Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tui Idol Thế Nhưng Thầm Mến Ta


Thần nhan sắc với thần diễn xuất, chính là nguồn gốc của biệt danh “Tô thần”.
Trong sự nghiệp của Tô Diên, chưa từng có chuyện nói sai lời thoại, có thì cũng chỉ sai vài từ, hoặc là vấn đề phát âm, không đáng kể.
Sao có thể sai đến mức này?
Giữa > và > có khoảng cách lớn như Lạc Tiểu Đường với Lạc Đường – con gái Lạc Thành vậy.
Lúc này, không khí trong phòng học thạt sự kỳ quái.
Lạc Đường nhìn chằm chằm Tô Diên, không thể tin vào tai mình.
Anh khoanh tay, đứng dựa vào bàn, vẻ mặt như kiểu “Để xem cô gái ngốc nghếch này muốn làm trò gì.”
Tất cả đều bình thường hay sao? Vẻ mặt lạnh lùng thì đúng rồi, nhưng lời thoại là sao vậy? Sai đến như vậy, là tình cờ hay…
“Tô Diên?” giọng Trần đạo phát ra từ loa, Lạc Đường nhanh chóng thoát khỏi dòng suy nghĩ.
“Trần đạo, là lỗi của tôi.” Tô Diên vội quay đầu lại: “Xin lỗi, lại một lần nữa.”
Quay người lại, ánh mắt anh nhìn thẳng vào mắt Lạc Đường.

Con ngươi đẹp đẽ, trong suốt màu nâu nhạt, làn da trắng trẻo trên nền màu xanh của bộ đồng phục.
Những bộ phim trước đây của Tô Diên hầu hết là những nhân vật sinh ra trong hoàn cảnh khốn khó, hoặc phải trải qua nhiệm vụ phức tạp, nhưng bây giờ, khi khoác lên người bộ đồng phục học sinh, anh lại giống như một mỹ nam bước ra từ phim hoạt hình.
Chỉ là, không biết tại sao, ánh mắt của anh có gì đó mà cô không thể hiểu được.
“Lạc Tiểu Đường, chuẩn bị xong thì giơ tay.”
Lạc Đường nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi ra hiệu với máy quay bên cạnh.

Sau cảnh này, cô quay thêm một cảnh quay cận nữa để sau này biên tập.

Lạc Đường hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hôm nay.
Tô Diên và Lương Tử Nguyệt vẫn còn nhiều cảnh quay bên trong, vừa rời khỏi lớp học, cánh tay Lạc Đường đã bị Trình Tranh bắt lấy: “Đường Đường!”
Giọng Trình Tranh phấn khích: “Vừa rồi cậu với Tô Diên trông hợp nhau thật ớ.

CP Đại tiểu thư kiểu ngạo với Nam thần phúc hắc! Làm sao đây, tớ cũng là fan nguyên tác, muốn trèo tường quá đi.”
Lạc Đường: “???”
Lạc Đường khinh thường mắng cô: “Sao cậu có thể yếu đuối như thế nhở? Lại còn tự nhận là fan nguyên tác! Nam nữ chính thất vọng về cậu!”
Trình Tranh ưỡn ngữ: “Xin lỗi đi! Tớ không làm thân phận fan nhan sắc của tớ thất vọng là được!”
Lạc Đường: “…” Tự hào quá ha…
“Thật đấy.” Trình Tranh hổi tưởng lại mấy hình ảnh vừa rồi, không nhịn được mỉm cười: “Hia người đưng cạnh nhau nhưng không ai bị lấn đi dung mạo hay khí chất, mà lại còn có cảm giác CP mạnh mẽ!”

Lạc Đường lúc này cũng thật lòng nói: “Cảm ơn bồ đã nói như vậy về ta và idol he.”
Trình Tranh còn có việc, thấy Lạc Đường cũng xong rồi, nói chuyện với cô thêm mấy câu rồi đi.
Lạc Đường đi tới phòng học trống bên cạnh, chống tay ngồi xuống bàn, buồn chán mà lướt Weibo.

THơi gian vô thức trôi qua, không biết từ lúc nào, một bóng người hiện ra.
Lạc Đường ngẩng đầu thấy có người đi tới, cảm giác như thấy mặt trời trong ngày mưa: “Tô Diên!” Cô cao giọng hỏi: “Anh quay xong rồi hả?” “Tạm thời là như thế.” Anh bước tới, tự nhiên mà ngồi xuống cạnh cô.
Cùng một chiếc bàn, cùng một tư thế ngồi, nhưng chân cô thì vung vẩy lơ lửng, còn chân anh lại đặt hoàn toàn trên mặt đất.
Lạc Đường nhìn thấy sự chênh lệch giữa độ dài chân của hai người, nụ cười trên mặt tắt lịm.
… Xin lỗi.
Đôi chân đang đung đưa dừng lại.
“Vừa nãy bảo xem mọi người quay phim mà.” Tô Diên quay đầu: “Không xem nữa à?”
“…Em không muốn xem nữa.” Giọng Lạc Đường trầm xuống một quãng.
Cô đã đọc qua nguyên tác, để cô nhìn Tô Diên với Lương Tử Nguyệt chim chuột anh anh em em á, cô không thèm đâu!
Khuôn mặt tươi tắn héo đi trong chốc lát.
Mắt hơi rũ xuống, mặt xụ ra, như là có một cái tai nhỏ vô hình rủ xuống trên đầu.
Tô Diên nhìn mà muốn cười một tiếng: “Sao lại không muốn?”
“Vì em không thích Lương Tử Nguyệt cho lắm, nên…” thực ra Lạc Đường cũng không đến nỗi không thích Lương Tử Nguyệt, cô chỉ tùy tiện nói một lí do thôi.

“… Dù sao thì em cũng không muốn thấy anh thân mật với cô ấy.”
Tô Diên nheo mắt: “Thân mật?”
Lạc Đường: “Chứ sao nữa, mấy cảnh tình cảm của nam nữ chính ý.”
“… Em xem phần diễn của nam nữ chính rồi à?” Tô Diên nói: “Trong kịch bản ấy.”
Lạc Đường lắc đàu: “Em chưa.” Cô không dám xem!!!
“…”
Lạc Đường cảm giác anh thở dài nhẹ một cái: “Không có cảnh tình cảm nào đâu.”
Lạc Đường: “Hả?”
Tô Diên ngả người ra sau, dùng ánh mắt bất lực cô: “Em nghĩ cấp 3 thì có tuyến tình cảm như thế nào? Yêu sớm sao?”
“…”
“Anh đọc kịch bản xong mới quyết định nhận phim.”
Lạc Đường không hiểu, chớp mắt: “Là sao…”

“Nghĩa là…” Tô Diên ngừng lại, khóe môi hơi cong, giọng nói trong vắt, ấm áp: “Nếu cần quay cảnh tình cảm với nữ diễn viên khác, anh sẽ không nhận.”
Tô Diên bỏ lại một quả bom tin tức rồi bị gọi đi.
Lạc Đường nhìn bóng người đang rời đi, ngồi ngẩn ngơ.
Một lúc sau, cô mở Weibo, đăng lên siêu thoại của Tô Diên một status.
Hai trăm chữ “A” vô nghĩa.
_
Sau một tuần quay phim, “Our Youth” sẽ được phát sóng vào lúc 8h tối thứ bảy tuần này, phát sóng lần đầu trên Rainbow Channel, phát online trên trang web chính thức của simulcast cùng lúc với TV.
Tập đầu phát thứ bảy, tập hai phát chủ nhật.
Lạc Đường chẳng mất nhiều công diễn xuất, cô vừa học vừa diễn, còn nhân thể kết bạn, “đu” idol, lại còn được diễn cùng idol! Cô vui vẻ cả ngày ở đoàn phim đóng vai nữ phụ ác độc.
Nhưng… thành quả của cô hôm nay sẽ được phát sóng! Lúc diễn là một chuyện, lúc phát sóng lại là chuyện khác.
Lạc Chu trước đây dã từng châm chọc cô, cô sẽ bị cư dân mạng đuổi cổ ra khỏi showbiz thôi, nhưng Lạc Đường lúc đấy đang tràn đầy khao khát bước vào showbiz, không them quan tâm đến.
Sáng sớm thứ bảy thức dậy, nằm trên giường nhìn chiếc đèn pha lê do chính tay chọn, Lạc Đường đột nhiên cảm thấy u sầu.
TT huhuhuhuhuhu TT
Thôi kệ đi, đằng nào mình cũng quay xong rồi, nghĩ nữa cũng vậy.
Trả một cái giá nhỏ mà được ở gần idol, quá xứng đáng!
Bị chửi thì cũng là Lạc Tiểu Đường bị chửi.
Nghĩ thế, Lạc Đường cảm thấy tốt hơn một chút, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Một ngày tốt lành bắt đầu với việc chăm sóc da
— Một ngày tốt lành kết thúc tại bàn ăn tối.
Hầu như cả tuần này Lạc Đường đều ở đoàn phim, lúc ăn cơm, Lạc Đường bị Bệ Hạ và Hoàng Hậu tranh thủ hỏi thăm tình hình.
Bữa tối gần kết thúc, Lạc Chu đột nhiên nói: “Ba, mẹ, tối nay có thể chứng kiến thành quả một tuần bận rộn cuẩ công chúa nhà ta rồi.”
“…!”
“Hả?” Lạc Thành sững sờ một chút, lục lại trí nhớ: “Ồ đúng rồi, phim của Đường Đường, tên là thời gian gì ấy nhở?”
Lạc Đường vội vàng nói: “Ơ, ba ơi, không có gì hay đâu.

Toàn về giới trẻ thôi, hai người khong thích đâu.


Toàn là cuộc sống thời cấp 3 thôi.”
“Con nói gì đấy!” Bà Bạch bất mãn: “Nhà ta phải xem phim con quay chứ.” Người đứng đầu gia đình, bà Bạch, cao quý, quyến rũ mà hạ lệnh: “A Chu, tí nữa cấm về phòng, cả nhà cùng xem phim.”
Lạc Chu kéo kéo khóe môi: “Con ước còn không được.”
Lạc Đường: “…”
Chỉ diễn một vai nữ phụ thôi thì có gì đáng xem!!! Chắc chắn là kiếp trước cô mắc nợ tên ác ma này rồi! Chắc chắn luôn!!!
Người giúp việc chuẩn bị trà đặt lên bàn, rồi bật màn hình hình TV to như ngoài rạp chiếu phim lên, mở Rainbow Channel.
8h tối, tại biệt thự họ Lạc, hương trà lượn lờ trong không trung, một nhà bốn người bắt đầu xem TV.
Lạc Đường muốn tám chuyện với họ để phân tán lực chú ý, nhưng lúc sau thấy họ xem khá nghiêm túc, cô cũng không dám thực hiện âm mưa này nữa.
Xem phim chính mình đóng, một cảm giác rất… vi diệu.
Xem được một nửa, Lạc Đường không khỏi cảm thấy xấu hổ, bắt chuyện với ba: “Ba, để con kể cho ba nghe, sau này nữ phụ mà con đóng ấy, còn đối đầu với nữ chính Tề Nguyệt…”
Lạc Thành: “Ghê vậy?!”
Lạc Đường: “Chuẩn luôn! Ghê gớm lắm!”
Lạc Thành cười: “Diễn vui không?”
Lạc Đường cũng cười: “Cực kỳ vui, hì hì.”
Bên này 2 cha con chụm đầu nói chuyện kịch bản, bên kia Hoàng Hậu cùng Thái tử cao quý uống trà.
Sự khác biệt phong cách rõ rang.

Một tập dài khoảng 50 phút, thêm cả quảng cáo là đủ một tiếng.
Việc quay phim khá lộn xộn, Lạc Đường cũng không biết sau khi biên tập lại sẽ như thế nào, nhưng nhìn qua cũng cảm thấy hậu kỳ làm việc rất tốt.
Vì “Our Youth” lấy bối cảnh là cấp 3, nên nhiều vấn đề không thể chạm tới.

Để đáp ứng các quy định, qua thẩm định, một số nội dung tuyệt đối không thể phạm phải, như yêu sơm, trốn học, nam nữ tiếp xúc thân mật.
Vì vậy, fan nguyên tác cũng tỏ vẻ thấu hiểu nếu phim khác với tiểu thuyết.
—– Chỉ cần nghĩ đến giá trị nhan sắc, chỉ cần nghĩ đến việc Tô Diên diễn vai Dự ca của chúng ta, nằm mơ cũng mỉm cười.
Sau ngày đầu quay phim và cuộc đối thoại thòng tim với Tô Diên, Lạc Đường về đọc kỹ lại kịch bản từ đầu đến cuối.
Phải nói là biên kịch đã làm việc hết công suất, cả bộ phim đều trẻ trung, hài hước, ấm áp, cảnh quay nào cũng mang tình thần tích cực.
—– Ví dụ như nam nữ chính tranh nhau giấy kiểm tra của Hoàng Cương, Cố Dự giao cho Thi Âm một đề thi khó vl, bắt cô phải đọc lại giá trị cốt lõi của xã hộ chủ nghĩa.
Khát vọng sinh tồn của bộ phim này có thể nói là xé trời.
Tập một kết thúc, dừng lại ở cảnh Thi Âm đợi câu trả lời của Cố Dự.
Thi Âm nâng cằm, hỏi thiếu niên mặt vô cảm ở đối diện: “Tớ muốn ngồi cạnh cậu, được chứ?”
Cô gái trẻ kiêu hãnh như một con công nhỏ.
Hình ảnh đóng băng ở đó.
Ba khuôn mặt hiện trên màn hình, Tề Nguyệt ngồi bên cạnh khẽ cau mày, Cố Dự đối mặt với Thi Âm, một người vô cảm, một người tươi cười.
Hết tập một.
Xem xong, Lạc Đường lấy cớ uống nhiều trà quá, muốn đi rửa tay, không thèm nghe cả nhà phát biểu cảm tưởng.

Đang rửa tay, điện thoại rung lên.
Lạc Đường lau tay, mở điện thoại vào WeChat.
Trình Tranh: “Fuck! Cậu lên hot search kìa Đường Đường! Lên Weibo nhanh!”
“???”
Điện thoại suýt nữa rơi xuống bồn rửa mặt, Lạc Đường nhanh chóng vào Weibo, mở bảng hot search.
No.3 hot search: # Lạc Tiểu Đường là ai? #
“…!!!”
DM DM DM!!!
Tim Lạc Đường như nổ bùm một cái.
Tuy buổi sáng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị chửi, nhưng bây giờ… vẫn cảm thấy rén —-
Không chỉ đơn giản là bị chửi, mà còn bị chửi lên tận hot search
Huhuhu, Thi Âm đáng ghét đến vậy sao!
Lạc Đường run rẩy đứng trước bồn rửa tay, cắn rang ấn vào mấy chữ Lạc Tiểu Đường.
Bình luận đầu ttiên là:
>
Trong gif là cảnh slow motion cô bước đến chỗ Cố Dự và Tề Nguyệt.
Theo góc quay này, Thi Âm như phát ra ánh sáng, tóc vén lên, lộ ra phần cổ trắng nõn thon gọn, không chút khuyết điểm.

Ánh mắt nhìn thẳng vào máy quay, toàn bộ khuôn mặt hiện ra.
“?” hình như không phải là bị chửi…?
Lạc Đường lại đọc tiếp mấy bình luận hàng đầu, tất cả mới được tải lên chưa đến mười phút.
>
>
>
>
Lạc Đường đang muốn lướt xuống tiếp, nhưng lại trượt tay ấn vào phần trả lời của bình luận hàng top này.
>
>
>
Lạc Đường vẫn còn đang bối rối, Trình Tranh lại gửi một tin nhắn.
Trình Tranh: >
Trình Tranh: >
Lạc Đường: “…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui