"Kari dừng lại!!”
Oh Kang Mi hét lên rồi chạy lại kéo anh ra khỏi Yang Tae.
Trước mặt Kari, cô hoàn toàn ngó lơ anh mà quan tâm đến vết thương trên mặt Yang Tae.
Bởi vì cô đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho cậu, lỡ như mặt để lại sẹo hay gì đó thì cô biết ăn nói thế nào với cha cậu đây.
Nhưng Kari thì không hiểu nổi lòng của cô.
Nhìn thấy bạn gái quan tâm người khác khiến anh điên tiết.
Oh Kang Mi đã hoàn toàn quên mất anh mới là bạn trai của cô rồi ư? Không chấp nhận được sự thờ ơ của cô, anh nắm lấy tay Oh Kang Mi kéo ra.
“Cậu ta bị thương một chút thôi, không cần em phải đụng tay đụng chân.”
Cô giật tay mình ra, khó chịu nói:
“Bị thương một chút cũng là bị thương rồi.
Em còn chưa hỏi anh tại sao lại đánh người đó.”
Thấy Oh Kang Mi đang bênh vực mình, Yang Tae nhân cơ hội giả làm nạn nhân.
Cậu ôm vết thương trên mặt, hét lên:
“Ây ya, em đau quá chị ơi.
Cảm giác như các khung xương bị nứt ra.”
”Nghiêm trọng vậy sao?”
Oh Kang Mi ngây thơ tin lời Yang Tae nói, cô hốt hoảng muốn đưa cậu đi bệnh viện.
Nhưng Kari đứng bên cạnh hoàn toàn nhận ra đây là chiêu trò của Yang Tae.
Anh tức giận nắm lấy Oh Kang Mi kéo ra ngoài.
“Ra ngoài nói chuyện với anh.”
“Gì vậy? Anh buông tay ra đi, em còn phải đưa cậu ta đến bệnh viện.”
Mặc cho cô vùng vẫy, Kari vẫn không chịu buông tay.
Anh đưa cô đến công viên gần đó, xung quanh không có ai mới chịu bỏ tay ra.
“Anh làm gì vậy? Em phải quay về đưa cậu ta đi bệnh viện.
Vết thương để lâu quá sẽ nguy hiểm.”
Oh Kang Mi không để ý đến cảm xúc của Kari mà nhắc đến Yang Tae trước mặt anh.
Cảm thấy bản thân bị tổn thương, Kari hét lớn nói:
“Đủ rồi đó.
Em đừng nhắc tên đó trước mặt anh được không!”
Tiếng hét của anh làm cô giật mình.
Đã bao giờ Kari hét vào mặt cô vậy đâu.
Lúc này, cô mới nhận thấy sự giận dữ trên mặt anh.
Trong đầu Oh Kang Mi bỗng nhớ đến một tình tiết mà mình bỏ quên khi bước vào nhà.
Cô trợn mắt kinh ngạc, vội lấy tay che miệng mình.
Kari và Yang Tae đã gặp mặt nhau trong nhà cô!
Tâm trí Oh Kang Mi như một mớ hỗn độn.
Cô lúng túng không biết phải giải thích với Kari về Yang Tae như thế nào.
Không biết cậu đã nói gì với Kari rồi.
Bao nhiêu lo lắng và sợ hãi cứ đổ dồn về một lúc làm đầu óc cô quá tải để suy nghĩ.
Giọng cô có chút hoảng nói:
“Kari à, anh bình tĩnh lại đi.
Mọi chuyện không như những gì anh nghĩ đâu.”
Kari cười khổ.
“Anh không nghĩ, nhưng chính cậu ta đã thừa nhận.”
Dường như cảm nhận có điều bất ổn, cô lắp bắp hỏi:
“Y-Yang Tae đã nói gì với anh?”
“Cậu ta nhận mình là bạn trai em, hai người đã quen nhau gần một tháng.”
Ôi trời! Cô không nghĩ tới Yang Tae lại dám bịa chuyện như vậy.
Có vẻ như chấp niệm của cậu ta vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ.
Nhưng khoan hãy nghĩ đến chuyện này, cô nở nụ cười giả trân, cần phải dỗ dành Kari trước đã.
“Ha ha…, Yang Tae đùa đấy.
Bọn em không có quan hệ yêu đương gì cả.”
Không biết Kari đã nghĩ gì, anh bỗng nắm lấy tay cô, ánh mắt điên cuồng nói:
“Anh luôn tin tưởng em mà.
Vậy nên, em hãy đuổi tên đó ra khỏi nhà đi.
Đừng cho tên đó ở trong nhà của em nữa.”
“Cái này…tạm thời chưa thể đuổi cậu ta đi được.
Nhưng anh yên tâm, Yang Tae cũng chuẩn bị rời khỏi nhà em rồi, cho nên anh đừng quá lo.”
Thấy cô chần chừ không muốn đuổi cậu đi.
Kari tức giận buông tay ra, nói với giọng điệu khó nghe.
“Em và cậu ta là quan hệ gì vậy? Đột nhiên lại xuất hiện trong nhà em, còn không muốn đuổi đi là sao? Rốt cuộc sự tồn tại của người bạn trai này là gì trong mắt em?”
Nghe mấy lời này từ anh, cô cảm thấy bản thân có lỗi với Kari vô cùng.
Nhưng mà, trong chuyện này cô cũng có lý do khó nói của mình.
Không phải cô cố ý muốn làm vậy với anh đâu.
Oh Kang Mi khó khăn, không biết nên giải thích thế nào để Kari hiểu.
“Kari à, thật ra em…”
“Em không cần phải nói nữa.
Sau này hãy xem anh như người vô hình mà em đang làm đi.
Anh chẳng là gì trong mắt em cả.”
Nói xong, Kari tức giận bỏ đi để Oh Kang Mi một mình ở công viên.
Cô nhìn theo bóng lưng của anh trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng.
Mặc kệ bản thân đang ở công viên, cô òa khóc như một đứa trẻ.
…..
Yang Tae ở nhà thấy cô trở về thì vui mừng.
Nhưng khi thấy gương mặt cô buồn bã bước vào, tâm trạng cậu cũng trùng xuống.
Yang Tae nhấp nháy môi muốn hỏi lại không nói nữa.
Có lẽ việc này hẳn là do Kari làm vì anh là người đã kéo cô rời khỏi nhà.
Cơn tức giận bỗng dâng trào, Yang Tae nghiến răng ôm hận trong lòng, thầm nhắn nhủ với bản thân.
“Kari, anh dám làm chị ấy buồn.
Tôi sẽ không để yên cho anh đâu.”
Mấy ngày sau khi Kari đến nhà, Oh Kang Mi lúc nào cũng lộ ra một biểu cảm với cậu.
Nhìn thấy cảnh này, Yang Tae chỉ muốn tìm tên đó dạy dỗ cho một trận.
Buổi tối, cậu thấy Oh Kang Mi ngồi trên giường bấm điện thoại với gương mặt thẫn thờ.
Nghĩ cô vẫn chưa hết buồn, Yang Tae liền bước đến.
Cậu khuỵu gối trước mặt cô.
Điều này cũng làm Oh Kang Mi đang bấm điện thoại cũng phải rời mắt nhìn cậu vì ngạc nhiên.
Trước ánh mắt lạ lẫm của cô, Yang Tae dùng hai tay mình kéo má ra, làm mặt hài hước.
“Nhìn em có giống một cái bánh bao đáng yêu không.”
Oh Kang Mi nhìn hành động trẻ con của cậu, cô không nhịn được mà che miệng mình lại.
“Phì…, cậu làm điên làm khùng gì vậy.”
Thấy Oh Kang Mi cười híp mắt, trong lòng cậu cũng cảm thấy vui lây.
Cậu buông tay ra, nói với sự hạnh phúc.
“Lâu rồi em mới nghe tiếng chị cười đấy.”
“...!”
Oh Kang Mi khựng người khi nghe thấy điều này.
Chợt nhớ lại mấy ngày gần đây dường như tâm trạng cô không được tốt cho lắm.
Nhưng điều này không ngờ hiện rõ ra mặt đến vậy.
Cô nhìn Yang Tae, nhấp môi định nói lại bị tiếng chuông tin nhắn điện thoại reo lên.
Theo phản xạ tự nhiên, cô cầm điện thoại lên xem.
Sau đó hốt hoảng chạy như bay ra ngoài.
Yang Tae nhìn theo sau, khẽ nhíu mày.
Không biết cô nhận được tin nhắn gì mà sắc mặt lại hốt hoảng như thế.
Vì thế, cậu liền đi ra ngoài xem thử.
Một điều thú vị đã xảy ra.
Yang Tae không ngờ người đến nhà Oh Kang Mi vào lúc đêm lại chính là Kari.
Bên tay anh ta còn cầm theo chiếc vali.
Hai hàng lông mày cậu bỗng nhíu lại, cảm giác bất an trong lòng.
Tại sao Kari lại đến đây nữa? Không phải cả hai đang giận nhau sao?
Kari bước vào trong nhà, anh thấy Yang Tae đang nhìn mình chằm chằm.
Liền nở nụ cười vui vẻ bước đến ôm lấy cậu một cái, vỗ nhẹ lưng.
Giọng đều đều vang bên tai cậu.
“Chào em Yang Tae.
Từ bây giờ anh sẽ dọn đến đây sống cùng với mọi người.”
“...!”
Yang Tae nghe xong thì sững sốt, mắt hơi trợn ngược.
Cậu nhìn về phía Oh Kang Mi muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng cô lại nhìn cậu với ánh mắt né tránh.
Dường như chuyện này đã được hai người bọn họ lên kế hoạch từ trước, có mỗi cậu là không biết.
Yang Tae tức giận đẩy Kari ra, cậu bước nhanh đến chỗ Oh Kang Mi trong sự kích động.
“Chuyện này là sao? Anh ta đang nói dối đúng không?!”
Cô gượng gạo nói:
“À Yang Tae này, từ giờ Kari sẽ ở cùng với chúng ta.
Mọi người chung sống hòa thuận nhé.”
“...Chị đang nói thật sao?”
Điều này giống như một cú sốc tâm lý với Yang Tae.
Sự xuất hiện của Kari có thể sẽ chiếm hết mọi không gian của cậu và cô.
Đến một lúc nào đó cậu hoàn toàn bị lưu mờ trong mắt bọn họ và biến mất.
Kari từ phía sau bước đến, đặt tay lên vai cậu nói ẩn ý.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị
2.
Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
3.
Bán Thân Sờ Đuôi Hồ Ly
4.
Ở Nơi Ấm Áp Nhất Chờ Anh
=====================================
“Em hốt hoảng gì vậy Yang Tae.
Chúng ta sẽ chung sống hòa bình với nhau như một gia đình thật thụ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...