Xe bay nhanh chóng chạy mất, Cố Diệc Linh cười nhạo một tiếng, rất vừa lòng với việc chọc tức họ.
Cậu thật sự không thích thú gì với cái gia đình lạnh lùng kia.
Mặc dù cậu là trẻ mồ côi, nhưng sau khi xuyên qua nhiều thế giới cũng từng cảm nhận được hơi ấm gia đình.
Trong mắt cậu, cha mẹ Cố và Cố Diệc Trạch không được xem là người nhà, cha mẹ Cố chỉ xem nguyên chủ là công cụ để liên hôn, Cố Diệc Trạch dùng cậu như một công cụ để lấy lòng Caroll, cho nên khi Ethan xuất hiện, cậu ta mới có thể dễ dàng cướp đi mọi thứ mà nguyên chủ có.
Nếu nguyên chủ có thể suy nghĩ rõ mọi chuyện trong đó thì đã không rơi vào kết cục thảm thiết như vậy.
Nếu cậu đã xuyên vào nguyên chủ, cậu cũng không định tiếp tục tỏ vẻ quan hệ tốt với người nhà nguyên chủ.
Sau khi biết được hoàn cảnh của nguyên chủ, cậu chỉ hận không thể đì chết đám người nhà kia!
Nếu như không trở về nhà, Cố Diệc Linh nhìn xung quanh, định đi dạo lung tung một hồi, dù sao có lẽ cậu còn sống ở thế giới này ‘cả đời’ mà.
Cố Diệc Linh đi đi dừng dừng, quan sát thế giới vừa quen thuộc vừa xa lạ này.
Cậu vốn từng sống ở thế giới tương lai như thế này, cho nên cũng không cảm thấy xa lạ lắm: Thành phố bay trên không trung, đường xá rộng lớn, thực vật kỳ dị tới từ khắp nơi ngoài vũ trụ, ven đường còn có vô số cửa hàng lớn nhỏ, đặc biệt các cửa hàng cơ giáp và quân trang có rất nhiều.
Đây là một thời đại chiến tranh, chỉ cần có khả năng quân sự mạnh mẽ và kỹ thuật tiên tiến là có thể xưng bá ở đây.
Nơi này chỉ có kẻ mạnh mới nhận được sự tôn trọng từ người khác.
Nhưng từ trước tới nay, kẻ mạnh không phải là Omega.
Cố Diệc Linh cũng không lo lắng về việc không thực hiện được nguyện vọng của nguyên chủ, tinh thần lực và thể lực của nguyên chủ rất cao, trong nhóm Alpha cũng thuộc dạng tầm trung, nếu không có Ethan, nếu cậu sinh ra ở một gia đình bình thường thì cậu đã có thể dựa vào sự nỗ lực của bản thân để đạt được thành tựu lớn.
Huống chi người điều khiển cơ thể này là Cố Diệc Linh, cậu có cả trăm ngàn phương pháp để trở thành Omega mạnh nhất, đứng trên đỉnh của thế giới này.
Cậu đi vào một cửa hàng cơ giáp tầm trung, bên trong bày biện rất nhiều cơ giáp bình thường nhưng lại có một vài linh kiện không tệ, Cố Diệc Linh đứng bên trong nhìn ngắm.
Những người vào đây phần lớn đều là Alpha, số ít là Beta, còn Omega nhu nhược thì hoàn toàn không có, không ai có thể tin được họ có khả năng điều khiển cơ giáp.
Cố Diệc Linh không hề che giấu mùi hương Omega trên người mình, thế nên có vô số ánh mắt nghi ngờ rơi xuống người cậu, một ít Alpha còn bắt đầu rục rịch, muốn tới gần hơn.
Cố Diệc Linh không hề kinh ngạc với phản ứng của Alpha, với khuôn mặt này của nguyên chủ, ngay cả cậu cũng phải kinh ngạc mất mấy giây, bảo sao Caroll lại vì gương mặt này mà đồng ý ở cạnh nguyên chủ.
Mái tóc màu đen mềm mại, lỗ tai tinh xảo như tinh linh lộ ra ngoài.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, cái mũi thanh tú, đôi mắt to tròn giống như bầu trời đêm rực rỡ, bí ẩn và lạnh nhạt, đôi môi đỏ ướt át mê người, làn da trắng nõn như bạch ngọc tốt nhất, lấp lánh ánh sáng.
Đen và trắng, hồng và trắng đối lập mãnh liệt với nhau, sinh ra cảm giác thiêu đốt võng mạc, khiến người ta không khống chế được cảm xúc muốn chà đạp cậu.
Nếu nói gương mặt này có cái gì hơn Ethan thì chính là quá mức xinh đẹp, không giống Ethan trong sáng tươi mát.
Họ muốn xoa loạn mái tóc của cậu, muốn hôn lên bờ môi cậu, muốn in hằn dấu vết của mình lên cơ thể cậu, muốn đôi mắt linh hoạt kỳ ảo của cậu chứa đầy bóng dáng của bọn họ… Đặc biệt là bọn họ còn muốn nắm lấy mắt cá chân xinh đẹp, cột cậu vào giường, dùng vải đen bịt kín đôi mắt kia để mọi cảm giác của cậu đều bị họ khống chế, những thứ tốt đẹp nhất như nụ hôn của cậu, cơ thể cậu, mùi hương của cậu đều thuộc về họ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...