Cù Trà vừa mới lấy lại tinh thần, một chiếc SUV màu đen lại đột nhiên ngừng lại trước mặt bọn họ, lần này xem như hoàn toàn dọa khóc tiểu mật đào.
Cù Nhiên đùng đùng nổi giận, thầm muốn đem Đinh Đồng dạy dỗ một trận!
Anh nhận được điện thoại cầu cứu của em gái,không nói hai lời buông công việc trong tay, kết quả thì sao? Thời điểm anh đến vừa lúc nhìn thấy người phụ nữ này đang giao việc cho đàn em, sau đó lái xe Tiểu Trần mà đi. Cô nghĩ như thế nào vậy ? Ngồi trong xe không chỉ có một người phụ nữ khác mà còn có hai đứa nhỏ, cô lại trong thời điểm này còn gây thêm phiền toái? Nếu xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?
Cù Nhiên hùng hổ mở cửa lái phụ ra, kéo Cù Trà còn đang không hiểu gì xuống xe, sau đó lại ôm cháu gái với Bành Hạo, đem mấy người nhét vào trong xe anh. Đinh Đồng nóng nảy, xuống xe hướng anh quát :“Cù Nhiên!! Anh đang làm gì? Đó là con trai tôi!”
Anh đóng cửa xe, đi hai bước đến trước mặt cô, giữ chặt hai cánh tay của cô, đem cô đặt tại cửa xe trước , Bành Hạo từ cửa sổ thấy một màn như vậy, lập nhảy xuống xe,“Mẹ!”
Đinh Đồng thấy hành động của con trai thật sự bị dọa, nói nhanh:“Cục cưng ngoan, trước lên xe chơi cùng tiểu mật đào đi con!”
Chờ Bành Hạo trở lại trong xe, Cù Nhiên liền hung hăng nhìn cô chằm chằm, trong ánh mắt lửa giận đùng đùng, cô bị anh nhìn có chút run run,“Ách...... Ách...... Cái kia, anh đừng kích động! Không có chuyện gì lớn!”
Anh nắm cánh tay cô mạnh thêm một chút,“Không có chuyện gì lớn? Trường hợp như vậy cô còn nói với tôi không có chuyện gì lớn? Ha ha...... Là tôi quá xem thường cô là chị hai của xã hội đen phải không?”
“Không phải như anh nghĩ......” Cho dù bị anh châm chọc như vậy, Đinh Đồng cũng phải giải thích rõ ràng.
“Đinh Đồng cô định gạt người à!!! Cô có biết trong xe còn có hai đưa nhỏ hay không? Cô cũng biết trong xe còn có con trai cô? Không nói đến người khác ngay cả Bành Hạo cũng chỉ có ba tuổi mà thôi, cô muốn con trai cô chứng kiến cảnh này sao? Cô không sợ Bành Hạo sau này cũng biến thành như thế chứ? Còn nữa cách xa em gái tôi một chút! Nó không giống loại người như cô!”
Trong đáy mắt Đinh Đồng hiện lên một tia khó hiểu, cô cũng không giải thích nữa, cánh tay bị anh nắm chặt đau đến chảy nước mắt, cô quay đầu đi không nói chuyện, lực đạo trên tay Cù Nhiên lúc này mới dần dần thả lỏng, anh cũng biết vừa rồi mình có chút quá phận, bộ dáng buông xuôi của cô hôm nay làm cho anh cảm thấy luyến tiếc không bỏ cô được mới đúng? Vừa rồi nhìn đến cô bày ra tư thế mạnh mẽ hoàn toàn không phù hợp đứng ở chỗ đó, đã làm anh thực sự rất tức giận.
Cô tình nguyện trong cuộc sống không hợp vơi bản thân cô, cũng không nguyện ý đến bên cạnh anh!
Cù Nhiên thở dài, biểu tình trên mặt cũng ôn hòa chút,“Vừa rồi anh......”
“Lời nói vừa rồi của anh, tôi nhớ kỹ!” Cô nâng cằm lên vẫn duy trì một chút kiêu ngạo,“Hôm nay xảy ra việc này, tôi thực xin lỗi, làm cho người nhà Cù tổng bị sợ hãi! Làm phiền anh có thể buông tay tôi ra không?!”
“Anh không thể hiểu được! Bành Tấn Hoa có cái gì tốt? Anh ta cho em cái gì? Em tỉnh táo một tí có được không?” Vì cái gì không đến bên anh? (Editor: Vâng vì anh rất bá đạo nên em ko đến bên anh )
Đinh Đồng thực xa cách nhìn anh cười cười:“Cù Tổng nói đùa rồi! Chúng tôi đều là những người sống như thế, không nhọc anh lo lắng!” Nói xong cô liền vượt qua người anh bước đi, không đi tới hai bước lại bị Cù Nhiên kéo trở về, thắt lưng đụng mạnh vào cửa xe, anh vội vàng đưa tay đến trên lưng cô,“ Có sao không, có sao không ?” Vừa rồi nghe tiếng vang to khi va chạm chắc hẳn là rất đau, anh ảo não mình lúc ấy không khống chế được lực đạo!
Cô chán ghét đẩy anh ra “Anh động thủ lần nữa tôi cũng sẽ không khách khí nữa đâu !”
Anh biết cô khẳng định là hiểu lầm ,“Anh không phải cố ý ! Em đừng không phân biệt phải trái như vậy? Để anh xem có sao không? Có đau hay không?” (Editor: Xì, bạo lực >”< )
Đinh Đồng lưu loát thoát thân nhấc chân liền đạp lên tay anh, “Em...... Em......” Cù Nhiên ôm tay lại không biết nói cái gì, anh không nghĩ tới cô thật sự động thủ với anh.
Cô chịu đựng không có kêu đau, ót đã muốn thấm ra một hàng mồ hôi. Từ trong xe Cù Nhiên, cô ôm Bành Hạo ra, nhìn Cù Trà cười cười xin lỗi “Thật là xấu hổ, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, tôi phải mang Hạo Hạo về nhà trước đã.” Tiếp theo lại dí dí cái mũi tiểu mật đào,“Tiểu mật đào đáng yêu, hôm nay dì dọa con sợ rồi, dì xin lỗi nha! Lần sau lại cùng Hạo Hạo đi chơi được không? Hôm nay chúng ta về nhà trước nhé!”
“Uy! Còn để cho đứa nhỏ đi xe của em? Anh đưa bọn em về, xe của em để anh kêu người lái về!” Lời nói của Cù Nhiên hoàn toàn bị phớt lờ, cô mang theo Bành Hạo đến bên xe nhấn chân ga đi thẳng.
Hắn tức giận đến mức đóng cửa xe “rầm” một tiếng, Cù Trà một bên dỗ dành con gái, một bên trách hắn: “Anh hung hăng như vậy làm gì?”
“Em còn không quan tâm đến con bé?!”
“Anh còn nói em không quan tâm con bé? Mẫn Mẫn vốn đang tốt lành, kết quả anh lại dọa con bé khóc hai lần, anh sao lại như thế?”
“Anh......” Cù Nhiên còn muốn tranh cãi, lại bị lời nói của em gái mình chặn đứng họng.
“...... Chuyện chính là như vậy, cũng không phải cô ấy muốn có chuyện xảy ra, sở dĩ lúc đó cô ấy xuống xe đi là vì sợ em cùng đứa nhỏ bị những người đó dọa đến! Anh thật ngang ngược, không phân tốt xấu liền đem toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên người ta! Dáng vẻ bình thường gặp chuyện vẫn bình tĩnh của anh đó chạy đi đâu mất rồi?”
Anh bình tĩnh sao? Chỉ cần chuyện có liên quan đến Đinh Đồng, anh có điềm tĩnh cỡ nào cũng bay sạch rồi !
Dùng xong cơm chiều, Cù Trà đem con gái giao cho người hầu chăm sóc liền kéo Cù Nhiên đến thư phòng.
“Anh trai à, anh không phải có ý gì với Đinh Đồng chứ?” Cô nghi hoặc mở miệng.
“Có thể có ý gì? Em suy nghĩ nhiều quá.”
“Đinh Đồng không hợp với anh!” Cô nghĩ nghĩ, “Còn nữa, cô ấy đã từng là vợ người khác......”
Cù Nhiên đánh gãy lời của em gái,“Cô ấy không kết hôn!” Lừa mình dối người cũng tốt, anh chỉ có thể dùng cớ này giải thích hết thảy, chỉ cần Đinh Đồng không kết hôn thì hai người họ có thể ở bên nhau, cho dù...... Cho dù cô ấy có một đứa con......
Cù Trà đang cầm chén trà,“Cho dù như vậy, anh cảm thấy trong nhà sẽ đồng ý anh cùng cô ấy sao? Huống hồ, Đinh Đồng có ý gì với anh không?” Cô không vòng vo mà chỉ ra hai điểm mấu chốt. Cho dù anh có thể không nghe ý kiến trong nhà, nhưng Đinh Đồng chẳng lẽ liền nguyện ý cùng hắn cùng một chỗ sao? Thái độ của Cù Nhiên từ trước đến nay vốn luôn tự tin, bây giờ lại trở nên mềm nhũn vô lực.
......
Trở lại nhà trọ, Đinh Đồng đầu tiên bảo Lô Phương đem xe đưa đi sửa chữa, ở nhà làm cơm cùng Bành Hạo ăn. Cậu nhóc kia suốt cả buổi chiều đều rầu rĩ không vui, chờ cô rửa bát xong ra ngoài, chỉ thấy nó cúi đầu đứng ở cửa phòng.
“Lại đây!” Cô ngồi vào ghế sô pha vẫy vẫy tay.“Nói đi, hôm nay rốt cuộc là làm sao?”
Nó đi đến trước mặt Đinh Đồng vẫn là cúi đầu không nói lời nào.“Vì sao lại cùng người khác đánh nhau?” Cô nâng mặt nó lên, lại thấy một đôi mắt to ngấn lệ.
“Khóc cái gì? Mẹ còn chưa có đánh con mà!” Cô kéo nó vào trong lòng, lại lấy khăn tay giúp nó lau nước mắt. Bành Hạo bộ dáng ủy khuất lại không nói lời nào, càng làm cho cô xác định chuyện cũng không phải đơn giản như vậy, cô thấp giọng dỗ dành nó rất lâu, nó mới nói:“Bọn họ nói ba ba, ma ma là người xấu...... Còn nói mẹ là hồ ly tinh. Ma ma, hồ ly tinh là gì? Là yêu quái sao?”
Đây là nói chút chuyện sao? Mấy đứa nhỏ đều bị những bà mẹ nhiều chuyện làm hư hết rồi? Đinh Đồng hận nghiến răng,“Cục cưng, nói cho ma ma, mấy bạn học kia tên gọi là gì?” Bành Hạo nói ra vài cái tên, hỏi tiếp:“Ma ma, còn nữa, ba mẹ mấy bạn học khác đều ở cùng nhau , mẹ với ba vì sao lại không ở cùng nhau? Ba ba có phải không thích con cho nên không cần chúng ta nữa hay không?”
Đinh Đồng từng nghĩ tới một ngày nào đó cùng đứa nhỏ giải thích mấy vấn đề này, nhưng không nghĩ tới ngày này sẽ đến sớm như vậy, cho nên cô hoàn toàn không có chuẩn bị sẵn sàng.
“Cục cưng, có phải muốn ở chung với ba ba vài ngày?” Không thể trả lời cũng chỉ dụ đứa nhỏ nói về chuyện khác.
Nó bĩu môi trên tay vân vê quần áo Đinh Đồng ,“Con muốn giống các bạn học khác...... Chỉ cần giống nhau , bọn họ sẽ không sẽ nói ba mẹ là người xấu, mẹ cũng không phải yêu quái hồ ly .” Đứa nhỏ đơn thuần này cho rằng sự khác nhau đó làm cho ba mẹ của nó bị chê cười..
Đinh Đồng thở dài ôm lấy đứa nhỏ! Cô chưa bao giờ dám ở trước mặt đứa nhỏ rơi một giọt nước mắt, mấy năm nay có bao nhiêu gian khổ ủy khuất cô đều chịu đựng, dần dần lâu ngày chính cô cũng nghĩ mình đã trơ lì cảm xúc, nhưng giờ khắc này bức tường mà cô tỉ mỉ xây lên lại bởi vì cục cưng nói vài câu đơn thuần lại ầm ầm sụp xuống, cô hoảng hốt...... Chị Thiến Nhan em rốt cuộc vẫn làm cho cục cưng chịu ủy khuất ......
Đinh Đồng nhẹ giọng dỗ dành cục cưng một hồi, lại đáp ứng cái này, rồi lại đáp ứng cái kia, trẻ con mà, nên không lâu sau liền đem những chuyện không thoải mái quên sạch sẽ.
“Tiểu Trần, chuyện xử lý như thế nào rồi?” Vì tránh Bành Hạo, Đinh Đồng chuyển tới phòng bếp gọi điện thoại.
“Uhm, tốt. Còn có một chuyện, anh phải nhớ vài cái tên này điều tra xem cha mẹ bọn học là ai, sau đó cùng các quán ăn đêm lớn nhỏ nói một tiếng, mấy ngày nay chỉ cần bọn họ đi ăn, nhất định phải “đặc biệt” chiêu đãi. Chậm nhất là tuần sau tôi muốn thấy bọn họ trên trang đầu các tờ báo lớn nhỏ......”
Cuối cùng cô vẫn là nhắn cho Cù Trà một tin: Mẹ Mẫn Mẫn, tôi là Đinh Đồng. Chuyện nhà trẻ không liên quan đến tiểu mật đào, cô chớ lo lắng , hơn nữa chuyện buổi chiều, lần sau có cơ hội tôi sẽ giáp mặt bồi tội!
Cù Nhiên đang chuẩn bị rời khỏi nhà em gái, di động phòng khách liền vang lên, Cù Trà nhìn thoáng qua, vẫn là nói cho anh biết “Đinh Đồng nhắn đến!”
“Nói gì thế?”
Nàng trực tiếp đem điện thoại đưa qua,“Tự mình xem đi!”
Cù Nhiên ra vẻ thực hờ hững nhưng lại đem từng chữ nhớ kỹ, tin nhắn này không hề nhắc đến anh, ngay cả cái dấu chấm câu cũng không lien quan gì đến anh.
Cô đứng dậy đi lên lầu, vừa bước đến cầu thang lại dừng lại,“Anh à, anh nên xin lỗi người ta một câu đi! Tuổi của cô ấyso với em còn nhỏ hơn bốn năm tuổi đấy, chiều nay anh hung dữ với người ta như vậy xác thực hơi quá đáng.” Có vài người chính là đến chết vẫn còn giữ sĩ diện, khuyên cả đêm cũng vô dụng, cô cũng giống hắn tự an ủi chính mình như vậy, tốt xấu gì Đinh Đồng cũng không kết hôn, vậy làm cho anh gặp ít trắc trở thì tốt hơn, loại tình cảm này có khi càng trắc trở lại càng có tác dụng!
Chờ Cù Trà đi lên lầu, hắn trực tiếp dùng điện thoại của em gái gọi điện. Mới vừa vang vài tiếng đầu dây bên kia đã có người nhận.
“Alo?”
“Khụ...... Thắt lưng của em thế nào rồi?” Anh có chút mất tự nhiên.
Đinh Đồng ngược lại bình tâm định khí hơn anh nghĩ ,“Không sao.”
“Em đừng nói chuyện lạnh lùng như thế được không? Chuyện buổi chiều Cù Trà đã nói với anh rồi, lúc ấy anh quá nóng vội, cho nên mới hung dữ với em như vậy”
“......”
“Em nói gì đi!” Đợi hồi lâu không nghe được hồi âm, Cù Nhiên hạ thấp tư thái nói vài lời dỗ dành ,“Được rồi, là anh không đúng! Em đại nhân đại lượng đừng chấp kẻ tiểu nhân như......”
“Tút, tút, tút......”
Anh chưa nói xong câu, thế nhưng cô đãngang nhiên cúp máy ! Cù Nhiên không thể tưởng tượng nổi nhìn điện thoại trong tay, tức giận đến trợn mắt. Tốt lắm Đinh Đồng, xem như em làm cho anh biết thêm kiến thức , thì ra anh cũng sẽ bị coi thường đến như vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...