dị năng giả.
Hai người thủ thế không rời mắt khỏi đối thủ, thông tin về cô bé này không hề có chút gì, cứ như là người tự nhiên xuất hiện, cho nên tổ chức đã lệnh họ nên thăm dò đối thủ. Theo như quy định của tổ chức, trước khi làm nhiệm vụ bất kỳ ai cũng sẽ được trang bị một thứ do một người có năng lực Over Reach Sight nhằm quan sát lại mọi động tĩnh. Nói tới Over Reach Sight đó chính là một dị năng khá đặc biệt, nó có thể cho vật được chạm vào khả năng ghi lại hình ảnh âm thanh như một cái camera vậy. Tuy có hạn chế sử dụng là vật được tác dụng không được lớn hơn 5cm2. Nhưng có một cái lợi là nó rất bền và khó bị phát hiện nên rất hiệu quả trong việc thu thập tin tức cùng chứng cứ.
Cho nên khi hai bên bắt đầu giao tiếp thì bên bộ phận căn cứ đã yêu cầu truy tìm thông tin của bé Lolikko rồi, nhưng rốt cuộc kết quả là thất bại, cho nên hai người này đã được lệnh cần phải thăm dò thực lực đối phương.
- Các vị nếu các vị không động thủ thì ta sẽ ra tay đấy, hi vọng các vị có thể cầm cự cho tới lúc ta thưởng thức xong cây kẹo mút này nhé.
Nói rồi lấy từ trong túi áo ra một thanh kẹo mút và ngậm vào miệng, toàn thân bé loli tỏa ra hắc vụ ngập trời cộng với đôi mắt màu bạc sang rực trong bóng tối khiến cho hai người kỉa cảm giác được một sự sợ hãi không tên, nhưng là những người lão luyện, họ biết nếu thật sự để cho cô bé phát đòn chắc chắn bọn họ sẽ lâm vào thế bị động cho nên lập tức vào thế phóng về phía trước tung đòn tấn công đối thủ.
*Chát!!! Bốp!!!!* Bằng một cú bật người bé Loli Ám Vương đã ở ngay trên đầu họ, đạp mạnh một chân ngực của một người.
- Ah!!!!!! Sức mạnh này…..
Choáng váng trước sức mạnh không tưởng phát ra từ cái thân thể con nít đó một người bị đánh lui lại và thuận đà cú đạp cô bé lao về phía người kia làm một cú xoay người rồi bổ mạnh cánh tay vào vai người còn lại.
*Rầm!!!* Chỉ mới một lần so chiêu mà cả hai người đã lâm vào thế bất lợi.
- Không sao chứ!
Nuốt nước bọt pha lẫn vị tanh của máu, một người lên tiếng với đồng đội.
- Ừ! Nhưng có vẻ đối thủ của chúng ta là một con quái vật trong dáng vẻ của một đứa con nít đó. Cần phải cẩn thận hơn rồi.
Nói rồi cả hai người lao tới đối thủ.
- Ya!!!!!!
*Rầm!* Bằng một tiếng hống, mặt đất nứt ra, trận đấu đã thật sự bắt đầu. Trước sức mạnh của họ, cả nhà máy như rung lên dữ dội. Chiến đấu được một lúc, hai bên trao đổi hơn trăm chiêu, tuy vẫn giữ thế thăm dò nhau, Rory đã nắm bắt được chiến pháp phối hợp của họ, một cương một nhu, một nhanh một chậm, một âm một dương. Hai người họ như đại diện cho thái cực tương sinh tương khắc, cô không vội hạ bọn họ, cô còn muốn xem cuộc chiến này sẽ đi tới một cao trào như thế nào, cũng như thưởng thức một viên kẹo, cô chậm rãi vừa đánh vừa di chuyển như một cánh bướm đêm bay lượn thưởng thức không gian trong màn đêm tự do tự tại vậy.
Và ở phía bên kia, cả hai người đều nhận ra một điều về đối thủ người mang dáng vẻ một đứa con nít này là một tồn tại ra sao. Một thứ mang sức mạnh của một con quái vật nhưng chuyển động nhẹ nhàng thanh thoát hoàn toàn không hợp với thứ sức mạnh mà nó bày ra. Nhưng họ vẫn biết được rằng cô vẫn chưa nghiêm túc. Một người lên tiếng thử khích bác đối phương
- Cô không đánh nghiêm túc, coi thường bọn ta sao. Thua thì đừng có trách đó.
Trước chấp vấn của đối phương Rory nhẹ nhàng dùng 1 tay lấy cây kẹo ra khỏi miệng, và đối diện với điều đó hai người cảm thấy một trận sỉ nhục. Tuy nãy giờ hai bên chỉ thăm dò nhưng động tác của cô bé đã làm họ phẫm nộ. Khí thế của họ bộc phát dữ dội và tung đòn càng ngày càng mãnh liệt hơn khiến cho bé Loli phải chật vật chống đỡ trong khi liên tục lui bước.
- Sơ hở! Đỡ đòn này đi
Nhưng trước sự tấn công liên miên không ngớt cái gì tới cũng phải tới, bé Loli Ám Vương đã lãnh hai đòn cực nặng ở hông và bụng dưới, cô bị đẩy lùi về mấy bước trong khi rên lên đau đớn.
- Ah!!!!!
Nhưng đó vẫn chưa phải là chấm dứt, hai luồn khí thế mạnh hơn lúc nào hết phát ra từ hai người đó, khiến toàn bộ cơ thể của cô run lên. Họ chuẩn bị tung đòn tất sát.
- Lôi Hỏa Song Long Nộ / Phong Thủy Song Long Chấn
Hai người, một lôi, một hỏa trên hai tay, người còn lại một thủy một phong.
- Không thăm dò gì nữa hết, bọn ta sẽ cho cô biết thế nào là đau khổ.
Khí thế của quyền thủ hai người họ như dung hợp chống đối lẫn khiến cho nhau mạnh hơn chục lần và tống thẳng vào thân thể nhỏ nhắn của cô bé Ám Vương khiến cho cô bị bắn thẳng vào bức tường.
*Rầm!!!!* Khói bụi bay tung tóe, có vẻ như bức tường đã xuống cấp này cũng không thể chịu nổi sức mạnh của cú đánh nên đã vỡ vụn. Loli Ám Vương đang dính trên đó như một tác phẩm nghệ thuật.
- Với một người như cô thì như vậy chưa đủ, để bọn ta tặng cô một món quà nữa.
Nói rồi hai người mang trong cơ thể ra hai quả cầu mang hai màu sắc khác nhau và ném qua phía cô bé. Thời điểm hai quả cầu tiếp cận không gian chung quanh như thay đổi màu sắc nhưng không hề có tiếng nổ vang lên, thân thể bé Rory Ám Vương đổ xuống đất bất động.
- Cuối cùng thì Chark Disruptor và Chark Counter cũng đã thu được kết quả khả quan rồi. Nhiệm vụ cũng coi như hoàn thành một nửa
Một trong hai người lên tiếng và người kia cũng gật đầu
- Một cái phá hoại sóng não ngăn siêu năng giả sử dụng năng lực còn một cái là ngăn chặn cùng bạo động ma lực trong bản thân cơ thể của pháp sư, tuy không rõ cô ta thuộc dạng nào nhưng sử dụng cả hai cái cho chắc ăn.
- Tôi thì thấy chúng ta nên sử dụng bài tẩy cuối cùng để ép cô ta vào góc nhằm bại lộ kỹ năng nhưng xem ra chúng ta quả thật hơi nóng nảy rồi.
- Bây giờ nói cũng không có ích gì, tuy chúng ta nên vì tổ chức đạt kết quả tốt nhất nhưng cũng là cũng có niềm tự hào của một võ sư, với hành động của cô ta thì bất kỳ võ thuật gia nào cũng không bình tĩnh nổi đâu.
- Được rồi, ở bên này cũng đã kết thúc, chúng ta mau tới tiêm cho cô ta thuốc hôn mê sâu để còn sang bên kia tiếp viện nữa.
Nói rồi hai người tiếng tới chỗ bé Loli Ám Vương, chỉ cần tiêm thuốc vào cô bé đang nằm bất động trên đất kia là họ đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ được giao, và họ tự tin rằng với thể trạng của họ, thì qua tiếp ứng đồng đội để hoàn thành nửa kia nhiệm vụ là quá dễ dàng. Thứ tiếp theo chờ họ chính là bữa tiệc chúc mừng thăng cấp khi về nhà. Họ đã làm được.
Họ trông thật sự rất vui, nhưng không ai biết được rằng họ không vui cho chính họ mà vui cho cô đồng đội còn chiến đấu ở ngoài kia
Đừng lo và hãy cố lên, chúng tôi đến giúp cô ngay
*Rốp!!!*
Tuy rất lặng lẽ nhưng họ nghe thấy tiếng động đó, rất lặng lẽ nhưng nó, chính bản thân nó lại khiến họ run rẩy, tiếng động đó như báo hiệu một sự tuyệt vọng mang tên Hắc Ám chuẩn bị hàng lâm xuống với họ
Họ lắc đầu để phủ nhận.
*Rốp.... Rốp.... Rốp!*
Nhưng nó không dừng lại và nó không chịu kết thúc. Nó nghe như một người đang nhai một cái bánh hay một cục kẹo trong miệng vậy và nó phát ra từ cô bé đang nằm trên mặt đất kia. Cô bé lên tiếng cười khúc khích đáng yêu nhưng với họ có thể đoán được môi cô bé đang nở ra một nụ cười trêu chọc họ như những thằng ngốc.
Sau đó họ thấy.... Họ thấy hắc ám đã hàng lâm, thứ hắc ám mà chưa từng thấy lần nào trong đời đã xuất hiện trước mắt họ. Họ không biết sở chỉ huy nghĩ sao khi chứng kiến sức mạnh này qua màn ảnh. Bé Loli đang nằm đó đã đứng dậy, đằng sau lưng cô bé là những hắc cầu trôi nổi trong không khí. Cô bé Loli nở nụ cười và lên tiếng
- Đòn đánh phối hợp của các anh khi nghiêm túc quả là một món khai vị ngon và độc chiêu đó cũng xứng là món chính, rất ngon
miệng… Nhưng
Nói tới đây cô bé Loli lắc lắc ngón tay lộ bộ mặt thất vọng
- Món tráng miệng, không giống như người khác tôi rất thích ăn món tráng miệng, nói cho cùng tôi là một đứa con nít hảo ngọt mà. Nhưng món tráng miệng của các anh quả là đáng thất vọng, nếu phải miêu tả chính xác thì nó giống như là ăn một chiếc bánh bông lan vừa thiếu đường và thiếu cả sữa vậy đó. Chán quá đi a.!!!
Thái độ của cô tỏ vẻ thật sự chán nản và nó làm vẻ mặt hai người kia trở nên khó coi hơn mọi lúc, và sau đó một người lên tiếng
- Hảo ngọt quá không tốt đâu cô bé, là trẻ con phải cân bằng dinh dưỡng một chút mới tốt đó, nhưng nếu cô bé muốn hai người bọn tôi sẽ phục vụ một món tráng miệng khác vậy.
Nói rồi hai người lại thủ thế chuẩn bị tấn công, lần này họ đặt toàn bộ sức mạnh và chuẩn bị cho một trận chiến khốc liệt. Nhưng….
- Tôi xin lỗi vì những hành động của mình
Trái với thái độ của bọn họ, bé Loli lại cúi đầu xin lỗi
- Khi nãy anh có hỏi tôi đánh nghiêm túc hay không thì tôi đã muốn đáp lại câu trả lời đó, nhưng khi ấy đang ngậm kẹo thì làm sao tôi có thể trả lời được. Thêm vào đó chúng ta khi ấy chỉ thăm dò nên tôi nghĩ bằng một tay cũng có thể chặn hai anh trong thời gian cần thiết để đưa ra câu trả lời, nhưng tôi không ngờ là các anh vì hành động đó mà trở nên phẫn nộ, nên tôi đã quyết định thưởng thức những gì các anh biểu hiện và nó thật sự là thú vị…. Ngoại trừ món tráng miệng dở tệ đó ra.
Cô bé nói đầy thành khẩn nhưng bản thân điều đó lại khiến hai người kia càng phẫn nộ
- Ý cô là, cô đã cố ý để chúng tôi hoàn thành những đòn đánh liên hoàn đó sao. Coi thường chúng tôi đến vậy ư.
Nghe vậy bé Loli thở dài
- Các anh cũng muốn thăm dò tôi và để cho tổ chức các anh điều tra thông tin nên đâu có ý định dốc hết sức ngay từ đầu, thế nên tôi mới sử dụng điều đó thưởng thức viên kẹo đó chứ. Cái này là câu trả lời khi nãy tôi định nói, nhưng không kịp vì đòn tấn công liên hoàn đó
Bất ngờ trước những suy nghĩ kỳ lạ của đối phương hai người kia không nói được gì
- Nhưng…..
Ánh mắt màu bạc của cô bé trở nên sắc như hai lưỡi lợi kiếm
- Mượn lời khi nãy của các anh “Không thăm dò gì nữa hết.”…
Nói tới đây cô bé giang ngang tay phải của mình ra, một luồn hắc khí xuất hiện và nó dần dần hình thành một cây búa lớn màu đen tuyền và tay trái của cô bé là một thanh kẹo mút nữa
- Bây giờ tôi sẽ nghiêm túc nghiền nát các anh trước khi tôi ăn xong cây kẹo này, vậy nên đừng có phàn nàn là tôi coi thường các anh nữa nhé.
*Ầm!!!!!!* Mặt đất bể nát, nếu không phải hai người nhanh chân vọt sang một bên né tránh thì bây giờ hẳn đã thành một bãi máu, bé Loli vừa dứt lời đã vọt ra đằng sau họ và đập cái rìu khổng lồ đó xuống.
Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn vừa tạo cái hố khổng lồ như hố bom đó, hai người đổ mồ hôi lạnh và đột nhiên một cảm giác cực kỳ không hay xuất hiện đằng sau họ. Nhanh như chớp họ xoay người trên không vung tay đánh trả lại thứ đang chuẩn bị đánh lén
- Cái quái gì….
Kinh hãi nhìn thứ vừa ra đòn đánh lén sau lưng mình, mà cái đó cũng không phải thật sự là đánh lén, nếu diễn giải cho dễ hiểu nó là hai cô bé giống như người họ đối đầu nãy giờ. Và trong đầu họ xuất hiện một cụm từ ngữ diễn tả chính xác cho điều đó
- Phân thân thuật sao.
Sau khi hóa giải đòn tấn công từ sau lưng đó và người tấn công đã biến mất, hai người đáp xuống đất và lùi lại cảnh giác cực độ. Tuy trong đầu họ nghĩ đến thuật phân thân, nhưng có một cái gì đó mà khác lạ so với thuật phân thân mà họ biết, thông thường phân thân sẽ không có sức mạnh như bản gốc. Đằng này khi nãy đối diện với đòn đánh của hai người sau lưng, họ không hề thấy sức mạnh của họ yếu hơn bản gốc chút nào cả, và đặc biệt hơn là hai phân thân đó chỉ tấn công một lần sau đó biến mất. Cái đó cũng là điều kỳ lạ bởi vì bình thường khi chiến đấu với một phân thân ta thường hạ nó nhanh nhất vì nó yếu và chỉ có thể chịu được một đòn đánh bởi vì phân thân là thủ thuật sử dụng năng lượng mà tạo ra, nhưng đằng này khi nãy vì sức mạnh của hai thứ có thể phán đoán là phân thân không khác bản gốc chút nào nên họ không dám bất cẩn chỉ gạt đòn tấn công ra thôi mà không hề đánh trúng nhưng phân thân sau đó cũng biến mất.
- Nếu các anh thắc mắc thì tại sao chúng ta không thử một lần nữa nhỉ.
Nở nụ cười và giơ cao cánh tay đang cầm cây rìu khổng lồ đó bé loli vung một phát ngay bên hông mình
*Vút!* Sức mạnh cú vung tạo thành tiếng gió rít gào thét nhưng trong mắt hai người kia tuy nó mạnh nhưng nó chỉ như một cú vung không có chủ đích, không có mục tiêu và họ rất nhanh thu ý nghĩ đó lại khi thấy trên đầu của họ đột nhiên xuất hiện thêm 2 bé loli giống hệt đối thủ của họ và bổ mạnh cái rìu xuống.
*Rầm!!!!!* Dù đã lùi lại nhưng hai người họ cũng bị dư chấn đánh bay một quãng và bây giờ họ đã bắt đầu thấy kinh sợ khi đã đưa ra phán đoán về sức mạnh của đối phương.
- Không thể nào chẳng lẽ…..
Bé loli gật đầu nở nụ cười như chúc mừng hai người đã đoán đúng
- Ám Thuật “Khoảng Khắc Hào Quang.” Bất cứ cú đánh nào của tôi tung ra cho dù trúng hay không và ở bất kì khoảng cách nào tôi có thể tạo ra hai bản tôn của chính mình và tấn công đối thủ một lần.
Không để ý đến sự kinh ngạc của đối phương Ám Vương Rory Mercury nói tiếp
- Và do chỉ tấn công được có một lần nên những bản tôn đó luôn dốc toàn lực để đưa tôi đến chiến thắng thế nên tôi mới cho rằng đó là “Khoảng Khắc Hào Quang.” Của những bản tôn đó. Nếu chỉ có thể khẳng định sự tồn tại của mình trong khoảnh khắc thì ai cũng sẽ dốc toàn lực tỏa sang hết mức thôi. Và tôi nghĩ đó là điều đáng quý thế nên tôi mới đặt nó làm tên chiêu thức này.
Vẻ mặt của cô khi nói bây giờ khiến hai người tự hỏi rằng cô có thật là một đứa trẻ con hay không. Ánh mắt nghiêm trang đến kỳ lạ. Nhưng ngay sau đó, một nụ cười đến vặn vẹo mang theo cực điểm của sát khí xuất hiện trên gương mặt loli đó
- Một cú đánh là 2 bản tôn, vậy 2 cú đánh thì sao, 3 cú đánh thì sao, 4 cú đánh thì sao nhỉ…
Vừa dứt lời bằng 4 cú đánh tạo ra một thứ tựa như bông hoa 8 cánh, bóng tối xung quanh cô bé trở nên dày đặc hơn bao giờ hết.
- Chạy mau trước khi 8 bản tôn tấn công
Nghĩ tới việc phải đối đầu với 8 bản tôn có sức mạnh như vậy cũng khiến hai người run rẩy tay chân và chạy là biện pháp duy nhất nhưng…
- Tôi có nói rằng bản tôn có thể xuất hiện bất cứ địa điểm nào mà họ muốn chưa nhỉ. Thậm chí bất cứ số lượng nào họ muốn chưa nhỉ….. Thế nên hãy thưởng thức ánh hào quang của những bản tôn của tôi trước khi rơi vào hắc ám vô tận nhé.
Những bản tôn mang theo sức mạnh đủ hủy diệt mọi thứ đã xuất hiện vây quanh họ, triệt để chặn đứng mọi đường rút lui sau đó ra lạnh lùng đưa ra phán quyết cuối cùng đối với hai người.
Thế giới sắp chấm dứt. Họ sẽ bị hắc ám nuốt chửng không còn một dấu vết.
“Nếu đã không trốn được / Thì chỉ còn chấp nhận…”
Cả hai nắm chặt bàn tay…. Một luồn sức mạnh được hình thành. Nó không phải là sức mạnh từ chiêu thức võ thuật. Nhưng nó là cứu cánh cuối cùng đối với hai người họ. Cả hai người cùng gào lên…
“CHẾT KHI ĐÃ CHIẾN ĐẤU BẰNG CẢ TÍNH MẠNG.”
Những dòng khí lưu dâng trào tỏa ra tứ phía. Một đòn phối hợp mạnh nhất được tung ra. Một món tráng miệng có thể đủ khiến cho bé Loli Ám Vương mỉm cười gật đầu trong thỏa mãn.
“Thái Cực Hợp Long Quyển.”
PS: Và tiếp theo sẽ là phần giới thiệu nhân vật
ÁM VƯƠNG RORY MERCURY
LINK ẢNH: https://i.imgur.com/IIDY5FK.jpg
Đây có thể nói là nhân vật mình tự hào nhất trong khoảng tạo hình. Một sự tương phản đến nổi bật giữa phong cách tổng thể và ánh mắt màu bạc đó. Khi tạo xong mình run lên như một thằng điên và tự nhủ "Sự Tương Phản Này Đúng Là Tuyệt Vời Mà." Với một vẻ cười nhẹ không giống cười đó quả thật là gây tò mò quá luôn.
Nhưng đây là một nhân vật rất khó xây dựng về tính cách, ngay cả trong bộ cũ mình cũng không làm được điều này. Một Ám Vương trẻ con hảo ngọt nhưng đồng thời phải thể hiện sự thành thục của một cường giả đỉnh cấp. Quả là rất khó, nhưng mình sẽ cố gắng hết sức.
Và một điều đáng tiếc là trong bức hình mình không thể thiết kế thêm cây rìu bé ấy sử dụng được, quả là chán mà.
Xin chào và cám ơn các bạn đã ủng hộ bộ truyện này của mình
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...