Kẻ Giết Người FULL

Dịch: Bánh

Doãn Tưu ấn Lục Kính vào lưng ghế, cúi đầu hôn lên ngực hắn: "Phải đối xử tốt với em, không cho phép anh ăn hiếp em nữa."

"Được...... Tưu Tưu, bà xã, xin em.... cầu xin em...."

Doãn Tưu thấy nước bọt nơi khóe miệng Lục Kính, cậu đưa tay quệt lấy, cười hỏi: "A Kính, anh đang thèm gì vậy?"

"Thèm em," Lục Kính cũng chịu hết nổi rồi, thèm đến chảy nước miếng, "Thèm chịch em."

"Ngoan," Doãn Tưu vuốt ve đùi hắn, chậm rãi quỳ xuống, ngậm lấy dương v*t thô tô đang chờ đợi sắp hết nổi kia, "Bã xã sẽ thương anh."

Sắp tan chảy rồi, Lục Kính cảm thấy dương v*t của mình sắp bị người kia làm cho tan chảy tới nơi rồi, Doãn Tưu bỗng ngậm vào thật sâu, quy đầu chạm vào cuống họng cậu, Lục Kính thở dốc vài tiếng, một luồng tinh dịch đặc quánh bắn đầy trong miệng người kia.

Tinh dịch chảy dọc theo khóe miệng của Doãn Tưu, cậu nuốt xuống một chút, mùi vị không ngon lành gì cho lắm, nhưng điều kỳ lạ chính là cậu lại bị mùi hương đó kích thích đến nỗi trở nên vô cùng hưng phấn.

"Thả tôi ra." Mắt Lục Kính đỏ bừng, hắn nhìn Doãn Tưu đang liếm tinh dịch nơi khóe miệng, ra lệnh cho cậu.

"Thả anh ra để làm gì."

"Chơi em."

"Chơi nát em."

"Lấy cái gì chơi vậy?" Doãn Tưu chậm rãi cởi bỏ dây thừng trói trên tay cùng chân của Lục Kính, cậu sờ dọc theo đùi hắn, chạm vào dương v*t đã đứng thẳng thêm một lần nữa, "Lấy cậu "nhỏ" của anh sao?"

Lục Kính ôm lấy eo chàng trai, ném cậu lên trên giường rồi đè lên, tách hai chân Doãn Tưu ra, vạch mông cậu rồi cắm thẳng vào trong, sự chặt chẽ làm hắn không ngừng thở dốc, người đàn ông kéo miếng ngăn cắn chết tiệt kia ra, ôm gương mặt đang có chút đau đớn vì bị đâm vào một cách đột ngột của chàng trai, đầu lưỡi hắn tựa như dương v*t đang cắm trong mông Doãn Tưu mà vói vào trong miệng cậu, hết thọc vào rồi lại rút ra.


Trên dưới đều bị xâm lược, trên dưới đều ướt sũng, Doãn Tưu đưa tay đẩy ngực Lục Kính, nhưng càng đẩy lại càng khiến hắn bị kích thích hơn mà thôi, người đàn ông đẩy eo thật nhanh, hôn đến khi cậu choáng váng.

"Lặp lại lần nữa," Lục Kính liếm môi Doãn Tưu, "Ai nhỏ?"

"Không nhỏ......" Doãn Tưu đã không dám đưa mồm đi chơi xa nữa, cậu cẩn thận đáp lại những nụ hôn thô bạo cùng những lần đâm chọc mạnh mẽ của Lục Kính, nói, "To muốn chết, ông xã của em là to nhất..... em sắp bị căng chết rồi."

"Gọi giường," Lục Kính làm rất mạnh, hắn hôn từ trên môi cậu xuống thẳng một đường rồi cắn lên đầu v* của Doãn Tưu, "Gọi giường thật lớn cho tôi, kêu ông xã cho tôi nghe một ngàn lần!"

Hai chân Doãn Tưu bị tách ra, nửa người trên dán ở trên giường, đầu v* sưng đỏ cọ vào khăn trải giường theo từng nhịp va chạm của Lục Kính.

Doãn Tưu siết chặt lấy khăn trải giường, nghiêng mặt nhìn về bầu trời xám xịt bên ngoài cửa sổ.

Vào kỳ phát tình, Lục Kính sẽ luôn không biết nặng nhẹ, eo của cậu đã bị hắn véo đến mức bầm tím, tấm lưng trắng nõn giờ toàn là dấu hôn của hắn, trên cổ cũng chỉ toàn là vết cắn.

Lục Kính cũng đâu khá hơn được bao nhiêu.

Doãn Tưu bảo hắn nhẹ một chút, hắn đồng ý, nhưng chỉ nhẹ nhàng được một lát đã điên cuồng trở lại, thiếu điều muốn nhét luôn hai viên tinh hoàn vào bên trong cậu.

Doãn Tưu bảo hắn đừng có điên nữa, hắn lại mắt điếc tai ngơ, chỉ muốn cắn nát tuyến thể của cậu rồi làm cậu mà thôi.

Khoái cảm tấn công dồn dập khiến đầu óc Doãn Tưu trống rỗng, cậu còn chưa kịp thở đã bị Lục Kính đưa tới đỉnh cao trào, cậu sợ mình sẽ bị người đàn ông này chơi chết mất thôi, thế là cố gắng dùng sức cắn vào bả vai hắn.

"Đã bảo anh đừng có điên nữa mà......"

Trên môi cậu dính máu của Lục Kính, mà như thế lại chỉ tổ khiến hắn đã điên lại càng thêm điên.

Ai nhìn thấy Doãn Tưu mà không nổi điên?


Ai chịch Doãn Tưu mà lại không phát điên được chứ?

"Đẹp quá...... Tưu Tưu của tôi...... Tưu Tưu......"

Lục Kính càng đâm càng tàn nhẫn, hắn rút ra nguyên cây rồi lại cắm vào lút cán, lỗ nhỏ đáng thương của Doãn Tưu còn chưa kịp khép lại đã bị kéo căng, bị bắt chứa đầy tinh dịch của Lục Kính.

Đầu óc Doãn Tưu đã mơ hồ, cậu chống tay lên, muốn quay đầu lại, nhưng người đàn ông kia nhất quyết phải đè cổ cậu xuống, hắn phải khiến cậu không nhúc nhích nổi, chỉ có thể bị hắn chịch với bộ dáng nhỏ yếu không thể chống trả đó.

"Khó chịu......" Doãn Tưu sờ vào ngón tay Lục Kính, nhỏ giọng rên rỉ.

Lục Kính nhìn bờ mông trần trụi đã bị mình đâm cho đỏ ửng của Doãn Tưu, dỗ dành: "Tưu Tưu ngoan, kêu giường cho tôi nghe, tôi sẽ cho em được sướng."

Doãn Tưu cảm thấy đầu và thân thể mình như đã tách làm hai phần khác nhau rồi, chỉ có thể nói đứt quãng: "Ông xã..... ông xã thật lớn...... thật mạnh..... chơi chết em..... A Kính, chơi chết em đi....."

"Dùng dương v*t chịch chết em....."

"Bắn cho em...... Bắn hết vào trong em đi.... Em sắp, A Kính...... em sắp..... A ha!"

Trái tim cùng lỗ tai của Lục Kính sắp nổ tung rồi, từng dây thần kinh bên trong như nhảy loạn xạ hết cả lên, giống như đang muốn hắn phải chết vậy. Người đàn ông buông tay ra, Doãn Tưu từ từ chống tay lên, cậu không ngừng rên rỉ, chất lỏng trong miệng chàng trai nhễu lên khăn trải giường, trộn lẫn với tinh dịch mà cậu bắn ra, biến thành minh chứng cho tình yêu của bọn họ, đồng thời cũng là bằng chứng cho trận ân ái vừa qua.

Lục Kính ghé sát lại gần bên Doãn Tưu, cảm nhận được hơi thở của hắn, Doãn Tưu nghiêng đầu qua nhìn người kia, còn chưa kịp nhìn thấy vẻ mặt đầy gợi cảm của Lục Kính thì nụ hôn tựa mưa rền gió dữ của hắn đã ập tới.

Doãn Tưu vốn đã chìm vào trong cơn mê muội, cậu nhắm mắt một cách vô thức để Lục Kính có thể mút lấy cánh môi mình.

Lục Kính vươn tay ôm lấy Doãn Tưu, để cậu tựa thật sát vào trong lồng ngực mình, bọn họ đang nằm nghiêng, Lục Kính nâng một chân của Doãn Tưu lên, đẩy mạnh vào rồi khẽ chạm vào miệng khoang sinh sản bên trong cậu.

Doãn Tưu cảm nhận được điều đó, cậu khẽ run rẩy trong vòng tay của người đàn ông, Lục Kính hôn lên mặt, lên tuyến thể, lên từng tấc da thịt trên cơ thể cậu. Doãn Tưu ôm cánh tay hắn, hơi nghiêng đầu, chủ động dâng nụ hôn của mình lên.


Lục Kính chỉ muốn hôn Doãn Tưu một cách dịu dàng như vậy, hắn thật sự muốn thế. Nhưng cậu lại đẹp đến vậy, làm hắn chỉ muốn phát điên mà bộc lộ vẻ hung tàn hiếu thắng, muốn giam giữ cậu lại bên mình.

Người đàn ông sờ vào phần tóc mái giờ đã bị mồ hôi thấm ướt của chàng trai rồi đâm vào thật mạnh, hắn đã không cần phải bảo Doãn Tưu mở khoang sinh sản ra nữa, vì chính cậu đã tự mình mở nó ra, chờ hắn tiến vào, chờ đợi giây phút hòa quyện làm một với A Kính mà cậu yêu.

Tiến vào khoang sinh sản rồi thì phải ôm lấy Doãn Tưu thật chặt để cậu không cọ quậy nữa, phải lấp đầy rồi bắn đầy trong nơi đó, mãi cho đến khi Doãn Tưu co rút ngay trong lồng ngực hắn với những tiếng rên rỉ không dứt.

"Lần sau...... Không mở ra nữa......" Doãn Tưu oán giận nói, "Nhiều quá, lâu nữa......"

"Không cho." Lục Kính từ từ rút dương v*t vẫn còn đang bán cương sau khi bắn tinh ra khỏi khoang sinh sản của Doãn Tưu, nơi kia vẫn còn mút lấy hắn đầy quyến luyến khiến hắn bắt đầu hối hận không muốn rút ra ngoài, thế là người đàn ông lại nhân cơ hội trước khi miệng khoang vẫn chưa đóng lại hoàn toàn mà đút vào bên trong làm thêm vài cái, bắn thêm một chút tinh dịch rồi mới hoàn toàn rút ra ngoài.

Lục Kính xoay người Doãn Tưu lại, vừa hôn lại vừa liếm, "Bà xã giỏi nhất, để anh làm nhé? Ông xã sẽ cho em được thoải mái."

"......"

Doãn Tưu không nói nên lời, cậu chỉ đấm yêu một cái vào ngực Lục Kính rồi lại ôm lấy cổ hắn, trao cho người kia một nụ hôn triền miên.

Cây hoa trong bồn tắm lại đâm chồi thêm một lần nữa, những phiến lá mới cũng dần hình thành, những nụ hoa đủ màu sắc cũng dần hé nụ, dây leo phát triển quanh bồn tắm rồi leo lên tường, khẽ lắc lư trên cửa sổ thông gió, ngắm nhìn thế giới mà nó chưa từng được nhìn ngắm bao giờ.

Hôm nay là ngày Lục Kính đắc cử, các quý tộc khác dù có nghĩ nát cả óc cũng không hiểu nổi, một vị tướng quân luôn có số phiếu bầu thấp nhất thế mà lại có thể trở mình, một bước nhảy vọt lên chức Chủ tịch nước.

Người bên cạnh hắn, ngoại trừ một gương mặt quen thuộc là Thẩm Quân còn có thêm một chàng trai xinh đẹp lạnh lùng, trên cổ chàng trai đó còn có một cái vòng cổ bằng da, họ nhìn người kia đặt một bó hoa lớn không biết lấy từ đâu ra trên con đường mà Lục Kính sắp sửa đi qua, lúc đi đến trước bó hoa đó, xe của Lục Kính dừng lại rồi mở cửa, chàng trai kia bước vào trong xe một cách vô cùng tự nhiên, dân chúng đang hân hoan đứng ở bên ngoài nhìn thấy tân Chủ tịch nước đang hôn cậu trai vừa mới bước lên xe, nụ hôn đó vô cùng nồng nhiệt, gắn bó tựa keo sơn.

Xe nghiền qua bó hoa tươi đó, mà bọn họ lại nghe được tiếng thứ gì đó đang vỡ vụn, răng rắc răng rắc, cứ như tiếng xương cốt bị nghiền nát.

Ba tháng sau.

"Nghe gì chưa? Chúng ta không cần phải bỏ tiền viện phí cao gấp mấy lần Alpha để được khám chữa bệnh nữa!"

"Còn nữa! Nghe nói nếu Alpha phạm phải tội gì thì còn bị phạt nặng hơn so với cả dân thường! Đặc biệt là tội cưỡng hiếp cùng ấu dâm!"

"Còn cái này nữa!" Một người chạy tới, chống tay lên bàn thở dốc rồi nói, "Quốc gia đã cung cấp thêm nhiều việc làm cho Omega cùng Beta, còn có thêm đảm bảo về phúc lợi nữa!"


"Điều này có nghĩa là chúng ta cũng được giống như Alpha rồi đúng không? Ai ai cũng bình đẳng?"

"Không phải, quý tộc Alpha vẫn có những đặc quyền riêng của bọn họ, giới cầm quyền vẫn chỉ cho phép Alpha tham gia tranh cử, nhưng bọn họ không được quyền khinh thường hay ức hiếp dân thường nữa, nếu như bị phát hiện ra sẽ bị tước danh hiệu cao quý của mình ngay tức khắc!"

"Hay! Hay lắm! Tân Chủ tịch nước muôn năm!"

"Tân Chủ tịch nước muôn năm!" Ai ai cũng hô hào ủng hộ.

"Có thể có được những thứ này, cũng có thể coi là chúng ta đã được sinh ra đúng thời rồi, thế nhưng, điều quan trọng nhất vẫn là —— chỉ huy Doãn muôn năm! Đảng vận động vì quyền bình đẳng muôn năm!"

"Chỉ huy Doãn muôn năm!!"

"Đảng vận động vì quyền bình đẳng muôn năm!"

"Chúng ta phải báo đáp cho chỉ huy thế nào bây giờ?" Bọn họ bắt đầu khó xử.

Chu Yên đẩy cửa bước vào trong, trên gương mặt vốn bình tĩnh giờ lại mang theo vẻ tươi cười hiếm thấy.

Mọi người trong đây đều gọi cô là chị Chu, mà cô cũng là người bọn họ kính nể nhất.

Chu Yên đặt một xấp thiệp cưới màu đỏ lên trên bàn, giọng điệu không giấu nổi sự vui sướng: "Cơ hội báo đáp của mọi người tới rồi đây."

Cả đám người túm tụm lại xem, đó là thiệp cưới của Lục Kính cùng Doãn Tưu, nội dung bên trong chính là ——

"Những nhà vận động vì quyền bình đẳng thân mến, Lục Kính cùng Doãn Tưu xin chân thành gửi lời mời các bạn đến dự lễ cưới của chúng tôi, lời chúc phúc đến từ các bạn chính là món quà tốt nhất cho hôn lễ, cũng là cách báo đáp tốt nhất dành cho chúng tôi. Rất mong chờ sự tham dự của các bạn."

- HOÀN CHÍNH VĂN-

- --------

Còn 3 ngoại truyện nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận