Hy Vọng

Beta: Nguyệt Nhi
Di động vang lên, Đinh Đồng nhìn tên hiển thị, ý bảo Tiểu Ngũ chính mình vào nhà bếp nhận điện thoại.
Cô alo một tiếng, đầu bên kia liên nói,“Rốt cục cũng nhận điện thoại của anh?”
“Nói đi!” Cô có thể đoán được tại sao cách lâu như vậy, anh mới gọi lại.
“Vì sao em làm việc đó?” Cù Nhiên chỉ cần nghĩ đến việc đó liền khó chịu.
Đinh Đồng đi đến cửa sổ,“Không có vì sao, có chuyện gì anh nói thẳng đi!”
Anh nhấn mạnh từng chữ có có chút khó khăn,“Em ở đâu?Anh.....Anh đến đấy.”
Cô nghĩ nghĩ,“Em ở nhà.” Đến rồi sẽ đi, dù sao chính là như vậy, nói ở nhà tốt hơn đi bên ngoài.
Cúp điện thoại đi ra ngoài, Tiểu Ngũ đã mặc xong áo khoác,“Anh đi trước, buổi tối còn phải đi vài cái quán ăn đêm.”
“Ừ” Cô gật gật đầu,“Đi đường cẩn thận một chút.” Vào những lúc này hai người không cần khách sáo.
Thừa dịp Cù Nhiên chưa đến, cô thu dọn thức ăn trên bàn, ngoài cửa sổ, bóng đêm đã phủ xuống, bạn nhỏ Bành Hạo gọi điện thoại tới, cùng cô nói đủ thứ chuyện thật lâu mới chấm dứt.
Vừa cúp điện thoại không bao lâu, Cù Nhiên gọi tới.
“Anh đang ở dưới lầu.” Vừa rồi liên tục gọi điện thoại cho cô, như máy luôn báo bận, cho tới bây giờ mới gọi được.

Đinh Đồng nói số nhà cho anh,“Anh đi lên đi.”
Đây là lần đầu tiên anh đến nhà cô, vào nhà anh quan sát nhà cô xem như cũng rộng, xây theo kiểu hai tầng, toàn bộ trong nhà sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, lộ ra một cỗ cổ xưa.
Đinh Đồng đem tóc dài tùy ý búi gọn ở sau đầu, đem cho anh một ly nước, rồi tựa vào phòng bếp cửa chờ anh nói chuyện.
“Gần đây thế nào?” Cù Nhiên biết như vậy có chút giả dối, nhưng anh thật muốn biết thời gian qua cô sống có tốt hay không.
“Tốt lắm.”
Vẻ mặt của anh có chút cứng đờ, tốt lắm sao? Thật sự có hay không anh, cô ấy đều có thể sống tốt.
Cù Nhiên chậm rãi đi đến trước mặt cô,“Thật sự không nhớ anh?”
Cô lui từng bước về phía sau,“Không nhớ!”
“Nhưng anh rất nhớ em!” anh nghĩ tiến lên ôm cô, lại bị cô đẩy ra.
“Đủ rồi!” cô có chút phát giận,“Không cần!”
“Tốt lắm! Đừng tức giận ! Chuyện lần trước không giống như em nghĩ, nghe anh giải thích được không?” Cù Nhiên gắt gao giữ chặt tay cô hướng trong lòng anh, đặt tại vị trí ngực không cho cô né ra.
“Con mèo nhỏ, nghe lời, ngoan ngoãn nghe anh nói!”anh đem tình huống hôm đó kể lại cho cô một lần,“Cô gái kia không phải anh tìm ! Hiện tại anh đều thẳng thắn nói ra, em còn có tức giận cái gì?!”
“Anh kể chuyện xưa thật đúng là hay” Cô lạnh lùng nói.

“Hả......” anh nắm thật chặt hai tay,“Ai kể chuyện xưa cho em, bé con này sao em không tin đây là sự thật!”
Ngửi thấy mùi yên thảo quen thuộc trên quần áo của anh, cô muốn dứt bỏ hết tất cả, lồng ngực rộng lớn như vậy, cô thật sự rất rất nhớ.
“Được rồi, trừ bỏ chuyện này ra? Anh nói thẳng mục đích hôm nay anh đến đi.” Đinh Đồng vẫn đem anh đẩy ra.
Cù Nhiên vừa nghe liền hơi hơi nhăn mày lại,“Em không phải quản lí ‘Thánh thiên’ sao? Vì sao lại quản lí việc này? Vì sao? Xã hội đen, du côn, lưu manh......Em là phụ nữ, sao có thể đi quản lí những việc nơi đó!”
Đinh Đồng nghe anh nói như vậy, liền đáp lại,“Tôi làm gì cùng anh có liên quan hệ sao? Anh vung tay múa chân cái gì! Du côn, lưu manh? A...... Nói thật hay, tôi nói cho anh, tôi chính là nữ du côn đó, anh e ngại chưa? Chưa tới lượt anh bình phẩm tôi đâu?”
“Đinh Đồng!!” Một ngày liên tiếp nhận hai tin anh chẳng muốn nghe, nếu anh có thể chịu đựng,đầu ốc anh thật sự bị nước vào rồi! Đem hai tay cô bắt chéo về phía sau lưng, tay kia của anh nắm lấy mông xinh đẹp của cô kéo cô dựa sát vào cơ thể anh, sau đó cúi đầu hôn cô, làm mọi tiếng kháng nghị của cô bị anh nuốt vào .
“A.....a.......” Chung quy sức lực nam nữ khác nhau, bị anh kiềm chế như vậy, theo bản năng Đinh Đồng dựa sát vào người anh, lưỡi anh bá đạo luồn lách trong khoang miệng cô, cô tức giận muốn cắn anh. Nhưng anh giống như hiểu được suy nghĩ của cô, mỗi lần cô nghĩ cắn anh, anh liền dây dưa càng mãnh liệt, hận không thể đem lưỡi cô cắn nuốt vào trong, cô đau đến đổ mồ hôi.
Thật lâu Cù Nhiên mới chịu buông cô ra, để cho cô có thể hô hấp, nhưng tay anh vẫn không buông cô, vừa mới được buông ra, cô liền há miệng cắn môi dưới anh một cái. Cơn đau đột nhiên truyền đến, thế như anh không tức giận mà cười thật tươi, anh nhẹ nhàng liếm vành môi của cô, cảm giác mền mại kia, giống như một món bánh dẻo.
Đinh Đồng không thấy anh có phản ứng đau gì cả, liếc mắt trừng anh oán giận, trên môi còn vương chút máu. Bị cô nhìn chăm chú trong lòng giống như bông liễu rất nhanh liền dịu xuống, Cù Nhiên nhịn không được muốn đem cô ăn sạch sẽ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không làm như vậy, chính là trán cuối thấp xuống dán vào trán cô, chóp mũi ma sát chop mũi của cô, giọng nói có chút khàn khàn,“Con mèo nhỏ, còn dám nói anh không có quan hệ với em? Lần sau, anh liền làm nhiều một chút cho em có thể nhớ lại mối quan hệ của chúng ta!” Cũng chỉ có loại uy hiếp này có thể trấn trụ cô, anh nới lỏng tay, trực tiếp giữ chặt ở trên lưng cô,“Mèo con, tha thứ cho anh, là anh sai rồi được không? Không được náo loạn, nghe lời, a?” Ngữ khí của anh giống như đang lừa một đứa trẻ bình thường, ai nói không phải đâu, trên thực tế cô không phải là một cô bé sao, anh nghĩ cô như một đứa trẻ nâng niu trong lòng bàn tay mà từ từ dỗ dành.
“Cô gái ngày đó thật sự không phải anh tìm đến, hai người bọn anh không có phát sinh chuyện gì, sau khi em cúp máy, anh rất tức giận ném thẳng cô ta ra ngoài, anh không biết cô ta đang ngủ trên giường khác trong phòng, thật sự......”
“Không tức giận được không em? Em thật là giống đứa nhỏ, nhưng sao tính tình bướng bỉnh như vậy? Cũng không cho anh cơ hội giải thích, anh gọi bao nhiêu cuộc điện thoại cũng không nhận......”

“......Hiện tại cơm anh ăn đều do dì Cầm mang đến, em vừa đi, anh giống như không muốn ăn gì hết, mèo con, theo anh về nhà được không?”
Cù Nhiên cứ một câu rồi một câu, còn cô thì không nói một tiếng.
“Mèo con, nói chuyện đi em!”
“Hai chúng ta không hợp nhau !” Đinh Đồng cảm giác vòng tay ôm có có chút cứng lại.
“...... Còn giận dỗi anh?” anh chọn cách hiểu sai lời cô,“Không phải anh đã nhận sai với em rồi sao? Được rồi, không tức giận! Nếu không tới lượt anh tức giận đó! Nghe lời, nếu không...... em nói, em nói làm thế nào mới bằng lòng tha thứ cho anh?”
Anh nhìn cô, trong một giây nhìn vào mắt cô, anh thật sự sợ, đem cả người cô ôm vào lòng,“Đồng Đồng không được nói, bằng không anh sẽ….. ! Ngoan......”
“Cù Nhiên......” Cô cúi đầu, cô không quan tâm bây giờ là tình huống gì, gọi thẳng tên họ anh.
Trước kia anh cực kì không thích cách gọi này của cô ấy, anh nói cô giống học sinh tiểu học gọi bạn , cho nên sửa đổi cách gọi của cô, anh tưởng tượng cảm giác Đồng Đồng dịu dàng gọi anh “Ông xã”, anh nhịn không được trong lòng ngọt lịm. Nhưng mặc kệ anh làm gì, cô sống chết không gọi , cho dù thời điểm buổi tối sắp đạt tới đỉnh anh dừng lại, với ý đồ làm cho cô mềm mại đáng yêu gọi một tiếng “Ông xã”, nhưng nha đầu này thà khó chịu ôm anh khóc đến hai mắt đỏ bừng cũng không nguyện ý thỏa hiệp một lần, như kết quả mọi lần là anh hầu hạ cô từ trong ra ngoài.
“Anh cũng biết không phải em giận dỗi mà. Cho nên......” Giọng nói của cô có vể bình thản, giống như đang nói chuyện bình thường.
Cù Nhiên đè thấp tiếng nói,“Đinh Đồng! anh nói rồi, có chừng có mực!!”Anh muốn quát thật lớn để ngăn cản lời tiếp theo của cô, lại có vẻ như muốn ngăn cản ý tưởng của cô!
Cô muốn giãy dụa ra khỏi anh, cố gắng hai lần, như cuối cùng vẫn phí công. Hơi hơi ngưỡng cằm gác lên vai anh,“Thế giới sống của hai chúng ta quá khác nhau, dùng ánh mắt của người bình thường nhìn, cuộc sống của em quá mức đen tối, không nhận ra hình dạng.” Ít nhất trước mắt vẫn là,“...... Buông tay đi!”
Thừa dịp anh nhất thời sửng sốt, Đinh Đồng liền trốn khỏi vòng ôm của anh.
Cù Nhiên sắc mặt rất kém, mày gắt gao nhíu lại,“Em có biết chính mình đang làm cái gì hay không?”
Cô mỉm cười, chưa nói cái gì.
“Đinh Đồng! Chính em nói đây là lần thứ mấy ? Em đến tột cùng muốn thế nào? Em tìm mọi cách không gặp anh? Em nói chúng ta không thích hợp, ai trên đời này biết mình có hợp với đối phương hay không? Em ngay gặp anh cũng không muốn, em nói chúng ta không thích hợp là như thế nào?” Cảm xúc có chút kích động, Cù Nhiên nới rộng cổ áo,“Em ngay có ý đón nhận anh cũng không muốn, anh sẽ thay đổi để dung nhập vào cuộc sống của em, anh đã nghĩ kĩ rồi, chỉ cần em đứng ở một chỗ, chờ anh đi về phía em! Như thực tế thì sao, em ngay tại chỗ đứng chờ anh, em cũng không chịu, còn cố gắng lui về phía sau. Như vậy, anh đến khi nào mới đi tới chỗ em? Em nói, em nói đi, em làm như vậy sao chúng ta có thể thích hợp không?”

Cô làm sao mà chỉ biết lui về phía sau, chẳng qua là khi vừa mới bắt đầu cô đã bị sự thật đẩy về một phía......
“Anh nghĩ nói như thế nào đều tốt, tùy anh.”
“Cái gì gọi là tùy anh nói như thế nào? Anh đối với em thế nào? Đinh Đồng, em.....”Anh thật sự tức giận, anh không biết nên hình dung tâm trạng mình thế nào.
“Em biết, em không xứng nhận được tình cảm của người khác! Anh đã từng nói, có cần em nhắc lại không?!”
“Anh...... Mặc kệ bây giờ có tác dụng hay không, anh nghĩ anh nên giải thích câu đó, thật ra anh nói câu đó chỉ là do nhất thời xúc động mà thôi. Anh biết câu đó có bao nhiêu vô liêm sỉ, cho nên, thực xin lỗi.” Thái độ anh vô cùng thành khẩn.
Cô nắm chặt bàn tay chính mình,“Anh không cần giải thích, kì thật cũng không sai.” Trên thực tế chính là như vậy nha, thật ra một khi cô dùng trái tim đối xử một người, cuối cùng đều không phải rời bỏ cô mà đi sao?
“Được rồi, không nói chuyện này nữa! mọi chuyện đã là quá khứ, không cần đề cập đến.” hai tay cô ôm chính mình ngồi vào salon,“Nói chuyện chính đi. Hôm nay anh tìm em hẳn không phải việc này!”
Cù Nhiên có chút kinh ngạc, trong suy nghĩ có chút hốt hoảng, chuyện lớn như vậy, chỉ bằng vào vị trí của cô như thế nào không biết chuyện đó. Nhưng nếu là Đinh Đồng, cô có cần thiết vào lúc này trực tiếp đem anh đặt ở người thương lượng trước mặt là đúng sao?
“Hiện tại việc lớn nhất của anh, chính là muốn làm rõ ràng chuyện của hai chúng ta!!” Cù Nhiên cái gì cũng không quan tâm, ít nhất hiện tại là như thế, chuyện của Hoàng Vĩ Thành không thể quan trọng bằng người trong lòng anh.
“Chuyện của chúng ta tất cả đều là quá khứ, cho nên, chúng ta, không có việc gì.” mặt cô không chút thay đổi nhìn thẳng anh.
“Đây là quyết định cuối cùng của em?”
“Ừ.”
“......”
Cù Nhiên rốt cuộc không lời nào để nói, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô, lông mi tựa hồ run rẩy, cuối cùng, anh không thể không thừa nhận chính mình thua, hoàn toàn thua trước người con gái mình nâng niu trong tay, còn có thể làm cái gì, anh lê thân thể mệt mỏi rời đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui