Impromptu
Thân gửi nàng, từ ngài Công tước..
Một kẻ tự trói mình chẳng thể nói. Một người lạc lõng luôn mong mỏi.
"Người ta che ô sống hết ba thế kỷ. Tôi chờ người cả ngàn năm, thời gian còn hẵng ít. Nếu yêu quý cô đây sẽ dẫn đến hậu quả không tốt đẹp, dù có đem theo tình cảm đó khi xuống mồ, tôi cũng lấy làm vui. Tôi sẽ để tang chờ người về."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...