Đây là logic gì vậy?
Vì công ty dưới trướng cô có mở nhà hàng, vì nhà hàng là ngành dịch vụ, thế nên cô cũng là nhân viên phục vụ sao?
Có người không nhịn được bật cười thành tiếng.
Đối với Tề Tiểu Tô, trong giới này vẫn còn rất nhiều người không nhận ra cô, nhưng Hạ Trần Anh vừa đến đã tìm cô gây chuyện, ai cũng có thể nhìn ra.
Cô gái tên Tề Tiểu Tô này, e rằng đã đắc tội với Hạ Trần Anh rồi.
Những người chưa biết Tề Tiểu Tô là ai đều nhìn khắp xung quanh, tìm bóng dáng của cô, rất nhanh liền có người chỉ ra vị trí của Tể Tiểu Tô.
“Ơ, là một người đẹp”
“Đúng là rất xinh đẹp”
“Không lẽ là vì quá xinh đẹp sao?”
Có người bắt đầu xì xào bàn tán. Phải biết, trong giới này ở thủ đô, tướng mạo của Hạ Trần Anh có thể xem là đúng nhất nhì, thủ đổ danh viện ngũ đại mỹ nhân, Tần Yên Vũ, Hạ Trần Anh, Biên Hải Vi, Chương Linh Thù đều trên bảng này, nhưng bây giờ xem ra, cô gái tên Tề Tiểu Tố này vốn không thua kém họ.
“Vị này là của nhà nào vậy? Hình như chưa từng nghe nói có nhà nào họ Tề”
Đã có người hiếu kỳ về thân phận của Tề Tiểu Tô, hôm nay đến đây, không có gia thế cũng có thể đến sao? Những câu này vừa hỏi ra, liền có người hắt nước lạnh: “Mặc kệ cô ta là người nhà nào, nhìn dáng vẻ rõ ràng đã đắc tội với Hạ Trần Anh, không lẽ anh còn dám tiến đến sao?”
Cũng phải.
Câu này vừa nói xong, mấy anh chàng có hứng thú với Tề Tiểu Tô liền dập tắt tất cả hi vọng, nhưng cũng có người thầm tự tính toán cho riêng mình. Nếu đã đắc tội với Hạ gia, vậy, theo đuổi và kết hôn là không thể nào, nhưng giữ trong tay chơi đùa chắc vẫn được chứ? Dù gì sắc đẹp này cũng rất hiếm thấy.
Trong phút chốc, Tề Tiểu Tô cảm thấy có rất nhiều ánh mắt dung tục lướt qua trên người cô.
Hệ thống Tiểu Nhất càng thấy rõ hơn, lập tức nổi giận: “Bản Hệ thống scan hết tất cả bọn chúng vào danh sách đen! Lý nào lại thế chứ!”
“Hạ..” Lợi Nam đang định đứng dậy, Tề Tiểu Tô đã ấn giữ vai anh lại, khẽ nói: “Anh Nam, anh đừng ra mặt”
Hôm nay cứ để cô ứng phó.
Tề Tiểu Tô đứng dậy, nhìn sang Hạ Trần Anh, mỉm cười nói: “Cô Hạ, cô biết rõ công ty dưới trướng của tôi có nhà hàng, nhưng không biết cô có biết lương một năm của giám đốc và đầu bếp chính ở Minh Hoa Viên chúng tôi là bao nhiều không?”
Hạ Trần Anh hơi thẫn thờ, nhưng sau đó liền mỉm cười, trong ánh mắt lóe lên một tia khinh thường: “Giám đốc và đầu bếp của một nhà hàng, lương một năm tối đa cũng chỉ mấy mươi vạn, năm mươi vạn?”
“Ha ha.” Tể Tiểu Tô chẳng thèm nể mặt bật cười châm biếm, giơ một ngón tay lên lắc lắc nói: “Chỉ tính đầu bếp của Minh Hoa Viên, lương một năm cộng thưởng Tết, đã hơn hai trăm vạn”
Mọi người đều kinh ngạc hít sâu một hơi. Có người kêu lên thất thanh: “Một gã đầu bếp, lương một năm hơn hai trăm vạn?”
Tuy họ đều là con cái nhà quyền quý, nếu nói biệt thự siêu xe họ đều có, nhưng đó cũng là tài sản do gia đình tích góp mà có, bản thần họ một năm muốn kiếm được hai trăm vạn, rất khó. Bấy giờ lại nghe một đầu bếp dưới trướng Tề Tiểu Tô một năm cũng có thể kiếm được hơn hai trăm vạn tiền lương, họ thật sự có chút giật mình.
Tề Tiểu Tô dừng lại một chút, rồi mới nói: “Còn tôi thân là chủ tịch của Thịnh Tề, cô dựa theo cách tính vừa rồi, cũng được, vậy làm phiền có tính thử xem phí phục vụ của tôi, dù sao chúng ta cũng không thân, thế nên chuyện bạn bè giúp nhau cũng đừng mong đợi, tôi là một thương nhân, đương nhiên một tay giao tiền sẽ lập tức phục vụ, thế nên, cô Hạ định bỏ ra bao nhiêu tiền?”
Một đầu bếp dưới trướng cổ đã phải cần đến hai trăm vạn, vậy, người làm chủ tịch Thịnh Tể như cô? Phải đáng giá bao nhiêu?
Nếu đã xem thường một nữ thương nhân như cô, vậy, cô sẽ tính tiền với cô ta.
Hạ Trần Anh không thiếu tiền, Hạ gia càng không thiếu tiền, nhưng nếu nói bảo người ta vừa giúp đỡ đã phải bỏ ra hơn hai trăm vạn, cô ta không có khi khái này.
Trong phút chốc, sắc mặt Hạ Trần Anh đã thay đổi.
Cô ta muốn làm nhục Tế Tiểu Tô, nhưng không ngờ lại bị cô tát lại một bạt tai.
Bọn họ đều xem thường thương nhân, nhưng lúc này, Tề Tiểu Tô chỉ đưa ra một bài toán đơn giản như vậy lại khiến cô ta không Còn lời nào để nói.
Tế Tiểu Tô không định cứ bỏ qua như thế.
Cô đứng dậy, tiếp tục nói: “Tôi nghe nói quan khách hôm nay cổ Hạ mời đến đều là người có địa vị có thân phận, nhưng không ngờ, cô Hạ muốn làm gì lại tìm một trong số các quan khách để giúp đỡ. Ừm, cần nhân viên phục vụ thì tìm người mở nhà hàng như tôi, vậy đợi lát nữa cần có tiết mục, có phải sẽ mời cậu chủ Biên - Biên Hải Thành, hay cậu chủ Ngụy - Ngụy Thần không? Vì tôi nghe nói, Biên gia đã đầu tư một rạp chiếu phim, đây có được xem là một con hát không? Còn có cậu chủ Ngụy, tôi cũng vừa nghe nói, cậu chủ Ngụy và bạn bè cùng nhau mở một quán bar? Trong bar cũng có những buổi biểu diễn, cậu chủ Ngụy có cần biểu diễn một chút kỹ năng pha chế rượu hay múa cột gì đó không nhỉ?”
Mọi người có mặt ở đó nhất thời đều ngẩn tò te nói không nên lời, Tề Tiểu Tô lại nhìn quanh một vòng, Hệ thống Tiểu Nhất đang đem tài liệu bối cảnh của mấy người vừa rồi nỏ liệt vào danh sách đen nói cho cô biết.
Cô nhếch môi mỉm cười, sau đó lại tiếp tục nói: “Vị đang ngồi bên kia là Hổng thiếu phải không? Nghe nói nhà anh có đầu tư nuôi trồng, lát nữa anh sẽ giúp làm gì? Ở, chi bằng đưa vài con lợn đến, chúng ta nướng thịt ăn đi? Còn cô Vương, bộ phụ trách gì ấy nhỉ?”
Bố của cổ Vương vừa bị điểm danh đó quản lý thuốc lá, vừa nói thế, cô ta đã hoảng lên, chợt nhớ ra trước đây cậu của cô ta đã đến tìm bố cô ta cùng tham ô rất nhiều loại thuốc lá quý, cùng bọn bạn bè xấu mở một cửa hàng rượu thuốc lá.
Bị Tề Tiểu Tổ nói như thế, ở đây vốn chẳng có ai cao quý hơn cô là mấy. Mọi người đều như nhau, cô mở nhà hàng thì đã sao chứ?
Trong nháy mắt đã kéo mọi người về cùng một trình độ. Thậm chí, có rất nhiều người còn không bằng cổ.
“Tề Tiểu Tô hiểu lầm ý của Trần Anh rồi, Trần Anh chẳng qua chỉ nói đùa với cô thôi.” Biên Hải Thành liếc Tế Tiểu Tô một cái, từ từ nói: “Trần Anh, em nói xem phải không?”
Hắn nhìn sang Hạ Trân Anh.
Khác với Hạ Trần Anh, hắn đã lĩnh giáo sự lợi hại của Tể Tiểu Tô, chưa từng nghĩ chỉ dễ dàng một câu như thế sẽ có thể hạ bệ Tề Tiểu Tô. Bây giờ xem ra, quả nhiên Hạ Trần Anh càng bị hạ bệ.
Hạ Trần Anh nhận được ánh mắt của hắn, tuy không cam lòng, nhưng chỉ có thể thuận theo lời hắn nhường bước: “Phải phải, tôi chỉ nói đùa thôi mà”
Tế Tiểu Tô mỉm cười: “Nhưng tôi cảm thấy chuyện này không vui chút nào. Đúng rồi, cô Hạ lúc gửi thiệp mời cho tôi bên trong đã nói, bảo tôi đến xem thử thế nào mới là quyền quý chân chính, đến giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy, cái gì là quyền quý, cái gì là xã hội thượng lưu? Chi bằng bây giờ cô Hạ cho tôi mở mang tầm nhìn đi”
Hạ Trần Anh không ngờ cô hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, lại dám trực tiếp hỏi thẳng như vậy, nhất thời sững người bất động. Chương Linh Thù muốn lấy lòng cô ta không nhịn được, lập tức đứng dậy nói: “Tề Tiểu Tô, bây giờ cô có thể ngồi ở đây là vì cái gì chứ? Nếu không có Trần Anh, Xuân Thâm Viên này, cảnh đẹp này, cô vốn không tài nào nhìn thấy được!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...