Đã ba tuần trôi qua
kể từ ngày Hạ Nghi xé được mảnh giấy , quản gia có vẻ đã biết được có
người đang âm thầm điều tra tra bức tranh , ông ấy cho người ráp camera
quanh khu hành lang và bức tranh , Hạ Nghi và Hạ Hoàng Lãnh tìm cách
tiếp cận bức tranh nhưng mọi thứ đều vô nghĩ vì quản gia luôn nhìn chằm
chằm vào nó
Cứ khi Hạ Nghi và Hạ Hoàng Lãnh lại gần thì thể nào
quản gia sẽ đường hoàng xuất hiện ngăn cản bọn họ với mọi lý do dù ngày
hay đêm, Hạ Nghi cũng rất đau đầu vì quản gia , ông ấy không cần ngủ
nghỉ đi vệ sinh hay sao mà luôn nhìn chằm chằm vào bọn họ
Có lần Hạ Nghi đề nghị cô sẽ canh chừng quản gia trong lúc ông ấy đi vệ sinh
còn Hạ Hoàng Lãnh thì mau chóng chạy đến khu vực bức tranh xé nốt mảnh
giấy còn lại đằng sau nó , mảnh giấy cô xé không đủ để biết nó là loại
phù chú gì nên cô cần có một tờ giấy nguyên vẹn mới có thể kết luận
Nhưng khi Hạ Hoàng Lãnh gần xé được thì quản gia lại thần không biết quỉ
không hai xuất hiện sau lưng hắn còn lôi hắn ra hoa viên la mắng một hồi . Hạ Nghi lé mắt nhìn quản gia, rõ ràng cô canh trước cửa nhà vệ sinh
của ông ấy , làm thế quái nào mà ông ấy xuất hiện sau lưng Hạ Hoàng Lãnh một cách thần kỳ như thế
Hạ Nghi bị Hạ Hoàng Lãnh cho một trận
vì tội tắc trách , cô rất oan uổng mà , rõ ràng cô nhìn chằm chằm cửa
nhà vệ sinh của quản gia , ai biết ông ấy làm cách nào trốn thoát đi bắt hắn
Đêm nay cũng như mọi đêm Hạ Nghi lại bị tiếng khóc ma quỉ
ấy tra tấn ,vì nó mà đã ba tuần rồi chưa đêm nào cô ngủ trước hai giờ ,
Hạ Hoàng Lãnh bên kia cũng chẳng khá hơn cô bao nhiêu
Hạ Nghi
đang mơ ngủ thì có người lay cô dậy, dù rất không muốn nhưng với tần
suất lay động như đang chơi tàu Viking thế này nếu cô còn không dậy thì
dám chắc đối phương không ngại lắc văng óc cô . Tiếng thều thào như sắp
tắt thở không ngừng gọi Hạ Nghi
“Hạ Nghi tỷ , dậy đi sao ngủ như chết thế”
“ Bố khỉ , đứa nào dám đánh thức bà” ….
“……”
“ sao cậu lại ở đây ?” . Nhìn gương mặt trắng toát như thạch cao của Bạch Vô Thường ngạc nhiên hỏi
“Hạ Nghi tỷ ! Cảnh trưởng kêu đệ đưa ký ức mệnh cách kiếp này của Hạ Nghiên cho tỷ , lúc tỷ đầu thai cảnh trưởng quên mất phải đưa cho tỷ” . Bạch
Vô Thường uất ức ngồi vẽ vòng tròn ở chân giường
“ Hử !!!!! ….
Không phải tôi sẽ thay Hạ Nghiên viết lại mệnh cách sao ? Sao lại có ký
ức là thế quái nào” . Hạ Nghi bạo phát lườm Bạch Vô Thường đang thu
người trồng nấm
“Hạ Nghi tỷ , thật ra là tỷ đang sống trong ký
ức của Hạ Nghiên, cảnh trưởng cho tỷ quay lại quá khứ để tỷ giúp cô ấy
tránh tai họa mà Ti Mệnh Tinh Quân đã viết cho cô ấy”
“Vậy tại sao bây giờ cậu mới tới”
“ Đệ bận công tác giờ mới có thời gian lên đây để đưa cho tỷ”
“ Xì … ngụy biện , nói đại do các cậu ham chơi bời đi” . Nhìn nụ cười
ngốc nghếch của Bạch Vô Thường, Hạ Nghi thật muốn cho lên đó vài dấu
giày
Bạch Vô Thường niệm chú, vòng tròn sáng xanh lượn lờ trên
ngón tay hắn nhẹ nhàng len lỏi vào mắt Hạ Nghi , cô thấy được nhân
sinh kiếp này mà tiểu Hạ Nghiên đã trải qua , nó như cuộn phim cuộc
sống diễn ra trước mắt cô
Hạ Nghiên yêu Hạ Hoàng Lãnh , Hạ Hoàng
Lãnh yêu Dào Đình Đình mối tình đầu của hắn . Hạ Nghiên căm ghét Dào
Đình Dình nên không ngừng tìm cách để hạ bệ cô ta , Dao Đình Dình rời
bỏ Hạ Hoàng Lãnh đi Mỹ , Hạ Hoàng Lãnh trút mọi oán hận lên Hạ Nghiên
nhưng cô vẫn chịu đựng vì cổ rất yêu hắn
Bốn năm sau Dao Đình
Đình trở về nhưng cô ta đã trở thành người yêu của Hạ Hoàng Cảnh , em
trai cùng mẹ khác cha của Hạ Nghiên . Hạ Hoàng Lãnh và Hạ Hoàng Cảnh
bắt đầu đấu đá nhau , Hạ Nghiên hãm hại Dào Đình Đình để cô ta không thể có được ai trong hai người đàn ông điều đó càng khiến Hạ Hoàng Lãnh
thêm hận cô
Khi Hạ Quốc Bắc chết , ông để lại tài sản với yêu cầu một trong hai người phải cưới Hạ Nghiên , đây cũng coi như là đền bù
ông dành cho Hạ Nghiên , Hạ Hoàng Lãnh đồng ý cưới Hạ Nghiên với điều
kiện cô phải giúp hắn lấy toàn bộ cổ phần trong tay Hạ Hoàng Cảnh
Hạ Nghiên một mặt giúp Hạ Hoàng Lãnh, mặt khác cô bán cổ phần của mình để
giúp Hạ Hoàng Cảnh mở công ty riêng , sau đó âm thầm giúp Hạ Hoàng Cảnh
đoạt lấy những mối làm ăn lớn của Hạ Thị
Biết được sự việc Hạ
Hoàng Lãnh và Dào Đình Đình cùng nhau hợp tác dồn ép Hạ Nghiên , trong
ngày cưới Hạ Hoàng Lãnh công khai sự thật tăm tối của Hạ Nghiên với bên
ngoài khiến cô nhục nhã nhảy lầu tự sát ,sau khi cô chết Hạ Hoàng Lãnh
tiếp tay với báo giới lăng nhục cô , khiến cái chết Hạ Nghiên trở thành
sự sỉ nhục của nhà họ Hạ và Hạ Hoàng Cảnh
Có thể nói trong suốt cuộc đời này của Hạ Nghiên, cô hi sinh nhiều cho hai người đàn ông mà
cô yêu thương nhưng với họ cô vĩnh viễn chỉ là kẻ qua đường , là nữ phụ
trong cuộc đời họ .
Hạ Nghi đau lòng nhìn chuyện đã qua của Hạ
Nghiên , cô biết khi yêu ai cũng có thể đánh mất chính mình . Hạ Nghiên
chính là một điền hình , vì tình yêu
đánh mất bản tính lương
thiện của mình khi cô cho người cưỡng hiếp Dao Đình Dình chỉ vì muốn Hạ
Hoàng Cảnh bỏ rơi cô ta đến với mình
Vì tình thân cô rẻ bán thân thể mình cho ma quỉ chỉ để giúp Hạ Hoàng Cảnh mở rộng công ty , để rồi
sau tất cả thứ cô nhận được là cái chết và khinh rẻ của người đời
Hạ Nghi cúi mắt nhìn mọi chuyện , cô biết Hạ Nghiên , cô nàng xinh đẹp như tiên nữ nhưng ánh mắt luôn vô hồn trống rỗng, chính Hạ Nghi là người đã chứng kiến cái chết của Hạ Nghiên và dẫn dắt giúp đỡ cô ấy lúc mới chết
Chiếc váy cưới sẫm màu máu ấy hóa ra là kỉ vật Hạ Hoàng Lãnh ,
kể cả lúc chết Hạ Nghiên vẫn muốn mặc nó chỉ vì nó là thứ duy nhất Hạ
Hoàng Lãnh tặng cho cô ấy , Hạ Nghi thật muốn cho Hạ Nghiên vài đao vào
đầu để cô nàng ấy tỉnh ra , người ta hại mình thê thảm như thế mà vẫn
một mực yêu thương hắn .
Khép lại ký ức , mọi tâm tình của Hạ
Nghi chỉ có thể gói gọn trong tiếng thở dài . Bây giờ cô đã biết vì sao
Mạnh Bà lại kiên quyết kiện Ti Mệnh Tinh Quân tới cùng , kịch bản máu
chó thiên lôi như thế mà ông ta cũng viết ra được , bị kiện là đáng .
Bạch Vô Thường cẩn thận quan sát sắc mặt Hạ Nghi , hắn quen cô cũng đã vài
chục năm nên chỉ cần một vài hành động nhỏ hắn có thể biết cô đang suy
nghĩ gì , hiện tại tâm tình của Hạ Nghi đang không tốt nếu lỡ may hắn có nhầm mồm thì coi như tạch luôn .
Đừng thắc mắc tại sao hắn lại
sợ Hạ Nghi , cả địa phủ ai mà không sợ cô ấy ,chẳng qua họ không nói ra
thôi , đến Cảnh Trưởng còn nể nang cô ấy vài phần huống gì Bạch Vô
Thường hắn .
Hiện tại quả thật tâm trạng Hạ Nghi không tốt tí
nào , cô và Hạ Nghiên cũng không tính là bạn bè nhưng dù gì cũng là đàn
em mình dẫn dắt tuy chỉ có vài ngày nhưng Hạ Nghi là người bao che
khuyết điểm nên cô thấy không thể dễ chịu gì khi có người khi dễ Hạ
Nghiên cho dù cô nàng này không có não thì cũng không được
Nghĩ
đến thằng nhóc Hạ Hoàng Lãnh ngây thơ kia , không thể tin rằng hắn cùng
với Hạ Hoàng Lãnh trong ký ức Hạ Nghiên là cùng một người . Là hoàn cảnh tạo nên tính cách con người hay do bản tính của họ vốn là như thế
Như “ký ức” nói thì Hạ Hoàng Lãnh bắt đầu thay đổi từ khi Hạ Hoàng Cảnh ra
đời ,trước đó trên dưới Hạ gia đều xem Hạ Hoàng Lãnh là viên ngọc quý
trên tay mà nâng niu chiều chuộng , sau khi Hạ Hoàng Cảnh ra đời mọi thứ đều thay đổi , Hạ Quốc Bắc rất yêu chiều Trịnh Bình vậy nên với ông Hạ
Hoàng Cảnh mới là đứa con ông yêu thương nhất
Theo như lời của
người làm trong nhà thì Trịnh Bình là người gián tiếp hại chết mẹ Hạ
Hoàng Lãnh , cô nàng tiểu tam Trịnh bình này không hề thổ thẹn với gương mặt hại nước hại dân của mình khi từ một cô vũ nữ trong quán bar trở
thành bà Hạ danh giá như hiện tại
Hạ Nghi vỗ vỗ trán đau đầu với người mẹ của nguyên chủ, cô thấy Hạ Hoàng Lãnh chỉ làm gãy chân của
tiểu Hạ Nghiên đã rất nhân từ rồi, là cô thì đã cho con bé chết bất đắc
kỳ tử rồi không chừng
Một người một ma cứ chìm đắm trong suy
nghĩ riêng của mình , Hạ Nghi giật mình nghe tiếng khóc quái dị kia càng ngày càng có xu hướng khếch đại , cô nhíu chặt đôi mày .Hôm nay tiếng
khóc ấy có vẻ đau thương hơn mọi hôm , nó như muốn cào xé phá hủy mọi
thứ , giống con dã thú bị kìm hãm lâu ngày,nó đang kêu gào muốn giải
thoát
Hạ Nghi nhìn Bạch Vô Thương ngu ngơ sợ sệt nhìn mình , cô bật cười trong lòng … “Tên nhóc này đáng yêu quá , mình chỉ vô tình đá hắn xuống sông vong xuyên một lần mà tới giờ hắn vẫn sợ”
Bạch Vô Thường thấy Hạ Nghi nghiền ngẫm nhìn mình thì trong lòng run rẩy một trận , không phải bà cô này muốn trị hắn vì tội chậm trễ đấy chứ , rõ
ràng hắn chỉ trễ có chút xíu thôi mà ~>_
Hạ Nghi ngoắc ngoắc Bạch Vô Thường “ Lại đây , tôi có chút chuyện nhờ cậu giúp”
“ Dạ , đại tỷ có gì cứ phân phó , tiểu đệ quyết không từ núi đao biển lửa .. bla ..bla ( tĩnh lược vài ngàn từ)”
“Cậu im miệng” . Hạ Nghi đau đầu quát khẽ
“…….” . Bạch Vô Thường làm động tác kéo khóa miệng vô cùng đáng yêu
“ Bây giờ cậu có nghe thấy tiếng gì không”
“ Dạ có , là tiếng khóc của nữ quỷ”
“ Nữ quỷ … o_0”
“ Dạ , Hạ Nghi tỷ ! Tỷ chỉ mới làm người có vài tháng sao mà ngày cả tiếng khóc của nữ quỷ cũng không phân biệt được thế”
“ Khụ , do mới làm người vài hôm nên đầu óc chưa hoạt động tốt lắm” .
Thật quá mất mặt, từ hôm làm người đến nay đầu óc cô hoạt động không
được tốt lắm về mấy thứ tâm linh này
“Kỳ lạ , lúc trước không phải tỷ chuyên bắt quỷ sao?”
“ Thôi vấn đề này khó quá , chúng ta bỏ qua đi , cậu đang lạc đề đó biết không”
“ Dạ …”
“ Bây giờ tôi làm người có một vài thứ không thể như ngày trước , bây giờ cậu giúp tôi điều tra xem tiếng khóc đó là của ai , đến từ đâu , vì sao lại khóc , nếu được thì bắt nó đến cho tôi, mấy tháng nay nó làm tôi
đau đầu quá , đêm nào cũng khóc làm cho tôi mới thích ứng được với giấc
ngủ đã bị chứng mất ngủ trầm trọng”
“Quá lắm rồi , nữ quỷ này chán sống rồi dám dụng đến Hạ Nghi tỷ của đệ , tỷ yên tâm đệ sẽ lôi nó đến cho tỷ thẩm tra” .
Nhìn Bạch Vô Thường vỗ vỗ cái ngực kẹp lép của cậu ta , chứng đau đầu của Hạ Nghi lại có xu hướng tái phát , Bạch Vô Thường này cái gì cũng tốt chỉ có duy nhất cái tính hậu đậu của cậu ta là thật quá ba chấm , Hạ Nghi
nhớ ngày đầu tiên cậu ta đi câu hồn đã khóc lóc chạy đến méc với cô rằng cậu ta bị chính linh hồn mình câu đánh cho thành đầu heo , câu ai không câu lại đi câu nhầm sát thủ không bị đánh hồn phi phách tán đã may
phước rồi
Nhìn Bạch Vô Thường hừng hực khí thế bay đi khỏi phòng , Hạ Nghi âm thầm cầu nguyện cho cậu ta đừng để bị nữ quỷ ấy đánh, theo tiếng khóc này thì
không phải là người hiền lành gì cho cam .
Mười phút chờ đợi trong hồi hộp , Hạ Nghi đã có thể diện kiến tiếng khóc
kinh thiên địa kia , trước mắt cô xuất hiện một bóng trắng , váy trắng
dài dấm đất , mái tóc dài bù xù che mất nửa gương mặt , nửa còn lại nhăn nheo sần sùi như vỏ cây đang không ngừng rỉ máu , trang trí trên đó là
một con mắt đỏ ngầu như máu chỉ có duy nhất một chấm màu trắng giữa mắt . Con mắt ấy đang trợn trừng nhìn chằm chăm cô
Nhìn tạo hình không mấy thân thiện của nữ quỷ , Hạ Nghi không ngừng run rẩy trong lòng , cô cảm thấy từ khi mình làm người đến nay cái gan vốn không mấy to của
mình càng ngày càng có xu hướng teo tóp .
Cố gắng kìm chế không nôn mửa , Hạ Nghi dùng phong thái mà các thầy tu vẫn dùng “ không nhiễm bụi trần” hỏi nữ quỷ
“ Cô là ai ! Vì sao lại ở nhà họ Hạ”
Nữ quỷ vẫn im lặng trừng Hạ Nghi , Hạ Nghi cảm giác như chỉ vài giây nữa thôi cô ta sẽ nhào tới ăn tươi nuốt sống mình
“ Này , Hạ Nghi tỷ hỏi sao ngươi không trả lời , muốn chết sao” . Bạch Vô Thường xuất hiện phía sau nữ quỷ dùng roi xích hồn quất vào cô ta , nữ
quỷ bị ăn đau thét lên , máu từ trong con mắt trào ra chảy xuống cái váy vốn chẳng sạch sẽ gì khiến cho cô ta càng thêm đáng sợ
“Tiện
nhân , ngươi là con của tiện nhân ngươi cũng là tiện nhân” . Giọng nói
chất chứa hận thù vang lên , lệ khí quanh người cô ta làm cho cả căn
phòng càng thêm lạnh lẽo âm trầm
“ Ta hỏi ngươi là ai” . Hạ Nghi vẫn duy trì thái độ hỏi
“ Ta là vợ của Hạ Quốc Bắc , mẹ của Hạ Hoàng Lãnh” . Nữ Quỷ u oán nói
“ Sao ngươi lại thành ra như vậy” . Hạ Nghi xoa xoa cằm nhìn cô ta
“ Chính mẹ ngươi , con tiện nhân đó đã làm ta ra như vậy”
“ Ý ngươi là Trịnh Bình đã khiến người thành ra như vậy”
“ Phải , con đàn bà đó đã cho người tập thể hãm hiếp ta ,còn dùng axit
hủy đi gương mặt ta , ả sợ ta quay về trả thù nên cho thầy pháp niêm
phong linh hồn ta trong căn phòng bẩn thỉu đó rồi cho người xây lại sau
đó phóng to bức tranh cha chồng ta treo lên để tránh Hạ Quốc Bắc nghi
ngờ” .
Càng nói lệ khí trong mắt nữ quỉ càng tăng , không khí
trong phòng càng ngày càng áp bách , thân thể hiện tại của Hạ Nghi chỉ
là cô bé năm tuổi vốn không thể chịu đựng được lệ khí quá lớn , cô hô
hấp khó khăn khiến cả gương mặt thoáng chốc trắng bệch tím tái
Bạch Vô Thường vội vàng niệm chú trấn áp nữ quỉ khiến cô ta thét lên đau
đớn , căn phòng trở về nhiệt độ bình thường , Hạ Nghi thở ra một hơi
,xém tí nữa cô phải theo Bạch Vô Thường phục mệnh với Cảnh trưởng rồi .
“ Nói dối ! Khi đó Trịnh Bình chỉ là một vũ nữ rẻ mạt mà ngươi lại là bà
Hạ cao quý lúc nào cũng có vệ sĩ làm sao bà ta có thể hãm hại ngươi”
Hạ Nghi đánh gãy lời nói của nữ quỷ , cô cảm thấy điều này quá vô lý ,
giữa một vũ nữ thấp hèn và bà Hạ cao quý nhìn sơ là biết không thể
“ Nếu là trước kia thì có thể là không được nhưng từ sau khi Hạ Quốc Bắc
say mê con đàn bà đó , hắn không còn coi ta là vợ hắn nữa , hắn cắt bỏ
mọi quyền hạn của ta , bắt ta tới trang viên vắng vẻ này sinh sống , còn đe dọa ta nếu dám nói với bên ngoài thì hắn sẽ tước bỏ quyền thừa kế
của con ta”
“ Vậy sao quản gia lại phải bảo vệ bức tranh đó , chẳng lẽ ông ta cũng tiếp tay trong chuyện này”
“Không , ông ấy không biết chuyện mà con đàn bà kia làm , ông ấy chỉ cho rằng
ta là bà nội quá cố của Hạ Hoàng Lãnh , nói ra cũng thực nực cười hai
cha con bọn họ đối xử với hai người vợ chính của mình rất giống nhau đều bỏ rơi bọn ta rồi để cho tình nhân của mình giết chết vợ mình”
“ Bà nội của Hạ Hoàng Lãnh cũng chết trong căn phòng sau bức tranh?”
“ Phải , bà ấy cũng giống ta , cũng bị chồng ruồng bỏ rồi bị tình nhân
của chồng thiếu sống trong căn phòng đó , nhưng bà ấy may mắn hơn ta ít
nhất bà ấy đã siêu thoát , còn ta , ta bị giam cầm đau đớn trong mấy năm qua , mỗi đêm chỉ có thể khóc để tự an ủi nỗi đau của mình”
“
Pháp sư kia đã dùng thứ gì để trấn áp bà , tôi sẽ giúp bà gỡ bỏ nó” . Hạ Nghi thương tiếc nhìn nữ quỷ , nghĩ đến Hạ Nghiên đã chết kia , cô càng thêm thương tiếc cho bà ta
“ Ta không biết , sau khi ta chết
Trịnh Bình dùng axit hủy đi gương mặt ta ,sau đó đốt xác ta thành tro
rồi đem đi đâu ta không biết , chỉ là mỗi đêm ta rất đau đớn , linh hồn
ta càng thêm đau đớn vào mỗi ngày trăng tròn”
Hạ Nghi nhìn ánh
trăng tròn sáng bên ngoài cửa sổ , cô đã biết vì sao đêm nay tiếng khóc
đêm nay càng thêm quỷ dị , cô nhìn Bạch Vô Thường đang ngồi chơi
Ipad trên ghế .
“ Cậu không biết việc này sao Bạch Vô Thường”
“ Đệ không biết , thường nếu có người chết thì sẽ được cập nhật trong hệ
thống của Địa phủ ,đệ đã lên xem nhưng trên hệ thống không có ghi nhận
về cái chết của bà ta”
“ Cậu hãy mail cho Cảnh Trưởng về việc này đi ,có kẻ dám quấy rối hệ thống của địa phủ nếu để bên trên biết thì sẽ rất rắc rối”
“ Đệ đã mail rồi , Cảnh Trưởng nói nếu tỷ đã biết việc này thì giải quyết giúp ngài ấy luôn , hiện tại ở dưới đều rất bận không thể cử ai lên
truy xét được” . Bạch Vô Thường dè dặt nói , nhìn gương mặt càng ngày
càng đen của Hạ
Nghi hắn thật muốn chạy nhanh về địa phủ
“ Lão già khốn khiếp , ông được lắm …” . Hạ Nghi nghiến răng rủa trong lòng
“Hạ Nghi tỷ , việc của đệ đã xong rồi , đệ đi nhé” . Bạch Vô Thường chỉ
muốn mau mau rời khỏi đây , nếu chậm chân để Hạ Nghi bắt hắn ở lại làm
chân sai vặt thì nguy to
“ Khoan đã , trước khi đi cậu niệm cho
bà ta trấn hồn thuật để bà ấy giảm bớt đau đớn , tôi nghĩ kẻ đã làm phép kia đã dùng xích hồn trận để trấn áp linh hồn bà ấy như vậy mấy đêm sắp tới sẽ rất đau đớn”
“ Dạ …” . Bạch Vô Thường lên tiếng nói
“ Bà tạm thời chịu đau thêm thời gian nữa , tôi sẽ tìm ra tro cốt của bà, giúp bà siêu thoát” . Hạ Nghi an ủi nữ quỷ
“ Tại sao lại giúp ta , ngươi là con của ả theo lý ngươi sẽ hả hê khi thấy ta như thế”
“ Trước kia thì phải bây giờ thì không , chỉ có thân xác của ta và bà ta là có quan hệ , còn tâm trí và linh hồn ta thì không”
“ Cám ơn ngươi , ngươi có thể giúp ta một chuyện không?”
“ Bà nói đi”
“ Ta muốn nhìn thấy con trai ta , đã lâu rồi ta không thấy nó , chỉ cần người đưa nó đến bức tranh , ta có thể nhìn thấy nó” .
“ được , ngày mai tôi sẽ đưa anh ta đến gặp bà” .
Nữ quỷ nhìn Hạ Nghi chốc lát sau đó đi theo Bạch Vô Thường ra khỏi phòng , Bạch Vô Thường sau khi đưa nữ quỷ đi đã quay trở lại , hắn đưa cho Hạ
Nghi chiếc vòng ngọc màu đen bóng , chất ngọc đen tuyền mát lạnh .
“Hạ Nghi tỷ , Cảnh Trưởng nói vì chuyện lần này có thể liên quan đến nhiều
người nên sẽ có chút rắc rối , tỷ đeo cái này vào thì bất kỳ ma quỷ nào
cũng không thể chạm vào tỷ, nó sẽ giúp tỷ thuận lợi hơn trong việc giao
tiếp với linh hồn người chết”
“ Đây là cái gì ?” . Nhìn vòng ngọc tỏa ra ánh sáng vàng nhạt Hạ Nghi ngạc nhiên hỏi
“ Ngọc linh hồn , nó vốn là viên đá dưới sông vong xuyên , có cơ duyên
được Địa Tạng Bồ Tát đem theo bên người , mỗi ngày đều nghe ngài niệm
kinh siêu độ nên nhiễm được linh khí của phật gia , Cảnh Trưởng đã xin
Địa Tạng Bồ Tát cho tỷ”
Vuốt vòng ngọc trên tay , Hạ Nghi thầm
than đúng là hàng tốt , chất liệu ngọc sáng loáng mát mịn , vòng ngọc
dưới ánh trắng tỏa ra hơi thở phật gia linh thiêng … “ Xem như lão biết
điều nếu không thì đợi đến khi cô trở lại sẽ róc da lão”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...