Kế Hoạch Chinh Phục Cô Vợ Lạnh Lùng Của Bá Chủ Hắc Đạo
Trên giường, Dĩ Liêm như một con thú xé nát áo quần cô gái kia.
-Liêm, anh thật hư! - Tuy là nói như vậy nhưng tay lại thoăn thoắt mở từng cúc áo sơ mi của hắn
- Anh chỉ hư với em thôi bảo bối ạ! - Dĩ Liêm nói rồi sờ soạng khắp người cô gái kia, để lại các vết tím đỏ trông rất bắt mắt. Đúng lúc này, ả ta lấy tay ngăn tay của Dĩ lIêm lại, hắn bất mãn nói:
- Chuyện gì vậy, chẳng lẽ e không "muốn" anh sao?- Cô ngồi chứng kiến cảnh này mà nước mắt rơi lã chã, chân nặng như đeo chì không sao mà ra được
- Người ta cũng muốn lắm nhưng còn một chuyện cần làm rõ.
- Em nói đi - Hắn cúi xuống cổ ả hít hà như hít thuốc phiện, tay sờ loạn trên cơ thể cô gái kia.
- Anh và con nhỏ Uyển Thanh đó, rốt cuộc là có quan hệ gì? - Ả cố tình chà bộ ngực vào của mình vào bộ ngực săn chắc của Dĩ Liêm
- Cô ta à, chỉ là đồ chơi của anh thôi, nếu bảo bối không thích anh sẽ đá đi - Dĩ Liêm nói xong liền cởi hết áo quần của mình.
" Đồ chơi sao" "Đá đi sao" các người đợi đó, sẽ có ngày tôi khiến các người sống không bằng chết - Cô cố nuốt nước mắt vào lòng, lấy cốc nước bên cạnh ném thẳng vào bên giường.
" Choang" tiếng cốc vỡ làm đôi cẩu nam nữ đang ân ân ái ái trên giường đồng loạt quay về phía cô. Dĩ Liêm luống cuống lấy chiếc quần bên cạnh mặc tạm vào, lại gần cô, lắp bắp nói:
- Uyển Thanh, sao em lại ở đây
- Anh tránh xa tôi ra. Nếu không nhận được tin nhắn nặc danh rồi đến đây có phải tôi sẽ không may mắn xem được phim 18+ miễn phí của hai người không. Thư kí và tổng lại làm ra chuyện này nha. Chỉ ít phút nữa thôi cả 2 người sẽ nổi tiếng đấy.
- Uyển Thanh, em phải tin anh, anh... anh là bị cô ta quyến rũ
- Có gan làm mà không dám nhận, Dĩ tổng của chúng ta thật cao quý a. Coi như lâu nay tôi mù, tôi nhu nhược nên mới đi yêu một thằng trai bao như anh đi - Cô lắc đầu, ánh mắt hiện lên tia giễu cợt, khinh bỉ nói
- Cô... cô giỏi lắm. Thế cô nghĩ cái loại quê mùa, sống trong cô nhi viện như cô lại đòi lọt vào mắt của tôi ư. Thật ra tôi chỉ muốn thử một chút với gái còn lần đầu như cô thôi... Chậc chậc...tiếc quá, phải hạ màn sớm như vậy
Từng lời nói của Dĩ Liêm như hàng trăm mũi dao sắc nhọn đâm thật sâu vào trái tim cô. Cô cố gắng nở một nụ cười thật tươi, nói rồi đi ra khỏi phòng:
- Cảm ơn vì tất cả những gì anh làm cho tôi trong thời gian qua
Cô vừa chạy vừa khóc, không để ý va vào một người đàn ông lạ mặt...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...