Hy Vọng

Beta: Nguyệt Nhi
Ngày hôm sau, Cù Nhiên nhận được điện thoại hẹn gặp của lưu Lão Thất, anh dự đoán hắn ta có phải chịu thỏa hiệp rồi hay không? Anh cũng không nghĩ đến tại đây có thể gặp Đinh Đồng!
Cù Nhiên cảm thấy rất khó tiếp nhận thân phận mới này, người ngồi kia rõ ràng là cô gái nhỏ trong lòng anh, trước đây không lâu cô ấy còn đứng ở cửa chờ anh tan tầm về nhà, như chỉ trong chớp mắt cô ấy biến thành một người khác, cô ấy ngồi ở vị trí đầu kia lạnh lùng nhìn mọi người, cô cũng không có nói gì, chỉ lẳng lặng không tiếng động.
“......Loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên xảy ra ở Hào Đình, mấy người không phải nghĩ đây là việc quan trọng của mình sao? Như thế nào đem việc xử lí rối loạn như vậy?” tiếng nói của Đinh Đồng hơi thấp, làm cho không khí trong phòng trở nên áp lực.
Bị người bên cạnh nhắc nhở một chút, Cù Nhiên mới hồi phục tinh thần lại,“Chuyện cũng đã xảy ra, muốn giải quyết thế nào cũng được?”
“Đùa hả! muốn giải quyết thế nào thì giải quyết sao? Vậy Cù tổng nói cho tôi biết việc này nên giải quyết thế nào?” Đinh Đồng thay đổi thái độ hỏi lại anh, giọng nói tràn đầy vẻ bức người.
“Em......”Anh cảm thấy có chút không thể tin, ngực giống như bị ai đó đánh một quyền.
“Được rồi, nếu anh muốn giải quyết vấn đề theo cách chúng tôi, như vậy mời anh về đi, anh yên tâm, người của anh, chúng tôi sẽ trực tiếp đem cậu ta tới cục cảnh sát .”
Lưu Lão Thất nghe Đinh Đồng nói như vậy, vội vàng nói :“ Chị Đồng, không thể làm như vậy, quá tiện nghi cho bọn họ nha!” Nghe theo ý của cô ta, hắn một đồng cũng khó lấy? Người đàn bà này rốt cuộc nghĩ như thế nào !! Buổi sáng, lúc hắn gọi điện báo cáo với cô ta một tiếng về việc gặp Cù Nhiên, cô ta nói nên xử lý tốt việc này, còn nhấn mạnh “Nhất định không thể buông tha dễ dàng với Cù Nhiên.” Nghĩ đến lời này có thể là ý tốt của cô ta, không nghĩ tới cô ta đem chuyện này thành chuyện chung mà giải quyết trước mặt mọi người, làm cho hắn không thể đem điều kiện của mình nói ra, nhân tiện thông báo mấy người của mình......
Cù Nhiên nhíu mày nhìn chằm chằm cô, xem ra cô ấy thật xem anh như người xa lạ, Đinh Đồng- em giỏi lắm!!

“Như vậy đúng không? Xem ra mấy người cũng không muốn thương lượng cách giải quyết?”Anh cũng không khách khí với bọn họ nữa.
“Họ Cù kia, không tới phiên mày nói chuyện!” Lưu Lão Thất quát lớn.
“Không cho tôi nói! Nếu anh cảm thấy tôi đến đây là vì anh, vậy anh sai lầm rồi!” Cù Nhiên cũng không phải dạng vừa, sao có thể để cho người khác đứng trước mặt mình diễu võ dương oai.
“Con mẹ nó......”
“Đủ rồi!” Đinh đồng quát lớn, ý bảo mọi người ngưng lại,“Còn không im hết? Đây là chỗ nào? Cái chợ sao? Để cho mấy người mặc cả, ai không hài lòng liền mở miệng hét to! Ý của tôi đã nói rất rõ ràng, hiện tại tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa, cho nên Cù tống trở về đi!”Cô hạ lệnh đuổi Cù Nhiên ra ngoài.
Cù Nhiên nhẫn nhịn cơn tức, cuối cùng vẫn không nói gì, anh cắn chặt răng trừng mắt nhìn cô, sau đó phất tay áo rời đi.
Khách vừa đi, bên trong liền ồn ào.
“Có ý gì đây?”
“Không thể được, có ai nghe nói qua chính mình đem kẻ thù đưa đến cảnh sát không?”

“......”
Mọi người tôi một câu anh một câu, nhưng người ngồi ở đây đều có vai vế, bởi vậy, thực rõ ràng cục diện đều hướng về phía Lưu Lão Thất......
“Chị Đồng! Chị không phải chú trọng nhất là qui định sao? Hôm nay như thế nào làm vậy?” lá gan Lưu Lão Thất lại lớn lên, hắn chắc chắc tình huống bây giờ, Đinh Đồng không thể ra tay đánh hắn, huống hồ cho dù có đánh, hắn cũng không thèm để ý cô ta, hắn tự nhiên có thể đánh lại!
“Là bang thiếu tiền? Hay là Lưu lão thất thiếu?”Cô nhăn mặt nói,“Chuyện này nói nhỏ không nhỏ nói lớn không lớn, lại nói đến thân thích bị thương của Lưu lão thất,thân thế của Cù Nhiên quá lớn, cho nên việc này rất quan trọng, nó liên quan đến toàn bang chúng ta, nếu xử lý không tốt, dễ dàng thỏa thuận với họ,từ này về sau còn ai dám tới Hào Đình hợp tác? Vì thế mọi người đừng nói nữa!”
Sắc mặt mọi người không tốt, còn không chờ Lưu Lão Thất lên tiếng, đã có người hỏi trước,“chẳng lẽ chúng ta đem người giao cho cảnh sát là cách xử lí tốt sao? Chị Đồng à, thật ra chúng ta cũng không phải công dân hợp pháp chịu sự bảo hộ của cảnh sát nha? Thật là...... Lăn lộn nhiều năm như vậy, em không nghe nói qua xã hội đen báo nguy với cảnh sát!”
Đinh Đồng không biểu hiện ra một tia kinh ngạc, ngược lại thật bình tĩnh,“Nguyên nhân tôi làm như vậy, các người không thể tưởng tượng được, cho nên hôm nay người ngồi vào vị trí này là tôi, mà không phải các người! Đừng nhắc đến qui định trong bang, việc này giao cho cảnh sát, nhiều nhất chúng ta mở sòng bài phi pháp, trường hợp như vậy nên để cho cấp trên ra mặt, vô luận dùng tiền hay cái gì cũng tốt, CLB Hào Đình nhiều lắm bị phong tỏa,qua cơn sóng gió này còn có thể khôi phục lại. Nhưng đối cho Hoàng gia thậm chí Cù gia, sẽ không như vậy. Thiếu gia nhà giàu tham gia đánh bài, ra tay đánh người trọng thương, bất luận là hình sự hay dân sự, đều không thể thoát khỏi trách nhiệm, bởi vậy, cổ phiếu công ty nhất định bị ảnh hưởng, đối bọn họ chỉ là hại mà không lợi. Đương nhiên, trước khi Hoàng Vĩ Thành công khai thẩm tra có thể còn sống đi ra trại tạm giam hay không, hừ, không nói cũng biết......”
Ngoài mặt Đinh Đồng phân tích đạo lý rõ ràng, cũng xác thực, một khi báo cảnh sát, việc mở sòng bài chắc chắn bị công khai, đối với Hoàng gia và Cù gia là đả kích lớn. Nhưng mà, quay đầu lại, bọn họ có cái gì tốt hơn? Thật ra mặt mũi rất quan trong nha, chết sống cũng phải cho đối phương một bài học. Nhưng đây là kinh tế nha? Tiền nha!!! Đây mới là điểm mấu chốt !
Trong khoảng thời gian này người bị thương nằm viện dùng tới tiền? Cấp phí trấn an người nhà cũng là tiền? Dựa theo Đinh Đồng nói, đem việc này báo cảnh sát, CLB Hào Đình bị phong tỏa, tổn thất cũng chính là tiền! Nếu muốn tống Hoàng Vĩ Thành vào tại tạm giam, đối với bọn họ cũng không có gì tốt, việc ngu ngốc như vậy ai nguyện ý làm??!!

Tóm lại giải quyết như thế nào, đây giống như đang kinh doanh, huống hồ liên quan rất lớn đến lợi ích kinh tế, miễn cưỡng mất mặt một chút như đạt được mục đích!
Lúc này người nhìn có vẻ xảo trá nói “Nói như vậy, chúng ta có thể dùng chiêu này bảo họ bồi thường! Ha ha......”
“Lão mã, anh Thất không hơn lưu manh là mấy?” Cô có chút trách cứ người nói chuyện.
Xem ra lần này cô tính làm Bồ Tát sống là việc hết suất ngu xuẩn, biểu hiện của anh ấy giống như ăn phải con ruồi chết, anh nhìn cô tức giận mà bỏ đi.
Trần Dũng cũng kiềm chế không được mở miệng nói:“Chị Đồng, chúng ta không đem việc này làm lớn như vậy? Ở mặt ngoài chúng ta ưu thế,, nhưng thật ra làm như thế chúng ta tốn thất cũng không nhỏ! Không bằng để đối phương bồi thường cho xong việc......”
Đinh Đồng liếc nhìn Lưu Lão Thất bởi vì nghe nói như thế mà kích động sắp rơi nước mắt, tốt lắm, xem ra ra kế hoạch của cô không sai!
“Chút tiền ấy CLB chúng ta thiếu sao? Cứ quyết định vậy đi, nếu anh bảy đối phó không được, để Đinh Đồng tôi đây giải quyết việc này! Chỉ vì một chút tiền ấy có thể làm mất giá trị con người đó?” Nói xong còn khinh miệt hừ một tiếng,“Vì việc chung suy nghĩ, việc này quyết định như vậy đi! Vừa có thể giết gà dọa khỉ, vừa lúc lại có thể cảnh cáo con cái nhà giàu, tới CLB chúng ta nên khiêm tốn một chút, nếu không chúng ta hầu hạ không được!!”
“Chị Đồng!” Mắt thấy cô đã quyết định như thế, ngay cả luôn tại một bên không nói được một lời Tiểu Ngũ, lúc này cũng không chen vào nói.
Đinh Đồng có chút ngoài ý muốn miết anh,“Tiểu Ngũ, cậu muốn nói gì?” Lời vừa ra khỏi miệng, cô liền phát hiện, chính mình trong trường hợp này vẫn có thể thân thiện, nghiễm nhiên chỉ có thể với Đao Tắc mà thôi......
Đao Tắc xử lí mọi việc không bao giờ sợ hãi, thong dong rộng lượng, giống như xử lí việc bình thường trong nhà, vô luận phát sinh chuyện gì, vô luận có bao nhiêu khó khăn, Đao Tắc luôn luôn như vậy, khóe miệng của cậu ấy nhẹ nhàng kéo lên mang cười,“Chị Đồng, việc của CLB tất nhiện là quan trọng , nhưng mà...... Ích lợi mới quan trọng nhất! Nói trắng ra là, tôi tin tưởng mỗi người ở trong này, thể diện đã sớm mất không phải một hai lần. Nói khó nghe, chúng ta là xã hội đen, lại có máu mặt, người bên ngoài đánh giá chúng ta rất cao? Bất quá chúng ta vẫn là một đám du côn lưu manh, con chuột ngoài phố mà thôi!”
Đao Tắc chậm rãi đi về phía trước, ở dưới ánh mắt mọi người tiếp tục nói,“Tôi cảm thấy vừa rồi mọi người nói cũng không sai, đương nhiên, chị Đồng nói cũng không phải không đúng. Nhưng mà, cân nhắc phải trái trong lời nói, lợi hại của việc làm. Sao chúng ta không cùng đối phương tìm ra cách giải quyết tốt nhất cho việc này, mỗi người chúng ta có mặt ở dây đều biết Hoàng Vĩ Thành đã làm những việc gì, chúng ta đánh cũng đã đánh, mắng cũng đã mắng; Cho nên chúng ta nên chọn giải pháp bắt đối phương bồi thường tiền, để chấm dứt việc này , mặc kệ đối với anh em làm việc phía dưới, hoặc đối với người nhà của người bị thương mà nói, đây đều là biện pháp giải quyếttốt nhất. Chúng ta cần gì phải dồn đối phương vào đường chết để rồi cả hai cùng bị tổn thất?!”

Đinh Đồng ngẩn cả người, còn Lưu Lão Thất thì vui sướng khi thấy người gặp họa, vì thế nhân cơ hội này lão Lưu liền phát biểu ý kiến của mình,“Chị Đồng, hôm nay khó có được anh em nể tình như vậy, ngay cả Tiểu Đao cũng đứng về phía tôi, thật sự làm cho tôi thực sủng nhược kinh( được sủng ái mà lo sợ) nha! Chính chị Đồng cũng vừa nói , việc này không đơn giản cũng không phải việc nhà của tôi, nhưng thứ nhất đây là địa bàn quản lí của tôi, thứ hai người bị thương là người nhà của tôi. Như vậy tôi cũng có quyền lên tiếng, theo tôi thấy việc này nên giải quyết riêng là tốt nhất, nếu chúng ta báo cảnh sát cũng chẳng có lơi gì, với lại chị Đồng à không có gì quan trọng hơn tiền cả! Còn nếu chị còn lo lắng anh em phía dưới cảm thấy chúng ta chưa cho bọn họ làm chủ, trên thực tế trong tay chúng ta vẫn còn Hoàng Vĩ Thành đó thôi! Trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, chúng ta để cho họ giải thích rồi bồi thường tiền là biện pháp tốt nhất, không tin chị đi ra ngoài hỏi anh em một chút, họ đều chọn biện pháp bồi thường mà không quan tâm mặt mũi đâu?!”
“Đúng vậy, anh bảy nói rất có đạo lí!”
“Chị Đồng, tôi thấy việc này không nên báo cảnh sát, làm như thế không phải biện pháp tốt, chúng ta nên cho người thông báo với họ chúng ta chọn biện pháp bồi thường và họ phải giải thích với người nhà bị thương!”
“...... Đúng vậy đúng vậy......”
“Giải quyết như thế rất tốt, làm cho cha nha, chú nha, cậu nha, anh nha của cái thằng nhỏ chủ tịch xí nghiệp gì gì đó gặp mắt chúng ta bồi thường và hướng anh em người bị thương giải thích!”
Vào lúc này hội nghị thật sự nổ tung, ý kiến của mọi người đều tán thành giải quyết riêng, và phản đối phương pháp xử lý của Đinh Đồng, trong lúc nhất thời lại có chút muốn thay đổi triều đại sao? Chống lại ý kiến của người đứng đầu!
Đúng rồi!
Chống lại ý kiến của người đứng đầu? Thay đổi triều đại? Đây chẳng phải là giấc mộng lớn nhất của Lưu lão thất sao? Nay xem ra, thời cơ đã đến nha! Có thể hắn không ngốc, tự nhiên sẽ không ở phía sau đề suất ý kiến, mà khiến cho Đinh Đồng tiếp tục làm cho nhiều người tức giận, không đến vài ngày hắn có thể lật đổ Đinh Đồng, hắn nhất định phải làm cho người đàn bà này nếm tư vị thất bại dưới tay hắn cũng như cảm giác bị báo thù!!!
“Được rồi được rồi, mọi người yên lặng một chút!” Tiểu Ngũ ra tiếng làm cho mọi người dừng bàn luận,“Việc này không phải việc nhỏ, chị Đồng có băn khoăn của chị ấy, chúng ta nên tin tin tưởng ý kiến của chị ấy, đừng lo lắng! Mọi người hôm nay cũng đừng nói thêm nữa , tan họp đi, mọi người nên trở về tiếp tục giải quyết việc của mình trước đi.” Nhìn Đinh Đồng có chút thay đổi sắc mặt, Tiểu Ngũ liền thay mặt ra lệnh.
Đinh Đồng thở dài, hướng về phía ngoài cửa, không kiên nhẫn phất phất tay, tỏ vẻ đồng ý cách nói của Tiểu Ngũ, làm cho mọi người đều đi ra ngoài, chờ bên trong rốt cục chỉ còn một mình cô, lúc này cô mới ngã người dựa vào ghế dựa phía sau, nhìn ánh mặt trời chiếu vào lớp kính thủy tinh, nhắm mắt lại không muốn nói bất kì điều gì, trong không gian này cô cảm thấy mình trở nên nhỏ bé, cô nghĩ nghĩ, nhịn không được tự giễu bản thân, cười lạnh đứng lên, rốt cuộc mình ở đây làm cái gì? Có tác dụng sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận