Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao, Khuynh Ảnh mới mang theo Thanh Mai lên đường đi đến rừng Vạn Yêu, bên ngoài rừng tìm mấy con yêu quái thử xem yêu lực là biết đã tới nơi, nói xuyên qua đã lâu như vậy mà y còn chưa biết yêu lực của mình tới đâu.
—————————Ta là phân cách tuyến bên ngoài rừng Vạn Yêu———————————
« Yêu khí thực nặng! » Tiểu Viêm từ trên tay Khuynh Ảnh kêu lên một tiếng biến thành một cái vòng tay bằng gỗ chạm khắc tinh xảo. « Ừm, yêu khí rất nặng, xem ra chúng ta phải cẩn thận một chút, không nên tiến vào quá sâu.» Khuynh Ảnh cũng đáp « Viêm, ngươi biến thành cung tiễn đi, vạn nhất lỡ gặp yêu quái, linh lực của ngươi đối phó với bọn yêu quái gây thương tổn nhiều hơn, còn có Thanh Mai, ngươi muốn theo chúng ta hay là… » « Ta cùng theo các ngươi vào! » Vừa nói Thanh Mai vừa nhảy lên vai Khuynh Ảnh, nàng có vẻ khéo léo, ngồi lên vai Khuynh Ảnh cũng là tự nhiên. « Hảo, chúng ta cùng nhau đi. » Khuynh Ảnh đáp, nói xong, ba người, không đúng, một bán yêu, một hồ yêu, một… ngạch, không biết là cái gì cùng nhau tiến vào rừng Vạn Yêu. (Nói chung, trong đây hổng có ai hoàn hoàn chỉnh chỉnh là con người hết á).
Khuynh Ảnh bọn họ tiến vào trong rừng rậm, trong rừng cây cối thực nhiều, đủ dạng cây cối, trên đất thì dày đặc cỏ dại, toàn bộ giống như một rừng rậm nguyên sinh vậy, lại rất âm u nữa, phảng phất tùy thời sẽ có một con yêu quái nhảy xổ ra đem người ăn sạch, hoặc là đạp trúng bẫy rập gì đó. Bất quá, điều làm Khuynh Ảnh kỳ quái nhất là, bọn họ đi đã lâu rồi mà không thấy bóng dáng một con yêu quái nào hết. Khuynh Ảnh suy đoán chắc có người đến trước bọn họ, đem yêu quái này nọ thu thập hết rồi, hơn nữa thực lực của người này rất mạnh. Mặc dù nơi đây tỏa ra nồng đậm mùi máu tanh, chứng tỏ giết không ít yêu quái, nhưng dấu vết đánh nhau không nhiều, có thể nói, trừ buổi sáng bọn họ xem qua mấy đạo dấu roi bên bìa rừng, ngoài ra thì không có dấu vết gì khác, ở đây cây cối rất nhiều, trong một không gian chật hẹp như vậy, việc lưu lại ít dấu vết là rất khó. Hơn nữa người này cố ý không muốn lưu lại dấu vết, giống như trốn tránh cái gì, có thể làm cho một người lợi hại như vậy trốn, thì người truy đuổi kia là người lợi hại hơn nữa. Khuynh Ảnh có chút tò mò, vì vậy liền theo một đường đầy mùi máu tanh tiến vào trong.
Khuynh Ảnh thấy một yêu quái dáng dấp vô cùng tuấn mỹ phi phàm, biểu tình lạnh lùng, hình như là Cẩu yêu, không ngừng hướng bên trong rừng rậm đi tới, còn có một Hà Đồng yêu quái đi theo sau hắn, thì thầm, không biết đang nói cái gì, mà người đi trước một chút phản ứng đều không có, Khuynh Ảnh thấy ba cái đuôi lông to xù trong lòng liền thấy ngứa, Khuynh Ảnh thích hết thảy lông nhung mềm mại, mà cái đuôi bất hạnh của Sát Sinh Hoàn cứ như vậy rơi vào mắt của Khuynh Ảnh. Sát Sinh Hoàn phát hiện có một cỗ hơi thở cách hăn không xa, lên tiếng kêu ra, đó không phải là tác phong của hắn a, vì thế Sát Sinh Hoàn trực tiếp dùng Độc Trảo công phóng qua, giám sát chặt chẽ vị trí của địch nhân, chuẩn bị một chiêu trí mạng (anh ác quá hà, cơ mà mình thích ^^), hắn không muốn lưu lại nhiều dấu vết, làm cho nữ nhân kia tìm thấy mình, không nghĩ tới người kia cư nhiên tránh được. Khuynh Ảnh thấy Sát Sinh Hoàn hướng y tấn công, lập tức hướng cành cây bên cạnh nhảy qua, hiểm hiểm tránh thoát một chiêu kia, nhưng mà y phục vẫn bị rách a, may là y có mặc thêm một lớp y phục bên trong, bằng không sẽ hết sạch y phục mất, dạo này trời trở lạnh, gió thổi lớn nữa chứ, nháy mắt thấy Sát Sinh Hoàn sắp chém tới, đột nhiên hắn lại rời đi, hơn nữa là đi rất nhanh.
Sát Sinh Hoàn đi không được bao lâu, thì có một nữ yêu rất đẹp đi đến, nàng cầm cây quạt, cốt cách cao quý, Khuynh Ảnh đoán hẳn là thê tử của người kia đi, không nghĩ tới nàng đã tự mình giới thiệu « Ta là mẫu thân của người kia, không biết ngươi đi theo nhi tử ta là quan hệ gì a, phải không Hắc hắc. » Khuynh Ảnh tuyệt đối sẽ không thừa nhận y vừa nói qua nữ nhân này cao quý, lúc này, nàng không không còn chút hơi thở cao quý, còn ánh mắt nhìn y thoáng qua một tia lục quang, làm hậu bối Khuynh Ảnh lạnh cả người, Khuynh Ảnh giờ hiểu tại sao người hồi nãy đi nhanh là phải rồi, bất quá trên mặt Khuynh Ảnh rất chi là bình tĩnh.
Nữ nhân kia nhìn Khuynh Ảnh không trả lời, liền tiếp tục đuổi theo ‘con trai’ của nàng đi. Khuynh Ảnh cũng nên đi nhanh thôi, y quyết định trước đi tìm Phác Tiên Ông, thực lực của y bây giờ quá yếu, y ở trong tay người đó căn bản đánh không chút sức đánh trả, như vậy làm cho y càng thêm khủng hoảng, đây chính là thế giới kẻ mạnh làm vua, không có thực lực, y sớm muộn sẽ bị giết chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...