Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ
“A? Ý của giám đốc Trần là, trong công ty có người ăn trộm?”
“Đúng vậy! Két sắt trong bộ phận điều chế nước hoa toàn công ty trên dưới chỉ có hai người có thể mở ra, một người là tôi, một người khác..”Trần Tiểu Nhiễm dừng một chút, tiếp tục nói: “Chính là Tổng giám đốc Lệ”
“Phụt..”Hứa Nhược Phi mới vừa uống một ngụm nước, sau khi nghe thấy Trần Tiểu Nhiễm nói trắng ra như vậy, suýt chút nữa là phun nước trong miệng ra.
Cô vội vàng nuốt xuống, khôi phục nụ cười trên khuôn mặt.
Trần Tiểu Nhiễm chắc không phải là một đứa ngốc đâu nhỉ, đâu có người nào dám nói chuyện như vậy với cấp trên của mình.
Chẳng lẽ Lệ Đình Nam mở ra tự trộm sao?
Ngón tay mảnh khảnh của Lệ Đình Nam khẽ gõ xuống cái bàn bên cạnh: “Quản lý Trần, cô biết mình đang nói cái gì sao?”
Ngữ khí mang theo cảnh cáo sâu đậm khiến Trần Tiểu Nhiễm và Lý An đứng bên cạnh không khỏi rùng mình.
“Toàn bộ tập đoàn Lệ Thi đều là của tôi, chỉ một lọ nước hoa thôi, cô cũng dám nói.”
Trần Tiểu Nhiễm bị dọa đến run rẩy.
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại “Tổng giám đốc Lệ, anh hiểu lầm rồi, người tôi nói không phải anh mà là trợ lý Anna! “
Trần Tiểu Nhiễm nghiêng người chỉ vào cô gái đang uống đỡ khát phía sau: “ Tổng giám đốc Lệ, anh đưa tấm thẻ quyền hạn tối cao tại công ty cho trợ lý Anna, cô ta liền có thể tùy ý ra vào bộ phận điều chế nước hoa, thậm chí có thể nhân lúc mọi người không chú ý mở két sắt trộm đi nước hoai “
Lệ Đình Nam là người nào?
Anh nhếch mắt lên, ánh mắt sắc bén đảo qua Trần Tiểu Nhiễm và Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt, đặt cái ly trên tay lên bàn, xoay người lại.
Dáng vẻ ngây thơ vô tội, dường như đang muốn nói, Tổng giám đốc Lệ thật sự tôi chưa làm cái gì hết.
“trợ lý Anna, có chuyện này sao?”Lệ Đình Nam hỏi.
Hứa Nhược Phi bất đắc dĩ đi đến trước mặt anh, cánh tay chống lên bàn, thân thể nhẹ nhàng dựa vào bên cạnh bàn.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi là người như thế nào anh còn không rõ ràng sao? Nếu ta thật sự muốn nước hoa của bộ phận điều chế nước hoa, trực tiếp mở miệng hỏi anh là được, hà tất tự mình đến bộ điều chế nước hoa đi một vòng để lấy một lọ nước hoa?”
Giọng nói của Hứa Nhược Phi mềm mại, xem lẫn vẻ yêu kiều.
Đừng nói là đàn ông, ngay cả Trần Tiểu Nhiễm nghe xong cũng cảm thấy khớp xương của mình chính mình mềm đi một nửa.
Thật không biết xấu hổ, cô ta và Lý An còn ở đây mà cô dám trắng trợn táo bạo câu dẫn Tổng giám đốc Lệ!
Trần Tiểu Nhiễm đang muốn mở miệng, lại lần nữa nghe thấy giọng nói nũng nịu của Hứa Nhược Phi.
“Huống chỉ, tự tôi cũng có thể điều chế ra nước hoa tốt nhất, hà cớ gì phải đi lấy một lọ nước hoa vốn dĩ không có ý nghĩa gì đối với tôi đây”
Hứa Nhược Phi nói xong, ngón tay khẽ chọc mặt bàn, giống như làm nũng với Lệ Đình Nam: “Anh nói có đúng không, Tổng giám đốc Lệ”
Trên mặt Trần Tiểu Nhiễm rực rỡ bảy sắc cầu vồng.
Lời nói của Hứa Nhược Phi chính là đang nói rõ, cô coi thường nước hoa do bộ phận điều chế làm ra.
Cô có thể điều chế ra nước hoa mạnh gấp trăm ngàn lần nước hoa của bộ phận điều chế.
Thử hỏi có nhà điều chế nước hoa nào sẽ đi trộm một lọ nước hoa chướng mắt đâu?
Đáp án đương nhiên là không có.
Lý An che mặt, tuy rằng cậu ta đã sớm biết khả năng nhận thức bản thân của trợ lý Anna vượt xa người thường.
Nhưng mà thế này cũng đi xa quá rồi đó!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...