Kế Hoạch Lưu Đày

Đợi cho mọi thứ chuẩn bị xong, mọi người lại thay phiên nhau trở về tắm rửa thay quần áo, ai cũng vui vẻ mặc vào bộ váy da đẹp nhất của mình, nhiều người còn mang thêm trang sức, có bao nhiêu mang bấy nhiêu, xương thú lẫn với đá màu đủ kiểu và lông chim sặc sỡ, rối thành một nùi cũng chẳng sao.

Moaa mặc lên người bộ váy da làm bằng lông hưu babe. Loài thú này có lông màu nâu đỏ, giữa lưng lại có rất nhiều chấm nhỏ màu đen và trắng. Moaa đã chọn ba bộ da có màu gần giống nhau nhất để may một bộ váy áo rời, váy dài đến gần đầu gối, chân váy có một dãy lấm tấm viền quanh, áo là loại chéo vai cũng có một dãy lấm tấm chạy nghiêng trước ngực, để hở cả nửa vai bên phải ra ngoài. Đây là lần đầu tiên Moaa mặc một cái áo "hở hang" như vậy, bình thường hắn đều rất kín đáo, nhưng hôm nay yêu cầu phải để hoa văn tượng trưng cho thực lực lộ ra ngoài nên hắn phải mặc như vậy.

Mặc xong váy da lại đeo thêm đai lưng, bao cổ tay, sau đó mang giày vào, cuối cùng là trang sức. Bộ trang sức hôm nay hắn đeo được làm từ sừng trâu thảo nguyên, bao gồm ba cái vòng cổ có kiểu dáng khác nhau, một bộ vòng tay mười chiếc cũng là mỗi chiếc một kiểu không trùng lặp, một cái dây đeo thắt lưng, thêm một cái mũ miện có đôi sừng thú và đính nước mắt silbi. Bộ trang sức này do Hahna lên ý tưởng, Bab chọn nguyên liệu và tự tay hoàn thành. Nếu so với những trang sức trước đây hắn dùng ở Thiên Nguyên thì mấy thứ này thật sự vô cùng thô ráp, nhưng so với mặt bằng chung của xã hội ở đây đã đủ tinh xảo rồi.

Moaa mặc xong trang phục, nhìn lại mình trong gương, cảm giác có chút xa lạ. Hắn chưa bao giờ nghĩ chính mình có ngày sẽ mang lên người nhiều trang sức thế này, vậy nhưng hắn hiện tại không thấy có gì không tốt, còn rất vui vẻ.

Hé miệng mỉm cười với chính mình, hắn cầm lên vòng hoa tếch từ loại cỏ có gân vàng lần trước bọn họ phát hiện ở gần khu mộ khana, mở cửa bước ra khỏi phòng. Bên ngoài mọi người cũng đã chuẩn bị xong, lục tục đi ra.

So với những người khác trang phục của Moaa xem như đơn giản rồi. Rin và Rein đội mũ lông chim, trên người cũng mang theo một bộ trang sức bằng lông vũ đủ màu sặc sỡ. Anh em Shan và Dor còn khoa trương hơn, Dor chọn một đôi sừng trâu lớn điêu khắc thành đôi sừng của ovit rồi gắn lên mũ đội đầu, trên đôi sừng còn quấn mấy vòng dây ngũ sắc và lông chim, Shan thì dùng nước mắt silbi đúc một cái sừng giống thú hình của mình, trên bề mặt sừng còn có rất nhiều hoa văn, khảm một đám đá màu đã mài giũa cẩn thận, bộ váy da cũng học theo Rein và Rin đính rất nhiều lông chim bắt mắt. Mấy anh em Praesidt thì thống nhất dùng sừng trâu thảo nguyên xẻ ra thành những thẻ nhỏ bằng hai ngón tay, sau đó kết chúng lại thành một bộ áo giáp mặc bên ngoài váy da, trên mỗi thẻ nhỏ đều chạm khắc hoa văn hết sức kỳ công, không quá bắt mắt nhưng nhìn kỹ lại đặc biệt quý giá.

Quần áo của Bab là đặc biệt nhất, bởi vì trang phục của hắn hầu như là do Moaa làm. Một cái mũ miện hình tròn làm từ nước mắt silbi có đính đá quý đội trên đầu, trên cổ đeo một chiếc kiềng tròn treo một thẻ bài bằng nửa bàn tay có hoa văn tường vân và chữ "vương" đúc từ nước mắt silbi, giữa đai lưng là một hình đầu hổ lớn bằng nắm tay, cổ tay cổ chân cũng đeo vòng bảo vệ có hình đầu hổ làm từ sừng trâu thảo nguyên. Bộ đồ hắn mặc cũng là do Moaa đặc biệt làm riêng, không phải váy da như mọi người mà là một cái khố vạt dài làm bằng da của một con tiris, thân trên khoát hờ một cái áo cộc tay, để hở gần hết ngực.

Mấy bộ đồ này lúc bọn họ vào bộ lạc đã bắt đầu chuẩn bị, vì ngày hiến tế quan trọng nhất trong năm thì phải có một bộ trang phục như vậy để biểu hiện sự trịnh trọng của buổi lễ.

"Nhìn rất đẹp, uy vũ!" Moaa mỉm cười bước tới giúp Bab chỉnh lại một chút mũ miện, khen hắn một câu.


Bab hơi xấu hổ cười, đây là lần đầu hắn ăn mặc tươm tất như vậy. Trước đây tuy là thủ lĩnh nhưng hắn chưa có bạn đời, đồ dùng đều là nhờ tư tế hoặc á thú khác làm giúp, có gì mặc nấy, hắn chưa bao giờ để ý đẹp xấu. Bab cũng không nghĩ đến Moaa lại làm quần áo cho mình, không biết đã chuẩn bị bao lâu rồi, đối với á thú muốn chạm khắc nhiều thứ như vậy cũng tốn không ít thời gian đâu.

"Mọi người xong hết chưa? Đi thôi đi thôi!" Hahna là người cuối cùng đi thay đồ xong. Bộ váy cô bé mặc được làm từ da của con hung thú họ mèo mà sói vương Bandankai giết lúc vừa đến vùng này, sau lưng còn có một cái nơ bướm lớn tếch từ dây ngũ sắc, trang sức trên người cũng là đá màu và nước mắt silbi long lanh rực rỡ, chiếc mũ trên đầu còn có một vòng chuỗi hạt rũ xuống, đặc biệt điệu đà. Moaa tốn rất nhiều thời gian để làm số trang sức này, hiện tại nhìn con gái mang lên hắn lại thấy rất bõ công.

Mọi người cười nói cùng nhau ra cửa, Sam và Bab hợp lực nâng món tế phẩm cuối cùng của gia đình họ, một mâm lớn bánh chưng và bành giầy. Rein đã làm rất nhiều hai loại bánh này, xếp lên một mâm để làm lễ tế, còn hơn một nửa bánh chưng bây giờ mới bỏ vào nồi, bánh giầy thì giữ trong lồng hấp giữ nóng, đợi buổi tối sau khi mặt trời lặn bộ lạc liên hoan sẽ lấy ra chia cho mọi người.

Sân lớn giữa bộ lạc lúc này đã đầy người, các gia đình vây quanh đài tế của nhà mình, cùng những người xung quanh nói chuyện rôm rả, người bộ lạc Ban không thấy xuất hiện, hẳn là đã đến chỗ khác vượt qua ngày hôm nay. Rein và Rin xếp bánh chưng bánh giầy vòng một vòng quanh những con mồi cả nhà săn được, cuối cùng Moaa đặt lên vòng hoa vẫn luôn cầm theo vào giữa, đàn tế của bọn họ mới xem như chuẩn bị xong.

Không bao lâu sau tư tế và thủ lĩnh ở trong động chính đi ra, buổi tế lễ chính thức bắt đầu.

Khởi đầu chính là dâng vũ, toàn bộ lạc theo sự dẫn dắt của tư tế múa một vũ khúc đơn giản, đều là những động tác họ hay làm thường ngày, săn thú, hái quả, đào đất, lấy nước, nhóm lửa, nhưng khi toàn bộ lạc cùng lúc thực hiện theo một nhịp điệu khiến cho không khí lập tức như ngưng lại. Cạnh đàn tế lớn, tư tế vừa múa vừa ngâm tụng một bài tế. Giọng của tư tế Dorin không tốt lắm nên Moaa cũng không nghe rõ là ngâm cái gì, chỉ loáng thoáng nhận ra được vài đoạn, đại ý là ca ngợi tự nhiên, cảm tạ Phụ Thần vì cuộc sống bọn họ có được.

".. Ngài cho chúng ta ánh sáng, dù ngày hay là đêm.

Ngài cho chúng ta nước, tuôn đổ từ trời và chảy xuôi trên đất.


Ngày cho chúng ta trí tuệ hơn hẳn mọi loài khác.

Ngày cho chúng ta thú hình, để chúng ta săn bắt.

Ngài cho chúng ta khéo léo, để làm ra dụng cụ.

Mọi loài đều được Ngài yêu thương, nhưng nhân loại được yêu thương nhiều nhất.

Ydang! Cảm tạ Ngài! Vì tất cả những gì chúng con có.."

Điệu múa kéo dài gần nửa giờ mới kết thúc, sau đó mọi người lại tản ra, đổi sang từng nhóm lên múa trước đàn tế. Lên trước tiên là nhóm bảy thú nhân thực lực cao nhất bộ lạc, Sam và Bab nằm trong nhóm này, tiếp theo là một nhóm bốn á thú có đóng góp nhất cho bộ lạc, Moaa và Rin cũng được tham gia trong nhóm này, sau đó cứ lần lượt một nhóm thú nhân lại đến một nhóm á thú lên múa. Loại biểu diễn này khá tự do, sau khi được tư tế phân nhóm xong các thành viên của nhóm sẽ họp nhau bàn xem biểu diễn như thế nào rồi tập luyện, cho nên mỗi nhóm đều múa khác nhau, hơn nữa mỗi năm sẽ mỗi khác, không trùng lặp, đây cũng là hoạt động mọi người thích nhất trong lễ tế. Trong lúc người khác biểu diễn, các thú nhân và á thú sẽ đứng bên cạnh cổ vũ, đặc biệt mỗi khi đến nhóm á thú lên múa, các thú nhân lại điên cuồng thi nhau xem ai gào to hơn, cực kỳ náo nhiệt. Cuối cùng, khi Hahna và mấy đứa trẻ khác trong bộ lạc hoàn thành biểu diễn của mình, tia sáng đâu tiên của ngày cũng tỏa ra ở chân trời.

Không cần ai nhắc nhở, tất cả thành viên bộ lạc đều ngừng vui đùa, tiến đến đứng thành một vòng quanh đàn tế lớn, nhìn tư tế và thủ lĩnh ở giữa. Kant cầm cây đuốc đã chuẩn bị sẵn, không dùng lửa từ đống lửa trại mà lấy ra đá đánh lửa, quỳ xuống đốt cây đuốc lên, sau đó hai tay chuyền cho tư tế.


Dorin nhận cây đuốc bằng hai tay, giơ lên cao và bắt đầu ngâm tụng một đoạn văn tế khác.

Lần này Moaa hoàn toàn không nghe được bà đang ngâm cái gì, hắn chỉ cảm thấy bài tế này so với bài trước đó càng thêm trầm thấp, cũng càng thêm kính cẩn. Mọi người bên ngoài đều nắm tay nhau, thỉnh thoảng ngâm theo tư tế vài chữ, chỗ nào cần ngâm mọi người đều thuộc, cho dù hầu như không ai biết những câu đó có nghĩa gì. Moaa vừa ngâm hát vừa liếc mắt nhìn Hahna, cô bé hẳn là người duy nhất ở đây lần đầu tham gia tế lễ, lúc này đang dùng đôi mắt sáng rực đầy hưng phấn nhìn tư tế Dorin.

Hôm nay Hahna chính là người bắt mắt nhất trong bộ lạc, rất nhiều người đều hâm mộ nhìn phục sức của cô bé khiến cho Hahna rất là kiêu ngạo. Moaa cũng vì thế vui vẻ trong lòng, con gái hắn là nữ thú nhân thì thế nào? Hắn muốn cô bé phải sống một cách đầy kiêu hãnh như vậy.

Đoạn văn tế lần này không dài, Dorin chỉ ngâm hơn mười phút thì hoàn thành, theo một tiếng hô đồng thanh rung trời của cả bộ lạc, tư tế hạ cây đuốc xuống và châm lửa củi khô chất sẵn dưới chân đàn tế. Khi lửa bùng lên, mọi người bên ngoài lại bắt đầu đều nhịp múa, vừa múa vừa hô lớn một câu: "Ydang xin nhận lấy lễ vật của chúng con".

Vòng người nhịp nhàng dậm chân, giơ tay, đồng thời di chuyển theo vòng tròn quanh đàn tế, lặp lại lời cầu nguyện cho đến khi lửa đã bao trùm toàn bộ của lễ. Dorin ra hiệu một cái, mọi người lại tản ra, mỗi gia đình vây quanh đàn tế của nhà mình, đứng thành một vòng và bắt đầu cầu nguyện.

Lúc họp bàn kế hoạch chuẩn bị lễ tế, mọi người trong nhà đã thống nhất để Moaa làm đại diện cho cả gia đình, chủ yếu là vì hắn lớn tuổi nhất, Moaa thật sự không có cách từ chối. Lúc này hắn đứng ở gần đàn tế nhất, giơ hai tay lên đọc lời kinh nguyện - đây là do Sam dạy hắn, chứ Moaa cũng không biết lúc này nên nói cái gì, trước giờ hắn chỉ nghe qua văn tế dùng cho lễ giỗ gia tiên mà thôi, mà Ydang thì không thể gọi là gia tiên được.

"Thưa Ydang, ngài là cha chúng con, ngự trên trời cao.."

Lúc này những người khác trong gia đình đều cùng nhau giơ tay lên, hướng lên trời giống Moaa. Cảnh này tương đối gây chú ý, cho nên rất nhiều người đều tạm dừng việc câu thông với Phụ Thần quay sang nhìn bên này.

Moaa đọc xong bài kinh, mọi người lại thu tay lại, chắp trước ngực và bắt đầu yên lặng cầu nguyện ý của riêng mình. Moaa nhắm hẳn hai mắt và thầm nói ước nguyện trong lòng, dù hắn không quá tin tưởng Ydang thật sự tồn tại, nó chỉ như một lời hứa nguyện, không phải với vị thần nào mà là với chính hắn, cảm ơn và trân trọng thứ mình đang có, cùng với tự nhủ bản thân nỗ lực giữ gìn hạnh phúc của mình thật tốt.

Sự nghiêm trang ở chỗ gia đình Moaa khiến người xung quanh cũng bị cảm nhiễm, mọi người không ồn ào nữa mà yên lặng xuống, học theo nhà Moaa chắp tay trước ngực và cầu nguyện thật khẽ. Đợi cho Moaa mở mắt ra nhìn, xung quanh lại là một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng rì rầm do mọi người lẩm bẩm cùng với tiếng lửa cháy tí tách từ đàn tế lớn truyền sang. Hắn hơi nghiêng đầu, không ngoài dự liệu thấy Bab đang mỉm cười nhìn mình, cho nên cũng giơ khóe môi tươi cười đáp lại, hất cằm ra hiệu cho Bab. Bab hiểu ý gật đầu, cầm cây đuốc đã chuẩn bị sẵn dưới đàn tế đi sang lấy lửa từ đàn tế lớn rồi đi trở về giao cho Moaa. Lúc này cả nhà đều đã cầu nguyện xong, đang nhìn hắn chờ đợi. Moaa giơ cây đuốc lên, các thành viên khác đồng thời đọc lại lời cầu khi nãy: "Ydang xin nhận lấy lễ vật của chúng con." Moaa cũng đọc với mọi người, vừa dứt lời hắn liền hạ đuốc xuống châm lửa đàn tế.


Nhìn ngọn lửa bùng lên ngày càng cao, Moaa có chút xuất thần. Hắn cũng không biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, có quá nhiều ý nghĩ vụt qua trong đầu, ngược lại làm đầu óc hắn giống như trống rỗng. Đột nhiên, một bàn tay to rộng nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, hoàn toàn bao trọn bàn tay hắn vào tay mình, truyền cho hắn một nhiệt lượng nóng bỏng. Mà bên kia, một bàn tay khác nhỏ hơn, mềm hơn cũng khẽ khàng nắm lấy tay kia của hắn mà lắc lắc. Moaa hồi thần, mỉm cười nhìn hai người, Bab và Hahna đều cười thật tươi đáp lại hắn. Bên cạnh, Sam giang hai tay ôm hai đứa em vào lòng, hôn trán mỗi đứa một cái, Shan và Dor cũng đang ôm nhau, Rin thì nghiêng đầu tựa vào vai Rein mà thì thầm gì đó. Moaa xoa đầu Hahna, để cô bé đi sang ôm ba người anh của mình, tay kia vẫn để cho Bab nắm, không có ý định rút lại.

Ngoài xa, một tiếng sói tru thật dài truyền đến, là tiếng của sói vương Bandankai, nối ngay sau đó là tiếng của Gadnu rồi đến một loạt tiếng gadnim khác vang lên, báo hiệu mặt trời đỏ đã nhô lên đường chân trời.

Moaa giục Hahna và Rin trở về động, sau đó cùng những người khác của bộ lạc leo lên dốc núi cạnh thác nước để lên đỉnh núi bên trên, chỗ lần trước bộ lạc lên ngắm hoa ngày gió lớn. Hôm trước các thú nhân đã dọn dẹp một khu trống trải trên đó, mọi người sẽ vây quanh chỗ đó vừa phơi ánh nắng mặt trời đỏ vừa thi đấu với nhau, hoạt động này sẽ kéo dài đến tận lúc mặt trời lặn.

"Tập trung tinh thần vào giữa đỉnh đầu, năng lượng mặt trời chủ yếu đi vào từ đó, chúng ta có thể tác động để dòng chảy nhanh hơn một chút. Cảm giác giống như lúc chúng ta phồng ngực lên để hít sâu vậy, chỉ cần tập trung tinh thần là sẽ làm được." Moaa chọn một chỗ hơi tách riêng khỏi đám đông, xếp bằng ngồi xuống rồi hướng dẫn mấy người xung quanh.

Cạnh hắn lúc này không chỉ có Bab và các thú nhân trong nhà mà còn có vài người trẻ tuổi thấy bọn họ tụ lại chỗ này liền chạy lại gần, nghe Moaa nói đều rất ngạc nhiên.

Sam tủm tỉm cười nói: "Còn có bí quyết này nữa à? Lần đầu biết đấy. Để lát thử xem."

"Phải đó, em cũng mới biết, trước giờ mọi người đều là tập trung lại thi đấu suốt ngày thôi." Tayi hồ hởi xán lại ngồi xếp bằng cạnh Shan và Jim.

"Không phải hôm nay càng chiến đấu nhiều thì càng mạnh lên sao?" Tyr, con trai thứ ba của thủ lĩnh Tau hơi hồ nghi hỏi lại, quan niệm này mới là phổ biến ở đây.

Moaa mỉm cười đáp: "Thật ra cả hai cách đều có tác dụng như nhau, chủ yếu xem ai thích hợp với cách nào thôi, có người không thích chiến đấu, ngược lại cũng có người không ngồi yên một chỗ được." Ngày mắt trời đỏ lần trước Moaa đã thử dùng cả hai cách, và hắn phát hiện chính mình thích hợp ngồi nhập định hơn, ngược lại Gadnu và Bum khi vận động mạnh lại hấp thu được nhiều năng lượng hơn, hẳn là do thiên phú khác nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui