Idol Quốc Dân Là Xã Hội Đen

Hôm nay nhà họ Lưu có thể nói là náo nhiệt nhất xóm.

Một Jo Seo Yun đã ồn ào, nay lại thêm một Giang Noah đại sứ giao tiếp của bang phái, trường học cũng thành cái chợ.

Jo Seo Yun thi đại học xong nên rất rảnh rỗi, quyết định dọn đồ đạc qua đây định cư, vừa có thể tập võ cùng các huynh đệ trong võ đường, vừa có thể gần gũi tiếp cận Lưu Ngọc Luy. Cậu ta không tin chị gái mình khen xinh là một thằng đực rựa, Lưu Ngọc Lu chắc chắn là nữ giả nam!

Cậu ta cảm thấy suy diễn của mình khi bỏ qua những chi tiết bất hợp lý thì còn lại đều rất hợp lý.

“Hắt xì!” Lưu Ngọc Luy lấy khăn tay lau mũi, buồn bực không thôi. Cũng gần vào thu nên nhiệt độ có giảm xuống, cậu nên đặt một ít quần áo thu đông nhỉ.



Giang Noah còn nhớ phải đi tắm rửa cho thơm tho mới có tự tin ôm bé yêu mà không bị đánh. Nhưng khi vào nhà tắm, cỡ hết đồ đang mặc ra, hắn phát hiện một chuyện gây bối rối. Nhìn một loạt các chai lọ vại bình lớn có bé, hắn lâm vào trầm tư.

Chai nào là sữa tắm?


Đây là lần đầu tiên hắn dùng nhà tắm ở đây, bởi vì Lưu Ngọc Luy hồi xưa luộm thuộm lại ở bẩn, tuy biết người hầu sẽ lau dọn sạch sẽ nhưng hắn không dám dùng.

Có điều, khoảnh khắc hắn mở ra cánh cửa nhà tắm, những suy nghĩ đó thay đổi hoàn toàn. Chỗ này không những thơm mà còn gọn gàng sạch sẽ.

Giang Noah mở cửa nhà tắm, lớn giọng gọi: “Bé yêu, lại đây anh nhờ chút.” Có rất nhiều cách nhưng hắn lại chọn cách nhờ cậu giúp, lòng dạ Tư Mã Chiêu, người qua đường ai nhìn cũng biết.

Lưu Ngọc Luy khó hiểu, nhà này thiếu gì người làm, sao lại nhờ cậu? Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cậu vẫn nhanh chân chạy tới: “Gì á…”

Người đàn ông dáng người cao lớn, cơ ngực cơ bụng nở nang, màu da khỏe khoắn, rõ ràng khi mặc quần áo thì không có cảm giác áp bách chút nào. Hắn chỉ mặc mỗi quần tứ giác, cậu không dám đưa mắt nhìn xuống, dù rất muốn chiêm ngưỡng thêm.

Được gần gũi nhìn kĩ như thế này, gương mặt cũng đẹp trai không góc chết, đối phương còn là thần tượng của mình, Lưu Ngọc Luy không mụ mị đầu óc mới là lạ.

Cũng đâu phải chưa thấy Idol mặc đồ bơi trên tạp chí, cậu ngại ngùng xấu hổ là chuyện gì nữa!

Giang Noah âm thầm đắc ý, ngoài mặt vẫn giữ vẻ phong độ ngầu lòi, cố ý phô ra lợi thế của bản thân, dùng lời nói nhẹ nhàng tình cảm, mị lực vô biên: “Em đề cử cho anh loại sữa tắm nào thơm thơm đi, giống với mùi của em…Hay là, chúng ta tắm chung nha?” Em ấy đổ mình đứ đừ rồi, biết vậy dùng mỹ nam lõa thể kế sớm hơn.

Giang Noah, trai đẹp nghiêm chỉnh không vượt quá 5 giây.

Lưu Ngọc Luy nghe ra mùi thính quen thuộc, như bị dội cho một gáo nước lạnh, đột nhiên tỉnh táo: “…” Sợ thật, suýt nữa cậu đồng ý luôn rồi!

Trước khi biết Giang Noah là thần tượng của mình, thì hắn là tên anh trai lẳng lơ đê tiện nam nữ gì cũng không buông tha, lời tán tỉnh của hắn không có một chút đáng tin nào.

Hắn sẽ theo đuổi người ta đến khi đối phương đồng ý hẹn hò, đến khi hắn hết hứng thú rồi chia tay, người thiệt thòi chưa chắc sẽ là người cho đi nhiều hơn, người bị bỏ lại mới là đáng thương nhất.

Lưu Ngọc cũng không định yêu đương hẹn hò sớm làm gì, chưa thể trở thành thần tượng âm nhạc nổi tiếng toàn quốc, hay một lần nữa trở thành Idol số 1 Việt Nam, lãnh chiếc cúp đáng lí đã thuộc về mình từ sớm, thì mấy chuyện khác không đáng kể.


Lưu Ngọc Luy lý tính, bình tĩnh và sâu sắc hơn nguyên chủ chỉ biết làm theo cảm tính không nghĩ đến hậu quả. Hoàn cảnh hai người không khác nhau là mấy, nhưng nguyên chủ có thể bộc lộ được cảm xúc ra ngoài, yêu ghét rõ ràng, thẳng thắn. Còn cậu thì tiếp xúc với giới giải trí sớm, phần nhiều là chịu đựng, nhìn sắc mặt người khác, từ từ bò lên bệ cao, chưa bao giờ để bản tính lấn át lý trí.

Cậu cố gắng không nhìn vào hắn nhiều, từ trên kệ lấy xuống một cái chai, tận chức trách của chủ nhà nói: “Anh tự tắm một mình đi, em tắm ba lần rồi. Dùng cái này này, hương bưởi, sả thơm lừng, tối ngủ không lo muỗi đốt.”

Giang Noah lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là đường vào tim em ôi băng giá: “…” Tắm ba lần?

Hắn bật cười, đưa tay nhận lấy, có chút thua trận nói: “Cảm ơn em.” Thả thính đến đây vậy, nếu hắn còn lấn tới, chọc cậu nóng nảy thì mất nhiều hơn được.

“Hay là vào tắm lần nữa đi-”

Rầm!

Lưu Ngọc Luy bước ra ngoài đóng mạnh cửa lại, mặt đỏ như cà chua chín.

Lỡ nhìn thấy thứ hùng vĩ khỏe mạnh không nên thấy rồi.

“Dài cỡ chiếc đũa ấy…” Hình dư dài hơn chút nữa?


Lưu Ngọc Luy vừa đi vừa so sánh, không để ý có người đi đến trước mặt mình, đến khi người ta đưa tay nắm lấy đầu vai cậu lại, mới hoàn hồn.

“Lưu Ngọc Luy, đến đây nói chuyện với tôi một lát.”

“??”

Cậu sửng sốt: “Lương Hàn Văn?”

Lương Hàn Văn buông tay ra: “Ừ, là tôi. Tôi có một đề nghị dành cho cậu, đang rảnh chứ?”

“…” Hai bọn họ thì có chuyện gì cần nói đâu?

Hôm nay là ngày gì ấy, ba tên chồng sắp đặt của cậu đều tụ một chỗ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận