250 lắc lắc chiếc đuôi mềm mại của mình đi tới trước mặt cậu, mặt nó hơi hếch lên rồi đưa chi trước lên miệng ho khụ một tiếng.
- / Kí chủ, có thông báo mới cho cậu đây/
Lạc Dư xoa xoa hai bên thái dương nhíu mày:
- Dạo này con mèo nhà ngươi càng ngày càng mất nết rồi đó, muốn ăn đấm?
- /.../ Mắc mớ gì muốn đấm nó, nó có làm gì sai đâu, mèo ngoan thế này cơ mà, hứ.
- Không nói?
Lạc Dư thấy mèo mướp thúi còn đang chìm đắm trong thế giới của mình liền bẻ khớp tay, nhưng cậu còn chưa kịp làm gì thì con mồn lèo đã ba chân bốn cẳng chạy mất dép.
Phi, đừng nói là muốn đánh nó thật nha, nó có làm gì sai đâu mà đánh nó, bổn bảo bảo thiên chân khả ái như vậy, mèo lại còn hiểu lòng người nữa, làm gì có ai tri kỉ như bổn bảo bảo chứ, hừ hừ.
250 giơ chi trước lên vuốt râu cảm thấy mình đúng là con mèo tốt nhất quả đất, quá tuyệt vời.
"BỐP"
- /A, kí chủ, sao lại ném giày vào mặt bổn bảo bảo, thúi chết đi được./
Con mèo nào đó làm ra vẻ mặt ghét bỏ, thậm chí nó còn che ngực làm ra bộ dáng đau đớn lắm.
!!!
Con thần kinh!!
Lạc Dư lẩm bẩm, con mèo này nhà cậu càng ngày càng mất đi vẻ ưu nhã của loài mèo. Nó thành mèo đột biến rồi, thành con thần kinh không thuốc chữa, thành con mất dạy chỉ biết mắng chửi kí chủ.
Hừ, chắc chắn người tạo ra con mèo này đầu óc cũng không bình thường, nhìn nó xem hâm hâm dở dở, nhìn mà chỉ muốn đấm cho một cái.
- Có nói không để lão tử còn biết mà đi ngủ.
250 cả người nhịn không được lắc lư qua lại học theo mấy vị công công trong mấy bộ phim nó đã cày suốt những ngày được nghỉ ngơi.
- /Ây za, kí chủ ~ đừng giận mà, lão nô sợ lắm/
Ọe
Toàn thân Lạc Dư không nhịn được sởn tóc gáy trợn ngược mắt nhìn con mèo đang dùng hai chân trước ôm mặt, dùng hai chân sau đứng như con người.
- Mi muốn chết!!!
- / A, nha nha, kí chủ bạo lực gia đình kìa, mèo đáng yêu thế này sao có thể nhẫn tâm ra tay đánh đập được. Kí chủ thật tàn nhẫn, mèo không chơi với kí chủ nữa đâu ~/
Lạc Dư càng nghe càng cảm thấy buồn nôn, cái con mồn lèo này không phải biến thành thái giám thật rồi đó chứ, giọng nói ẻo lả sến súa chẳng khác nào lão thái giám bên cạnh hoàng thượng.
- ... Mi còn nói nữa là ta cắt hai hòn bi kia của ngươi cho ngươi thành thái giám thật đó!!
- Ơ.
250 vừa nghe thấy vậy liền kẹp chặt chân lại, hai chi trước cũng thu về, bốn chân của nó cùng nhau che chắn bảo vệ tiểu bảo bối của mình.
Huhu, kí chủ độc ác giống y chang mấy phi tần thích bày mưu tính kế trong phim, thật đáng sợ, còn muốn cắt người anh em của nó. Hức, nằm mơ.
- /Ư ~ hức, kí chủ, bên hệ thống chủ có thông báo mới./
/Bởi vì kí chủ hoàn thành nhiệm vụ quá nhanh, cũng quá đơn giản nên tùy thời sẽ có nhiệm vụ mới trong quá trình cậu "đè" nam chủ/
Lạc Dư vừa nghe thấy vậy liền sầm mặt, hoàn thành nhiệm vụ nhanh quá cũng có tội?
- Mèo mướp thúi, là thằng nào nghĩ ra cái ý tưởng này?
M* ki*p, có biết cậu muốn hoàn thành nhiệm vụ đã phải bán cái m*ng của mình như thế nào không hả? Ở đó mà dễ, há, nếu dễ thì sao mấy người không tự đi mà làm đi, giao cho ta làm gì.
Lạc Dư tức muốn điên lên, 250 cảm nhận được linh hồn cậu đang phóng ra sát khí mặt mèo liền co rúm lại ấp úng giải thích:
- /Kí chủ, cậu đừng trách tôi, chuyện này là do bên chủ hệ thống thời không truyền đến, tôi không biết gì đâu/
Lạc Dư lườm nó một cái cười hừ:
- Ta thấy ngươi rất thích thú thì có, mặt mèo sắp nở hoa luôn rồi kia kìa.
Mèo mướp thúi tưởng thật vội vàng dùng hai chi trước sờ sờ mặt mình lẩm bẩm:
- / Biểu hiện rõ như vậy sao?/
Trong không gian trắng xóa này chỉ có nó cùng Lạc Dư. Nó vừa nói xong không khí xung quanh liền lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy lạnh xuống.
- Hừ, cốt truyện.
Mặt mèo sụ xuống ném cho cậu một cuốn sách môi trề ra nói:
- /Nè/
Lạc Dư bắt lấy mở cuốn sách ra.
Thế giới lần này cậu xuyên đến là tinh tế. Nam chủ Lâm Thiếu Mặc, hắn là một alpha cấp cao đáng ngưỡng mộ. Tất cả những omega trải dài khắp liên bang tinh tế đều muốn gả cho hắn.
Bọn họ đúng là mê luyến vẻ ngoài cường thế cùng pheromone khiến người ta nhũn chân của hắn. Nhưng thực ra họ muốn gả cho Lâm Thiếu Mặc càng là vì gia cảnh của hắn.
Cha lớn cùng ông nội hắn đều là người trong quân đội, cha nhỏ của hắn bối cảnh càng không đơn giản, gia tộc của ngài ấy chính là nhà cung cấp thực phẩm, các loại rau sạch, thịt thú...
Những thứ này ở mấy ngàn năm trước chỉ là những thứ rẻ mạt không đáng tiền. Nhưng đó là mấy ngàn năm trước, tình thế bây giờ đã hoàn toàn thay đổi. Rau củ quả thời đại này đã biến thành xa xỉ phẩm chuyên phục vụ cho những tầng lớp cấp cao.
Phải nói gia đình bên cha nhỏ của Lâm Thiếu Mặc đúng là giàu nứt đổ vách, nói không ngoa thì số tài sản nhà bọn họ có còn nhiều hơn cả hoàn bộ những nguyên lão trong Liên Bang Tinh Tế hợp lại.
Nam chủ có chỗ dựa lớn như vậy đương nhiên cũng không phải hạng xoàng xĩnh gì. Hắn theo gót cha cùng ông nội tiến vào quân doanh.
Hắn thừa hưởng vẻ ngoài mĩ miều của cha nhỏ, lại còn sở hữu cái đầu cùng khả năng của cha lớn nên trong một thời gian ngắn đã bộc lộ được tài năng xuất chúng.
Có điều chuyện đó cũng không hẳn là điều gì tốt đẹp, những kẻ âm mưu nhăm nhe quyền lực cùng tiền tài của nhà hắn đã lâu bắt đầu lập kế sách hãm hại hắn, muốn Lâm gia đoạn tử tuyệt tôn.
Lâm Thiếu Mặc bị trúng kế của kẻ gian, bị thương rất nặng, lúc được đưa trở về thì đã ở trong tình trạng hấp hối.
Cha nhỏ của hắn dốc toàn lực đem bác sĩ giỏi nhất mời đến chữa trị cho hắn, còn cha lớn của hắn thì cũng tức giận không kém.
Ông ấy ngang nhiên khiêu khích toàn bộ Liên Bang, dùng thủ đoạn tàn nhẫn, bằng với tốc độ chóng mặt đem toàn bộ kẻ đã hại con trai mình trừng trị, không chết thì cũng mất một miếng thịt.
Lâm Thiếu Mặc là nhân vật chính đương nhiên sẽ không chết dễ dàng như vậy. Hắn tỉnh lại nhưng đầu bị chấn động mạnh, biến thành một tên ngốc.
Nguyên chủ là quản gia nhà họ Lâm, chỉ hơn nam chủ có 6 tuổi, là một omega xinh đẹp.
Sau khi Lâm Thiếu Mặc bị thương liền nằng nặc quấn lấy nguyên chủ muốn cậu chơi với mình nhưng hắn lại không thích ở với cha mẹ mình. Hết cách, cuối cùng nguyên chủ đành phải rời khỏi nhà chính Lâm thị đi đến nhà riêng của hắn.
Trong quá trình Lâm Thiếu Mặc điều trị thì có một omega nữ theo bên cạnh trợ giúp. Nam chủ dần thích ở chung với cô ta, xa cách nguyên chủ.
Nguyên chủ thực ra rất thích Lâm Thiếu Mặc, chỉ là cậu ấy không dám nói, cậu ấy biết gia cảnh của cùng thân phân của mình nên chỉ dám đứng nhìn từ xa.
Còn nữ nhân kia thì trái ngược, gia cảnh của cô ta chỉ ở hạng trung, thậm chí tài sản nhà họ so với tiền thưởng của nguyên chủ còn ít hơn.
Cô ta từ lâu đã thích Lâm Thiếu Mặc, dù thế nào cô ta cũng không ngờ được mình lại có cơ hội tiếp xúc gần với người đàn ông này đến vậy.
Trong lòng cô ta từ khi nhìn thấy Lâm Thiếu Mặc thì đã có ý định muốn câu dẫn hắn.
Trải qua bao nhiêu cố gắng thì cô ta cũng đã thành công, Lâm Thiếu Mặc hồi phục, tuy hắn đối xử với cô ta lạnh nhạt hơn không ít nhưng vẫn để cô ta ở lại, cuối cùng chẳng biết tại sao lại có con luôn.
Cứ như thế ả nữ nhân đó liền trở thành thiếu phu nhân Lâm gia, còn nguyên chủ? Ha, nam chủ chỉ thưởng cho cậu ấy một chút tiền rồi đuổi người trở lại làm quản gia ở nhà chính.
Hết!
- / Nhiệm vụ chính tuyến: Đè nam chủ/
- / Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ - Khiến nam chủ yêu cậu ấy/
- /Tiến vào thế giới nhiệm vụ/
- /Chuẩn bị truyền tống/
- Ơ.
Lạc Dư còn chưa kịp phản ứng đã bị lỗ đen cuốn lấy kéo vào bên trong, truyền tống tới thế giới nhiệm vụ.
Đợi đến khi cậu hồi phục tinh thần thì liền cảm thấy ngực mình có chút khó chịu. Cúi đầu xuống nhìn, Lạc Dư ngơ ngác nhìn cái đầu xù xù cùng bộ dạng chăm chú ngậm một bên ngực của mình vừa nhay cắn vừa lẩm bẩm:
- Sữa của A Mặc đâu? Rõ ràng lúc trước cha nhỏ cũng dùng cái này đút sữa cho A Mặc mà. Ca ca, anh có phải đã giấu sữa của A Mặc đi rồi không, mau trả A Mặc đi.
- ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...