Brien cho họ thời gian một tiếng đồng hồ để suy nghĩ, bây giờ cũng đã hơn nửa tiếng rồi, mà họ vẫn chưa tìm ra tung tích của gã Brien đó.
Lần này phía quân đội Liên minh thật sự mất mặt quá rồi.
Sau khi nghe xong, Mạt Na liền tức giận đến mức phát run lên.
“Đúng là chuyện vô căn cứ! Tôi vốn chưa từng gặp Brien, nhất định là hắn ta cố ý hãm hại tôi!”
“Có lẽ do cô Mạt Na xinh đẹp hơn người, danh tiếng truyền ra ngoài, nên lần này Brien đến đây là vì cô.” Một Trung tướng trẻ chưa kết hôn lên tiếng.
Mạt Na thầm tự cắn răng.
Đây mà cũng xem là lời tán thưởng sao?
Đây là có ý nói cô ta hồng nhan họa thủy?
Trung tướng này trước đây cũng từng ân cần với cô ta, nhưng bị cô ta thẳng thừng từ chối, bây giờ rõ ràng có ý giậu đổ bìm leo.
“Cũng đúng, cô nói xem, vô duyên vô cớ, sao Brien lại muốn hãm hại cô chứ?” Tướng quân Mali nhìn cô hỏi.
Mạt Na sững lại.
Cô ta nào biết vì sao Brien lại muốn hãm hại cô ta chứ?
Nhưng thật sự đúng là cô ta chưa từng gặp Brien!
“Đây có khi nào là hắn cố ý tung hỏa mù không?” Tướng quân Mạt nói: “Thật ra hắn có mục đích khác, sợ bị chúng ta biết, thế nên kéo Mạt Na vào, để chúng ta đem tất cả sự chú ý đặt lên người Mạt Na?”
Thủ trưởng ban chấp hành hỏi: “Vậy Tướng quân Mạt cho rằng hắn đang muốn làm gì?”
“Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra.”
Tướng quân Mali khinh thường bĩu môi, nói: “Bất luận thế nào, bây giờ hắn đưa ra hai yêu cầu, tạm không nói hắn có mục đích gì khác không, chúng ta cũng phải quyết định có tiếp tục đánh hay không.”
Thủ trưởng ban chấp hành nói: “Đánh chắc chắn phải đánh, Liên minh tuyệt đối không thể bị uy hiếp.” Đặc biệt là bị tinh tặc uy hiếp.
Tướng quân Mali nói: “Nếu đã muốn đánh, vậy đánh thế nào? Phái ai đi đánh?”
Nghe đến đây, sắc mặt của Thủ trưởng ban chấp hành liền trầm xuống: “Vấn đề này, các người hỏi tôi sao?”
Chuyện của quân đội sao lại hỏi ngược lại ông hả?
“Bây giờ Phi Tinh và Long Toàn đều thất bại thảm hại, Brien chắc đang hung hăng kiêu ngạo, trong tay chúng ta vẫn còn chiến đội Hỏa Hạc, chiến đội Chick, chiến đội Nhã Bố Y, chiến đội Xích Phong, ngoài ra còn một vài chiến đội khác đều phái ra ngoài rồi, cho dù lập tức triệu hồi cũng không kịp.” Tướng quân Mali nói: “Chi bằng phái hết tất cả chiến đội đi...”
Tham mưu trưởng lập tức phản đối: “Chỉ một tên Brien nhỏ bé, cần phải phái hết tất cả chiến đội của chúng ta đi sao? Như vậy cho dù có thắng cũng bị người khác chê cười.”
Ông ta vừa lên tiếng, tất cả mọi người đều nhìn sang ông ta.
Đây chính là bố vợ của Bành Khố Các.
Tướng quân Mạt lập tức nói: “Ý của tham mưu trưởng là, lấy nhiều địch ít không được phải không?”
“Cũng không phải hoàn toàn là ý này, giống như chiến đội Nhã Bố Y, bình thường căn bản chỉ là đội chi viện, họ cũng giống như Phi Tinh, cũng không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, phái họ đi có lẽ cũng chỉ tăng số thương vong lên thôi.”
“Vậy theo ý Tham mưu trưởng, phái chiến đội nào đi thích hợp nhất?”
Sắc mặt Tham mưu trưởng không đổi, nói: “Nếu không phải hiện tại sức khỏe của Thiếu tướng Bành không tốt, phái chiến đội Chick nghênh chiến Brien đương nhiên là thích hợp nhất.”
Vô sỉ.
Rõ ràng ông ta biết bây giờ con rể của ông ta có đức hạnh gì.
Không chỉ Brien đang muốn uy hiếp, Bành Khố Các lại ngó lơ không phải cũng đang muốn uy hiếp sao?
Thủ trưởng ban chấp hành lập tức nói: “Tôi cũng nghĩ thế, vậy thì phái chiến đội Chick nghênh chiến đi, chiến đội Chick cũng từng có kinh nghiệm chiến đấu với Brien, phái họ đi chiến đấu với Brien là thích hợp nhất.”
Tham mưu trưởng nói: “Thiếu tướng Bành sức khỏe hiện không được tốt.”
Lại là câu này!
Thủ trưởng ban chấp hành thầm nổi giận.
“Trước đây lúc sức khỏe Vệ Thiếu soái không tốt, khi cần cậu ta nghênh chiến cậu ta cũng chưa từng thoái thác.” Thủ trưởng ban chấp hành không nhịn nổi nữa liền thốt ra một câu.
Tham mưu trưởng cong môi, nói: “Đúng vậy, tiếc rằng cậu ta phản bội Liên minh, hơn nữa đã chết rồi.”
Cậu ta căn bản vẫn chưa chết.
Nhưng câu này Thủ trưởng ban chấp hành nhất thời không tiện nói ra.
Bây giờ xem như ông đã nhìn rõ rồi, Tham mưu trưởng đứng về phía con rể của mình, cũng muốn ông giao Tề Vân Diên ra.
Lúc này, Tướng quân Mạt cũng đột nhiên nhìn sang ông, nói: “Thủ trưởng ban chấp hành, chi bằng đưa Tề Vân Diên đến đây, chúng ta thử xem như vậy Thiếu tướng Bành cũng yên tâm hơn một chút, một khi yên tâm, không chừng hắn có thể xuất chiến.”
Mạt Na cũng lập tức nói: “Điểm này tôi tán thành ý của bố tôi. Thủ trưởng ban chấp hành, đưa Tề Vân Diên đến đây trước cũng được.”
“Không sai, Tề Vân Diên vốn dĩ đả thương người của chúng ta, đưa cô ta đến đây dù chỉ để hỏi rõ căn nguyên sự tình cũng được.”
“Thủ trưởng ban chấp hành, Tề Vân Diên là một người nguy hiểm như vậy, để lại bên cạnh ngài chúng tôi cũng không yên tâm.”
“Đúng đúng đúng, chi bằng giao cho bộ phận chúng tôi đi...”
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều đứng cùng một chiến tuyến, lần lượt lên tiếng nói với Thủ trưởng ban chấp hành.
Lửa giận trong lòng Thủ trưởng ban chấp hành dâng lên cuồn cuộn.
Đây chính là quân đội hiện tại!
Đây chính là bộ chỉ huy hiện tại!
Đây chính là Liên minh hiện tại!
Khoan hãy nói Tề Vân Diên thế nào, Bành Khố Các đường đường là một quân nhân! Là thiếu tướng! Là đội trưởng của một đội!
Thân là quân nhân, trách nhiệm là phục tùng, là bảo gia vệ quốc, bất luận có nguy hiểm khó khăn gì cũng phải xông về trước.
Nhưng Bành Khố Các đã làm gì chứ?
Lấy một chuyện lớn như đối địch để uy hiếp phía quân đội, uy hiếp ông. Vì cục tức này, vì đối phó với một cô gái báo thù cho thuộc hạ, đem đại sự quốc gia ném sang một bên.
Đây là có ý gì chứ?
Cơn giận của Thủ trưởng ban chấp hành sao có thể kìm được nữa, ông đứng bật dậy, đập bàn thật mạnh, tức giận quát: “Bây giờ đi nói với Bành Khố Các, bảo hắn lập tức thống lĩnh chiến đội Chick nghênh chiến! Đây là quân lệnh! Nếu hắn còn phí lời thêm nửa câu, tôi lập tức khai trừ quân tịch của hắn! Xóa bỏ quân hàm của hắn! Chọn người khác lên vị trí đội trưởng của chiến đội Chick!”
Ông vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc mồm không nói được lời nào.
Thủ trưởng ban chấp hành nho nhã trước nay chưa bao giờ nổi giận như vậy.
Đây là lần đầu tiên ông tức giận.
Lúc này họ mới phát hiện, Thủ trưởng ban chấp hành nổi giận cũng rất đáng sợ.
Chính lúc này, có một sĩ quan vội vã bước vào, nhìn thấy bầu không khí hiện tại, vội nói: “Thủ trưởng ban chấp hành, các vị Tướng quân, căn cứ phi cơ xảy ra chuyện rồi!”
Căn cứ phi cơ xảy ra chuyện.
Năm phút trước, căn cứ phi cơ đội nhiên bị người ta xâm nhập.
Nói là năm phút trước bị xâm nhập, trên thực tế một phút trước sau khi phát hiện mười hai chiếc phi cơ từ căn cứ phi cơ bay thẳng lên bầu trời họ mới phát hiện ra.
Chuyện này nói ra thật mất mặt.
Nhưng không nói lại không được.
“Ý cậu nói, có người đã trộm phi cơ? Mà còn trộm hẳn mười hai chiếc phi cơ? Hơn nữa, ngay cả một chiếc các cậu cũng không ngăn lại được?” Sắc mặt Thủ trưởng ban chấp hành thật sự đã đen như đít nồi.
Ông vẫn biết bây giờ quân đội đang nuôi rất nhiều sâu gạo, rất nhiều người đều không có tài năng gì, nhưng thật sự không ngờ lại tệ đến mức này.
Nhưng, trong chuyện này, Thủ trưởng ban chấp hành thật sự có phần nói oan họ rồi.
Kẻ cướp phi cơ là Vệ Thường Khuynh, là đội viên chiến đội Diệm Ưng do Vệ Thường Khuynh dẫn dắt, còn có Tề Tiểu Tô, còn cả Hệ thống Tiểu Nhất vừa thăng một cấp, bọn ăn hại đó có thể làm gì được chứ?
Sĩ quan đó lúng túng cúi đầu đáp một tiếng vâng.
Thủ trưởng ban chấp hành nổi giận.
“Bốp!”
Ông ta lại vỗ mạnh một cái xuống bàn.
“Lẽ nào lại vậy! Mấy năm nay tiền phát cho quân đội, phát cho căn cứ phi cơ các người, đều dùng để nuôi bọn ăn hại sao?!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...