Dịch: Bánh
Lục Kính bận đến tối tăm mặt mũi, cả tháng rồi không về nhà, thế nhưng hôm nào hắn cũng gọi điện cho Doãn Tưu, hỏi xem hôm nay cậu ở nhà làm gì.
Mấy ngày đầu thì Doãn Tưu hay đi ra ngoài, hoặc đi giúp Lục Kính giải quyết mấy tên Alpha đang bất mãn và một số nhóm người đang muốn làm phản, cũng có thể là về nhà trồng rau làm cỏ với hai người mẹ, thi thoảng cậu sẽ ghé thăm Lục Kính, nhưng mấy ngày sau thì hắn lại không gọi được cho Doãn Tưu nữa.
Cậu đã tháo vòng cổ ra, Lục Kính không biết cậu đang ở đâu, nhưng hắn còn có quá nhiều cuộc họp, cũng như có rất nhiều kiến nghị để phê duyệt.
Thế là hắn phái Thẩm Quân đi điều tra thử xem rốt cuộc là Doãn Tưu đang đi đâu, Thẩm Quân đến phòng an ninh xem thử thì phát hiện Doãn Tưu được nhìn thấy lần cuối là ở trong tòa nhà bộ Ngoại giao, nhưng điều kì lạ chính là, tìm mãi vẫn không thấy người đâu.
Giữa trưa 12 giờ, Lục Kính kết thúc cuộc họp, nghe Thẩm Quân báo cáo xong, đúng thật là sau khi bước vào tòa nhà Bộ Ngoại giao thì Doãn Tưu đã biến mất. Cả một tòa nhà lớn, camera theo dõi ở đó đều là những thiết bị không có góc chết, một người sống sờ sờ như thế sao lại có thể như bốc hơi vậy chứ?
Nơi không có camera giám sát...... Nơi không có camera giám sát......
Chính là phòng riêng ở tầng cao nhất của Lục Kính!
Lục Kính lập tức đi lên tầng cao nhất, lúc đang đi, hắn nhận dược điện thoại của trợ lý, nói quần áo hắn thay ra lúc tắm rửa đã không còn, trợ lý đã tìm tới tận trong sọt đồ rồi nhưng vẫn không tìm ra được, toàn bộ quần áo cứ như không cánh mà bay.
Mất thì thôi, không quan trong bằng Tưu Tưu của hắn.
Hắn cúp máy, mở cửa rồi bước vào trong phòng, bên trong không có một bóng người, hắn tìm khắp nơi vẫn không tìm thấy người kia.
Lục Kính vừa suy sụp lại vừa tức giận, cầm cuốn sách trên bàn lên nện vỡ chiếc laptop rồi ngồi trầm tư trên ghế. Trong lúc vô tình, tầm nhìn của hắn bỗng bị nửa chiếc tay áo đang thò ra dưới gầm giường thu hút.
Đôi mắt của trợ lý bị chó ăn rồi à?
Lục Kính thật chỉ muốn kêu cậu trợ lý kia từ chức rồi cút quách đi cho xong mà thôi. Hắn từ từ đi qua đó, đưa tay muốn nhặt áo lên.
Nhưng hắn vừa kéo nó lên thì lại giống như đang có người ở dưới muốn lôi nó lại, Lục Kính cảm thấy thật kỳ quái lúc này hắn mới nhận ra drap giường và bao gối của mình cũng đã mất tích.
Lục Kính mở đèn pin trên di động lên, soi vào dưới gầm giường, vừa nhìn thấy cảnh dưới đó đã phải há hốc.
Quần áo dơ cùng drap giường của hắn dược bện lại thành một cục, tạo thành một bức tường nhỏ, còn Doãn Tưu đang nằm nghiêng, lấy bộ đồ mà hai người bọn họ vừa dùng để kéo co đặt lên cổ rồi vùi mặt vào đó, cố gắng ngửi mùi hương còn vương trên đó của Lục Kính.
"Tưu Tưu......"
Ánh sáng yếu ớt chiếu vào người Doãn Tưu, đây là một người luôn mang vẻ lạnh lùng lại bí ẩn, nhưng hành vi ngay lúc này của cậu lại cực kỳ dâm đãng, Lục Kính nhìn đến nỗi mê mẩn.
Doãn Tưu không quan tâm đến tiếng kêu của Lục Kính, cậu ôm quần áo của hắn, cọ sát càng lúc càng nhanh, Lục Kính nhìn thấy ngón chân của cậu giờ đã co rúm lại, đôi môi đỏ tươi đang cắn chặt để cố nén tiếng rên rỉ, sau vài lần thở dốc, Doãn Tưu ôm quần áo của Lục Kính, run rẩy bắn ra.
Đây đã là một hành động để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc đối với Lục Kính rồi, nhưng khi nhìn thấy từng giọt sữa đang chảy ra nơi đầu v* của Doãn Tưu, đầu hắn như nổ tung ngay tại chỗ.
Giờ thì Doãn Tưu lại chuyển qua tư thế dạng chân ra, cậu đối mặt với ánh sáng kia, cầm lấy quần lót mà hôm qua Lục Kính đã mặc quấn quanh dương v*t của mình rồi di chuyển lên xuống, nhưng cậu vẫn không thỏa mãn nổi, lỗ nhỏ trống vắng đến cùng cực, cậu muốn được Lục Kính cắm vào, muốn hắn thỏa mãn cậu, nhưng không thể được, vì cậu có con rồi.
Lục Kính tưởng Doãn Tưu ăn nhiều nên béo, nhưng nhìn phần bụng đang hơi phồng lên của cậu lại cảm thấy có gì đó sai sai, Doãn Tưu thuộc tạng người ăn hoài không mập, chẳng lẽ là..... có thai?!
Lục Kính mừng rỡ như điên mà nhìn Doãn Tưu, giờ cậu đã dùng ngón tay thon dài tự nhét vào trong mông mình, Lục Kính nhìn ngón tay thon dài trắng nõn kia mà máu nóng sôi sục, trong phòng ngoại trừ tiếng rên rỉ khó kiềm nén của Doãn Tưu còn có cả tiếng nước òm ọp, cùng với cả tiếng tim đập thình thịch của Lục Kính.
Doãn Tưu sướng rồi, đầu v* lại bắt đầu ứa sữa, cậu làm như Lục Kính không hề tồn tại mà tự an ủi thân thể mình, hết rên rỉ rồi lại thở dốc, nhưng chỉ ngón tay thôi thì làm sao có thể thỏa mãn được chứ, cảm giác lúc bắn tinh cũng không đủ thống khoái.
Chết tiệt.
đầu v* kia đang không ngừng chảy sữa, mùi sữa bắt đầu lan tỏa khắp căn phòng, mà thứ dưới thân Lục Kính cũng đã nóng rát phát bỏng rồi. Hắn lôi mớ quần áo kia ra, Doãn Tưu phản ứng rất nhanh, cậu cũng đưa tay chộp chúng lại, sống chết không muốn buông ra rồi nhìn Lục Kính bằng ánh mắt vô cùng hung tợn.
Lục Kính thuận thế kéo luôn cả Doãn Tưu ra, mà Doãn Tưu lại giống như sợ ánh sáng, vội vàng muốn chui lại vào dưới gầm giường.
Lục Kính lại lôi cả người cậu ra rồi ấn Doãn Tưu lên trên giường, không cho cậu cử động nữa.
Doãn Tưu ngửi được mùi hương quen thuộc nhưng vẫn không hề nôn nóng, sau khi thích nghi với ánh sáng rồi mới khẽ rên rỉ mà dùng giọng điệu quyến rũ gọi Lục Kính: "A Kính à......"
"Muốn thì tới tìm tôi sao," Lục Kính cởi áo ra, để lộ nửa người trên rắn chắc, hắn cúi xuống hôn vào môi Doãn Tưu, dùng dương v*t cứng rắn khẽ cọ vào khe mông đã ướt sũng của người kia, "Cầm quần áo của tôi tự an ủi, em đang muốn dụ dỗ ai vậy?"
"Em không có......" Doãn Tưu đẩy bả vai Lục Kính, giải thích, "Em đang làm tổ......"
Lục Kính vẫn là kẻ thiếu kiến thức trầm trọng về vấn đề sinh lý, hắn bị mùi hương trên người Doãn Tưu làm cho mê đắm, nhét ngón tay vào lỗ nhỏ của Doãn Tưu, cười trêu cậu: "Làm tổ ấp trứng à?"
Doãn Tưu không nói đùa với hắn, cậu cố gắng đẩy Lục Kính ra, ôm lấy bụng mình, thở phì phò: "Em phải bảo vệ cục cưng, anh cút đi!"
Lục Kính bị những lời của cậu làm cho sửng sốt, nhìn cậu bằng ánh mắt không thể tin nổi, thế nhưng dù có ngạc nhiên đến cỡ nào, hắn cũng sẽ không để Doãn Tưu chui xuống gầm giường nữa, thế nên Lục Kính đưa tay ôm lấy chàng trai, gọi điện thoại xin sự trợ giúp từ Triệu Hoài.
Triệu Hoài giải thích cho hắn, kỳ mẫn cảm của Doãn Tưu đã đến rồi, trong kỳ mẫn cảm sẽ có một vài Omega có thể tiết sữa, thậm chí còn có cả hiện tượng mang thai giả, lúc này Lục Kính mới hiểu ra, Triệu Hoài còn chưa kịp nói thêm điều gì thì hắn đã ngắt máy.
Sao Omega lại có thể đáng yêu, khiến cho người ta thấy thích như thế nhỉ?
Đặc biệt là Tưu Tưu, Omega của hắn.
Doãn Tưu cảm thấy Lục Kính không có ý tốt, cậu cố gắng thoát ra khỏi cái ôm của hắn, Lục Kính vừa lơ là một chút thôi, cậu đã chui xuống gầm giường, muốn chất đống quần áo kia lên rồi ôm quần áo của người đàn ông tự an ủi thêm một lần nữa.
Lục Kính lấy đống dây lụa màu đỏ cùng xích bạc do hắn đem từ trong nhà tù tới, không nói không rằng mà kéo Doãn Tưu ra bên ngoài rồi lấy dây xích cột vào chân cậu, dùng dây lụa có đính lục lạc quấn cổ tay cậu lại rồi móc vào trên đầu giường.
Dây lụa màu đỏ lại càng tôn lên nước da trắng nõn của Doãn Tưu, Lục Kính còn quấn thêm một vòng quanh ngực cậu, khiến hai đầu v* đã hơi phình to ra của Doãn Tưu phải đứng thẳng, vùng bụng cũng như thế, hai nơi căng phồng lại càng dễ thấy hơn bao giờ hết.
"Em không muốn......" Doãn Tưu khóc, cậu có thai mà, không thể làm tình được đâu, "Em muốn con cơ..... A Kính, A Kính, anh đừng làm vậy....."
"Tưu Tưu ngoan," Lục Kính nhìn Doãn Tưu đang khóc nức nở, ngoài miệng thì dỗ dành ngon ngọt thế thôi, nhưng hắn đã kéo khóa kéo quần, móc dương v*t đã cứng ngắc ra, để nó ngay miệng lỗ nhỏ của Doãn Tưu rồi lại khom lưng liếm một cái lên đầu v* cậu.
Thật đúng là mùi sữa.
Lục Kính bóp eo Doãn Tưu, đi vào toàn bộ, "Chúng ta làm chuyện thoải mái, em đừng khóc."
Đã lâu rồi không gặp, dục vọng của Lục Kính đã chất cao như núi, đặc biệt là lúc nhìn thấy Doãn Tưu đáng yêu như thế, hắn lại càng không nhịn được ham muốn chịch cậu tới phát khóc.
"Ưm......" Lục Kính mút sữa của Doãn Tưu một cách tận tình, nhẹ nhàng đâm vào vài cái thì hắn lại tựa như mưa rền gió dữ mà đâm vào thật mạnh, Doãn Tưu không chống đỡ nổi, chưa được bao lâu thì eo cậu đã mềm nhũn.
Dây lụa màu đỏ nhưng cũng đã bị dục vọng của Lục Kính lây nhiễm, quấn lấy Doãn Tưu thật chặt, tiếng lục lạc cũng vang lên theo từng nhịp cử động của người đàn ông, tựa như tiếng rên rỉ của cậu vậy. Cánh tay trắng nõn của Doãn Tưu giờ đã ửng hồng, khuôn mặt cậu ướt át, đầu v* thơm mùi sữa, lỗ nhỏ vừa nóng lại vừa chặt, Lục Kính cảm thấy mình sắp chết ngộp trong cơn sóng tình ái do người này đem đến rồi.
Doãn Tưu muốn kẹp hai chân lại, nhưng dây xích bạc lại giữ lấy cổ chân cậu, ma sát đến nỗi cổ chân cũng đã đỏ bừng, thế là cậu chỉ có thể co chân lại được một nửa, tiếng dây xích hòa với tiếng lục lạc kêu, như một mê hồn trận, khiến cho cả hai đều phải lạc lối.
Lục Kính mút lấy hai bầu vú vốn đã căng phồng kia cho đến khi chúng lại càng sưng to hơn nữa, quầng vú bị mút đến đỏ bừng, vốn chúng chỉ nho nhỏ bé tí, giờ lại to như một viên đậu hà lan, trông vô cùng nổi bật trên ngực chàng trai.
Lục Kính lấy miếng ngăn cắn trên miệng Doãn Tưu xuống, nó đã bị cậu làm cho ướt sũng, Doãn Tưu hé môi, thở dốc từng chút một, đầu lưỡi đỏ tươi thu hút sự chú ý của Lục Kính, hắn hôn cậu bằng đầu lưỡi vẫn còn vương mùi sữa, liếm mút hết lần này đến lần khác, bọn họ trao đổi nước bọt cho nhau, không nuốt hết được thì để nó chảy xuôi nơi khóe miệng, vừa dâm mỹ lại vừa tình sắc.
"Em muốn......ly hôn với anh...." Mắt Doãn Tưu ửng đỏ, cậu lên án người kia, "Lúc mang thai không thể làm tình.... anh là đồ xấu xa....."
"Sẽ không làm con bị thương," Lục Kính sờ vào chiếc bụng căn bản là không có đứa con nào bên trong của Doãn Tưu, hắn hôn cậu, đâm ra rút vào lại càng mạnh, "Tưu Tưu.... tôi thích đầu v* căng phồng cùng bụng nhỏ nhô lên của em, rất hấp dẫn, tôi không nhịn nổi.... muốn làm.... chỉ muốn làm em mà thôi....."
Lục Kính lại muốn đi vào vào khoang sinh sản, nhưng dù có nói thế nào thì Doãn Tưu cũng không chịu mở ra, bên trong còn có cục cưng của cậu, có bắn tinh vào bên trong thì cũng được tích sự gì chứ!
Lục Kính đã quen với việc bắn bên trong khoang sinh sản của Doãn Tưu, hắn không muốn nhân nhượng, bèn đưa tay vuốt ve dương v*t đáng thương của Doãn Tưu, rồi lại liếm mút đầu v* nhạy cảm của cậu để cậu không bị căng sữa nữa, Doãn Tưu sướng đến mức rùng mình, cậu vừa lơ là một chút, Lục Kính đã nhân cơ hội đó mà đi vào bên trong, đâm vào nơi khiến Doãn Tưu thích nhất rồi làm cậu một cách mạnh bạo, Doãn Tưu chỉ có thể khóc lóc cầu xin: "Không cần...... Muốn bị chịch, chịch chỗ đó, A Kính.... Chơi chết em đi......"
Doãn Tưu lên đỉnh, cậu bắn đầy trên tay Lục Kính, mà sữa lại càng trào ra nhiều hơn, chảy ào ạt từ nơi đầu v*, Lục Kính vừa dùng một tay để an ủi đầu v* bên phải, vừa liếm đầu v* còn lại, sau vài cú đưa đẩy cuối cùng, hắn cũng bắn hết vào bên trong Doãn Tưu, cậu lại bị kích thích, dương v*t lại phun ra chút chất lỏng, sữa cũng tiếp tục phun ra, dưới mông cũng ướt sũng nào là tinh dịch hòa với dâm dịch.
Lục Kính liếm sạch sẽ sữa trên người Doãn Tưu, cùng với cả đống chất lỏng dính trên dương v*t của cậu, hắn ôm lấy Doãn Tưu đã hoàn toàn kiệt sức, hôn lên đôi ướt át của cậu, mà dưới thân cũng tiếp tục tiến vào, chuẩn bị cho một lần chinh phạt mới.
"Tưu Tưu, sữa của em thật thơm......"
"Tưu Tưu, bụng của em giống như một ngọn đồi nhỏ vậy, đáng yêu quá......"
"Tưu Tưu, tôi yêu em rất nhiều......"
Lục Kính hôn vào khóe mắt đỏ ửng của Doãn Tưu rồi đến nốt ruồi son kia.
—— "Tưu Tưu, chúng ta hãy cùng nhau mục ruỗng trong tình yêu đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...