Lý An: "! Tôi cảm thấy các anh không hiểu.
Tóm lại chuyện này đừng có để cho người khác truyền ra ngoài, hôm nay cô Hứa cũng đến rồi, nếu như bởi vì lời đồn này truyền ra, khiến cho nữ tổng trợ lý của Tổng giám đốc Lệ bị tổn thương, các anh đừng tưởng rằng còn có thể thoát ra được.
"
Giám đốc vừa nghe, sắc mặt có chút không tốt.
Quả thật, anh ta đã quên hôm nay Hứa Nhược Mộng cũng tham gia cuộc thi điều chế nước hoa.
Xem ra lời của Lý An, tổng giám đốc Lệ vô cùng coi trọng cô gái trong phòng của anh kia, nếu như Hứa Nhược Mộng ghen làm ra chuyện gì đó, thì bọn họ cũng không thể chịu nổi.
Giám đốc liền vội vàng gật đầu cúi người: "Trợ lý Lý, anh cứ yên tâm đi, tôi đây sẽ bảo người ở phía dưới câm miệng.
"
Lý An sắc mặt tốt lên một chút.
Sau khi giám đốc rời đi, Lệ Đình Nam liếc nhìn Lý An một chút, Lý An dừng lại, đem những lời vừa nói đại khái giải thích với Lệ Đình Nam lại một lần.
"Bản lĩnh khác không có, khả năng nịnh hót ngược lại không tệ.
" Lệ Đình Nam khinh bỉ xì một tiếng, mắt đen hơi híp lại: "Đợi qua hôm nay, để anh ta rời khỏi đây đi.
"
Khoảng cách thời gian cuộc thi điều chế nước hoa chính thức bắt đầu còn có mười mấy phút.
Hứa Nhược Phi nhìn thấy Lệ Đình Nam vẫn chưa về, cũng không đợi thêm, đứng dậy cầm lấy túi xách chuẩn bị đi đến hội trường.
Cô vừa mở cửa ra liền va vào lồng ngực của người đàn ông.
"Ôi chao.
" Hứa Nhược Phi xoa mũi của mình, mắt ngước lên, giọng nói có chút oan ức: "Tổng giám đốc Lệ, anh trở về cũng không biết nói một tiếng.
"
Lệ Đình Nam nhướn mày: "Cô tự mình đụng phải, còn dám trách tôi?"
Nói xong, anh đi vào, cởi áo khoác com lê ra, mắc ở trên giá.
Hứa Nhược Phi có chút kỳ lạ: "Tổng giám đốc Lệ, anh không phải đi xem thi đấu sao?"
Lệ Đình Nam cười nhạt: "Lệ Thị không lấy được giải nhất có gì mà xem chứ?"
Nói xong, anh ngồi xuống ghế sô pha, hai chân thon dài tao nhã vắt vào nhau, cầm lên tạp chí kinh tế ở bên cạnh xem.
"Vậy tôi một mình đi xem đây, có kết quả tôi nói cho anh biết.
" Hứa Nhược Phi cầm lấy túi xách, không hề do dự.
Nhìn bóng lưng rời đi của Hứa Nhược Phi, Lệ Đình Nam giễu cợt cười một tiếng.
"Tổng giám đốc Lệ, tâm trạng của anh dường như rất tốt?" Lý An hỏi.
Lệ Đình Nam hờ hững lên tiếng: "Tôi thắng cược rồi.
"
"Đánh cược cái gì?" Lý An nghi hoặc, có đánh cược cái gì có thể khiến cho Tổng giám đốc Lệ tâm trạng lại tốt như vậy?
!
Hứa Nhược Phi tìm tới vị trí của mình, sau khi ngồi xuống, cầm lấy danh sách nhân viên dự thi, lật qua lật lại.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một cái tên rất quen.
Sau mấy phút, Hứa Nhược Phi nhớ ra, người này giống với cô, từng ở nước ngoài tham dự không ít các cuộc thi điều chế nước hoa, nhưng ở trong nước mức độ nổi tiếng lại không cao.
Cô ta lúc nào đến Lâm Xuyên vậy?
Hứa Nhược Phi sắc mặt có chút không tốt.
Vốn tác phẩm của Phạm Thiên Thanh nhất định có thể tiến vào top 3.
Bởi vì ngoài tác phẩm trong tay của Hứa Nhược Mộng, còn lại là tác phẩm của cô giáo Phạm Thiên Thanh có thể cùng cô đấu, những nhà điều chế nước hoa khác cũng không ra thể thống gì.
Nhưng hiện tại lại có thêm một nhân tố bất ổn.
Hứa Nhược Phi trong lòng có chút thấp thỏm.
Cô hít một hơi thật sâu, rất nhanh điều chỉnh tốt tâm thái của mình.
Phạm Thiên Thanh dưới sự dạy dỗ của cô, gần đây trình độ điều chế nước hoa cũng tăng nhanh như gió, cũng không biết nói kết quả cuối cùng sẽ ra làm sao.
Cùng lắm là ngủ cùng với Lệ Đình Nam ở công ty một đêm mà thôi!
Dù sao Lệ Đình Nam trong miệng nói là ngủ cùng chính là ngủ cùng, điểm này cô vẫn yên tâm.
Nhà điều chế nước hoa đầu tiên trên sân khấu có chút phẩm cấp, có điều trình độ nước hoa cũng được, tương lai có thể trở thành một tài năng.
Hứa Nhược Phi âm thầm nhớ kỹ tên của bọn họ, khi về chuẩn bị đưa cho người bộ phận nhân sự của công ty, có thể để cho bọn họ lưu ý một chút.
Đợi khi cô từ trong tay của Hứa Nhược Mộng đòi lại tất cả thuộc về cô, kể từ sau khi Hứa Nhược Mộng đã từng công khai đắc tội với cô, cô sớm muộn cũng phải khỏi Lệ Thị.
Coi như là làm quà chia tay tặng cho Lệ Đình Nam.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...