Kẻ Cuồng Cày Level

Vừa mới login, tin nhắn bay đến ào ạt, hộp thư thiếu điều muốn nổ tung, chợp nháy không ngừng, một núi tin nhắn bên trong toàn bộ đều đến từ Phiêu Linh Thư Kiếm.

Tự nhiên, trong lòng Trần Vũ Khả cảm thấy cũng dễ thở hơn! Tâm tình tốt hơn rất nhiều, mở ra đọc từng tin nhắn một mới biết được, thì ra hôm đó không phải Phiêu Linh Thư Kiếm cố tình bỏ lơ cậu mà là treo máy đi ra ngoài. Mà trận đấu kia thật sự là rất buồn cười, hai người đánh mấy trăm hiệp, vẫn khó phân cao thấp, cuối cùng thuốc men trên người cũng xài hết, chỉ có thể bất đắc dĩ dừng lại trận đấu, sau đó thì tất nhiên là chả giải quyết được gì, mà Long Sát cũng không nhắc đến chuyện này nữa, cũng bỏ qua chuyện đuổi giết Tinh Quang Đại Đạo, giang hồ giống như là bình tĩnh trở lại. Mấy ngày này Phiêu Linh Thư Kiếm vẫn chờ cậu login, nhưng ba ngày liền cậu lại không hề xuất hiện, Phiêu Linh Thư Kiếm buồn bực rồi, ở mấy tin nhắn cuối cùng đều chứa đầy uy hiếp: “Đầu óc cậu bị lừa đá à? Tôi sẽ đi xóa nhân vật sao? Tôi nghi ngờ cậu mwosi là kẻ đi xóa nhân vật đó!”, “Cậu chết đâu rồi! Cậu nếu mà không nói chuyện, cậu nhất định sẽ chết đó!”, “Bèo bọt kia! Cậu dám không lên tiếng hả? Đừng để tôi chụp được, đến lúc đó cậu chết chắc rồi!”, “Gào! Thật sự không lên? Cẩn thận tôi tìm cậu ở ngoài PK Cho tới chết…”

Trần Vũ Khả xem đến đây thì bật cười vui vẻ, cậu phát hiện ra người này rất vui, rất ngây thơ, nóng nảy chẳng hề giống như biểu hiện lạnh lùng thường có của anh một chút nào. Anh định PK sao? Anh định đến đây để PK thật hả?

Vừa mới đọc tin nhắn xong, tin nhắn của Phiêu Linh Thư Kiếm đã chạy tới: “Cậu còn không biết xấu hổ mà online nữa hả?”

Trần Vũ Khả buồn cười, hồi âm: “Tui đâu có làm sai cái gì đâu, sao lại phải xấu hổ chứ.”

“Không dông dài với cậu nữa, đến chỗ phu xe nhanh lên.”

Trần Vũ Khả không hiểu, những vẫn nhanh chóng đi đến trước chỗ phu xe, bạch y nam nhân đã cưỡi ngựa trắng đứng chờ ở đó rồi, vừa nhìn thấy ma nữ bé thì bắt đầu chất vấn:

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Mấy hôm nay sao cậu không online?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Thi tiếng Anh cấp 6, không có thời gian mà.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Bận đến vậy sao? Ngay cả login lên báo cho tôi một tiếng cũng không có?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Xin lỗi mà, thật sự bận thiệt mà… Sẽ không có lần sau đâu!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Uh, cậu đang học đại học?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Ừ.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Năm mấy?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Năm ba.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Trường nào?

Trần Vũ Khả sửng sốt, cảnh giác hỏi:

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Anh hỏi cái này để làm gì

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Để PK thật luôn chứ sao.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Anh định chọc cười à, anh định tìm tui ở đâu mà PK hả?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cho nên mới phải hỏi cậu đó.


[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Không nói cho anh.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Nhõng nhẽo cũng vô dụng, cậu không nói cho tôi biết, tôi cũng có thể truy ra.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Xì! Tui cũng là con trai mà đi nhõng nhẽo gì với anh hả? Anh cho rằng nhà anh là đồn công an sao? Cái gì cũng có thể điều tra ra sao?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cứ chờ đi!

Nghe anh nói như vậy, Trần Vũ Khả tự nhiên thấy lo lắng, cậu sợ Phiêu Linh Thư Kiếm nói thật, tự nhiên chạy đến tìm cậu thật? Nghĩ đến đó vừa mong chờ vừa thấy không có khả năng, những lời nói tùy tiện y như thật ở trong game online cũng có vẻ quá mức khoa trương rồi.

Bất quá Trần Vũ Khả cũng chỉ lo lắng một chút, sau đó được thay thế bằng tâm trạng vui vẻ, trong lòng nảy sinh một loại cảm xúc, ngay cả cậu cũng thấy buồn cười, sẽ sinh ra tình cảm đối với một người tiếp xúc chưa được bao lâu trong game online. Trong ba ngày này thường xuyên nhớ đến anh, chẳng lẽ đây là thích sao? Trong ba ngày này, thường xuyên nhớ đến anh, chẳng lẽ đây là thích sao? Nhưng bộ dáng của người ta ra sao cậu còn chưa biết nữa là, nói không chừng có thể là một ông già bại hoại hoặc là một thằng nhóc con? Loại tình cảm này đối với cậu mà nói nó có vẻ quá mức mờ ảo không thực tế.

Trần Vũ Khả cũng cảm thấy rất buồn cười, cái này có lẽ chỉ là cảm xúc nhất thời, sẽ bị lãng quên rất nhanh. Nhưng khi nhìn thấy Phiêu Linh Thư Kiếm nói một câu PK thật ngoài đời, quả thực làm cho cậu có chút xúc động, không nhịn được mà tưởng tượng đến bộ dạng của người kia, rồi lại nghĩ đến mình có thể khiến cho người kia thấy thất vọng hay không. Ngay khi cậu đang suy nghĩ miên man, bạch y nam nhân đã chờ không được nữa rồi.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Ngẩn người gì đó? Nghĩ cái gì vậy? Sợ tôi thật sự tìm đến PK với cậu thật hả?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Nói gì đó, tui chả thèm sợ!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Được lắm, tới lúc đó đừng có mà hối hận.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui sao phải hối hận? Chẳng lẽ anh có thể ăn thịt tui hay sao? Hay tại vì anh lớn lên nhìn khó coi quá, sợ tui hối hận vì đã thấy mặt anh?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Gào! Cậu muốn nói gì thì tùy, anh đây đẹp trai ngất trời nha.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Có ai tự khen mình giống anh không? Đừng có PP.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Đây là tự tin! Cậu thì biết gì hả!

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đừng nói nữa, tui mắc ói, ụa…

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Ha ha, vậy bộ dạng cậu thì sao hả?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tại hạ bất tài, lớn lên thật sự là chẳng có mặt mũi nhìn người khác.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Thật vậy à?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Lừa anh làm cái gì.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Vậy cạu cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu?


[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] 165cm, 75kg.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Chẳng phải thành trái banh rồi sao?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đúng vậy! Tất cả mọi người đều gọi tôi là Cầu Cầu.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Tôi không tích người quái dị.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Ai cần anh thích hả! Với lại, chúng ta là hai đứa con trai nói về chủ đề này, anh không thấy kì hả?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] … Đúng vậy! Làm chuyện chính thôi, tổ đội, chúng ta đi kết hôn!

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ]?

Trần Vũ Khả sau khi gõ ra dấu chấm hỏi thì thật sự bị hù chết rồi, nói một hồi sao tự nhiên lại chạy đến cái chủ đề kết hôn này vậy?

Người bên cạnh liền giải thích cho cậu biết.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Lần update này cậu không thấy à? Mới ra một nhiệm vụ mới, phải là vợ chồng thì mới có thể hoàn thành, vừa lúc chúng ta có thể tạo thành một đôi.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Vậy à, được rồi.

Phải nói trong lòng Trần Vũ Khả có chút mất mát, người khác chỉ vì làm nhiệm vụ nên mới kết hôn cùng cậu, báo hại cậu còn bị kích động một lúc.

Hai người sau khi tổ đội xong liền cùng nhau đi đến chỗ Nguyệt Lão. Trần Vũ Khả phát hiện đứng bên cạnh Nguyệt Lão có một nhân vật Nam nhân đã reborn hai lần, trên đầu còn có danh hiệu bang chủ Cực Tốc Nhất Phái.

Người này chính là Phi Sát?! Chính là cái người lạnh lạnh, nghe nói vì muốn tạo ra nhân vật có tính kháng cao nhất nên đã xóa account chơi lại từ đầu Phi Sát sao? Trước đó anh ta luyện cái gì Trần Vũ Khả cũng không biết, chỉ biết là anh ta cũng là một kẻ cuồng cày level! Chỉ mất có 2 tháng đã có thể cày lên level 112 reborn 2 lần, hơn nữa toàn bộ phép thuật đều đã max, không mặc trang bị thì khả năng kháng các loại tính chất đã cao vòi vọi! Tỉ mỉ đánh giá Nam nhân reborn 2 lần này liền cảm thấy rất thú vị!

Ngoại hình anh ta lựa chọn cho nhân vật là mãnh tráng sĩ chẳng ai muốn chọn, có thể nói hình tượng này là hình tượng thất bại nhất của đội phát triển sản phẩm Tiên Ma Loạn. Mãnh tráng sĩ, ý nghĩa như tên, cả người toàn là cơ bắp cuồn cuộn, bộ dáng vô cùng thô kệch, vác theo hai cái búa, đi đến đâu thì mọi thứ lúc lắc đến đó, đừng nói đến chuyện có bao nhiêu khó coi, tất cả mọi người ddeuf thân mật gọi hình tượng này là sát trư nam! Nghĩ đi, người bình thường khi chơi game chắc chắn là thích chọn những nhân vật ngoại hình xinh đẹp, ai lại muốn ngày nào cũng phải nhìn thấy một nhân vật xấu xí chứ? Mà Phi Sát trong ba lựa chọn ngoại hình lại chọn ngay nhân vật này, chẳng lẽ anh ta nhìn không thấy chán?

Trần Vũ Khả thấy là lạ,sao tự nhiên anh ta lại ở đây? Lẽ nào anh ta cũng đến kết hôn sao? Vậy tân nương là ai ta?

Lúc này, Sát trư nam mở miệng nói chuyện

[ Phi Sát] Phiêu, đây là vợ cậu?

Trần Vũ Khả 囧, thì ra bọn họ quen nhau sao!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Ừ.


[ Phi Sát] Ha ha, chào em dâu, anh là người làm chứng cho hôn lễ của bọn em nha.

Trần Vũ Khả lại 囧, chẳng phải vì làm nhiệm vũ nên kết hôn sao? Cần gì phải có người làm chứng vậy?

Còn chưa biết phải trả lời thế nào, khung giao dịch đã hiện lên, đến từ Phi Sát, trên đó hiện ra con số 8.888.888 đồng vàng!

Trần Vũ Khả hôn mê: Anh ta muốn làm gì vậy?!

[ Phi Sát] Em dâu, đây là quà ra mắt, em nhận đi. Với lại, anh em tốt của anh hôm nay kết hôn, kiểu gì cũng phải hào phóng chút.

Trần Vũ Khả nhìn thấy 8.888 triệu kia thì quả thật dở khóc dở cười, bên cạnh người có tiền cũng là kẻ có tiền! 8.888 triệu! Tính ra thành nhân dân tệ cũng là mấy trăm đồng đó! Sao lại nhiều như vậy? Trong game tùy tiện tặng một món quà cũng dọa người như vậy sao! Thật sự là tiền nhiều đến phỏng tay!

Tiền này kiểu gì cũng không thể cầm!

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Ặc — có lòng là được rồi, anh cứ giữ lại đi.

[ Phi Sát] Em dâu chê ít hả?

Trần Vũ Khả chết mất, năng lực thấu hiểu của hai người này đều có chuyện mà!

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Không phải, thật sự tôi không thể nhận được, chúng ta cũng không có quen.

[ Phi Sát] Em nhận tiền rồi không phải là quen sao?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] …

[ Phi Sát] Em dâu coi thường anh à?

Coi thường ở chỗ nào hả? Trần Vũ Khả không biết phải làm thế nào cả.

Bạch y nam nhân im lặng nãy giờ cũng nói:

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu cầm đi, đây là chuyện anh ta nên làm…

Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nhận lấy, nhưng cậu chuẩn bị đem mớ tiền này đi cất, dù sao cũng không phải tiền tự mình kiếm được, xài cũng thấy không an tâm! Cậu không thể hiểu chỉ kết hôn vì muốn làm nhiệm vụ thôi mà, cần gì phải long trọng, nghiêm túc như vậy chứ?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Vậy tiền này tui sẽ giữ tạm, sau này khi nào anh cần thì nói lại với tui.

[ Phi Sát] Ha ha! Phiêu, em dâu dễ thương quá, cậu đào ở đâu được bảo bối này vậy?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu ấy là của tôi, cậu đừng có mà cố gây sự chú ý.

[ Phi Sát] Nói giỡn cũng được mà? Tôi vẫn còn biết là không thể ăn hiếp vợ của bạn mà.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Giỡn cũng không được.


[ Phi Sát] Cậu trở nên nhỏ mọn như vậy từ lúc nào thế?

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Tôi vốn rất nhỏ mọn…

Nhìn những lời nói chuyện xuất hiện trên màn hình, Trần Vũ Khả càng lúc càng ngơ ngác! Đầu óc rối bời! Hoàn toàn không hiểu ý hai người kia đang nói là cái gì, không phải chỉ là vì làm nhiệm vụ sao???

Khi khung đối thoại của Nguyệt Lão hiện ra, cậu đang trong tâm trạng bối rỗi không chút suy nghĩ liền bấm nút đồng ý, hệ thống liền đổi trang phục kết hôn cho cả hai để có thể chính thức kết bái vợ chồng.

Nhất bái thiên địa…

Nhị bái cao đường…

Phu thê đối bái…

Kết thúc hôn lễ, thời gian qua rất nhanh, hai người lại trở về bộ dạng ban đầu, chỉ là trên đầu lần lượt xuất hiện danh xưng.

Nương tử của Phiêu Linh Thư Kiếm

Phu quân của Tuyệt Thế Mĩ Nữ.

Ngay sau đó tin chúc mừng đỏ rực của hệ thống cũng hiện ra:

Chúc mừng Phiêu Linh Thư Kiếm cùng Tuyệt Thế Mĩ Nữ trở thành cặp vợ chồng thứ 688 của Tiên Ma Loạn! Chúc hai người vĩnh kết đồng tâm, trăm năm hảo hợp!

Kênh thế giới

[ Phi Sát] Phiêu, chúc mừng cậu, ôm được mĩ nhân trở về!

[Cười Với Thần囧] Chúc mừng, chúc mừng nha! Tân hôn vui vẻ nha!

[Bạch Y Lăng Nhân] Mẹ nó! Bọn nó thật sự kết hôn sao?

[Tuyệt Thế Tiểu Tiểu] Mĩ Nữ, bạn lợi hại thiệt, đại thần cũng bị bạn gom mất rồi!

[Sâm Thành] Mẹ kiếp, hai thằng đàn ông cũng có thể kết hôn sao? Thế giới này loạn mẹ nó rồi! GM đâu sao chẳng quản lí gì hết vậy?!

[Vương Đội Trưởng] Mĩ Nữ không hổ là thần tượng của tui nha, mỗi lần có chuyện gì liên quan đến bạn thì đều bùng nổ hết!

[Hoa Hoa Quả Quả] Hâm mộ ing… Tuyệt Thế ca ca, tui chúc hai người hạnh phúc nha`(∩∩)´.

[Bạch Y Lăng Nhân] Người ở đây điên hết rồi à? Hai thằng đàn ông làm loạn, mấy người không thấy ghê tởm sao? Lại còn hùa nhau chúc mừng! Gào!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Bạch Y Lăng Nhân, hôm nay là ngày vui, ta không so đo với mi, hôm nào muốn đánh muốn chết ta đây đều theo hầu.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Bắt đầu từ hôm nay Tuyệt Thế Mĩ Nữ là bà xã của tôi, chỉ cần thành tâm chúc phúc chúng tôi thì có thể đến chỗ phu xe nhận bao lì xì, không nói nhảm nữa, chúng tôi ở phu xe chờ mọi người…

Từ chỗ Nguyệt Lão đi đến phu xe, đã sớm thấy người đứng đầy mẹp, Phiêu Linh Thư Kiếm ra tay rất hào phóng, chỉ cần có người đến chúc mừng anh liền tặng bao lì xì trị giá 880k. Nhìn dân tình ùa vào chúc phúc, hồn Trần Vũ Khả thật lâu sau mới chui lại vào trong xác, đám người chen chúc như nêm cối trước chỗ phu xe làm cho đầu cậu muốn hỏng luôn, tại sao lại tự nhiên có cảm giác mình bị xí gạt vậy nè? Cậu rất muốn nói với Phiêu Linh Thư Kiếm một câu — Không phải chúng ta vì muốn làm nhiệm vụ nên mới kết hôn sao??? Tại sao tự nhiên lại biến thành cục diện như thế này vậy???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui