Trái đất, bên trong cố hữu kết giới của chiến thần Ares.
Nhìn từ trên xuống, chiến hạm như thác lũ đổ về vùng trung tâm, nơi
những đoàn năng lượng va chạm kịch liệt, tô điểm bằng những tiếng nổ đì
đùng muốn phá vỡ màng nhĩ của tất cả người tham chiến. Lại có một chiến
hạm nổ tung, chiến hạm ở ngay sau nó lập tức lao lên lấp chỗ trống, khởi đầu bằng một quả siêu pháo đã sớm tích tụ đến nghẹn uất, quét ngang một đường, thổi bay một mảng lớn thần chúng, sau đó súng máy và các ụ pháo
laze điên cuồng khai hỏa, tên lửa rải mịt mù như một đàn trâu trấu, hung ác trút xuống đám chiến binh thần tộc bên dưới. Khiên chắn năng lượng
mở ra, đỡ lấy vô số mũi lao bọc lửa, ngạnh kháng mấy trăm loạt đạn pháo
kích đáp trả từ bên phía thần tộc, trở lên mỏng dính. Cuối cùng, một gã
cường giả cấp cao của thần tộc nhảy lên, dùng sức hét lớn xé rách khiên
chắn năng lượng, đáp xuống thân hạm.
Chiến binh mặc trọng giáp bên trong ùn ùn xuất hiện liều mình nhào tới
bảo vệ mẫu hạm, lớp giáp hợp kim kiên cố chịu qua mưa bom bão đạn không
tổn hao gì đứng trước cường giả thần tộc chỉ giống như xốp giòn, bị hắn
búng tay đã cách không nổ tan. Không ai lùi lại, đối mặt với thần tộc
hung ác tàn nhẫn nhưng mạnh mẽ, tất cả đã thành thói quen, dùng sự trơ
lỳ trầm mặc, hi sinh tính mạng đổi lấy sự an toàn cho mẫu hạm. Vỏ giáp
vỡ tan, cường giả thần tộc mất kiên nhẫn dẵm chân, lớp vỏ chiến hạm nún
xuống. Một lỗ hổng tạo ra, cường giả thần tộc cười hung ác, nhào vào bên trong thân hạm, cười lớn muốn triển khai đồ sát. Thế nhưng hắn vừa vào
trong, thân hạm đã sáng lên đỏ chói. Sau đó là một vụ nổ mạnh mẽ nhất
chìm tất cả. Một loại vật chất kỳ dị nằm ở giữa thân hạm, tạo ra lực hút từ trường cực kỳ mạnh, nghiền ép và xoáy nát tất cả những thứ xung
quanh trong bán kính 10km, để rồi biến thành một điểm đen nhỏ xíu trước
khi tiêu thất. Cường giả thần tộc còn sống, nhưng cũng đã mất nửa cái
mạng, hấp hối nhào ra khỏi vùng trời đã sạch bong với điểm đen như ma
quỷ, nghênh tiếp hắn là một đoàn quang đạn rợp trời. Khiên Aeris trứ
danh không cứu được mạng hắn lúc này, tia năng lượng đồng bộ với lớp
kiên, đục hắn thành một cái tổ ong trăm ngàn lỗ thủng. Rơi xuống mất
mạng.
Thân thể hắn tiêu thất, bay trở về thần điện ở điểm cuối chiến trường,
chiến ý hừng hực khiến hắn không cam lòng dừng chiến đấu tại đây, máu và thịt vụn giống như được ma quỷ dẫn lối tụ tập dần dần về thần điện rồi
ngưng thực. Mười năm phút sau, người này lại từ thần điện đi ra giống
như chưa từng tổn hao lông tóc gì.
Chiến đấu trong lĩnh vực của chiến thần Ares, chỉ cần ý chí chiến đấu
vẫn còn, mỗi một thần chúng được thần mạch thừa nhận là đồng loại đều
trở nên bất tử bất diệt. Là những chiến binh hung hãn nhất, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, khí thế thô bạo từ đoàn quân không sợ chết chấn
nhiếp bất cứ loại binh đoàn nào đối địch. So với một bầy zombie hung hãn còn đáng sợ hơn. Nhưng nhân tộc đã sớm quen thuộc với chiến pháp này
của bọn họ, vô số chiến binh thần tộc nằm la liệt trên chiến trường, với tay cụt chân gãy, không ai thiệt mạng nhưng cũng vô lực tái chiến.
Dù tế bào thần tính có khả năng phục rồi rất mạnh, nhưng quân đội của
loài người cực kỳ đông, luôn có vô số tay bắn tỉa nhằm vào những kẻ đã
bị thương nhưng không chết này, mất mười phút cái tay mới hồi phục, thì
đã có người bắn đứt cái chân, đến khi cái chân hồi phục, một tràng đạn
lại bắn tới khiến cho nó tiêu thất.
Có mặt đất, trận địa pháo kích nhanh chóng được thành lập, vô số cứ điểm bắn đạn tự động đã sẵn sàng dàn trải. Xe tăng quá chậm, vỏ quá mềm, đã
sớm bị đào thải, ở tiên giới chiến chỉ là lần thử nghiệm thanh lý cuối
cùng. Đối với lực công kích mạnh mẽ của thần tộc, lớp thép phòng thủ đã
không còn là thiết yếu, tất cả chỉ dồn toàn lực vào sát thương và tính
cơ động. Bởi vậy loại xe bắn đạn tự động này mới trở thành chủ lực trên
chiến trường hiện tại.
Xe cấu tạo đơn giản, ưu tiên tốc độ cao, trên xe xếp vài thùng đạn. Các
viên đạn được xếp gọn trong thùng, viên này sau viên khác. Đạn được đánh lửa bằng bộ đánh lửa điện độc lập, viên đạn tiếp theo sẽ mở ra, hoạt
động như một màn trập. Tùy thuộc vào khoảng cách đạn trong thùng, thuốc
súng sẽ khác nhau, bảo đảm một thời gian trễ được lập trình và lý tưởng
giữa các lần bắn.
Thiết kế đơn giản đạn được nạp đầy vào thùng này không có cò và các bộ
phận chuyển động làm cho súng dễ dàng hoạt động. Kết quả hình thành một
cơn “ bão kim loại “. Cái loại xe bắn bão kim loại này cũng có thể áp
dụng với các súng phóng lựu. Nhưng phần gây ngạc nhiên nhất của nó - đó
là tốc độ bắn: một triệu viên mỗi phút.
Mở rộng vô số tinh cầu thuộc địa, tài nguyên của nhân loại đã cuồn cuộn
không dứt. Đối với LHQ, viên đạn là tài nguyên bèo bọt nhất. Một viên
đạn không là vì với một thần chúng, thế nhưng một triệu viên đạn....
Ai cũng ăn không tiêu.
Dàn trải dưới trận địa của các chiến hạm là một hàng xe không thấy điểm
cuối, thiết lập vừa hoàn tất, đạn đã lên lòng, chỉ theo một chỉ lệnh đơn giản, mưa đạn đã vãi ra tứ tung khắp chiến trường.
Nhánh quân thần tộc đang xung phong lên phía trước lập tức được kinh qua cái gì gọi là mưa bom bão đạn, khiên chắn trên tay bị một cơn lốc kim
loại màu đen hất văng đi, dùng nhục thể tiếp lấy vô số đầu đạn bạo phá.
Bùm bùm bùm
Thân thể thần tộc chiến binh mạnh gấp trăm lần nhân loại, đạn cũng không phải loại mềm dẻo gì mà là đặc chế dành cho bọn họ, hai bên vừa chạm
vào, hoa máu lập tức nổ tứ tung, xương cốt thần chúng phấn toái cùng da
thịt đỏ máu bắn tung lên mặt đồng bọn.
Đạn nhắm vào thân thể, một tràng lại một tràng, chỉ đau chứ không thật
sự khiến những chiến binh có sinh mệnh lực ngoan cường này chết đi,
nhưng thừa đủ để phá vỡ phòng tuyến của bọn họ, tạo cơ hội cho lính bắn
tỉa trên chiến hạm thu gặt chiến quả.
Tất nhiên cũng có nhiều gã thần tộc còn đủ sức lực và dũng khí, lập tức
tự sát và được hồi sinh trong mười năm phút sau ở điện thần cuối chiến
trường. Thế nhưng “bão đạn” chỉ là thứ đẩy lùi bước tiến quân của chúng
thần, cái sát chiêu thật sự còn ở phía sau...
Một vị tướng giương lông mày rậm như con sâu róm, trầm giọng nói vào bộ đàm:
“Tên lửa NHZ897, Tên lửa HAN162, Tên lửa KHA172, vào vị trí...”
Bắn...
Từ trên chiến hạm, vô số chỉ lệnh như vậy cùng được đề ra đồng nhất,
những cái tên lửa mang trong mình dấu hiệu nguyên tử lẫn trong đám tên
lửa thường nhào nhào tới trận địa chúng thần.
Ở phía bên kia chiến tuyến, Artemis nhướng mày, cảnh báo với Ares:
“Đỡ lấy.”
Ares gật đầu, lớn tiếng gầm thét, sóng âm mạnh mẽ vang vọng trong tai mỗi chiến binh thần tộc:
“Tất cả, mở khiên Aegis.”
Mỗi chiến sĩ nhấc lên tấm khiên của mình, trên khiên phát ra hào quang
rực rỡ. Một đường kẻ màu xanh lam từ chiếc khiên này nối tới chiếc khiên khác hình thành một mạng lưới chằng chịt dày đặc không kẽ hở.
Chiến binh thần tộc giơ khiên lên trời, một vòng tròn tinh võng màu lam mở ra, nghênh đón loạt tên lửa.
Ầm ầm ầm ầm....
Đất đai bị đánh toác ra một mảng lớn, sóng khí hủy diệt quấn phăng tất
cả vật chất nằm trên đường nó đi. Ngoại trừ thần chúng nằm ở phía sau
màn chắn, vô số thần tộc và chiến sĩ kim loại của trái đất còn may mắn
sống sót sau đợt va chạm đầu tiên chỉ có thể cười khổ mặc niệm. Màn ánh
sáng lạnh lùng cuốn sạch tất cả. Mấy chiếc mẫu hạm ở đầu chiến tuyến
cũng mở lên một lớp khiên giống y quân thần tộc. Bị sóng khí đẩy lùi về
phía sau, mơ hồ có dấu hiệu nứt rạn.
“Đáng chết, dù biết là không có tác dụng gì vẫn cứ bắn.” Ares bực mình gằn giọng.
Hermes cười nói:
“Thứ vũ khí phế thải của nhân giới, hẳn là còn tồn kho rất nhiều, phóng
xạ của nó ảnh hưởng rất nặng đến địa cầu, cũng chỉ ở đây chúng mới dám
bắn loạn như vậy.”
Aeris Shield là lớp khiên phân tán chấn động và nhiệt năng, cho dù năng
lượng bạo tạc mạnh mẽ cỡ nào cũng đều bị tổ hợp của mấy ngàn lớp khiên
này nhẹ nhàng triệt tiêu. Nhân loại cũng có một phiên bản nhái theo,
nhưng hiệu suất kém hơn rất nhiều. Nhìn qua một lượt là thấy, thần tộc
bên dưới lớp khiên hoàn toàn không hề bị ảnh hưởng từ vụ nổ, còn nhân
loại thì bị đẩy lùi về sau một mảng lớn. Đây là ưu thế công nghệ không
thể chối cãi.
Vùng không bị ảnh hưởng bởi sóng xung kích của bom nguyên tử còn có ba
trưởng lão của IMI và hai vị chủ thần Apollo và Hephaestos. Hai người
này lấy hai chọi ba vẫn nhẹ nhàng thong dong, thậm chí Apollo còn nhếch
miệng cười cợt:
“Sao rồi, trường sinh đảo, các ngươi chỉ có vậy thôi à !? Sợ dùng nhiều
sức thì bất tử khí sẽ trôi hết, trở lại bộ dáng già nua đúng không !?”
Sau lưng Apollo hiện ra một mặt trời nhỏ, sức nóng tỏa ra ngùn ngụt, hắn tiện tay cầm lấy quăng mạnh về phía trước. Phù Đổng Thiên Vương xông
tới, bộ giáp hình ngựa trước ngực mở miệng, thôn phệ hoàn toàn mặt trời
nhỏ này, lập tức thân giáp đỏ rực, Phù Đổng Thiên Vương toát mồ hôi gầm
lớn, chấn tan toàn bộ sóng nhiệt trên cơ thể, làn da lập tức bốc lên mùi khét khó ngửi.
Sau lưng hắn, hai người còn lại vòng tới, muốn chế trụ Apollo, lập tức
có một bóng dáng khôi ngô che trước người hắn, vung một cây búa lớn quét ngang qua. Lại một đợt sóng khí nổ vang, hai bên cùng dạt về phía sau.
Ở phía dưới bọn họ, dư uy của loạt bom đã tán hết, bất kể là khiên Aeris của thần tộc hay nhân tộc đều đã ảm đạm đi rất nhiều, lại bên lại xốc
lấy tinh thần, tiếp tục lao vào một hồi chém giết thảm liệt.
...
Robert và ông nội mình đứng trên nóc một chiếc chiến hạm ở tít cuối đội
hình. Nhìn đến vùng trung tâm chiến trường cũng tới vài trăm km. Cái
khối không gian do thần lực mở ra này so với một lục địa lại chẳng kém
hơn chút nào. Lần đầu tiên ở trong lĩnh vực, Robert còn phải sửng sốt
hồi lâu.
Tràng cảnh chiến đấu thảm thiết phía trước được truyền về đại sảnh chỉ
huy này, ở đây hội tụ vô số nhân vật tai to mặt lớn của liên quân trái
đất. Có ông nội của Robert, có thánh nữ của giáo đình, có hiệu trưởng
học viện ma pháp Key West, và cả cha đẻ của Claude, hội trưởng hiệp hội
siêu năng lực gia – ESP league. Claude cũng ở đây, dùng khuôn mặt ngây
ngốc nhìn lên màn hình chiến báo, từng cái từng cái chiến hạm nổ tung
rực rỡ quang hoa, từng đợt huyết vụ lẫn trong mảnh kim loạn nổ tung in
đậm trong đôi mắt mờ mịt của hắn.
Thảm khốc quá.
So với sự nhàn nhã tại tiên giới, chiến tranh với thần tộc thật đáng sợ.
Robert đã sớm quen thuộc với những tràng cảnh tụ hội tộc quần đứng đầu
nhân loại này, hắn là một gã con ông cháu cha chính hiệu. Thế nhưng đây
là lần đầu tiên hắn nhìn thấy những nhân vật quyền uy nhất trái đất này
tề tựu đầy đủ một chỗ, hơn nữa trên mặt ai nấy đều có vẻ khẩn trương đặc biệt.
Tộc thần, kẻ thù đáng sợ nhất của loài người. Vậy mà lại xuất hiện rồi.
Tràng chiến tranh thảm khốc 35 năm trước có còn lặp lại không !?
Không, chẳng cần phải hỏi, nó đã xảy ra ngay tại đây rồi.
Đây không phải là chiến tranh, đây chỉ là một cái máy xay thịt khổng lồ.
Thần tộc giết không chết, nhân loại thì giết không hết, hai bên cứ giằng co từng tấc đất trong cố hữu kết giới này.
Thần tộc giết hết nhân loại, bọn họ thắng vinh quang.
Nhân loại phá được ngôi đền của Ares, nơi có ba vị cận giới hoàng trấn thủ, bọn họ thắng thê thảm.
Nhân tộc và thần tộc, chưa bao giờ công bình mà đấu.
Chỉ có thể dùng số đông, dùng nhân mạng đổi lại.
Giống y như 35 năm về trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...