Nghe đúng là làm cho người ta nghi ngờ.
Nhưng mà...
Dương Linh Linh?
Tề Tiểu Tô có làm sao cũng không cách nào liên tưởng Dương Linh Linh với tên tội phạm liều chết với mấy cảnh sát hình sự được. Dương Linh Linh dạy học rất nghiêm túc, cũng quan tâm chu đáo tới các học sinh, chỉ là có thể nhìn ra được chắc là không hạnh phúc, rất khó nhìn thấy nụ cười phát ra từ nội tâm trên mặt cô.
Nhưng cô vẫn tưởng đó có thể là vì tình cảm không viên mãn, hôn nhân không hạnh phúc.
Cô ấy có người chồng như Thai Viễn Chí, làm sao có thể hạnh phúc được?
“Tiểu Tô?”
Tề Tiểu Tô lấy lại tinh thần, lắc đầu cười khổ: “Em chỉ là quá kinh ngạc thôi. Yên tâm, em sẽ giữ bí mật. Nhưng mà mọi người định làm thế nào?”
“Phía thành phố J sẽ có đồng nghiệp qua thành phố D trợ giúp tôi tiếp tục điều tra, dẫu sao bây giờ tôi với Dương Linh Linh cũng là đồng nghiệp, có vài trường hợp không tiện bám theo. Đúng rồi, người đến là đội trưởng Chu Cẩm Minh của đại đội cảnh sát hình sự thành phố J, trước đó anh ấy có gọi điện cho tôi, hai người đã gặp nhau rồi à?”
“Vâng, gặp rồi.”
Tề Tiểu Tô thở dài. Đầu tiên là Thai Viễn Chí đến tìm cô, muốn cô giữ bí mật với Dương Linh Linh, tiếp theo là Bạch Dư Tây tìm cô, chuyện liên quan đến Dương Linh Linh, cô cũng phải giữ bí mật.
Sau này lúc cô gặp Dương Linh Linh có lẽ sẽ rất xoắn xuýt.
“Cẩm Minh nói, đến thành phố D hy vọng có thể ăn với em bữa cơm.” Bạch Dư Tây nhìn cô mỉm cười: “Anh ấy muốn thỉnh giáo chút cước pháp với em.”
Phụt.
Chu Cẩm Minh này, có phải là đi nói chuyện cô đá gãy một cái xương sườn của Tế Uy khắp nơi rồi không?
Thời buổi này đàn ông cũng lắm mồm như vậy sao?
Nói chuyện với Bạch Dư Tây một lúc, cô nói muốn nghỉ ngơi, Bạch Dư Tây thức thời đứng dậy tạm biệt, nhưng đi một đoạn lại quay đầu lại: “Tiểu Tô.”
Tề Tiểu Tô ngước mắt nhìn anh ta.
Vạt áo Bạch Dư Tây bị gió biển thổi qua, anh ta nhìn cô, nói: “Nếu như trước khi tra rõ chuyện này, tôi vẫn chưa đính hôn với Úc Hà Tâm, em...”
“Bạch Dư Tây.” Tề Tiểu Tô ngắt lời anh ta, giọng nói rất lạnh nhạt, “Vấn đề như vậy thầy không nên hỏi em.”
Cô biết anh ta muốn hỏi gì.
Bạch Dư Tây đính hôn với Úc Hà Tâm, là đồng ý với điều kiện của Bạch Thế Tuấn, nếu như anh ta tra được người này, không cần Bạch Thế Tuấn cho manh mối, có phải anh ta có thể không cần đính hôn với Úc Hà Tâm nữa rồi không? Có phải có thể tiếp tục theo đuổi cô không?
Nhưng bản thân vấn đề này quá mức máu chó, Tề Tiểu Tô không chỉ không muốn trả lời, ngay cả nghe cũng không muốn nghe.
Bạch Dư Tây hình như không bị đả kích, tựa như chuyện tiến triển như vậy đã đủ khiến anh ta phấn chấn, trong lòng tràn đầy hy vọng rồi.
Sau khi anh ta rời đi, Hệ thống Tiểu Nhất hừ một tiếng.
Tề Tiểu Tô phẫn nộ: “Cậu hừ cái gì? Tôi nói cho cậu biết, Tiểu Nhất, cái kiểu thể hiện của chủ nhân nhà cậu, cho dù tôi có chấp nhận sự theo đuổi của người khác cũng là bình thường!”
Vừa nhắc đến người đàn ông kia là mất cả vui.
Cô quyết định đợi anh trở lại sẽ nói cho anh biết, cô không bằng lòng làm bạn gái của anh! Cô còn có quyền chấp nhận sự theo đuổi của người khác, còn phải cẩn thận suy nghĩ lựa chọn lại lần nữa!
Hệ thống Tiểu Nhất không nói gì, vội vàng gửi mật mã cho Vệ Thường Khuynh.
Cũng không biết lúc nào có thể tìm lại được mảnh vỡ phi cơ và áo giáp quan trọng, liên lạc như vậy thật sự quá khó khăn, bất tiện quá đi mất.
Một đêm ở bờ biển này, Tề Tiểu Tô đều huấn luyện dưới biển, Tô Á Thiên cuối cùng vẫn là cậu nhóc choai choai, mặc dù nói muốn theo sát cô, nhưng cô cũng không có gì để chơi vui cả, nó vẫn bị một đám bạn học nam kéo đi chơi suốt đêm.
Có Hệ thống Tiểu Nhất ở đây, cô cũng không lo lắng bị người khác phát hiện, dứt khoát xin Dương Linh Linh cho nghỉ, ngày hôm sau cũng không xuất hiện, hai giờ chiều phải rời đi, cô huấn luyện đến tận trước đó nửa tiếng mới xuất hiện.
Khưu Tuyết Phương oán trách cô mãi, đến rồi cũng không thấy cô đâu, thế còn tính là cùng nhau ra ngoài chơi à? Nhưng rất nhanh liền bị hai cái vỏ sò màu sắc rực rỡ Tề Tiểu Tô tặng mua chuộc.
“Cái này tìm được ở đâu thế? Đẹp quá! Bọn tớ cũng tìm ở bãi cát này rất lâu nhưng đều là mấy loại vỏ sò màu trắng bình thường, còn có rất nhiều cái xấu xí nữa chứ, chẳng đẹp chút nào cả, hai cái này đẹp quá.”
“Nhặt ở đáy biển đấy.”
“Lừa người! Nhất định là cậu đi tìm khắp nơi chứ gì.” Khưu Tuyết Phương căn bản không tin lời cô, mặc dù cô nói thật.
Hai ngày này cô luôn ở dưới biển, ngâm đến nỗi nhăn nheo cả da, nhưng thành tích rất tốt, hoàn thành chương trình huấn luyện mà Hệ thống Tiểu Nhất lập ra cho cô, còn thuận tiện nhặt được không ít đồ tốt. Kỹ năng bơi của cô tăng siêu tốc, kỹ năng lặn cũng được thông qua rồi, đồng thời còn tập được các kiểu đọ sức dưới nước nữa.
Sức lực của cô cũng đã tăng vọt.
Nếu như Tế Uy gì đó bây giờ bị cô đá sẽ không chỉ gãy một cái xương sườn như thế nữa đâu.
Có điều, cô vốn gầy gò, hai ngày huấn luyện đặc biệt cường độ mạnh trong nước như vậy, lại bị giảm mất một cân! Khưu Tuyết Phương nói là gặp quỷ rồi, ra ngoài đi nghỉ, mặt cô lại nhỏ đi, trong khi hai ngày nay cô ăn không ít.
Trở lại thành phố D, vẫn chưa có có tin tức của Thiếu soái.
Tề Tiểu Tô ban đầu còn hỏi Hệ thống Tiểu Nhất đã liên lạc được chưa, liên tục năm ngày đều nhận được câu trả lời phủ định, cô bèn không hỏi nữa. Cô không hỏi, Hệ thống Tiểu Nhất cũng không dám nhắc đến.
Cứ qua rất nhiều ngày như vậy.
Những ngày này Tề Tiểu Tô bận đến phát điên, cô cũng không biết cụ thể đã qua bao nhiêu ngày rồi. Chuyện của công ty, chuyện bên chỗ Lưu Manh, huấn luyện, học hành, họp, có chút thời gian còn theo Đồng Xán học lái xe.
Đợi cô bận một thời gian rồi, chạng vạng tối nay, Tô Á Thiên đến chung cư Trường Ninh lôi cô ra ngoài, nhất quyết đòi ra ngoài ăn cơm với cô.
“Tiểu Thiên, em có biết gần đây chị rất bận, đến giờ ăn cơm cũng không thể ăn không hả? Đợi chị xem xong kế hoạch thiết kế rồi ăn có được không? Nếu không em muốn ăn gì chị đặt đồ bên ngoài...”
“Chị, chị nhất định phải đi, kế hoạch thiết kế gì đó ngày mai chị hãy xem đi.”
Bên ngoài chung cư, Đồng Xán mở cửa xe, Tề Tiểu Tô nhướn mày: “Đến Đồng Xán cũng bị thuyết phục rồi?”
Đồng Xán lập tức nói: “Cô Tề, tôi chỉ làm tài xế thôi.”
“Muốn tới đâu ăn đây hả?” Tề Tiểu Tô lên xe, thấy bọn họ đi về phía thành Tây, không khỏi bất ngờ. Cô tương đối ít đi đến thành Tây, bên đó có đồ gì ngon sao?
Khoảng thời gian này cô ngược lại khảo sát không ít nhà hàng cao cấp, vì nhà hàng dưới danh nghĩa Thịnh Tề đã bàn cũng gần như đâu vào đó cả rồi, bởi vì sau khi tra ra chuyện của Lưu Manh, tên đàn ông phạm tội đó là thân thích của ông chủ Trúc Nhã Cư, bọn họ vốn dĩ biết hắn vì bị kích thích mà có chút không bình thường về mặt tinh thần và tâm lý, còn không trông chừng hắn để hắn vào nhà hàng gây ra loại chuyện đó.
Sau khi Văn Nhĩ Định đến thành phố J nói chuyện với La Thành Giang ba ngày, La Thành Giang liền lao tới thành phố D, trở thành phó tổng của Thịnh Tề.
Chuyện thu mua Trúc Nhã Cư, chính là anh ta bàn tiếp, giá cả rất thấp. Bởi vì chuyện của Lưu Manh, Tề Tiểu Tô cũng không có chút nhân nhượng nào với ông chủ của Trúc Nhã Cư cả.
Sau khi nắm được Trúc Nhã Cư, nhà hàng treo biển đang thăng cấp thương hiệu, tạm ngừng buôn bán.
Tề Tiểu Tô bắt đầu tính kế bà Vu và Vu thiếu, cô cảm thấy mình với Vu gia và Bạch Thế Tuấn không thể có cơ hội đàm phán hoà bình, hơn nữa khoảng thời gian này cô đang ngột ngạt hận không thể tìm người phát tiết, cho nên lúc xử lí bọn họ không có chút mềm lòng nào cả. Bây giờ chỉ đợi thời cơ đến, có thể một lần hành động lấy được Minh Phủ.
Mặt khác, lấy được công thức nấu ăn từ chỗ Hệ thống Tiểu Nhất, cô cũng kêu La Thành Giang và Văn Nhĩ Định lưu ý tuyển đầu bếp thích hợp.
Còn việc thiết kế nhà hàng thì dùng phương thức đấu thầu. Cô vừa nói ra kế hoạch thiết kế, đã có bốn công ty thiết kế cùng gửi bản thảo cho cô, để cô lựa chọn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...