Long U cảm thấy ý tưởng này thật không tồi, hắn nhanh chóng biến trở lại hình người, một luồng ánh sáng lóe lên bên cạnh hắn xuất hiện hai người đàn ông y hệt.
- Hơ?
Tám bàn tay lành lạnh lướt qua cơ thể ửng đỏ nóng bỏng của Lạc Dư. Cậu còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Long U bế lên, hai tay hắn luồn qua bắp đùi cậu cưỡng ép kéo mở ra để hai nam nhân kia nhìn thấy nơi bí ẩn của Lạc Dư.
- Các học trò đáng quý, hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi chơi trò người lớn, nhất định phải tập trung đó, nếu không...
Long U ghé sát vào tai Lạc Dư:
- Nếu không sao có thể th** bảo bối của chúng ta đến *** tiên *** tử chứ.
- Vâng, sư phụ, chúng con sẽ học thật tốt, nhất định dùng hết sức lực th** sư mẫu.
Vẻ mặt người nói ra câu này rất bình tĩnh, Long U nhếch miệng cười tà dừng lại không động nữa, Lạc Dư thoáng chốc tỉnh táo lại mơ hồ nhìn ba nam nhân trước mặt.
- Các ngươi... là ai?
Âm thanh khàn đặc này, Lạc Dư kinh hãi, nhưng đám nam nhân đang vây quanh cậu không để ý lắm.
- Sư mẫu, sao người lại mọc trên dương *** của sư phụ? Thật kì quái.
Hai gương mặt giống hệt nhau, Lạc Dư ngẩn ra hiển nhiên không nhớ những lời Long U từng nói muốn chơi 4p.
Cậu chỉ thắc mắc, Long U từ bao giờ có đồ đệ, hơn nữa còn giống y chang hắn. Là con riêng Long U sao?
Lạc Dư không hiểu chuyện gì xảy ra, Long U không giải thích, nói với hai người trước mặt.
- Nhìn kĩ, nơi này là ta* *****, lát nữa các con có thể cắm vào trong này tìm đến t** tâm đem nó nghiền nát, như vậy thì sư mẫu mới vui vẻ để các con chơi, biết chưa?
- Nha, vậy sao nó lại có nước?
- Vì sư mẫu của con quá lãng, bị người nhìn cũng có thể hứng lên, sư mẫu chắc chắn đang thèm khát cây gậy của hai đứa đi.
Lạc Dư che mặt xấu hổ muốn chết:
- Long U, câm miệng.
Người nào đó mặc kệ, hắn từ từ rút cây gậy của mình ra.
- Aiz, sư mẫu của hai đứa quá *** đãng, hai đứa sờ thử xem, nó đang mấp máy nè.
Hai người kia chớp chớp mắt tò mò đi tới dùng ngón tay ấn ấn.
- Kì lạ, sư phụ, chỗ này của sư mẫu đang hút tay con, hơn nữa bên trong thật ấm.
- Hể?? Có nước, sư phụ, cái này uống được không?
Hai người thấp giọng nói, Lạc Dư hung hăng nhéo Long U một cái. Cậu hét lên:
- Tránh ra, hai người các ngươi đừng chạm vào lão tử.
Long U sờ soạng đầu ngực cậu nói:
- Nước có thể uống, hơn nữa uống rất ngon là đằng khác.
Lạc Dư nhìn hai người vùi đầu vào uống nước ép dâu mặt liền tái đi.
- Này, đừng..đừng mà, ách.
Đáy mắt Long U trở nên u ám, bảo bối, ta muốn em triệt để trầm luân, muốn em mãi mãi chỉ có thể ở bên ta, dùng gậy của ta mà an ủi.
- Nào hai đứa, mau cho sư mẫu ăn cây gậy của hai đứa đi. Sư mẫu con thèm lắm rồi đó.
- Sư mẫu thèm sao? Không thỏa mãn người là khi sư diệt tổ, nếu vậy thì đồ nhi vào nha,sư mẫu, người mau "mở cửa" để đồ nhi th** người nào.
Hai cây hùng ưng thâm tím một nhát đâm nút cán, Lạc Dư mở to mắt giãy giụa. Không được, đây là đồ nhi, là con của Long U, sao hai đứa có thể gian d*m cậu thế này được chứ. Vừa nghĩ đến việc mình bị lão công cùng đồ nhi của hắn thay phiên chiếm đoạt, Lạc Dư mím môi xấu hổ không biết phải làm sao.
- Đừng, Long U, ta chỉ muốn ngươi làm ta thôi.
Hai người vừa tiến vào thân thể cậu nghe thấy vậy liền sầm mặt. Đáy mắt bùng lên lửa giận ngập trời, một người túm chặt bắp đùi cậu hung hăng thúc lên, một người giữ lấy hai cánh m*ng cậu dốc toàn lực đâm thật mạnh.
- Aaaa.
Lạc Dư há miệng nước miếng chảy xuống. Đừng, hai tên đáng chết đừng động vào chỗ đó.
- Hức, không, đồ nhi ngoan, hai người các ngươi nhẹ chút, điểm d*m của sư mẫu bị đụng tới rồi. Đồ nhi ngoan, tha cho sư mẫu đi.
Hai người đàn ông cười cuồng dã:
- Sư mẫu, sao người lại tàn nhẫn với chúng con như vậy? Người rõ ràng thích bị chúng con làm như vậy mà còn ra sức chống cự. Sư mẫu sao người có thể *** đãng đến mức này, bị chính đồ nhi của mình th** rất thích đúng không. Th** chết người, đồ nhi th** chết người, người chỉ được phép sinh ra trên dương *** của đồ nhi cùng sư phụ thôi biết chưa?
- Hả? Biết chưa? Người chỉ được phép cho đồ nhi cùng sư phụ th**, người là lão bà của bọn con, chỉ cần con muốn thì người đều phải chổng m*ng lên cho con th**. Sư mẫu, người biết chưa.
Lạc Dư bị hai đại nam nhân hung mãnh làm đến thất thần, thích quá.
Long U vẫn trầm mặc không nói lúc này mới đứng dậy, hai cây gậy hùng dũng chạm vào má cậu cọ cọ.
Hắn không giống hai người kia chỉ biết dốc sức tiến vào nơi sâu nhất, Long U cười dịu dàng:
- Bảo bối, em ăn dương *** của đồ nhi ta, em biết ta đã phải mất bao nhiêu công sức mới nuôi bọn nó lớn đến từng này không? Giờ em lại quyến rũ bọn nó, còn ăn cây gậy của bọn nó, ta phải phạt em thế nào đây.
Hai người kia nghe thấy lo sợ nói:
- Sư phụ, không phải sư mẫu câu dẫn bọn con. Tại ta* **** của người quá đẹp, hơn nữa người *** đãng như vậy không có cây gậy to lớn thỏa mãn thì sao được chứ.
- Sư phụ, người để sư mẫu phải dâng t** m*ng cho bọn con chơi. Như vậy chắc chắn người không làm sư mẫu thích, người không thể trách sư mẫu.
Long U cười lạnh,hắn dùng gậy của mình vỗ vỗ lên gương mặt trắng nõn của Lạc Dư.
- Ha, xem ra ** nhỏ kia của em thật sự quá mê người. Nếu không hai đứa nghịch ngợm kia cũng không mê em đến như vậy.
Long U vuốt cằm:
- Không phạt cũng được thôi.
Hắn đưa hùng ưng đến bên môi cậu nhàn nhạt:
- Mau, giúp phu quân li*m nó.
Lạc Dư mê mang theo bản năng tránh khỏi thứ tỏa ra mùi hương đặc trưng của bộ vị đó. Hai người đang đâm cậu bất an vội vàng nói:
- Sư mẫu, mau li*m đi.
Tầm nhìn trước mắt rõ hơn một chút nhưng đợi đến khi cậu hoàn hồn thì đầu đã bị một tên giữ lấy, tên còn lại cạy mở miệng cậu đưa tới từ từ ăn hùng ưng của Long U vào.
- Sư mẫu, ngon lắm đúng không? Lát nữa đồ nhi cùng tiểu sư đệ cho người li*m sau, giờ người ăn của sư phụ trước, ngoan, sư mẫu ngoan nhất, mau ăn đi.
Ngươi... các ngươi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...