Ôi? Hứa Nhược Phi đơ người ra.
Nhiệt độ lạnh lẽo trên đôi môi của người đàn ông trước mặt nhắc nhở cô phải phân biệt rõ anh ấy bây giờ đang hôn cô.
Ngoài mùi hoa bách hợp thoang thoảng trên môi, còn có hơi thở lạnh lẽo của anh, xuyên qua khe hở giữa đôi môi cô, thần kinh và cả cơ thể cô đều căng cứng.
Bàn tay nắm lấy cánh tay của cô không dùng quá nhiều sức lực, thậm chí còn không làm cô bị đau.
Thế nhưng cô vẫn không thể nào thoát ra khỏi anh.
Sau khi hôn xong, Hứa Nhược Phi nghe thấy người đàn ông khẽ thì thầm bên tai cô, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ đã dậy được chưa?”
Giọng của anh rất trầm, còn hơi khàn vì mới hôn cô xong, cả người Hứa Nhược Phi bỗng chốc mềm nhũn hết cả.
Cô mà còn không dậy nữa thì cô chính là đứa ngốc!
Người đàn ông trước mặt cô rõ ràng là Lệ Đình Nam!
Đôi mắt của Hứa Nhược Phi lấy lại sự trong sáng như thường ngày.
Đôi mắt trong veo ấy nhìn chằm chằm vào Lệ Đình Nam.
Lệ Đình Nam không đứng lên ngay, thay vào đó, anh nở một nụ cười ngọt ngào, dịu dàng và thật lâu bên tai Hứa Nhược Phi.
Trong phút chốc, khuôn mặt Hứa Nhược Phi đỏ như quả cà chua.
“Cô dậy rồi thì mau đi thu dọn đồ đạc đi.” Lệ Đình Nam nhẹ nhàng xoa cằm Hứa Nhược Phi, khẽ cười: “Tôi rất mong chờ màn biểu diễn tối nay của cô đấy.
Tôi phải xem xem cô có thể làm được gì khi muốn trở thành cánh tay đắc lực của tôi.”
Nói xong, Lệ Đình Nam lịch sự rời khỏi phòng.
Khuôn mặt Hứa Nhược Phi nóng như thiêu như đốt.
Trái tim cô đập nhanh đến nỗi dường như nó sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Ngay cả khi Lệ Đình Nam rời đi, luồng khí mạnh mẽ của anh và các yếu tố kích thích vừa rồi vẫn còn lưu lại trong căn phòng.
Hứa Nhược Phi khẽ vỗ vào mặt mình mấy lần, lẩm bẩm nói: “Cũng có chút triển vọng đó chứ? Không phải vừa rồi anh ấy rất đẹp trai sao?”
Những quý bà, quý cô nổi tiếng đều có nhà thiết kế và chuyên gia trang điểm riêng.
Mặc dù Hứa Nhược Phi là con gái nuôi của nhà họ Hứa, thế nhưng ngoại trừ Tô Vân Nhi, ông Hứa, bà Hứa, còn có cả mấy thành viên chủ chốt của nhà họ Hứa ra, cô cũng không quen biết quá nhiều.
Khi còn ở nước ngoài, cô đương nhiên có nhà thiết kế và chuyên gia trang điểm riêng.
Thế nhưng sau khi đến Lâm Xuyên, cô chỉ có thể tự mình làm tất cả mọi việc.
Hứa Nhược Phi bước xuống giường, mặc lên người bộ lễ phục mà Lệ Đình Nam đã thuê người may riêng cho cô.
Sau đó, cô bước vào phòng tắm bên trong phòng ngủ, mở túi đựng đồ trang điểm ra, bắt đầu từng bước trang điểm cẩn thận.
Cô thường ngày đi làm rất thích trang điểm đậm, thế nhưng hôm nay thì khác.
Để phù hợp với thiết kế của chiếc váy Starry Night kinh điển này, ngoài việc tô son màu đỏ thuần, cô còn kết hợp với màu lông mày, đánh mắt, má hồng đều rất nhẹ nhàng.
Sau khi trang điểm xong, Hứa Nhược Phi ngắm mình trong gương.
Đôi mắt trong sáng thuần khiết, giống như một cô gái đơn thuần, chưa từng yêu đương.
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm, quyến rũ, khiến cho người ta muốn hái bông hoa hồng đẹp nhất này.
Cô mở chiếc vali nhỏ ra, lấy đôi giày cao gót màu bạc do Jimmy Choo thiết kế.
Sau khi cô đi đôi giày vào, nhìn đôi chân của cô như dài ra.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi chuẩn bị xong rồi.” Hứa Nhược Phi mở cửa phòng ngủ.
Cảm xúc trong đôi mắt của cô rất bình tĩnh, khuôn mặt trái xoan nhẹ nhàng mà cực kỳ tỏa sáng.
Mái tóc đen dài của cô được búi tròn, lộ ra chiếc cổ thon trắng như thiên nga.
Cô còn kết hợp thêm cả vòng choker tinh tế mà không kém phần cá tính.
Khí chất trong cử chỉ của cô chắc chắn không phải thứ mà người bình thường có thể đạt được.
Đây chắc chắn là một cô tiểu thư gia đình quyền quý mới có được khí chất này.
Hứa Nhược Phi nhướng mày, cô uyển chuyển, bước từng bước đến trước mặt Lệ Đình Nam.
Cô khẽ liếc nhìn người đàn ông đẹp trai đang ngồi trên ghế sofa đợi mình.
Đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, vẻ mặt cô cùng thành kính.
Cô nói: “Tổng giám đốc Lệ, tôi đã đồng ý với anh sẽ làm thanh kiếm sắc bén nhất của anh nên tôi hy vọng anh cũng có thể giữ vững lời hứa của mình.”
Hứa Nhược Phi mặc chiếc váy dài Starry Night do chính thầy của mình tự tay thiết kế.
Dường như nó sinh ra là để dành cho cô, nhìn cô mặc bộ váy khí chất càng thêm cuốn hút.
Cô nói là trở thành thanh kiếm sắc bén của Lệ Đình Nam.
Thế nhưng lúc này, cô lại giống như người nắm chắc thế chủ động trong tay.
Lệ Đình Nam mỉm cười.
Anh bỗng nhiên có chút hối hận.
Anh hối hận vì đáng lẽ anh không nên để cô xuất hiện trước mặt công chúng theo cách này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...