Đinh Đồng nghe xong lời nói của anh, cười vang làm cho anh lạnh cả người.
“Cù Nhiên! Anh thật sự nghĩ thế giới này là của một mình anh sao?”
Anh ôm cô đứng thẳng dậy, tức giận nói:“Anh muốn có thứ gì thì nhất định vật đó phải là của anh!”
Ánh mắt của cô nhìn thẳng anh, không một chút sợ hãi,“Tôi không phải ‘Đồ vật’! Hơn nữa tôi không muốn anh!!!” Cuối cùng cô cũng đã nói ra, Cù Nhiên, không phải anh muốn tôi liền nhất định sẽ có tôi, có lẽ Đinh Đồng của năm năm trước cái gì cũng không biết, sẽ bị người ta dọa, nhưng hiện tại, sẽ không!
Cô xoay người, anh còn đang trong trạng thái kinh ngạc, cô liền mở cửa đi ra ngoài.
Sau đó Cù Nhiên suy nghĩ lại, cô là bị câu nói kia của anh làm cho tức giận ? Đến bên cạnh anh! Người khác có thể cho em những gì, anh còn có thể cho em nhiều hơn thế!” khẳng định là cô hiểu nhầm anh muốn cô làm tình nhân, anh thật sự không có ý này mà!!
Anh ảo não, cả người ngã lưng vào ghế dựa phía sau, ngẫm lại đứng dậy gọi điện thoại nội tuyến, kêu Leo tiến vào.
“ Cậu xem xem chúng ta cùng ‘Thánh Thiên’ có dự án hợp tác nào không?”
Leo là con lai Trung-Mĩ, tiếng Trung nói có chút cứng ngắc,
‘Thánh Thiên’? mấy ngày nay tôi xem qua hồ sơ dự án hình như không có cùng công ty này có quan hệ hợp tác”. Ở Ninh thị “Thánh Thiên” Cùng “Tân Vũ” một khu bắc, một khu nam, rất ít giao tiếp.
Cù Nhiên do dự một chút, khoát tay ý bảo cậu ta đi ra ngoài, sau đó gọi điện thoại cho Hà Cường.
Thời điểm gọi điện đến, Cù Nhiên còn có thể nghe được anh đang dùng khẩu khí đứng đắn giao phó:“Bàn giao xuống cho mọi người sắp xép, nhớ rõ báo tình hình sản phẩm mới với tôi bất cứ lúc nào.” Nhưng giây tiếp theo liền lộ ra bản tính,“Chuyện mới nha,Cù Tổng trăm năm khó gặp của chúng ta, tự nhiên hôm nay gọi điện thoại cho anh!”
“Giúp em điều tra một người”
Đối phương nghe ra anh đang thật sự nghiêm túc,“ Nói đi!”
“Đinh Đồng”
“Đinh Đồng?...... Cậu nói tổng giám đốc nữ giấu mặt của‘Thánh Thiên’?”
“Đúng!”
Hà Cường trầm mặc một lát,“Cù Nhiên,‘Thánh Thiên’- cậu tốt nhất nên cách xa bọn họ một chút, hơn nữa cậu vừa mới trở về tiếp nhận tập đoàn Tân Vũ, một xí nghiệp nhiều người như vậy, hơi vô ý một chút liền xảy ra việc lớn đó.” Thấy anh không phản ứng, đối phương tiếp tục nói:“Anh chỉ biết ‘Thánh Thiên’ đại khái đã xuất hiện được hơn ba năm ở nội thành phía Nam, trong mấy năm ngắn ngủi phát triển rất nhanh, nhưng mà...... bối cảnh của bọn họ không đơn giản, nói trắng ra là bọn họ từ bang phái xã hội đen chuyển sang kinh doanh. Cù Nhiên, tin anh một lần, bọn họ không phải loại xã hội đen bình thường đâu!”
Vẻ mặt Cù Nhiên hờ hững,“Được rồi, em tự có chừng mực, anh nhớ rõ giúp em điều tra!”
......
Giữa tháng, Tề Thiên bị Đinh Đồng hẹn ra ngoài.
Chờ anh đi tới quán bar “ 8h30” thì quản lí đã tự mình đi ra nghênh đón, dẫn anh lên phòng Đinh Đồng thuê trên lầu, thật cẩn thận cười giúp bọn anh đóng cửa lại.
Đinh Đồng quỳ gối ngồi ở bên cửa sổ, Tề Thiên có chút suy nghĩ không ra, chỉ khi nào tức giận cô mới có thói quen như vậy, mà thời gian gần đây cũng không có sóng to gió lớn gì mà? Phỏng chừng vừa rồi quản lí cũng là nghĩ đến có chuyện xảy ra, dường như rất khẩn trương, anh nghiêng người ngồi vào đối diện cô ,“Làm sao vậy?”
“Khỉ con, anh nói nếu Đao Diên biết việc làm hiện tại của em anh ấy có vui không?” Ánh mắt của cô chơm chớp, Tề Thiên giống như thấy được cô gái to gan lớn mật thích cười thích nói năm đó.
Anh hiện tại vẫn nhớ rõ năm đó, cô bé đi theo phía sau Đao Diên, Khi Đao Diên giới thiệu tên của anh, cô liền bật cười,“Tề Thiên? em còn nghĩ là đại thánh đấy! Sao có thể gọi tên như vậy, cũng không sợ tổn thọ? Tề Thiên? Nào có người nào dám cùng trời đối nghịch !”
Đao Diên lúc ấy cười nói cô không có phép tắc, nói Tề Thiên đừng so đo với cô, nhưng cô lại không buông tha anh,“Em về sau gọi anh là khỉ con nha! Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không không phải là khỉ con sao......” Nói xong thì bị Đao Diên cốc đầu, cô cười to cầu xin tha thứ, khi đó anh còn tưởng rằng cô cả đời này liền ngu ngốc như vậy, hồ đồ nghịch ngợm đứng ở bên cạnh Đao Diên, cũng không nghĩ đến mới vài năm ngắn ngủi, nụ cười của cô đều làm cho anh cảm thấy khổ không nói nổi.
Tề Thiên không biết phải nói cái gì cho phải, trầm mặc nhìn cái ly bên cạnh.
Cô đột nhiên quay sang nhìn anh, giống như suy nghĩ thật lâu vẫn không xác định có nên nói hay không, tiếng tim đập lớn khiến cho cô nghĩ đến có phải căn phòng cũng bắt đầu chấn động theo.
“Khỉ con...... em gặp lại Đao Diên!”
Tề Thiên gần như bị làm cho kinh sợ kinh sợ, toát một thân mồ hôi lạnh, lập tức khôi phục bình tĩnh,“Em là nói đến Cù Nhiên?” chuyện như vậy, cho dù anh không cố ý đi hỏi thăm cũng không phải không biết,“Đồng Đồng, anh ta không phải là Đao Diên!”
Cô lại nhụt chí ngồi trở về, lầm bầm nói:“Em nghĩ anh không tin cũng phải thôi......”
Tề Thiên muốn hét lên bảo cô đừng lừa gạt chính mình, Đinh Đồng là ai! Cô luôn luôn sống bình tĩnh hơn so với bất cứ người nào khác, nếu không phải cứ bình tĩnh như vậy có lẽ cô cũng sẽ không mệt đến như thế này!
“Đồng Đồng, Đao Diên đã chết! cậu ấy không thể trở về được, không bằng...... Không bằng thử làm cho bản thân thoải mái một chút đi!”
“Thoái mái như thế nào?” Đã bốn năm trôi qua, đây là lần đầu tiên bọn họ trực tiếp đối mặt với vấn đề này,“Anh nghĩ em nên quên cậu ấy đi, sau đó sống cuộc sống của chính mình?”
“Em biết anh ấy đã chết...... Cho nên việc duy nhất em có thể làm đó là không quên anh ấy!!”
“Anh có biết em dựa vào cái gì mà sống tới tận hôm nay không? Vừa mới bắt đầu là vì anh ấy, em nghĩ em sẽ sống thay anh ấy, em sẽ làm thay những chuyện anh ấy chưa làm, con đường về sau em sẽ đi thay anh ấy...... Sau lại có cục cưng, em liền cảm thấy em có trách nhiệm làm cho cục cưng lớn lên vui vẻ, cho nên em lại bắt đầu sống vì cục cưng!” Cô ngửa đầu hít thở, cổ họng hơi hơi có chút run,“Nhưng bắt đầu từ ngày đó gặp được Cù Nhiên, em không có biện pháp ......” Cô biết anh không phải là Đao Diên, tuy giống nhau nhưng cũng không phải. Cho nên cô cố ý để cho chính mình không nghĩ không quan tâm, đã có lúc cô nghĩ bọn họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Tề Thiên rất muốn đem cô kéo đến trong lòng mình nói cho cô: Khổ sở thì khóc ra đi! Thời gian qua lâu như vậy, hôm nay anh mới cảm thấy Đinh Đồng choàn toàn không thay đổi, cô giống như khi ở bên Đao Diên vui vẻ chơi đùa. Anh nghĩ nghĩ làm ra vẻ thoải mái nói: “Đồng Đồng, nếu em thích Cù Nhiên như vậy thì đánh thuốc mê đem cậu ta về nhà đi? Khi nào không thích nữa, thì đá ra ngoài!”
“Đi!” Đinh Đồng đá anh một cái, lại vẫn là nhịn không được bị lời nói của anh làm cho nở nụ cười.
“Hoặc là...... thử cho cậu ta cơ hội?” hai ngày trước Bành Tấn Hoa cùng anh nói qua ở bên ngoài có người lặng lẽ điều tra Đinh Đồng làm cho anh lưu ý chuyện này, loại việc này đối với bọn họ không tốt, cùng lúc Tề Thiên cản trở bọn họ điều tra, không phí nhiều sức đã biết đối phương là Hà Cường của “ Gia tộc Đông Phương”, mà Hà Cường cùng Cù Nhiên đều là thế hệ giàu thứ hai ở Ninh thị, người người đều biết.
Đinh Đồng phì cười:“Anh biết không? Anh ta đã cho rằng em là tình nhân bị bao nuôi!” cô tự giễu dùng từ “Bao” Từ đó thật sự khó nghe,“anh ta nói em đến bên cạnh anh ta, thì cái gì anh ta cũng đồng ý cho em.”
“Sao em không đánh chết anh ta đi?”
“Vậy trước tiên phải phá hủy gương mặt anh ta, bằng không anh đi dạy dỗ cho anh ta một bài học!”
Không khí cuối cùng cũng có chút tăng lên. Qua vài năm quen biết anh, cô hiểu rất rõ anh nguy hiểm như thế nào, nhưng nếu bạn là huynh đệ cùng sinh ra tử với anh, vậy chúc mừng bạn, người của bạn cũng sẽ được anh bảo vệ chăm sóc #c00000;'].
Di động trong túi vang lên tiếng chuông, Đinh Đồng lười biếng, dùng chân đá đá đùi Tề Thiên, bộ dạng đại gia không nói một tiếng.
“Cái gì vậy, xem ra anh nhất định sẽ bị em sai khiến cả đời !” Cả đời thì cả đời đi! Đinh Đồng, sống tốt một chút, anh sẽ để cho em sai khiến thế nào cũng được!
“Alo...... alo?” Tề Thiên nhận điện thoại, đối phương lại không có trả lời.
“...... Tôi tìm Đinh Đồng!” giọng nam kiềm chế lửa giận truyền đến, Tề Thiên nhìn Đinh Đồng bên kia không có động tác gì, bản năng tàn ác cất tiếng nói,“Anh là?”
“Cù Nhiên!”
“Ừm!” anh cố ý kéo dài nói,“Đồng Đồng có chút mệt mỏi, không tiện nhận điện thoại, có chuyện gì anh nói với tôi cũng được!”
Đinh Đồng lúc này mới tạm dừng suy nghĩ, nhẹ nhàng hỏi:“Là ai vậy?”
Tề Thiên nghe được tiếng đối phương nghiến răng, cố nén cười nói:“Tìm em, chắc không có chuyện gì lớn, anh kêu hắn vài ngày nữa tới văn phòng gặp em?”
“Ừm”
Điện thoại bên kia chỉ còn tiếng “Đô đô”, Tề Thiên tưởng tượng thấy đối phương tức giận đến mức muốn đánh người liền cảm thấy thoải mái. Hừ! anh ta là ai chứ! không lễ phép! Chờ xem, tôi cho anh tức chết......
Cù Nhiên ở đầu dây bên kia quả nhiên đã đem điện thoại đập nát!
Đinh Đồng, 24 tuổi, chưa từng một lần kết hôn.
Từ buổi chiều đến giờ đã qua vài giờ anh nhìn kết quả điều tra, quả thực hoài nghi có phải năng lực của Hà Cường quá kém hay không, vài ngày như vậy mới cho anh một ít thông tin này. Tuy nhiên hai chữ “Chưa kết hôn” này giống như cho anh một cái cớ để tiếp tục đến gần cô, anh buông xuống thể diện gọi điện cho cô, cũng không ngờ nhận điện thoại là người đàn ông, giọng nói ái muội của đối phương nói cho anh biết cô ấy mệt mỏi? Mệt mỏi cái gì? Có việc gì có thể làm cho cô tại thời gian buổi trà chiều mệt đến mức không có sức lực nhận điện thoại?
Đinh Đồng không hoài nghi về cuộc gọi vừa rồi, nhìn nhìn thời gian cũng không còn sớm lắm liền tính trực tiếp đến nhà trẻ đón Bành Hạo.
“Đi như thế nào? Em có lái xe đến đây? Lái xe của em cũng không có ở đây! Thật là......”
Cô nhún vai,“Thế giới này còn có một cái gọi là taxi mà?”
Tề Thiên lắc lắc đầu, lấy túi xách đưa cô , nói:“Đi, anh đưa em đi! anh cũng đã vài ngày không gặp tiểu tổ tông! Tự mình chạy tới làm đồ chơi cho cục cưng chơi một lát......”
Đinh Đồng nghe anh đáng thương đến độ đem chính mình so sánh với món đồ chơi của Bành Hạo, cười đánh anh một chút,“Ai bảo anh cả ngày ở trước mặt cục cưng không đứng đắn, làm cho cục cưng cũng không phân biệt lớn nhỏ? Đi thôi!”
Quản lí quán Bar “8h30” nhìn thấy bọn họ cười đi ra, cung kính đưa bọn họ ra tận cửa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...