Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ
“Lệ phu nhân, ai nói cho bà biết tôi muốn gả vào nhà các người chứ? Tôi lựa chọn tập đoàn Lệ Thi chỉ là bởi vì tổng giám đốc Lệ có thể cho tôi hoàn cảnh sánh tác tốt nhất.
Trừ cái này ra thì không còn có bất luận lý do gì nữa.
Đương nhiên nếu một ngày nào đó tôi động lòng với tổng giám đốc Lệ, vậy thì khó mà nói được.
Nếu như đó là người tôi thích, bất luận có là ai cản trờ, thì tôi đều nhất định phải có được anh ấy.
Huống chỉ nếu tôi thích tổng giám đốc Lệ thật, người tôi gả đương nhiên là tổng giám đốc Lệ, có phải là bà đâu.
Bà vui hay không vui thì đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?”
“Cô, cô…”
Quản gia đứng bên cạnh thấy thế vội vàng khuyên bảo Lệ phu nhân đừng tức giận: “Phu nhân đừng quan tâm cô ta, một cô gái có xuất thân bình thường như vậy cậu chủ cũng sẽ không coi trọng”
Hứa Nhược Phi nhếch khóe môi lên nói: “Cái đó khó mà nói được.
Tuy rằng tôi xuất thân bình thường, nhưng mà lại bị Lệ phu nhân và một số người coi như là kẻ địch giả, các người quả thật rất coi trọng tôi.”
Nói xong thì Hứa Nhược Phi đứng dậy, cô nghiêm túc nhìn Lệ phu nhân với một đôi mắt quyến rũ khiến phụ nữ cảm thấy bất an và nguy cơ “Lệ phu nhân, hiện tại tôi quả thật không có hứng thú gì với tổng giác đốc Lệ.
Nhưng mà tôi yêu cầu bà nhớ kỹ một chuyện, hai đứa con chính là điểm mấu chốt cuối cùng của tôi.
Nếu như bà dám động vào bọn chúng, tôi hoàn toàn không ngại dùng bản thân để đổi lấy tình cảm của tổng giám đốc Lệ.
Một khi đàn ông lâm vào tình yêu sẽ như thế nào, có lẽ bà hiểu rõ hơn tôi.”
“Cô dám uy hiếp tôi?” Lệ phu nhân trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng.
“Không có, tôi chưa bao giờ uy hiếp người khác, tôi chỉ là nói cho bà biết tôi sẽ như thế nào làm”
Hứa Nhược Phi lặp lại một lần nữa những lời nói hôm nay của Lệ phu nhân.
Vị phu nhân ngày thường cao ngạo, lúc này đây mặt mũi bà ta tím xanh.
Bà ta cắn môi, nửa ngày sau mới nghẹn ra một câu: “Tiễn khách!”
Hứa Nhược Phi dẫm lên giày cao gót, tư thế thanh lịch rời khỏi biệt thự cũ nhà họ Lệ.
Nhược điểm của Lệ phu nhân chính là bà ta cần một con dâu có xuất thân hào môn.
Mà nhược điểm của cô lại là Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Vy.
Lệ phu nhân có thể dùng bất luận kẻ nào hoặc bất cứ chuyện gì để uy hiếp cô, chỉ có một điều duy nhất là bà ta không nên lấy hai đứa nhỏ ra để uy hiếp cô!
Hứa Nhược Phi ngồi lên xe trở về, không nói một lời nào.
Cô mở khóa màn hình di động, nhìn thấy Tô Vân Nhi nhắn Zalo.
“Thế nào? Bà già kia có làm khó dễ cậu không?”
Hứa Nhược Phi cười cười, nhắn lại: ‘Không có việc gì, chờ về đến nhà tới sẽ kể lại cậu nghe: Trong biệt thự cũ nhà họ Lệ, Lệ phu nhân không nhịn được, cầm lấy một cái ly quý giá ném xuống sàn.
Trong nháy mắt, tiếng ầm ầm vang lên trong phòng khách.
“Ông nghe xem, ông nghe xem! Những lời của cô ta có còn là người nói không! Còn dám lấy câu tôi nói với cô ta trả lại tôi! Tôi là bề trên của cô ta đấy! Bề trên đấy! Tại sao cô ta dám nói tôi như vậy?”
Từ lúc Lệ phu nhân gả vào nhà họ Lệ, bà ta chưa từng chịu oan ức và những lẽ xúc phạm nhiều như vậy.
Bà ta thở hồng hộc, mất đi sự nho nhã và lễ nghỉ ngày xưa.
“Đưa di động cho tôi, tôi muốn nói chuyện này với Lệ Đình Nam! Nó tuyển trợ lý gì vậy? A? Câu dẫn đàn ông đã có vị hôn thê còn chưa tính!
Còn dám sửa lưng tôi! Cô ta là cái thá gì!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...