IMI - Tiên Giới Chiến

Shenjian bị đánh bay ngược ra đằng sau liền cắn răng vận linh lực, cả người liền ngưng lại trên không một cách bất hợp lý, rồi chật vật lộn cù meo một
vòng trước khi hạ xuống.

Hắn lau vệt máu nơi khóe miệng, cười khổ bảo:

“Cô thật sự không biết nương tay là gì sao !?”

Ren lắc lắc cổ tay, bẻ khớp một cái, cười nói:

“Đã nương tay rồi đấy, thực lực áp chế không tới 10% cube, chỉ bằng một
tu chân giả trúc cơ kỳ đỉnh phong. Đừng nói lấy thực lực nguyên anh sơ
kỳ của ngươi, vẫn không có tự tin đối đầu đấy nhé.”

Đúng lúc này, giọng nói dè dặt của Hoài Nam chen vào:

“À, xin hỏi, bọn tôi cũng nhất định phải đánh à !?”

Ren liếc qua hắn và Trung Thành một lượt, bĩu môi nói:

“Người bên cạnh thì còn được, ngươi thì hình như còn thiếu một chút.”

Thực lực Trung Thành đạt khoảng 10% cube, miễn cưỡng có tư cách gia nhập vòng chiến, còn Hoài Nam thì dù tốt nghiệp xuất sắc trên mọi hạng mục,
so ra vẫn còn kém cả Robert và Claude, chỉ đạt 5% cube. Tương đương với
tu chân giả trúc cơ sơ kỳ, thật sự là không chịu nổi một kích.

Khuôn mặt Hans trên màn hình nổi lại xuất hiện, lắc lắc ngón trỏ cười nói:

“Đừng lo, có cách giải quyết.”

Sàn nhà liền mở ra, ở dưới liền trồi lên một bộ MS lơ lửng. Hans đắc ý giới thiệu:

“MS – Nova type phiên bản mới nhất. Có thể coi như một GMS thu nhỏ, được trang bị Golden Core Driver (lò phản ứng kim đan) , là sản phẩm chuyên
dùng cho sĩ quan ở tầng trời kế tiếp. Anh vừa đủ tư cách mặc nó. Khả
năng bộc phát trong thoáng chốc của nó có thể tương đương với cao thủ
kim đan kỳ đỉnh phong đấy. Công xuất bình thường thì ổn định ở mức 10%
cube. Cũng đủ tư cách du hành trên ba tầng trời đầu tiên rồi.”

Bộ giáp sắt cơ động này thiết kế giống như trọng giáp của binh sĩ trung
cổ, bao bọc toàn thân. Trước ngực mà một viên ngọc màu vàng kim được kết nối với mấy trăm đường vân trạm khắc tinh xảo như hoa văn, trải dọc đến từng khớp nối. Nguyên liệu được chế tạo từ Orihancol pha loãng với hợp
kim giả hữu cơ, đảm bảm cử động vẫn nhẹ nhàng linh hoạt. Sau lưng có tám đôi cánh xếp, trang bị lưỡi đao ẩn bên dưới nòng súng, mỗi một mảnh
cánh đều là vũ khí chết người.

Theo chỉ lệnh của Hans, trước sự ngạc nhiên của Hoài Nam, bộ giáp nhanh
chóng tách ra từng phần, rồi bay tới chỗ hắn, lập tức thi triển một màn
hợp thể biến thân hoàn mỹ.

Hoài Nam chỉ trong phút chốc liền biến đổi, trở thành một gã kị sĩ trọng giáp chỉ sau 30 giây, toàn thân cao tới hơn hai mét, bộ dáng uy vệ,
tràn đầy khí thế. Nhưng khuôn mặt hắn không tìm ra được nửa điểm phong
phạm cao thủ:

“Ấy, xin hỏi, có thể không đánh được không !?”

Ren lắc đầu cười tươi rói:

“Trước khi mặc bộ giáp này thì có thể, còn bây giờ thì cố gắng lên. Kiểm tra chất lượng sản phẩm giùm tập đoàn luôn.”

Trung Thành ở một bên mặt cũng đen lại, thấp giọng nói:

“Vô ích thôi, cô ta mà ở trong trại thái vận động, nếu chưa phát tiết đủ sẽ không ngừng tay đâu. Nếu không có chúng ta ở đây, cô ta cũng sẽ gỡ
cả căn cứ này xuống mới thôi. Rồi thì chúng ta cũng sẽ nhận được lệnh
điều động ngăn chặn phá hoại thôi.”

Hoài Nam tặc lưỡi, ánh mắt thay đổi, cũng hạ giọng nói:

“Con mẹ nó, ờ thôi thì đành.”

Ở bên kia, ShenJian đã rất nhanh chấp nhận sự thật phũ phàng.


“Vậy, tôi xin phép.”

Linh lực toàn thân hắn bùng nổ, khí tràng của nguyên anh cao thủ hoàn
toàn bộc phát. Trung Thành và Hoài Nam đều bị khí áp mãnh liệt này đẩy
ngược về sau vài bước, dùng ánh mắt kinh dị nhìn hắn biến mất khỏi tầm
nhìn.

Một mắt kính ba chiều hiện lên trong mắt trái của Hoài Nam, giúp hắn
theo kịp vật thể di chuyển với vận tốc âm thanh, Trung Thành thì chỉ cần bình tĩnh nhìn tới, linh động nhãn rất nhanh đã bắt kịp chuyển động của ShenJian, lúc này hắn đã tiếp cận với Lilith Ren, xoay người đạp thẳng
tới.

Lilith Ren khinh thường nhấc đầu gối đá lên, mũi chân của ShenJian lập
tức lệch đi vài cm, chỉ vừa sượt qua người cô ta. Cùi chỏ nhanh chóng
giả xuống bắp đùi hắn, khiến Shenjian mất thăng bằng, cả người đổ gập về phía trước, lại một cú đánh chỏ nữa giáng tới. Gã này chỉ thấy mặt mũi
trước mắt tối tăm, đã lại bị đánh bay ngược trở lại.

Linh lực của hắn tạo thành một lớp hộ tráo bao quanh cơ thể, cũng chẳng
nhận được thương tổn gì thực chất, nhưng hai lần xông vào, ba lần bị
đánh bay ra nhẹ nhàng, đối phương còn áp chế thực lực kém hắn hai cấp,
với tâm thái kiêu ngạo của hắn, thật sự là uất ức đến mức muốn nội
thương.

ShenJian vừa bay ngược ra đằng sau, hai bóng người đã nhanh như chớp từ
bên cạnh hắn vọt ra. Hai cái vali bật mở, hai khẩu Airgun Custom có gắn
lưỡi dao ở nòng súng xuất hiện. Tiếng luồng đạn khí áp được tạo phát ra
êm ru cùng luồng gió xoáy mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Trung Thành
và Hoài Nam vừa tiếp cận LilIith Ren trong khoảng 20m đã hoàn tất động
tác nhắm và bóp cò.

Bụp bụp.

Lilith Ren xoay người, dùng nắm đấm đánh tai hai luồng đạn không khí,
mũi chân phát lực, mặt sàn lập tức nứt ra, chớp mắt đã ở bên cạnh hai
người. Nắm đấm trên tay giáng vào sống mũi của cả hai.

Trung Thành và Hoài Nam cũng xoay người, vung chân đá về phía nhau, hai
bàn chân va chạm tạo lực đẩy hất văng cả hai sang một bên. Vừa đúng lúc
quyền phong lướt qua vành tai kéo theo vài sợi tóc. Trực diện nhận một
đấm này có chết hay không thì chưa biết, nhưng tuyệt đối là phải đi phẫu thuật chỉnh hình.

“Ý, thú vị đấy.” Lilith Ren liếm môi, nghiêng đầu để né luồng đạn bắn từ khẩu súng của Trung Thành, thuận tay đánh văng loạt đạn bắn từ chỗ Hoài Nam.

“Ren tiểu thư, đắc tội rồi.”

Giọng nói ảm đạm của ShenJian đột ngột vang lên sau lưng, Lilith Ren
nhanh như chớp búng người nhảy lên, vừa đúng lúc một cước của hắn từ
đằng sau quét ngang hông suýt soát. Cô ta đặt tay lên cẳng chân hắn,
người nhẹ như một con chim yến, xoay tròn một vòng lấy lực rồi đạp thẳng vào khuôn mặt đã sưng vù của hắn. ShenJian vung tay đấm vào mũi chân,
vừa đủ lực đẩy nó sang một bên, nhưng chưa kịp định thần thì chân còn
lại cũng đá tới.

Bốp.

Một cú đá trúng ngay mang tai, ShenJian lại tiếp tục bay đi trong khi
đầu óc còn ong ong, trời đất đảo lộn. Hắn lăn lông lốc ba bốn vòng mới
búng mình chật vật đứng dậy được.

Ở bên kia, Hoài Nam đã xông tới, áp sát Lilith Ren thay thế hắn, trên
tay có thêm một khẩu Airgun nữa, hai tay hai súng, vung lên đấm ra liên
tục, cùng với mũi dao nhọn hoắt ở đầu khẩu súng. Ngón tay lắc nhẹ, cò
súng làm điểm tựa khiến khẩu súng xoay tròn, mũi dao trên đó biến thành
một cái đĩa cắt sắc bén dùng để cận chiến. Báng súng cũng bật ra thêm
một đường kim loại biến nó thành một chiếc rìu công binh đặc chế. Ỷ mình có bộ giáp bảo hộ, tương đương với vòng phòng hộ của cao thủ kim đan,
hắn liền đổi qua đấu súng thuật để cận chiến tận tình, tạo cơ hội cho xạ thủ hàng xịn như Trung Thành.

Boong boong boong…


Báng súng, mũi dao và đôi găng tay kim loại của Lilith Ren va chạm loang loáng, hoa lửa bắn ra tung tóe, lưỡi dao và báng súng nhanh chóng sứt
mẻ nứt vỡ. Hoài Nam cảm thấy bàn tay tê rần như đang dùng xẻng cuốc đá.
Vừa mới cảm thấy như vậy, lực tay đã nơi lỏng, dễ dàng bị Lilith Ren đấm bay lên, vùng ngực hoàn toàn rộng mở không phòng bị. Lilith Ren cười hì hì, đặt tay lên ngực hắn nhẹ nhàng, phát lực. Hoài Nam cảm thấy bụng
nhộn nhạo, bị một lực đẩy hất văng ra đằng sau, kéo lên một đường dài
trên mặt đất khiến phần giáp lưng tóe lửa, nóng đỏ lên.

Lilith Ren vừa cười ha ha, vừa nhảy lên theo hắn, vừa nói:

“Đừng lo, ta không nặng tay như đánh với ShenJian đâu, dù sao hai người
cũng đâu có hồi phục được, xỉu mất thì không vui chút nào.”

Nắm đấm lại giáng xuống, Hoài Nam chỉ hận tại sao vừa rồi mình không xỉu đi. Nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn giơ súng lên theo bản năng. Vừa đúng lúc
đó, Trung Thành chẳng biết từ lúc nào đã ở xa cách đó 100m, trên tay cầm một khẩu súng bắn tỉa đặc hữu, cùng với một tấm màn hình lơ lửng có
khuôn mặt cười cười đểu giả của Hans. Gã này ỷ mình có quyền điều động
toàn bộ tài nguyên căn cứ, hàng xịn cứ thế tuồn ra liên tục.

Lilith Ren vừa nhận ra điểm này, nhưng đang ở trên không, không dễ tránh né, vừa mới chớp mắt, một viên đạn đã phá không bắn tới.

“Ư. Trọng lực thiết lập.”

Đang bay dở đường, thân thể cô ta đột ngột nặng lên bất thường rồi bị ép hạ xuống đất trong chớp mắt, viên đạn xẹt qua, thổi tung cái dây buộc
tóc sau đầu, nhưng không làm đứt được một sợi tóc nào.

Tố chất thân thể của các Queen đều ở cấp độ cận giới hoàng, cho dù trực
tiếp trúng đạn cũng chỉ như muỗi đốt, nhưng chiến đấu kiểu này, mặc định là nếu trúng đạn, coi như cô ta đã thua.

Tuy thế, với phản xạ của Lilith Ren, muốn bắn trúng cô ta vẫn là chuyện
không tưởng. Mặc dù tốc độ bị giới hạn nhỏ hơn 10% cube, không thể nhanh hơn âm thanh cũng như viên đạn, nhưng chỉ cần nhìn nòng súng cô ta cũng có thể dự đoán được viên đạn sẽ bắn ra theo hướng nào, né tránh chẳng
phải việc gì khó khăn.

Vừa tiếp đất xuống, Ren nhanh chóng ngửa người ra đằng sau, hai viên đạn từ chỗ Hoài Nam cũng bắn tới vừa đúng lúc trượt qua. Hắn bật dậy như
một con tôm, theo sau hai viên đạn, tiếp cận Lilith ren lần nữa, chĩa
súng, tiếp tục bóp cò.

Lilith Ren đảo người, vung chân đá vào cẳng tay của Hoài Nam, khiến khẩu súng trên tay hắn bị đá rời ra, Hoài Nam lập tức quăng súng ở tay trái, bắt lấy khẩu súng ở tay phải. Bóp cò.

Boong.

Viên đạn bị Ren đấm văng dễ dàng, nhưng trong giây phút điện quang hỏa
thạch, khi những tia lửa tóe ra còn chưa tan hết, tay phải của Hoài Nam
đã bắt được súng từ tay trái ném sang, trước sự bất ngờ không phòng bị
của Lilith Ren lại một lần nữa bóp cò.

Bốp.

Lần này cô ta không kịp đấm văng viên đạn nữa, chỉ có thể vội vã giơ tay dùng mu bàn tay chắn trước trán. Kết quả là lần đầu tiên bị đẩy lùi về
phía sau.

Thấy Ren lảo đảo mấy bước lùi về, Hoài Nam đắc thắng muốn xông tới, lập
tức cảm thấy bản thân trì trệ, khuỷu chân vì bước quá nhanh không kịp ổn định lập tức khuỵu xuống. Bộ giáp quanh thân như nặng lên mấy lần.

“Má, siêu năng lực.”

Lilith Ren cười hì hì, gập người ngồi xuống, cúi đầu đối mặt với hắn,
còn chưa kịp để Hoài Nam đỏ mặt vì mặt bị kê sát. Một cú đánh đầu như
trời giáng khiến hắn lệch sống mũi, thét lên đau đớn, văng ra đằng sau.
Vừa rên la vừa ân hận là sao không đeo mũ giáp vì sợ cản trở tầm nhìn.

Còn Lilith Ren lập tức lăn người sang một bên, vì từ trên cao, ShenJian giáng xuống một cú bổ gót như thiên lôi.

Uỳnh.

Sân đấu tập rung lên, sức mạnh của cao thủ nguyên anh kỳ có thể dời núi
lấp bể, thể hiện ra ở quyền cước vật lý cũng rất kinh người. Vô số mảnh

kim loại bị đánh bật lên từ mặt sàn, bắn văng tới tận chỗ Trung Thành,
hắn cũng chẳng chớp mắt, chỉ khóa chặt thân ảnh Lilith Ren khi cô ta vừa lăn người tránh đòn, đang làm động tác đứng dậy. Bóp cò.

Bùm.

Lại một viên đạn nữa hiểm ác bắn ra.

“Chậc.”

Lilith Ren tặc lưỡi, cảm thấy có chút phiền toái. Tay xạ thủ này trông
quen quen, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải. Nghĩ thì chậm, nhưng động tác nhanh vô cùng, vừa lăn người đứng dậy đã búng chân nhảy ra
đằng sau, tiếp tục né đạn dễ dàng, nhưng đồng thời, ShenJian cũng vồ ra
từ đống đổ nát. Vung tay chộp tới. Linh lực vận chuyển đọng trên bàn
tay, biến bàn tay hắn thành hai khối chất nổ nguy hiểm.

Trong ba người thì thực lực Shenjian mạnh nhất, tốc độ hay lực phá hoại
thể hiện ra cũng ăn đứt Ren vô số lần. Cái duy nhất cô ta hơn hắn chỉ có kỹ xảo.

Lilith Ren cười lạnh, đưa tay lên búng vào đường gân ở cổ tay hắn, khiến cho linh lực vận chuyển bị gián đoạn, sát thương của cú vồ giảm đi tới
chín phần mười, cô ta không lùi mà tiến, lắc mình dùng vai đẩy nhẹ bàn
tay của ShenJian ra, thoải mái tiếp cận hắn.

ShenJian giống như đã sớm có chuẩn bị, lập tức đưa tay lên đánh chỏ.
Lilith Ren đặt bàn tay đẩy cùi chỏ của hắn từ dưới lên làm nó lệch
hướng, sau đó nắm tay co vào rồi phật ra một cú nhanh như chớp, đánh
thẳng vào nách, khiến gã này kêu lên đau đớn, lập tức lùi lại. Vung đầu
gối muốn đá lên, lại bị Lilith Ren nhẹ nhàng dẵm xuống, cả người mất
thăng bằng, hắn nghiến răng đánh đầu, nào ngờ Lilith Ren đã lùi lại đằng sau, chút nữa thì cắm đầu xuống đất.

Boong.

Thoải mái đánh văng một viên đạn nữa của Trung Thành. Lilith Ren tiếp
tục áp sát ShenJian. Lúc này hắn đã biết lợi hại, vội vàng giữ khoảng
cách, nhưng thân thể còn chưa kịp ổn định đã bị tiếp cận. Lilith Ren
cười nhạt, tay duỗi ra theo đường thẳng, tạo thành một thủ kiếm đánh vào lồng ngực hắn.

“Cực tinh huyền vũ, thất liên kích.”

Thủ kiếm đâm vào lồng ngực. ShenJian chấn động khó chịu, nhưng Lilith
Ren chỉ sử dụng không tới 10% cube, dừng lại ở khoảng thực lực của Trúc
cơ kỳ đỉnh phong, kém hắn những hai giai bậc, không đủ để đánh xuyên qua cơ thể của hắn. Dù sao hắn vẫn là Nguyên Anh cường giả hàng thật giá
thật, là loại quái vật có thể ngạnh kháng hơn mười lượt bắn của GMS sử
dụng lò phản ứng kim đan.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, thủ kiếm tiếp tục ấn tới, các ngón tay đồng
loạt gập lại ở đốt giữa, đánh thêm một kích vào ngực ShenJian. Hắn còn
chưa kịp cảm nhận cơn đau, các ngón tay lại tiếp tục gập lại, tạo thành
một nắm đấm, giáng vào ngực hắn kích thứ ba. Nắm đấm lại ấn tới, xòe ra, lòng bàn tay áp vào ngực, phát lực đánh ra kích thứ tư. Sau đó cả bàn
tay đều gập lại, kích thứ năm được đánh từ cổ tay. Rồi cả cánh tay lại
gập tiếp, cùi chỏ đánh ra vào cùng một điểm, tạo thành kích thứ sáu. Sau cùng Lilith Ren xoay người, dùng bờ vai húc mạnh một cú vào lồng ngực
ShenJian, kích thứ bảy chấn bay hắn lên trời, phun ra một búng máu, bay
ra xa bất tỉnh.

Lilith Ren nhìn cũng chẳng buồn nhìn, lập tức lách mình né một viên đạn
nữa của Trung Thành, búng chân một cái đã áp sát hắn, nắm tay thu gọn,
bùng nổ một trọng kích.

Bốp.

Khoảng cách vài trăm mét bị vượt qua dễ dàng, Trung Thành thất kinh,
biết đây là hiệu ứng của siêu năng lực trọng lực. Nó giúp Lilith Ren nhẹ nhàng di chuyển như gió, còn hắn thì đành ù lỳ chậm chạp, thế nhưng
trực tiếp dính phải, vẫn chẳng dễ chịu chút nào. Hắn chỉ vừa kịp thời
làm ra phản xạ, đưa khẩu súng bắn tỉa lên chắn trước người, nó lập tức
vở thành mạt vụn.

Nhưng từ trong những mảnh vỡ của khẩu súng, một lưỡi đao thấp thoáng
hiện ra, trước ánh mắt ngỡ ngàng của Lilith Ren, Trung Thành đã nắm lấy
cán đao, chớp mắt chém ra một đường lăng lệ:

“Cực tốc đao pháp.”

Đao ảnh vượt quá tốc độ âm thanh, cho dù bị trọng lực kềm hãm cũng thể
hiện ra uy lực tuyệt luân, Lilith Ren sửng sốt bất ngờ, một tay vẫn còn
làm thủ thế đấm tới chưa kịp thu về, chỉ còn cách dùng tay còn lại liều
mạng đẩy lưỡi đao sang một bên.

Xoẹt.


Lưỡi đao suýt soát vượt qua cơ thể, khiến một mảnh vạt áo bị chém đứt.

Lilith Ren giận dữ, từ đầu trận tới bây giờ, Trung Thành là người duy
nhất khiến đồ đạc trên người cô ta bị tổn hại. Ánh mắt sắc bén lập tức
khóa chặt thân ảnh hắn, Trung Thành liền cảm thấy cả người trùng xuống
nặng nề, cây đao trên tay cũng rời ra. Chớp mắt một cái, một nắm đấm đã
giáng tới trước mặt.

“Ăn gian !!!!”

Hoài Nam vừa bưng máu mũi vừa hét lên. Súng trên tay cũng quăng mất, chỉ đưa tay chỉ chỉ.

Lilith Ren đang áp sát Trung Thành muốn làm gỏi nốt hắn liền dừng tay, ngớ ngẩn hỏi:

“Ăn gian cái gì !?”

“Cô ta chỉ dùng sức nhỏ hơn 10% cube, làm sao đánh văng ShenJian có thực lực nguyên anh kỳ được, lại còn một đòn bất tỉnh.” Hoài Nam bi phẫn đưa tay chỉ chỉ.

Tiên giới cấp bậc, hay đúng hơn là phân chia cấp bậc trong cả lục đạo
đại thế giới này, chênh lệch 5% cube, hay cụ thể hơn là chênh lệch một
giai, thực lực như trời với đất. Dùng một gã nguyên anh kỳ như ShenJian, có thể dễ dàng đè đầu mà đánh cả ngàn gã trúc cơ khác, một đòn bị đánh
bất tỉnh như vậy quá là phá logic.

Lilith Ren nhún vai:

“Đó là liên kích, liên kích biết không !? Thực hiện một chuỗi động tác
liền mạch, cùng công kích vào một điểm, mỗi kích gia tăng lực lượng
trước đó lên gấp đôi, kích cuối bạo phát ra lực lượng bằng hai mũ bảy
lần. Đừng nói hắn là nguyên anh sơ kỳ, cho dù có là hậu kỳ cũng ăn không tiêu.”

“Ế, võ kỹ như vậy cũng được dùng sao !?”

“Sao lại không chứ !? Đó là vũ khí của ta, cũng giống như mấy người dùng súng vậy thôi.” Lilith Ren cười tươi như hoa.

Cô ta đi quanh quanh, tìm lại cái dây buộc tóc, buộc lại cái đuôi ngựa
kiêu ngạo, toàn phân phát lực một cái, bụi bẩn và vết máu quanh người
đều bị chấn văng ra, cả người lại sạch sẽ như ngọc, giống một con khổng
tước sang quý, vừa thong thả buộc tóc, vừa nói:

“Hơn nữa ta đã nương tay rồi đấy, liên kích như vậy, còn có thể đánh ra
một trăm cái cơ. Cực tinh huyền vũ bách liên kích, cả lục đạo này, chỉ
có vài người tiếp được thôi.”

Sau đâu đấy, lại đưa tay lên bẻ bẻ khớp, Lilith Ren nghiêng đầu cười mị mị:

“Được rồi, tiếp tục nào. Hai người là người đầu tiên trong căn phòng này đánh rớt được đồ của ta đấy. Cũng thú vị lắm, đừng xỉu quá sớm nhé.”

Hoài Nam tặc lưỡi, đầu óc đảo loạn, đang tính đến chuyện quỳ gối xin
tha. Nhưng chớp mắt một cái Lilith Ren đã xuất hiện trước mặt, nắm đấm
giương lên cùng nụ cười tai quái.

“Má, liều mạng.”

Hoài Nam tặc lưỡi phẫn nộ đưa tay lên đấm thẳng.

Không hoa hòe không màu mè gì. Chỉ là toàn lực đấm thẳng một cú.

Lilith Ren cười lạnh, giữ nguyên tư thế đấm thẳng của mình. Nắm tay cô
ta đánh ra trước, sẽ chạm vào mặt Hoài Nam trước khi nắm tay của hắn tới được mặt cô.

Thế nhưng dị biến đột nhiên xảy ra. Đôi găng tay của Lilith Ren đột
nhiên phát sáng, còn khuôn mặt cô ta cũng đầy nét kinh hoảng, cả người
khựng lại…

“A… Huyền vũ, sức mạnh của ta….”

Bốp.

Nắm tay của Hoài Nam toàn lực giáng tới không chút nương tình, đấm thẳng vào khuôn mặt Lilith Ren. Lực đánh mạnh mẽ còn khiến cô ta bật ngửa ra
đằng sau cùng một hàng máu mũi dài.

“Ế…. Máu !?”

Hoài Nam tròn mắt kinh ngạc…

Từ khi nào nắm đấm của mình có khả năng sát thương tới các cận giới hoàng rồi !?

Không lẽ là năng lực tiềm ẩn vừa bộc phát !?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui