Đáp án của chương trước nè!
Là R nha!
Shyk không thấy cô ả bị hành hạ nên tưởng Bảo Bảo thả cô ả!
“Hử? Anh bảo sao?” Bảo Bảo không quay đầu lại hỏi.
“Em có quên gì không? Anh cứ thấy thiếu thiếu thứ gì á! Nhưng lại không biết là gì?” Shyk gãi gãi đầu hỏi.
“Ý anh là con gà mái R?”
“Đúng! Là cô ả! Em định tha ả thật sao?” Shyk vỗ tay cái đét nói.
“Anh nghĩ sao?” Bảo Bảo quay lại, mỉm cười nhìn anh hỏi.
Shyk chỉ cảm thấy da gà da vịt rớt đầy đất, tóc gáy dựng thẳng lên, anh vội đáp:
“Dĩ nhiên là không rồi. Honey của anh là ai cơ chứ!”
“Vậy còn hỏi làm gì? Về thôi!”
Bảo Bảo hừ lạnh đi mất, Shyk vuốt mồ hôi trên trán nói nhỏ:
“Phù, sao tự nhiên ngu đột xuất vậy trời? May mà cô ấy không “xử đẹp” mình nha!
Ý, nói vậy là honey cũng yêu mình lắm mới không nỡ “xử” mình? Ai da, may mà hồi nãy không để ba đứa điên kia hủy dung nha!
Sau này cần tăng cường sắc dụ mới được. Honey à, em nhất định sẽ thuộc về anh thôi. Muahaha.....” (Mew: đồ tự kỷ, sao ta lại tạo ra một đứa đẹp mà điên như mi nhỉ?)
Đi phía trước Bảo Bảo đột nhiên thấy lông tơ dựng đứng, thầm nghĩ ' sẽ không là có người tính kế mình đó chứ? Không lẽ là Vũ Mị Nhi? Hừ hừ, vậy thì cô ta chết chắc.'
Không thể không nói lần này Vũ Mị Nhi thực thực oan ức, tuy rằng ả có cùng mẹ bày mưu tính kế Bảo Bảo và mấy người bạn của cô nhưng lần này ả là vô tội a!
Aiz, có thể nói cái này là do ăn ở a, đến nằm mà còn trúng đạn, tương lai đầy chông gai đang chờ ngươi a!
....
Ngày hôm sau, Bảo Bảo vẫn đi học như thường, vừa đến cổng trường đã bị một vật thể lạ ôm chặt cứng.
“Snow!”
“Ôi chao, Tiểu Tuyết? Mới sáng sớm đã tràn đầy sức sống như vậy sao?” Snow cười gỡ đôi tay đang tác quái trên người mình ra nói.
Ở trường cô đã dặn mn phải gọi mình là Snow để tránh phiền phức, nhưng hình như cô đã quên ai thì phải, ai ta?
“Phải rồi Snow, cậu biết không? Có hai kẻ đáng thương không được học chung với tụi mình đó, biết ai không?” Thanh Loan cùng Lý Duy đi đến, Thanh Loan chạy tới nắm tay cô hỏi.
“Ai nha?” Snow chớp chớp mắt khó hiểu nhìn bộ dạng nghẹn cười sắp nội thương của ba người bạn hỏi.
“Đó! Thấy chưa? Tớ đã bảo là thể nào cậu ấy cũng quên cho coi!” Tiểu Tuyết cười đến đáng đánh đòn nói.”Aiz, thật phũ phàng mà. Một người là nụ hôn đầu của cậu, một người vì cậu giả gái suốt mấy năm trời. Vậy mà cậu nỡ lòng nào....” Lý Duy thở dài nói.
Pặc.
“Ặc ặc, có gì...từ từ nói...Tuyết nhi...cứu anh...”
Đang nói dỡ dang, Lý Duy đã bị Richard và Kei túm lấy, điên cuồng lắc hỏi:
“Ai là nụ hôn đầu của Snow?”
“Ai vì Snow giả gái suốt mấy năm trời?”
“A, là Gia Ngạo Luân và Bảo Minh sao? Thảo nào cứ thấy thiếu thiếu thứ gì? Ra là họ!” Vỗ tay cái bộp, Snow bừng tỉnh nói.
Mn: “....”
Đây thực sự là thiên tài trong thiên tài sao? Hay là thiên tai hả trời?
“Xôn xao”
Ngoài cổng trường bỗng ồn ào hẳn lên, mn quay sang nhìn thì oh my god!
Tiểu Tuyết và Thanh Loan sợ hãi hét lên:
“Aaaaaa! The monster! Or Vampire?”
Ngoài cổng trường, một yêu quái, ý, không phải, ma? Cương thi? Ừ, chắc là cương thi rồi.
Chân đi đôi giày cao gót 8 phân, gương mặt trắng như ma cà rồng, môi đỏ như máu, mắt đen như than, mặt dài như trái dưa leo, bộ ngực thì...to như trái bưởi, eo nhỏ như gậy trúc, còn cái đít bò của cô ta nay được nâng cấp lên thành...đít bò sữa.
Cô ta mặc bồ đông phục hai màu trắng xanh của trường không hề giống một học sinh, đặc biệt là vòng một, do bự quá nên các cúc áo sắp bung ra luôn rồi, mông thì to quá nên chiếc váy vốn dài qua đùi nay ngắn còn tới ngang đùi một chút.
Mái tóc nhuộm màu đỏ đen được uốn xoăn như tua mực xỏa tung bay trong gió, bầu trời không hiểu sao lại tối thui, làm sự xuất hiện của cô ta y như ma nữ trong phim ma vậy.
Tất nhiên, những điều trên là trong mắt Tiểu Tuyết nhóm, còn đây là trong mắt mn trong trường, chủ yếu là nam sinh.
Gương mặt hình trái xoan, làn da trắng như trứng gà bóc, môi đỏ như son, đôi mắt đen như vũ trụ sâu thẳm, ngực chắc cup E, eo con kiến, vòng 3 cực khủng.
Mái tóc nhuộm màu đỏ đen khiến cô trông cá tính hơn, những lọn tóc xoăn uốn lượn như sóng biển tung bay trong gió, nhìn cô ta như một nữ thần vậy.
Bầu trời bỗng dưng tối đen khiến sự xuất hiện của cô ta như ánh sáng cứu vớt nhân loại khỏi màn đêm u tối.
Về phần quần áo thì như trên.
Dù sao tuy vụ sinh nhật làm hình tượng của cô ta xuống dốc không phanh nhưng đó là trong giới quý tộc, trường học thì do những năm qua không ngừng cố gắng, ả vẫn gây dựng cho mình một vị trí không nhỏ trong lòng mn, trừ các nữ sinh, vì ả luôn bám các nam thần nên vị ghét.
Trường này nam nhiều hơn nữ nha!
Còn hỏi tại sao Vũ Mị Nhi thay đổi chóng mặt như thế mà mn vẫn nhận ra? Đơn giản là ở chỗ chân mày bên trái của cô ta có nốt ruồi to bằng cái móng tay, xóa cỡ nào cũng không được nên nó như một biểu tượng cho thân phận của cô ta vậy.Club của cô ta còn xăm nốt ruồi y hệt cô ta nữa, làm cô ta thấy rất tự hào nha!
Còn hỏi tại sao cô ta lại thay đổi nhiều như vậy, aiz, chuyện kể ra rất dài.
Chả là một ngày hè oi ả, tụi Bảo Bảo rủ nhau đi hồ bơi, trùng hợp thay cô ta cũng vậy, mà ba người các cô dù mới 15 tuổi nhưng thân hình cực nóng bỏng, lại mặc đồ bơi làm tụi con trai trong hồ bơi máu mũi phun cao ba thước, con gái ghen tỵ trừng muốn lòi con mắt luôn và tụi con trai đi cùng các cô thì mùi dấm chua bay đầy trời.
Còn Vũ Mị Nhi? Ôi chao, thân hình cũng nóng bỏng không kém với cặp mông to tròn muốn đứt chỉ. Tại sao họ chỉ chú ý đến mông thôi?
Đơn giản vì vòng một của cô ta là cỡ A, vòng hai chắc ăn hơi nhiều nên có chút mỡ bụng rồi, chỉ có vòng ba là nóng bỏng nhất thôi.
Mọi người trong hồ bơi có vài người nhận ra các cô (tất nhiên là trừ Bảo Bảo) và bắt đầu so sánh hai bên với nhau.
“Woa! Nhìn kìa, Từ tiểu thư, Mạc tiểu thư và cô gái cạnh họ mới nóng bỏng làm sao!” Nam nhân A chảy dãi nhìn, cảm thán.
“Ôi, tao mà có cô bạn gái như họ, chết không luyến tiếc, vừa đẹp, gia thế tốt, lại đầy tài năng!” Nam nhân B mơ mộng, máu mũi như sợi mì chảy xuôi hai bên.
“Uy, tao thấy Mị Nhi nữ thần cũng nóng bỏng lắm mà! Sao tụi bay không nói?” Nam nhân C khó hiểu.
“Haiz, tuy là cô ấy cũng...đẹp, nóng bỏng đấy nhưng chỉ được vòng ba thôi. Chứ hai vòng còn lại thì...” Nam nhân A dán mắt vào cặp mông của Vũ Mị Nhi, lau nước dãi tiếc nuối nói.
“Ờ, đúng vậy. Mày xem nè, trong này em nào mặc bikini mà chẳng hot, có điều ba người kia là hot nhất. Mà Mị Nhi nữ thần của mày, chậc chậc. Gà trong bầy hạc.” Nam nhân B tặc lưỡi phân tích.
Ầm ầm ầm.
Vũ Mị nhi vừa nghe chết đứng, thạch hóa ngay tại chỗ.
“Ờ, mày nói cũng đúng.” Lời nam nhân C tựa như một tia sét khiến ả cháy đen thui.
Vù vù.
Một ngọn gió thổi qua, đem bị sét đánh Vũ Mị Nhi thổi bay đi mất.
“Hi hi, đã xấu còn không chịu ở nhà, ra ngoài làm chi cho mất mặt.” Nữ nhân A che miệng cười khúc khích.
“Phải đó, người ta không ngại, tôi còn ngại thay người ta nha!” Nữ nhân B phụ họa.
“Ha ha ha!” Một đám con gái cười vang.
“Hức hức hức. Sao mn lại nói vậy, hức, mn thật xấu tính mà! Hu hu hức.” Vũ Mị Nhi lại mang chiêu nước đái cá sấu ra dùng, ả òa khóc rồi chạy mất tiêu.
Dĩ nhiên, để lại tụi con gái bị đám con trai chỉ trích một phen.
“Các cô thật quá đáng mà! Sao lại nói cô ấy như vậy chứ?” Nam nhân C tức giận chỉ trích.
“Hừ, chính mấy người đã bày ra đầu tiên, đừng tỏ ra anh hùng cứu qủy nhân!” Nữ nhân B khinh thường hừ lạnh, mọi người tản ra về hết, hôm đó Bảo Bảo nhóm độc chiếm hồ bơi, chơi vui hết sảy.
......kết thúc hồi tưởng............
Nghe tiếng hét kinh thiên động địa của Tiểu Tuyết và Thanh Loan, tụi con gái bừng tỉnh, che miệng cười nói:
“Nha, cũng đúng ha. Mặt trắng như da người chết, môi đỏ còn hơn máu, ai nha, kể ra cũng đúng vậy thật.”
Nữ sinh A cười trộm:
“Đúng vậy nha. Nhưng mà mới có hai tháng hè thôi mà thân hình cô ta đã thay đổi nhiều như vậy. Chớ không phải là....”
“Hừ, chứ còn gì nữa! Thà xấu mà thật còn hơn đồ đẹp mà giả!” Nữ sinh B khinh thường hừ lạnh nói.
“Xì xào xì xầm”
Vũ Mị nhi nghe thế giận tái mặt nhưng vẫn cố giữ hình tượng thánh mẫu của mình, lại ôm mặt, nước đái cá sấu tung bay:
“Hức, bạn là người lần trước ở hồ bơi nói xấu mình đây mà. Hức, tuy mình không đẹp bằng bạn nhưng....hức, rõ ràng mặt bạn cũng trét đầy phấn son đó...thôi...hức...sao lại nói...hức..mình như vậy...”
“Cô....”
Nữ sinh B tức giận chỉ vào mặt ả, không nói nên lời.
Choa! Từ sau sinh nhật của Tiểu Tuyết và Thanh Loan cô ta đã thông minh không ít a! Còn biết lý luận cơ đấy! Xem ra bệnh liệt não đã được chữa trị phần nào rồi.
Snow thú vị khơi mào lông mi nghĩ, mấy người bên cạnh cũng suy nghĩ như cô.
P/s: Chương sau sẽ có thịt nha!
Giới thiệu chương kế:
“Sao? Tổ chức sinh nhật hả? Ở nhà cậu sao? Thật tốt quá, cuối cùng cũng được đến nhà cậu rồi!”
“Ân! Nóng quá! Thật khó chịu, giúp em với! A nha~”
“Bảo Bảo! Ực!”
.
.
.
.
.
.
Thông báo nhỏ!
Vì lịch học dày đặc nên sắp tới chắc Mew sẽ đăng truyện không đều đặn lắm nha!
Phải tới cuối tuần mới có thời gian rảnh lận, vậy nên hy vọng mn thông cảm!
Cuối cùng, thành thật xin lỗi! >0
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...