Orpha giờ đây đã không còn vẻ hăng hái như lúc tại vị nữa, mấy ngày giày vò đã khiến gã tiều tụy hẳn đi.
Joyce che giấu sự hung ác trong mắt, chậm rãi hỏi: "Mấy hôm nay thấy thế nào?"
Orpha đang ngồi dựa tường chậm rãi đứng dậy.
Tuy gã giờ đây tinh thần sa sút, nhưng gã vẫn sửa sang lại quần áo trên người, trên mặt vẫn cố bày ra vẻ cao ngạo.
"Joyce, dù cậu dùng vũ lực để giam cầm ta ở đây." Orpha nói với vẻ mặt khinh thường: "Dư luận và đạo nghĩa sẽ không ủng hộ cho cậu leo lên ngai vàng đầu.
Cậu sẽ không có được dân tâm, cậu sẽ không thể ngồi vững trên ngai vàng.
Trong những trang sách sử sau này, cậu sẽ trở thành một tên soán vị hèn hạ."
Joyce không lập tức phản bác, hắn đầy hứng thú nhìn về phía Orpha, nói: "Vậy mày nghĩ tao phải làm thế nào?"
Orpha nghe xong câu này thì mắt gã bừng sáng, vì để che giấu nên gã hơi cúi thấp đầu.
Sau đó gã mới nói: "Cậu thả ta ra, nể mặt chúng ta là anh em ruột, chuyện này ta sẽ bỏ qua."
Joyce nghiền ngẫm lặp lại lời Orpha: "Anh em ruột?"
Sau đó hắn nhìn Orpha, trong mắt là sự giễu cợt không che giấu được: "Ai anh em ruột với mày chứ?"
Sắc mặt Orpha thay đổi, nhưng gã nhanh chóng che giấu, dáng vẻ phẫn nộ: "Joyce, chẳng lẽ cậu định trở mặt làm như không quen biết? Muốn mưu sát hoàng huynh của cậu?"
Joyce cười lạnh: "Tao còn tưởng rằng mày bị nhốt ở đây mấy ngày thì đầu óc phải minh mẫn ra rồi chứ.
Tao chưa từng nghĩ đến việc sẽ tha cho mày."
"Cậu sẽ không thể đạt được mục đích đâu."
Orpha thấy Joyce thái độ kiên quyết, bèn nói: "Ấn tượng của dân chúng đế quốc với cậu bây giờ rất kém, đầu tiên là không tới lễ tế của Isis, cậu không những không suy nghĩ lại, còn dám tạo phản soán vị.
Ta xem cậu làm sao để giải thích những hành vi này cho dân chúng."
Lúc Joyce nghe Orpha nhắc đến tên của Isis, tay trái hắn vỗ mạnh lên tay vịn, đứng bật dậy, bước nhanh đến gần song chắn.
Hắn vươn tay cách song chắn nắm lấy cổ áo Orpha, giọng nói lạnh lẽo hung ác: "Mày còn mặt mũi nhắc đến tên hoàng huynh của tao à, mày có biết tao lúc này đang hận không thể róc xương lóc thịt mày ra không."
Sức lực của Joyce lớn, gân xanh trên tay đều nổi cả lên.
Mặt Orpha đỏ bừng vì khó thở, thân thể cũng bất giác co rúm.
Joyce thấy Orpha sắp ngạt thở mới hất gã ra.
Orpha nằm co quắp trên mặt đất, tiếng hít thở rất gấp gáp.
Joyce từ trên cao nhìn xuống nói với Orpha: "Nếu không phải chuyện tiếp theo cần tới mày, mày bây giờ đã chết rồi."
Orpha cũng không yếu thế, nói: "Dù cho cậu có nghiêm hình bức cung, ta cũng sẽ không phối hợp làm chuyện gì cho cậu đâu."
Trong mắt gã đầy ý xấu: "Ta muốn khiến cậu dù treo lên ngôi vị, cũng không được danh chính ngôn thuận."
"Tao không cần mày làm gì cả, mày chỉ cần sống là được." Joyce cười nhạo nói: "Có điều dù mày chết rồi, cũng không phải chuyện gì to tát.
Nó chỉ khiến tao không được nhìn thấy sắc mặt ghê tởm và sự phỉ nhổ của dân chúng dành cho mày, vậy thì sẽ không được hoàn hảo cho lắm."
Joyce nhìn chằm chằm vào mặt Orpha, sau đó nói tiếp: "Đoán chừng mày không có can đảm để tự sát đâu nhỉ?"
Hắn nói xong thì không thèm để ý Orpha nữa, trực tiếp rời khỏi nhà giam.
......!
Trong tình huống không hề báo hiệu trước, Joyce phát động chính biến dẫn tới sóng to gió lớn.
Ấn tượng của dân chúng đế quốc với Joyce vốn đã không tốt nay càng thêm tệ hại.
Dù năng lực của Orpha bình thường, nhưng hình tượng hiền hòa và rộng rãi đã đi sâu vào lòng người, đặc biệt là đủ kiểu biểu hiện của gã sau khi thân vương Isis mất đã giành được sự ủng hộ và yêu mến của phần lớn dân chúng.
Cho nên dân chúng rất bất mãn vì Joyce phát động chính biến, bọn họ yêu cầu thân vương Joyce thả nhà vua ra, đồng thời yêu cầu thân vương Joyce phải nhận lỗi trước mắt dân chúng toàn đế quốc.
Bọn họ tiến hành công kích tới tấp với thân vương Joyce trên tinh võng, hơn nữa khắp nơi trên đế quốc đều xảy ra biểu tình với quy mô lớn.
Thậm chí bọn họ còn hi vọng vương công quý tộc có thể tạo áp lực cho thân vương Joyce, để thân vương Joyce thả nhà vua.
Tuy dân chúng lớn tiếng phản đối, nhưng với thủ đoạn mạnh mẽ của Joyce, thế lực của Orpha đều bị Joyce xử lý sạch sẽ.
Joyce đã khống chế hoàn toàn thế cuộc, nhưng không hề vội bước lên ngôi vị.
Sau khi hắn phát động chính biến, lần đầu tiên hắn xuất hiện trước mặt công chúng.
Hiện giờ hắn ngồi ở sảnh chính tại Pháp viện tối cao của đế quốc, thẩm phán tối cao và các thành viên hội đồng xét xử ngồi trên ghế thẩm phán.
Ở dãy ghế dự thính đều là các quan chức nòng cốt và vương công quý tộc.
Toàn bộ quá trình đều được phát sóng trực tiếp.
Joyce nhìn về phía ống kính, mỉm cười nói: "Rất nhiều người đều không hiểu nổi tại sao tôi lại phát động chính biến, thậm chí còn cho rằng tôi đang mưu quyền soán vị."
Khi Joyce nói xong đoạn này, bình luận mắng chửi bay nhanh tràn đầy cả màn hình trực tiếp.
"Tao khinh, dù có nguy cơ bị điều tra ra được nhưng tao vẫn muốn nói một câu: Thằng khốn nạn lòng lang dạ thú không biết xấu hổ!"
"Bọn này sẽ không ủng hộ một tên giết hại anh em lên làm vua đâu!"
"Nếu Joyce kế vị thật, tôi sẽ lập tức di dân đến Ngân Hà Liên Bang!"
......
Joyce quét mắt nhìn về phía dãy ghế dự thính, sau đó nói tiếp: "Tôi muốn để các vị ở đây làm chứng, tôi muốn chính thức khởi tố Orpha Cindy Lance."
Lời của Joyce vừa dứt, tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn nhau.
Không phải bởi vì thân vương muốn khởi tố nhà vua, mà vì xưng hô vừa rồi của thân vương với nhà vua.
Hoàng gia chính thống phía trước là tên, De ở giữa là tiêu chí cho thân phận hoàng gia, Lance là họ của hoàng tộc.
Nếu là con riêng của nhà vua, vậy tên lót ở giữa không phải 'De' mà là họ của mẹ, chứng tỏ người này là con riêng của vua.
Tuy vẫn mang họ của vua, nhưng không được hoàng gia công nhận, cũng để thuận tiện phân biệt là do tình nhân nào sinh.
Cho nên xưng hô vừa nãy của Joyce với Orpha làm tất cả mọi người đều cả kinh đến mức không biết phải nên phản ứng thế nào.
Màn hình tin tức vốn đầy bình luận giờ lại như bị rớt mạng, từng dòng từng dòng chậm rãi chạy ra.
Joyce quan sát vẻ mặt của tất cả mọi người có mặt ở đây, sau đó mỉm cười hài lòng: "Nếu các vị thấy khiếp sợ, vậy tôi sẽ cho các vị xem một đoạn hình chiếu trước, xem xong các vị tất nhiên sẽ hiểu thôi."
Joyce nhấn vào nút trên quang não, sau đó không trung giữa sảnh bắt đầu hiện ra một đoạn hình chiếu.
Xuất hiện trước hết trong hình chiếu là vua Lopez qua đời đã nhiều năm.
Ông ngồi trên ngai vàng, hai tay đan xen đặt trên đầu gối.
"Ta không hy vọng đoạn hình chiếu này sẽ bị dân chúng toàn quốc nhìn thấy."
Vua Lopez nói: "Nhưng lúc nó xuất hiện trước mặt mọi người, có nghĩa đứa con riêng Orpha Cindy Lance của ta lại có dã tâm không nên có."
Sau đó ông cúi đầu, nhìn về phía ông kính, trên khuôn mặt tuấn tú là sự lạnh lùng cao ngạo đặc biệt của hoàng tộc.
"Isis De Lance và Joyce De Lance là hai người con trưởng của ta, do hoàng hậu sinh."
Ông nói tiếp: "Orpha Cindy Lance là do Bá tước phu nhân Cindy sinh, là con nuôi của hoàng hậu."
Ông dừng lại, sau đó nói tiếp: "Trăm năm sau, người kế vị duy nhất của ta chỉ có Isis De Lance."
Sau đó hình ảnh thay đổi, từ cung điện to lớn hoa lệ chuyển thành phòng phẫu thuật ở bệnh viện.
Trong phòng phẫu thuật, một người phụ nữ đang sinh con, hình chiếu quay lại toàn bộ quá trình.
Người phụ nữ trong hình chiếu là Bá tước phu nhân Cindy.
Sau khi đứa bé sơ sinh được bế ra, vua Lopez lập tức nhập cái tên Orpha Cindy Lance vào thẻ ID thân phận của hoàng gia.
Toàn bộ quá trình đều được quay lại, bao gồm cả chi tiết về văn tự.
Sau đó nhà vua còn làm xét nghiệm DNA của Bá tước phu nhân Cindy và Orpha, hồ sơ vẫn còn cất giữ trong phòng hồ sơ của bệnh viện.
Đoạn hình chiếu này như một quả bom, khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy nó đều lập tức ngây người.
Không một ai hoài nghi sự chân thật của đoạn hình chiếu cả, bởi vì nhà vua có nhân viên chuyên môn quay chụp hình chiếu, trong hình chiếu có rất nhiều ký hiệu nhận biết, những kỹ thuật này ngoại trừ hoàng tộc Ngân Ưng ra thì không có ai biết.
Lúc mọi người còn chưa kịp hồi phục tinh thần khỏi cái bí mật hoàng gia này, Joyce lại thả thêm một quả bom nặng ký nữa!
Joyce đứng lên, thu lại đoạn hình chiếu, sau đó nói: "Tôi tại đây muốn chính thức khởi tố Orpha Cindy Lance tội mưu sát thân vương Isis."
Giọng của Joyce không lớn, nhưng bởi vì có thiết bị khuếch đại âm thanh, nên mỗi một người trong sảnh đều nghe thấy rõ ràng.
Lần này có một vài người thậm chí vì quá khiếp sợ mà đứng bật cả dậy.
Lời của Joyce chỉ chớp mắt đã được phát sóng trực tiếp khắp Thần Anh.
Tin tức quá mức chấn động dẫn đến 'Bản tin chuyên đề' phát sóng trực tiếp trên tinh võng rơi vào trạng thái bán tê liệt vì số lượng người ồ ạt tiến vào cùng lúc, sau đó được gấp rút sửa chữa Bản tin chuyên đề mới khôi phục lại bình thường.
Joyce vỗ vỗ tay, cửa hông của sảnh chính được mở ra, một đội binh lính quân phục thẳng thớm dẫn Orpha người đầy máu tiến vào.
Nhưng không một ai chú ý có bao nhiêu vết thương trên người Orpha, gã bị thương có nặng không.
Sự chú ý của bọn họ đều dồn hết lên người Joyce, bọn họ bức thiết hy vọng nhìn thấy những chứng cứ mà Joyce tố cáo.
Nếu mọi chuyện đúng như Joyce nói, vậy Orpha chẳng còn bất cứ hy vọng trở mình nào nữa.
Một đứa con hoang, mưu đoạt ngôi vị ám hại người kế vị thật là chuyện mà dân chúng không thể nào tha thứ được, chứ đừng nói địa vị của thân vương Isis trong lòng dân chúng cao đến mức trở thành tín ngưỡng của toàn dân.
Nếu thân vương Isis chết bởi vì mưu sát, không một ai chịu đựng được lửa giận của dân chúng toàn quốc.
Joyce nhìn thẳng vào thẩm phán ngồi chính giữa trên cao, nói: "Ngài Louis, tôi chính thức khởi tố Orpha Cindy Lance, tội mưu sát thân vương Isis.
Đây là chứng cứ của tôi."
Sau đó hắn bảo người đưa toàn bộ chứng cứ trình lên cho thẩm phán, hơn nữa còn yêu cầu muốn công khai chứng cứ.
Thẩm phán tối cao đồng ý yêu cầu của Joyce.
Khi từng chứng cứ được phơi bày, sắc mặt Orpha dần trở nên kinh hoảng.
Gã cho rằng thân phận con riêng ngoại trừ gã, vua Lopez và hoàng hậu Lavera ra thì sẽ không còn ai biết, bởi vì gã biết rõ vua cha đã hủy sạch toàn bộ chứng cứ rồi.
Sau khi gã kế vị còn từng điều tra, đảm bảo sẽ không có ngoài ý muốn.
Nhưng gã không biết, cha vẫn giữa lại một chứng cứ mang tính hủy diệt như vậy, mà chứng cứ này lại còn nằm trong tay Joyce!
Mà gã đè ép tin tức mưa thiên thạch, rõ ràng gã đã xử lý hết toàn bộ manh mối cả rồi, nhưng Joyce từng chút từng chút đào ra lại.
Thậm chí có vài chứng cứ cả bản thân gã cũng không biết.
Những chứng cứ này đủ để khiến gã muôn đời muôn kiếp không bao giờ trở lại được.
Orpha lúc này thấy toàn thân lạnh lẽo, sắc mặt hoảng sợ, thân thể run rẩy không khống chế được, không còn nhìn ra được chút xíu phong độ nào như lúc còn trên ngôi vị.
Joyce nhìn Orpha, nở nụ cười lạnh lẽo: "Ngài Louis, tôi cho rằng ngài có thể tuyên án được rồi.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...